Chương 40: Sự Diệt Vong của Đế Quốc Linksa (Phần 1)



Đại Pháp Sư Ngục Hỏa không ngừng gia tăng màn chắn, giờ phút này không gian xung quanh hắn bị vũ khí ở vị trí kia khóa chặt.
Hắn không thể di chuyển, không thể trốn thoát, chỉ có thể giống như một bia ngắm, mặc cho vũ khí kia công kích.


Nhưng giờ phút này trong lòng Đại Pháp Sư Ngục Hỏa lại không có sợ hãi, ánh mắt hắn xuyên qua màn không gian, trực tiếp nhìn thấy vũ khí ẩn giấu trong khe hở không gian kia.
Đó là một tạo vật bằng pha lê màu vàng, nhìn giống như một ngọn tháp nhọn.


Nếu hắn có thể sống sót, vậy món vũ khí này chính là của hắn!
Giá trị của món vũ khí này còn lớn hơn cả toàn bộ thế giới Xích Dương.
Tháp pha lê đã sạc đầy năng lượng, một đạo ánh sáng vàng từ đỉnh tháp bắn vào hư không, giống như thánh quang bao phủ Đại Pháp Sư Ngục Hỏa.


Trong nháy mắt, tiếng kêu thảm thiết không giống tiếng người từ Đại Pháp Sư Ngục Hỏa truyền ra, nhưng trong tiếng kêu thảm thiết này, lại có người mơ hồ nghe được… tiếng cười.
Moric có chút ngây người nhìn cảnh tượng này, ký ức năm xưa xóa đi bụi bặm, lại lần nữa xuất hiện hiện lên trong đầu hắn.


Linksa, Hỏa Tích Vương của đế quốc Linksa, huynh đệ từng vào sinh ra tử của hắn, chiến hữu thân thiết nhất.
Bọn họ từng cùng nhau chống lại cự long, lại vì quyền lực mà huynh đệ tương tàn.
Hiện tại, hắn từ bỏ đế quốc của mình, từ bỏ sinh mệnh của mình, lựa chọn cùng Pháp sư đồng quy vu tận.


Hắn từng hình dung rất nhiều cảnh tượng hai huynh đệ này của mình tử vong, nhưng cảnh tượng trước mắt này, lại là điều hắn chưa từng nghĩ tới trong hàng ngàn năm.
Một giọt nước mắt chảy ra từ khóe mắt Moric.
Cuộc chơi tranh giành thiên hạ nên kết thúc rồi.
“Kiệt kiệt kiệt kiệt kiệt……”


Ngay khi Moric đưa ra giác ngộ, một tràng cười quái dị khiến vảy hắn dựng đứng.
Pháp sư kia còn chưa ch.ết!


Ánh sáng vàng tiêu tán, Đại Pháp Sư Ngục Hỏa chỉ còn lại một cái đầu cười lớn nhìn về phía nguồn gốc của ánh sáng vàng, giờ phút này áo bào Pháp sư trên người hắn đã biến mất không thấy, cây pháp trượng hài cốt do xương của vô số chúa tể thế giới chế tạo, cũng đã tan chảy hơn phân nửa, mà cơ thể hắn càng chỉ còn lại một cái đầu, so với trước kia không biết suy yếu bao nhiêu lần.


Nhưng hắn lại đang cười lớn.
Moric lóe lên một cái đến bên cạnh Đại Pháp Sư Ngục Hỏa, toàn thân tản ra ánh sáng nóng rực.
Đã không ch.ết, vậy thì bổ thêm một đao!
Nhưng một khe hở không gian đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, bên trong vươn ra vô số xúc tu nuốt chửng hắn vào trong.


Bên cạnh Đại Pháp Sư Ngục Hỏa không biết từ khi nào có thêm một cuộn da dê đã mở ra, khí tức tản ra trên cuộn da dê thậm chí có thể khiến không gian run rẩy.
“Đồ không có mắt, còn muốn lãng phí của ta một cuộn Chân Lý.”


