Chương 16: Cừu nhân gặp mặt

Thật khéo léo, vừa lúc từ bên trong đi ra vài người, đi cuối cùng chính là một vũ giả trung niên hơn 40 tuổi, khóe môi nhếch lên nụ cười nịnh nọt, cũng bước theo sát những người ở phía sau, thỉnh thoảng lại cười khan 2 tiếng, phối hợp với hào khí mà nói chuyện, đúng nghĩa sắc mặt nô tài!


Có điều tại sao vừa nhìn thấy tên nô tài này, tâm lý của bần tăng lại thấy là lạ nhỉ?
Đầu óc Trầm Côn chuyển động thật nhanh......
Ộp, đây rồi!
Con nghé con này tên là Trầm Hùng!


Là người bảo hộ mỏ bạc của Trầm gia, võ công của Trầm Hùng cũng không tệ, bạch nguyên vũ tông hạ đoạn, nếu không phải vũ hồn hơi kém một chút, thì đã có thể trở thành trưởng lão thứ 8 của Trầm gia rồi!


Nhưng mà nhân phẩm của Trầm Hùng này thực rất tệ, hắn ỷ vào mình là đường ca họ xa của Trầm phu nhân, hoàn toàn không đem Trầm Côn Cửu Châu trước kia để vào mắt gì hết ---- Nói không xa mới hai tháng trước, Trầm Hùng từng đem Trầm Côn Cửu Châu lôi ra trước cửa Trầm gia đánh cho một trận, còn mang theo mấy tình phụ ân ái khoe khoang nói: Ta chỉ mới là bạch nguyên vũ tông hạ đoạn, mà đã đánh thắng Trầm Côn thượng đoạn, thắng lợi siêu việt 2 cấp a......


Thắng lợi chó má thì có!
Trầm Côn Cửu Châu khi đó là một kẻ bất lực, rõ ràng có võ công, vậy mà ai đánh hắn hắn cũng không hề hoàn thủ!
"Hắc hắc, thì ra là cừu nhân gặp mặt!"
Hai con ngươi nhỏ trong mắt Trầm Côn cười thành một đường vòng cung thật cong.
"Ầm ĩ cái gì hả?"


Trầm Hùng thấy có khắc khẩu trên cầu, gật đầu cúi người cùng mấy người kia nói vài câu, sau đó hùng hùng hổ hổ đi tới.
"Đầu lĩnh, đại thiếu gia muốn xông vào mỏ bạc!"
Cảnh vệ giữ cổng thấy hắn tới, lá gán cũng to hơn.


available on google playdownload on app store


"Chỉ một tên bất lực Trầm Côn, mà cũng dám xông vào Lan Vân Sơn ư?"
Trầm Hùng tựa hồ như nghe được một chuyện cười động trời vậy, nghiêng mắt nói:
"Trầm Côn, ngươi thật to gan, có biết tự tiện xông vào mỏ bạc là có tội danh gì không?"


"Lão huynh, ngươi về nhà mình, rồi coi thử bộ dáng ngươi xem, có tội không?"
Trầm Côn cười hì hì hỏi ngược lại.


Trầm Côn biến sắc, hắn nghe ra được, lời này của Trầm Côn là một cái bẫy, bất luận kẻ nào về nhà cũng không có sai, Trầm Côn hắn đến Lan Vân Sơn tự nhiên cũng không có sai, vô luận là trả lời như thế nào, thì cũng đều bị Trầm Côn bắt lỗi hết!


"Vài ngày không gặp, mồm mép của tiểu tử ngươi coi ra trơn tru hơn khá nhiều đấy!"
Trầm hùng khinh khỉnh né tránh đề tài, bĩu môi nói:


"Được, ta tính ngươi không có tội, vậy có lý do gì mà tiến vào Lan Vân Sơn, nói ngươi biết ta là thống lĩnh thủ vệ mỏ bạc Lan Vân Sơn, ta không cho phép ngươi vào, ngươi dám bước tới thử một bước xem?"
"Bước thế này sao?"


