Chương 5: Đánh nhập viện.

“Chuyện quái gì vừa xảy ra vậy?”.
“Cẩu Tử, nhanh đứng dậy”.
Những người còn lại thấy tên Cẩu Tử đang lao nhanh tới nhưng chỉ nhìn cái lóe lên rồi hắn bị đánh bay ra ngoài kia. Thân thể hắn không phải nhỏ gì, cao hơn 1m8, nặng 87kg nhưng vẫn bị một đá văng ra ngoài 5m, chỉ một đòn liền gục tại chổ.


Nhìn thấy ta bước lên, chùng như đang rất lo lắng nên bước lùi trở lại, nơi này trông heo hút một chút vì bị ngôi nhà phía trước che lại nên không một ai để ý tới nơi này, khoảng cách cũng khá xa nên chẳng thể có thanh âm nào vọng tới được.


“Sợ cái gì, nó chỉ có một mình, ta còn 17 người, sợ cái gì. Lên đánh ch.ết nó”.
Nhìn kỷ rồi có thể chắc chắn, cái tên này là tên cầm đầu, hắn cũng là người ngắm nhìn thân thể em gái ta một cách thô thiển, như vậy thì làm sao có thể tha thứ được.
“Lên”.


Cả đám lấy lại được bình tỉnh liền lao lên, từng tên nắm chặt hai nắm đấm to lớn. Thân thể chúng rất vạm vở, do tạp luyện sức khỏe nhiều nên phát triển như vậy, còn ta chịch nhiều quá dẫn đễn méo thể to lên được.


Ta đưa tay lên vẩy vẩy, đó không phải khiêu khích mà là đang chính thức chọc chó, lũ chó điên này cần được dạy bảo một cách thật xứng đáng.
“ch.ết mẹ mày đi”.


Lại là cái tên to mồm này, nhìn bản mặt hắn là đéo thể ưa được rồi, nhất là lúc cười trông chẳng khác gì đang úp mặt vào bồn cầu vậy, nó xấu vãi cả lòn, răng thì vàng hoe, chắc cả năm méo đánh răng thì phải, lông mủi thì dài thoằng ngoằng ra ngoài, trên cổ từng ngấn đất vẫn còn.


available on google playdownload on app store


Bốp!


Ta chỉ sợ đánh vào hắn lại bẩn tay bẩn giày nên chỉ còn cách nhảy lên cao vượt qua đầu hắn, tống cho nó hai cái đế giày thể thao tương đối cứng, với lực đạp vừa rồi chắc cũng đủ để hắn vào viện mấy tháng. Lực đạp ta mạnh tới mức mà hắn như bị xe đụng trúng, đang chạy đến liền bị đảy cho ngả úp mặt xuống nền bê tông, tỉnh dậy chắc hắn rất ngạc nhiên, hàng tiền đạo da vàng chắc chắn bay hết cả rồi, tính sơ sơ thì thêm gãy sống mũi, giập môi, trật quai hàm, rạn xương sọ, tụ máu đông trong não. Chắc chắn tỉnh dậy liền hỏi TA LÀ Ai cho mà xem.


Đám người kia lao lên rất hung hăng, tưởng chừng tên cầm đầu vấp chân té ngả, nhưng đéo ngờ được là hắn bị one hit trong 1 đòn.
“ch.ết đi”.
“Đậu phộng, mồm tụi mày thối vậy, cả năm không đánh răng sao”.
Bốp!


Thằng này mặt trông sạch sẻ một chút, thôi thì thương cho nó một đấm. Vừa rồi may ta thu lực lại một chút nếu không hắn gãy cổ cmnr, lực đấm sương sương lúc trước ta thử là 1 tấn đó, cổ hắn chẳng khác gì da thịt bọc xương xốp thế này không gãy mới lạ. Sương sương chỉ gãy quai hàm với bay một bên hàng hậu vệ, dự đoán là nằm viện 3 tháng.


“Chạy đi đâu, ch.ết này”.
“Định mệnh, tùi mày bớt mở mồm được không, thối vãi l-n ra, điếc hả, không nge tao nói à. Muốn tao đổ chai vim rồi lấy cọ bồn cầu đánh cho không”.


Ta bực lắm rồi, thà nó thơm mồm một tý còn chấp nhận còn mấy thằng lìn này, năm 2120 rồi mà còn. Lũ này phải giam vô tù cho nó đánh răng khi nào trắng sáng rồi thả, chứ thế này làm ô nhiểm không khí vãi lều, chẳng khác gì cái miệng bồn cầu.
Bốp!
Bốp!