Đại Pháp Sư Ngục Hỏa ngưng tụ ra một cánh tay, xé mở một khe hở không gian, đến khe hở không gian nơi tháp pha lê màu vàng kia. Đại Pháp Sư ý đồ thu nó lại, lại phát hiện tháp pha lê dường như kết nối với khe hở không gian.
Hắn nhất thời vậy mà không lấy đi được thứ này.


“Thôi vậy, đợi vết thương lành hơn rồi đến lấy.”
Đại Pháp Sư Ngục Hỏa tán đi cánh tay, trước mặt trong nháy mắt xuất hiện một khe hở không gian, mà phía bên kia khe hở, chính là Đại Pháp Sư Thanh Sương.
Mias thấy tình thế không ổn, phía sau trong nháy mắt mọc ra một đôi cánh rồng.


Chỉ thấy Đại Pháp Sư Ngục Hỏa vượt qua không gian, đầu lâu duy nhất còn lại bốc cháy ma diễm ngút trời, giống như ma thần địa ngục giáng lâm bên cạnh Đại Pháp Sư Thanh Sương.
Đại Pháp Sư Thanh Sương cũng không nói nhiều, pháp trượng băng tinh trong tay vung lên, trong không gian bên cạnh Mias liền xuất hiện mấy ma pháp trận.


Xiềng xích băng tinh màu xanh từ trong pháp trận thò ra, muốn trói Mias tại chỗ.
Đại Pháp Sư Ngục Hỏa ngưng tụ lại thân thể, trên cây pháp trượng hài cốt đã tan chảy một nửa kia, vô số phù văn huyền ảo lưu chuyển không ngừng, dường như đang ủ ấp một loại pháp thuật không tầm thường nào đó.


Mias có chút không chắc thực lực của hai người trước mắt này, trong lòng do dự rốt cuộc có nên tiếp tục chiến đấu hay không.
Khoảnh khắc tiếp theo, trước mặt hắn xé rách ra hai khe hở không gian, dòng lũ năng lượng khổng lồ trong nháy mắt từ bên trong tuôn ra.
Pháo chính của thành phố bay đã sớm chuẩn bị xong.


Oanh kích của pháo chính trở thành cọng rơm cuối cùng đè bẹp Mias, hắn chấn gãy xiềng xích băng tinh trên người, cánh rồng mở ra liền thoát khỏi phạm vi công kích của pháo chính thành phố bay.
Mias nhìn Đại Pháp Sư Ngục Hỏa đang ủ ấp pháp thuật, rống lên một tiếng, lui về vương đô của đế quốc Mias.


Đại Pháp Sư Ngục Hỏa thấy cảnh tượng này, trong lòng cũng hơi thở phào nhẹ nhõm.
Đánh tiếp nữa, hắn thật sự chưa chắc có thể hạ được Hỏa Tích này.


“Thanh Sương, tiếp theo ta phải nghỉ ngơi một đoạn thời gian, Hỏa Tích tên là Moric kia bị ta dùng cuộn Chân Lý vây khốn ở một mảnh không gian ba mươi năm, ba mươi năm này ngươi đi chiếm lĩnh toàn bộ đế quốc Linksa.


Ngoài ra, khoảng thời gian này mở cổng truyền tống của thành phố bay ra, bổ sung số lượng Pháp sư, đừng sợ tốn tiền, cái thế giới này giá trị đủ để trả giá.”


Giọng nói của Đại Pháp Sư Ngục Hỏa có chút suy yếu, vũ khí của người đi trước đối với hắn tổn thương cực lớn, không có mấy ngàn năm thời gian, hắn e là không thể khôi phục đến trạng thái toàn thịnh.
Nhưng giá trị của tòa tháp pha lê kia đủ để bù đắp tổn thất của hắn.


“Được, ta có cần đi mời Đại Pháp Sư khác tới giúp đỡ không, thương thế của thầy……” Đại Pháp Sư Thanh Sương có chút lo lắng nói.


“Không sao, bất quá là thân thể hủy rồi, tốn chút thời gian làm lại một bộ là được, chút thương thế này còn chưa đến mức khiến ta ngủ say.” Đại Pháp Sư Ngục Hỏa nhẹ nhàng nói, “Khoảng thời gian này ngươi chuẩn bị một chút, chuẩn bị xong thì gọi ta dậy.”