Trầm Côn bước nhanh một bước về phía trước, vẻ mặt cười quái dị như đang lấy nợ.
"Tên tiểu vương bát nhà ngươi!"
Trầm hùng tức giận mặt biến sắc, nắm lấy áo Trầm Côn, đè thấp âm thanh bên tai nói:


"Tiểu tạp chủng, ta cảnh cáo ngươi, lập tức cút khỏi Lan Vân Sơn cho ta, nếu không thì đừng trách ta không khách khí nữa!"
"Vậy ngươi sẽ không khách khí như thế nào đây?"
Trầm Côn cười hì hì hỏi ngược lại.
"Hừ hừ!"


Trầm Hùng cười rộ lên, hắn bảo các cảnh vệ khác tản ra, trên cầu chỉ còn lại hắn cùng Trầm Côn hai người, liền rút bội kiếm ra uy hϊế͙p͙ nói:
"Hai tháng trước ta đã có thể đánh bại ngươi một lần, thì hôm nay, ta vẫn có thể đánh bại ngươi một lần nữa!"
Vù vù!!!


Theo trường kiếm của Trầm Hùng rút ra khỏi vỏ, trên người hắn cũng đồng thời dần hiện ra hai loại ánh sáng, một loại là màu trắng nhạt của bạch nguyên vũ tông, một loại khác là xanh da trời do mũi kiếm tạo nên!
Đó đúng là dấu hiệu của Trụ Cột Kiếm Hồn!
..........


Vũ hồn: Trụ Cột Kiếm Hồn! (Giải nghĩa: cơ sở của kiếm hồn)
Thuộc sở hữu: cấp Vũ Linh, vũ hồn tính chất công kích!
Năng lực: đem uy lực kiếm pháp của người nắm giữ đề cao 3 thành, đồng thời tốc độ tu luyện kiếm pháp cũng nhanh hơn!


Biến hóa: là vũ hồn tiến hóa có nhiều loại tính chất công kích, ví dụ như Kiếm Ảnh Trọng Trọng, Nhất Kiếm Quang Hàn, Nhân Kiếm Hợp Nhất!


(Giải nghĩa: Kiếm Ảnh Trọng Trọng - ảnh kiếm trùng trùng, vô số bóng kiếm hiện ra; Nhất Kiếm Quang Hàn - Đường kiếm ánh sáng; Nhân Kiếm Hợp Nhất - Người cùng kiếm hợp thành một thể)
.................
Hắn còn muốn cùng bần tăng động thủ nữa sao?
Phát rồi, phát tài rồi......


Đôi mắt nhỏ của Trầm Côn thoáng cái liền tràn ngập hứng thú, bần tăng từ lúc chuyển thế tới nay chỉ đánh nhau qua có 2 lần, một lần đánh lén, một lần bị người ta đơn phương đánh, cũng không tính là kinh nghiệm thực chiến gì cả, cái con nghé con Trầm Hùng này khi không động võ, đúng là cơ hội tốt để tích lũy kinh nghiệm thực chiến a!


Khửa khửa, ngươi coi một chút cái bộ dáng của hắn kìa, bạch nguyên vũ tông hạ đoạn, trụ cột vũ hồn, cũng không tính là mạnh mẽ lắm, cơ hội thí nghiệm hoàn mỹ a!
"Lão huynh, ngươi thật muốn đánh, thật sự muốn đánh sao?"


Trầm Côn hưng phấn chỉ vào Trầm Hùng cuống quít kêu to, ngay lúc Trầm Hùng còn chưa hiểu gì, thì hắn dùng lực gật đầu một cái,
"Đại ca, cám ơn ngươi, hế hế!"
"Cái tên tiểu vương bát nhà ngươi!"


Sau khi bị trêu chọc, Trầm Hùng tức đến nỗi gân xanh bạo khởi đầy đầu, thả người nhảy lên, trường kiếm cũng thuận thế ra tay, hướng về phía cổ họng Trầm Côn đâm tới!
Phải, phải, cứ như thế!


Trầm Côn thật sự là càng lúc càng hưng phấn rồi, nếu đã là tích lũy kinh nghiệm, vậy thì phải cố suy nghĩ cho tốt làm sao để ứng đối rồi......
Một chiêu này của Trầm Hùng, là
"Nghênh phong liên hoàn thứ"


trong kiếm pháp Trầm gia, kiếm quang đầu tiên trôi đi, còn có thể có thêm mười ba đường kiếm quang khác theo sau, phong tỏa mười ba điểm yếu hại trên người bần tăng...... (Nghênh phong liên hoàn thứ: Đâm liên tục theo chiều gió)
Kiếm pháp hử!?