“Này thì thối mồm còn bạo nói này, về mà nấn lại hàm đi nghe chưa”.
Nóng máu luôn với chúng luôn, thấy thằng lìn nào mở mồm là ta đánh cho gãy quai hàm cho nó biết, sợ bác sỉ còn đéo giám chữa luôn ấy chứ.


Nảy giờ khoảng 2 phút thì ta cho đo ván khoảng 7 thằng, vòng vo như này thì hơn tốn thời gian chút.
“Ăn của tao một cây ống típ, ch.ết mẹ mày đê”.
Không biết từ lúc nào mà nó lấy được cái ống típ dài hơn 1m, vượt qua mấy tên khác tiếp cận trước mặt ta.
Vù vù!


Khoảng cách còn chưa tới 1m, hắn đưa tay vung mạnh về phía trước, nhưng nó đéo thể ngờ là bài này ta dùng quen quá rồi. Chỉ cần ngồi xuống rồi lao lên luồn qua khủy tay hắn là xong, gậy ông đập đầu ông.
Bốp!
Bốp!
Bốp!


“Mẹ mày chứ, đéo nghe bố mày nói à. Mồm đã thối thì im mẹ đi, mẹ mày lỳ này, lỳ này”.


Vừa tự đánh vào đầu mình vừa bị ta cho mấy đạp vô mặt, hậu quả vẫn như trước, sái quai hàm, bay mấy hàng tiền đạo, cộng ăn nguyên cái ống típ vào đầu thì nằm viện ít nhấn 4 tháng mới khỏe lại.


Mấy tên còn lại thấy bị như vậy lúc này mới vở lở ra, sợ thun dái, thân thể ngồi xổm xuống đất run rẩy.
“Tha cho em, tha cho em, tha cho em”.


Lúc này 10 thằng đã nằm đo đất, còn lại 7 thằng, chúng nhìn ta giờ giống như gặp ma, nước mắt nước mủi gì cứ trào ra, nhìn mà phát khiếp. Thấy chúng cầu xin cũng khá thành khẩn nhưng cái tội dám nhìn em gái bố mày thì chuẩn bị ăn đạn đi.
Bốp!
Bôp!
…!
Bốp!


“Kệ mẹ chúng mài là ai, bố con thằng nào, dám ngó nghé em gái tao thì xác định nằm viện dài dài”.


Đánh hết chúng xong rồi mà vẩn có cảm giác bực, thằng nào thằng đó mắt đều trợn ngược lên, ngất thì không biết lúc nào mới tỉnh, máu thì chảy ra hkoong có bao nhiêu, khoảng một thằng 1 lít thôi.Đánh cho nso biết đã yếu rồi còn ra gió, đ-t đã thối rồi còn đòi đ-t nổ.


“Ây dô. Em gái, ta bị tụi nó đáng xong thành nằm viện rồi kìa”.
“Anh được cái dẻo miệng”.
“Ở đây ô nhiểm môi trường quá, nhanh tìm chổ khác ngồi nghỉ ngơi thôi”.
“Ừm”.


Dắt tay nó đi vòng qua hướng khác, phía sau này có khá nhiều nơi vắng vẻ mà lại chả có lấy một cái camera nào, cũng đúng mà thôi, nơi này thì có ma nào tới, không có thứ gì giá trị, cho cũng chả thèm lấy luôn ấy chứ. Được cái nơi này có nhiều cây nên ngồi bên dưới rất mát mẻ.


Nhìn thấy phía xa kia có hàng ghế đá, còn chổ nào tốt hơn. Kéo tay no nhanh chóng chạy đến đặt mông ngồi lên liền cảm nhận được một cảm giác mát lạnh dưới đít, những cái ghế lạnh như này thì nó chẳng bao giờ ngồi xuống mà quay người lại ngồi trên đùi ta. Hai tay bịn lên trên bả vai rồi nhìn tôi cười cười.


Chờ đợi làm gì? Nhanh chóng khóa môi một cái cho đở buồn. Cứ hôn mãi như thế này thì bao lâu cũng được, cảm giác ngọt ngọt rất nhẹ nhàng. Dưới tiết trời mát mẻ như này mà hôn hít thì phê phải biết, đặt tay lên phần eo thon gọn kéo lấy thân thể về phía trước, lúc này cậu nhỏ đang nằm đúng vị trí cô bé mà bị ngăn cách bởi bốn lớp vải bên ngoài, mặc dù chưa cương lên nhưng vẩn có cảm giác rất thích.


Khóa một hồi lâu liền nhả ra, gương mặt em nó đỏ hồng lên, cả người nó dần dần nóng ran lên. Được phịch lúc này thì tốt biết mấy, nhưng dâu thể mãnh liệt như vậy, ta thì như thế nào cũng được mà chỉ sợ em nó chịu gì nổi, hôm qua bị ta đánh cho hai hiệp mà đã như vậy rồi chỉ sợ giờ thêm hiệp nữa chắc phải cõng nó về luôn quá. Thôi thì đợi lúc khác.