Đại Pháp Sư Thanh Sương hơi ngẩn ra, trong nháy mắt hiểu được ý của thầy mình.
Thương thế của Đại Pháp Sư Ngục Hỏa ngay cả hắn đều cảm thấy muốn ngủ say, càng không cần nói đến thổ dân như Mias, mà điểm này hoàn toàn có thể lợi dụng.


Đại Pháp Sư Thanh Sương trong lòng tán thưởng một tiếng, liên tục đáp lời.
Đại Pháp Sư Ngục Hỏa gật đầu, sau đó liền mở ra khe hở không gian, biến mất trên chiến trường.
Đối với học trò này của mình, hắn vẫn tương đối yên tâm.
……


Chiến đấu của nhân vật lớn cứ như vậy kết thúc, Hỏa Tích Vương Linksa vẫn lạc, Hỏa Tích Vương Moric biến mất, mà chiến lực của phe Pháp sư cũng tổn thất cực lớn, trọng thương của Đại Pháp Sư Ngục Hỏa trực tiếp khiến Pháp sư mất đi năng lực chiếm lĩnh thế giới.


Chiến sự dường như muốn lại lần nữa rơi vào giằng co.
Nhưng ngoài dự liệu của phần lớn mọi người chính là, giằng co dự kiến cũng không xuất hiện.


Không lâu sau khi đại chiến kết thúc, toàn bộ Pháp sư ở bên trong đế quốc Moric đều rút lui tiến vào thành phố bay, đi theo thành phố bay đến đế quốc Linksa. Đế quốc Mias cũng không có phản ứng gì với việc này, Hỏa Tích Vương Mias đứng trên đỉnh kim tự tháp, nhìn về phía thành phố bay nơi Đại Pháp Sư Ngục Hỏa đang ẩn nấp.


Hắn đang chờ đợi.
Khí tức của Đại Pháp Sư Ngục Hỏa mỗi ngày một suy yếu, chờ đến khoảnh khắc khí tức của Đại Pháp Sư Ngục Hỏa biến mất, chính là thời điểm thổi lên tiếng kèn phản công.
Mà trong khoảng thời gian này, hắn phải ổn định nội bộ của Hỏa Tích.


Hắn khẽ động tâm niệm, một Hỏa Tích cấp ba liền đến bên cạnh hắn.
“Bệ hạ, ngài có gì phân phó.”


Minal nhìn người tới, chậm rãi mở miệng nói: “Mahan, ngươi dẫn người đi tiếp nhận đế quốc Moric đi. Hiện tại Moric bị Pháp sư kia vây khốn, không biết khi nào mới có thể ra ngoài, đế quốc của hắn tự nhiên phải do ta cai quản”
“Vâng! Bệ hạ.”


“……Đúng rồi, Hỏa Tích tên là Halash kia, cùng với con trai của hắn Azuhan, cháu gái nhỏ của ta Akala đều mang đến cho ta.
Bọn chúng đều là nhân tài của tộc ta.”
“Vâng, bệ hạ.”
……
Đế quốc Linksa


Theo sự hạ xuống của tòa thành phố bay thứ hai, quân đoàn hợp thành thú không ngừng từ trong thành phố bay đi ra.
Quân đoàn hợp thành thú là quân đoàn pháo hôi dùng để tấn công, trong chiến tranh phòng ngự, những hợp thành thú này không có tác dụng lớn gì.


Mà những năm này vẫn luôn ở trong chiến tranh phòng ngự Pháp sư, không biết tích lũy bao nhiêu hợp thành thú.
Hiện tại sắp tấn công, những hợp thành thú này giống như biển cả không ngừng từ trong thành phố bay tuôn ra.


Phi thuyền chiến tranh lại lần nữa khởi động, quân đoàn Bạch Pháp Sư lại lần nữa xếp hàng, Hỏa Tích Vương của đế quốc Linksa đã vẫn lạc, mà các tướng lĩnh Hỏa Tích của hắn vào khoảnh khắc hắn vẫn lạc, có một bộ phận tương đối lớn đi theo hắn.