Được rồi, Trầm Côn Cửu Châu không phải am hiểu nhất kiếm pháp sao? Bần tăng coi bộ vẫn là dùng kiếm pháp để ứng đối đi vậy!
"Lão huynh, mượn kiếm của ngươi dùng một tí, có gì tính phí sau hen!"


Trầm Côn lắc mình né tránh kiếm thứ nhất, thuận thế cướp một thanh trường kiếm trong tay cảnh vệ đang xem, sau đó hắn học theo bộ dáng của Trầm hùng, liên tục chém ra mười ba kiếm, keng, keng, keng, keng, keng...... liên tiếp chặn lại mười ba kiếm theo sau của Trầm Hùng!
Cái gì!?


Gần như chỉ một phen công kích trôi qua, Trầm Hùng liền phát hiện điểm không thích hợp rồi!


Bộ kiếm pháp này của Trầm Côn mặc dù vẫn còn chưa quá thành thục, rõ ràng chính là lâm trận rồi mới học trộm, nhưng hắn trước kia là một kẻ bất lực sợ máu, cũng không có dũng khí đứng ngăn cản kiếm phong trước mặt a! Vậy mà bây giờ, hắn tại sao lại dám giao phong chính diện rồi, đã vậy khí thế lại còn mạnh như thế nữa chứ, tựa hồ như là cảm giác rất hưởng thụ khi ẩu đả sinh tử a?


Cái tên bất lực này đã thay đổi, trở nên không giống trước kia rồi ư!
"Lão huynh, ngươi đang nghĩ cái gì đó? Chuyên tâm một chút, lan man là độc quyền của ta đó!"


Từ trong kiếm pháp chậm chạp của Trầm Hùng, Trầm Côn phát hiện ra hắn đang suy nghĩ miên man, cũng không khách khí, đánh một kiếm vỗ vào sau ót hắn.
Nguồn truyện:
"Ai da!"
Trầm Hùng vứt kiếm lui về phía sau!


Thừa dịp này, Trầm Côn lắc mình đi ra sau lưng hắn, bốp, bốp, tiếp theo đó là hai cước vào đầu gối của Trầm Hùng. Trầm Hùng không nhịn được quỳ gối xuống mặt đất, mà Trầm Côn cũng không buông tha hắn, một cước giẫm xuống khớp cong của đầu gối, để cho hắn đứng dậy không được, rồi một tay nắm lấy tóc Trầm Hùng, kéo cho cổ hắn dài ra......


Quá quỷ dị rồi, thân thể Trầm Hùng ưỡn ra phía trước hình thành một chữ hình cung!
Mà chỗ nổi nhất của chữ hình cung, chính là cổ họng Trầm Hùng!
Vung tay đem mũi kiếm đặt trước cổ họng Trầm Hùng, Trầm Côn nghiêng đầu cười hắc hắc, sau đó...... dùng lực cắt!
"Tha...... tha mạng a!"


Trầm Hùng la to lên! Hắn cảm giác được, nếu như không cầu xin tha thứ, Trầm Côn thật sự là có dũng khí cắt đầu hắn!
"Lão huynh, ngươi nói cái gì?"
Trầm Côn kéo kéo cái lỗ tai.
"Đại thiếu gia, cầu ngài tha cho ta đi, ta sai rồi, thật sự sai rồi, đừng cắt, đừng cắt a!"


Cũng không quản mặt mũi gì nữa hết, vì đầu của mình, Trầm Hùng khóc lóc cầu khẩn.
"Không cắt cũng được, 500 lượng bạc!"
Trầm Côn theo thói quen đưa ra giá cả!
Nữa, bần tăng lại nói cái gì rồi?


Bây giờ đâu phải là lúc so đo ba cái chuyện tiền bạc, ngươi nhìn bộ dáng Trầm Hùng xem, tác dụng của Trụ Cột Kiếm Hồn trên thân kiếm còn chưa có tán đi, vẫn còn đang tỏa ra ánh sáng màu xanh da trời a......
Cơ hội hoàn mỹ a!
Không bằng......
Bần Tăng tiện tay dùng lực lượng
"Hồn Kinh"


, nuốt luôn Trụ Cột Kiếm Hồn nhỉ?






Truyện liên quan