Chổ này cách bên ngoài sân tập trung qua một dảy nhà nên tiếng nói bên ngoài có thể vang vọng qua được, đợi tới lúc gọi đánh số thì cả hai mới tiến vào.
“Anh hai giỏi nhất, đám côn đồ to con mà chẳng hề làm xây xát được một vạt áo”.
Ánh mắt nàng nhìn qua trông rất tự hào.


“Chỉ là múa vài đường mà thôi, không có gì hay ho. Đến em cũng có thể đánh được như vậy”.
“Hồi nảy không phải ta ra tay thì có lẽ em được trải nghiệm cảm giác đánh người như thế nào”.
“Thế anh đánh chúng có cảm giác gì?”.
“Bẩn tay”.


“Phụt, ha ha ha ha ha. Anh quả thật biết đùa, đó mà càm giác đánh người sao, như thế sao em dám làm”.
“Không phải, tại chúng bẩn quá mà thôi”.
“…”.
“Anh sao đánh chúng nặng tay như vậy? Không sợ cục an ninh đô thị tới bắt đi sao?”.


“Tại chúc dám chọc ghẹo vào người không nên động. Còn tụi kia làm sao có thể bắt được, không có chứng cứ thì nói miệng ai tin”.


Ta cùng nó ngồi tại đây cũng phải gần 30 phút rồi nhưng mà chưa thấy động tỉnh gì cả, bên ngoài cũng chỉ rôm ran vui đùa mà thôi, đứa thì khoe vừa cắm sừng ny, đứa thì vừa khoe xoạc được bồ thằng bạn, đứa thì khoe phịch được 5 phút… haizzz, hư hỏng cả một thế hệ trẻ.
“Hiu hiu hiu hiu hiu”.


Từ phía xa vọng tới liên tiếp từng chiếc xe cứu thương khiến toàn bộ đều lo lắng, không ai biết chuyện gì xảy ra liền có hơn 5 chiếc chạy tới. Họ nhanh chóng vận động toàn bộ rời khỏi nơi này, tránh đường để cho xe cứu thương tiến vào.


Toàn bộ đều rất hiếu kỳ không biết phía trong kia xảy ra chuyện gì. Chỉ thấy liên tiếp từng y bác sỉ mang theo cáng chạy xồng xộc vào bên trong góc kia, lúc này mới biết phía xa kia còn có một lối đi vào tương đối rộng.


Cùng lúc đó, bên ngoài có thêm một vài chiếc xe khác thuộc cục an ninh đô thị, chuyên điều tr.a cùng xử lý các vụ va chạm, tốc độ thi hành cực kỳ nhanh, ngay vừa dừng xe liền có một đám người mang theo quân phục chạy vào góc trong kia. Điều này càng khiến mọi người càng thêm lo lắng, có lẻ trong kia có án mạng hay sao. Nhưng chẳng một ai dám tiến vào.


“Bác sỉ, những người này là bị?”.
Đám an ninh chạy tới liền hỏi, vừa vào liền nhìn thấy cục diện như này chẳng khác gì cố ý giết người, máu me chảy lênh láng trên mặt sân, người nào cũng trợn mắt trông rất đáng sợ.
“ch.ết mẹ. Mồm chúng thối quá”.


Người bác sỉ nhanh chóng đở một người đứng dậy, vừa banh miệng hắn ra để kiểm tr.a lưởi cùng phần cổ họng còn thông thoáng hay không, nhưng vừa banh ra liền có một mùi thum thủm tản ra. Người bác sỉ này nhanh chóng khép miệng hắn lại rồi thả xuống. Không kiềm lòng được phải thốt lên.


“Nhìn sơ qua thì đây là vụ băng đảng thanh toán nhau, kẻ nào cũng bị đánh cho ngất xỉu, nhiều người bị đánh trật xương hàm, họ chỉ bị đánh ngất đi thôi, không nguy hiểm đến tính mạng, chỉ cần nằm viện mấy tháng mà thôi”.
“Vậy sao?”.
“Nhanh chóng khiêng đi”.


“Nơi này không có dấu hiệu ẩu đả lớn, chắc là họ có mâu thuẩn nên gọi ra giải quyết”.
“Không có bất cứ giấu vết gì khác”.
“Ghi vào hồ sơ, chúng có mâu thuẩn nên giải quyết nhau, đợi chúng tỉnh dậy rồi bắt đầu hỏi cung”.
“Vâng”.






Truyện liên quan