Nhưng phần lớn Hỏa Tích còn lại đều ý thức được một điểm.
Thế giới Xích Dương sắp thay đổi.
Không có Hỏa Tích Vương, chỉ dựa vào bọn họ những Hỏa Tích bình thường này có thể chống đỡ không nổi một đế quốc Hỏa Tích.
Bọn họ nhất định phải nhanh chóng tìm cho mình đường lui.


Vì thế, một lượng lớn quý tộc của đế quốc Linksa trốn sang đế quốc Mias, trong những quý tộc này không thiếu tướng quân, đại thần.
Mà những Hỏa Tích bình thường không có năng lực đi đến đế quốc Mias, vào thời điểm này thì hoàn toàn sa đọa.


Một lượng lớn quân đội Hỏa Tích trong tình huống không có tướng lĩnh, từng nhóm từng nhóm chuyển hóa thành quân nổi loạn, lưu khấu. Lực chiến đấu của những chiến sĩ Hỏa Tích này đối với bình dân bình thường mà nói đơn giản là giảm chiều không gian đả kích, bình dân bình thường cho dù có lòng phản kháng, nhưng ở trước mặt lực lượng tuyệt đối, bọn họ phản kháng bất quá chỉ là trò trẻ con mà thôi.


Trong quân đội đế quốc Linksa, cũng có không ít người duy trì trật tự. Ví dụ như chỉ huy của kỵ sĩ đoàn Long Thú Balashar.
Nhưng đế quốc lớn như vậy, bên ngoài còn có Pháp sư tấn công, Balashar tốn hết sức lực cũng bất quá bảo đảm được trị an của tỉnh Luxor cùng mấy tỉnh xung quanh.


Phạm vi lớn hơn nữa hắn cũng bất lực.
Sự diệt vong của đế quốc đã thành định cục.
……
“Ngươi muốn ngủ say?”
Richard nhìn Ulysses, lông mày không khỏi nhíu lại.
Ulysses trước kia đều nói ngủ một lát, mà lần này cho hắn cách nói lại là ngủ say.
Điều này rất không bình thường.


“Quạc, cũng sẽ không lâu lắm, nhiều nhất cũng chỉ mười mấy năm thôi.” Ulysses có chút uể oải trả lời.
Giờ phút này hắn nói chuyện với Richard đều là cố gắng chống đỡ.
“Mười mấy năm……”


Richard nhịn không được xoa xoa lông mày, hiện tại thời điểm này, chính là thời cơ tốt nhất để kiếm tiền ở đế quốc Linksa.
Không có Ulysses ở bên cạnh, kế hoạch kiếm tiền của hắn khẳng định sẽ bị ảnh hưởng rất lớn.


“Quạc, ngươi cẩn thận một chút là được. Trận chiến này các ngươi đã thắng rồi, bộ xương lửa xanh kia là đang hố Hỏa Tích kia.”
Ulysses nói chuyện, hai mắt dần dần khép lại, vào lúc mí mắt còn một tia chưa khép, Ulysses nói ra lời khuyên cuối cùng của hắn.


“Quạc, khoảng thời gian này cho ta giữ lại chút đầu Hỏa Tích, thứ đó hương vị thật không tệ……”
Richard nghe vậy sắc mặt tối sầm lại, ngủ say rồi còn không quên ăn.


Hắn đưa Ulysses về tổ chim mà hắn thường nghỉ ngơi, cũng dặn dò tinh linh Thánh Thụ bên cạnh khoảng thời gian này chiếu cố Ulysses như bình thường.
Đi ra khỏi bí cảnh, quân đoàn Bạch Pháp Sư ở phía xa đang không ngừng thi pháp. Tiếng oanh tạc của pháp thuật và tiếng kêu thảm thiết của Hỏa Tích theo gió nhẹ tiến vào tai Richard.


Hắn hít sâu một hơi, hướng về phía chiến trường chậm rãi bay đi.






Truyện liên quan