Chương 30: Số lần Trâm Anh (M) muốn qhệ vs main.
Sáng sớm hôm sau!
Xèo xèo!
Trong lúc cả hai người đang nằm ngủ ngon lành trên lưng Tiểu Bạch cùng Tiểu Hồng thì hắn đã đi săn về một con heo rừng cỡ lớn, khối lượng của nó chí ít cũng phải trên 200 kg. Tiếng lửa nướng thịt vang lên xèo xèo cùng hương vị thơm nức nên rất khó để kìm lòng được.
Khối lượng cùng cơ thể của nó quá lớn nên việc nướng chín hết toàn bộ cũng phải gần 4 tiếng đồng hồ, chính vì thế mà hắn đã phải thức dậy từ rất sớm khoảng 1h sáng rồi đi săn, mổ rửa sạch sẻ toàn bộ cũng phải tốn khoảng 30 phút, rồi tới lúc ướp thịt rồi nướng củng đã kéo dài được gần 4 tiếng. Chỉ cần đợi một chút nữa là có thể mang ra đánh chén.
Mặt trời lúc này cũng đã dần dần lên cao, từng tia nắng chiếu rọi xuống bên dưới, nằm dưới tán cây lớn nên không bị ảnh hưởng quá nhiều.
Hít hít!
Đang chìm trong giấc ngủ mà lúc này đồng thời ngửi được một mùi vị cực kỳ thơm ngon, tới mức mà trong giấc mộng cũng như vậy, liên tục nuốt nước miếng xuống rồi cười rất khó hiểu.
Xèo xèo!
Lớp da heo cùng mỡ bên ngoài đang ngày càng bị ngọn lửa thiêu đốt hết toàn bộ, tiếng tí tách nghe rất vui tai cùng mùi vị càng ngày càng đậm.
“Sục sục”.
“Hử”.
Hai người đang trong giấc mộng nhưng bị cái bụng réo lên liên tục khiến cả hai chịu không được liền bừng tỉnh. Ánh mắt nhì về phía ánh lửa thì thấy trên tay hắn là một tảng thịt lớn đang được quay trên bếp.
Cả hai chịu không được liền nhanh chóng vực dậy, từ trong túi đồ lấy ra bài chải đánh răng cùng một ít kem rồi chạy ra phía con suối đánh chải cùng chỉnh sửa lại toàn bộ.
30 phút sau!
Cả hai quay lại với mọi thứ đều rất tươm tất cùng bộ trang phục gọn gàng.
“Oa. Nay có thịt heo quay”.
Như Ngọc cái bụng réo lên quá mức không chịu được liền chạy lại gần, trước mắt là một con heo quay vàng rụm từ đầu tới cuối cùng hương vị cực kỳ đậm đà phát ra, chỉ hít vào một hơi là khiến cái bụng không thể kiềm chế được. Em nó phải thốt lên một cái rồi hai hàng nước miếng chảy ra trông rất thèm thuồng.
“Nhanh lau nước giải đi kìa, trông bà đúng thật”.
Như Ngọc thấy vậy liền nhắc nhở, trông Như Ngọc thản nhiên như đứa con nít như vậy cũng khiến ẻm bật cười lắc đầu.
Quay thêm mấy vòng nữa, hắn nhanh chóng đưa cái xiên cùng con heo quay lên rồi đặt xuống đám lá đã được rửa sạch từ trước, trên gương mặt hắn lấm tấm không ít mồ hôi do ngồi cạnh bếp sửa suốt mấy tiếng đồng hồ.
Như Ngọc thấy anh hai như vậy liền chạy lại rồi đưa khăn lên lau chùi sạch sẽ. Khi hắn nhìn lại thì em nó chỉ nở một nụ cười duyên rồi quay về chổ ngồi.
Đợi tới lúc mọi thứ sẳn sàng, toàn bộ đều ngồi vây kín chổ. Đám Cẩu Tử cùng đi theo ngồi ngay ngắn một bên, chúng bình thường toàn ăn thịt tươi sống nhưng trước mặt món thịt heo quay này lại khiến cho chúng phải chảy nước giải nhỏ giọt xuống nền đá.
“Thu liểm lại một chút đi, nước giải nhỏ xuống hết rồi kìa”.
Trâm Anh vẫn là người chú ý nhất, ánh mắt đảo qua một chút rồi nhắc nhở.
Chúng nghe thấy vậy liền thu lại, khóe miệng mím chặt không cho một giọt nước giải chảy ra ngoài mà toàn bộ được nuốt vào trong, hai mắt chúng sáng trưng lên trông cực kỳ mong đợi.
Hắn trên tay con dao găm đã được rửa sạch sẻ rồi nhẹ nhàng rạch từng đường lớn, vết cắt sắc ngọt tới mức xương ở bên trong đều bị bắt đứt một cách dễ dàng.
Ọc ọc!
Ừng ực!
“Ăn nhanh kẻo nguội”.
Ánh mắt hắn nhì toàn bộ đều đang rất trong đợi cùng liên tục tiếng bụng réo lên không ngừng nghỉ, chắc lúc này đã quá đói.
Hắn nắm lấy 1 cái đùi sau to lớn ném cho Cẩu Tử cùng hai cái đùi trước cho Tiểu Hồng, Tiểu Bạch xong, chúng phản xạ rất nhanh nhạy liền ngậm vào trong miệng, hạ thấp cổ xuống rồi nhai ngấu nghiến. Trông gương mặt của chúng khác hẳn, trông có vẻ đang rất vui mừng.
Cả ba người cũng không chờ đợi thêm mà liên tục đem lên từng miếng thịt lớn cho vào trong miệng.
Nhoàm nhoàm!
Như Ngọc vẫn như trước, em nó nhai một cách ngấu nghiến không kiêng nể, hai bầu má căng tròn hẳn lên nhưng vẫn cố nhét từng miếng thịt vào, hai mắt trông cực kỳ hí hửng.
“Nho… ngoàm ngoàm.. n…. ngoàm ngoàm… quá”.
Dường như nói không nên lời, bị đống thịt trong miệng che kín nên âm thanh chỉ ra được một chút ít mà thôi.
Cả hai người thấy vậy cũng không hề để ý chỉ biết lắc đầu trước đứa em gái này mà thôi.
Trâm Anh trông có vẻ từ tốn hơn một chút, ẻm ăn như đang thưởng thức vậy, từng miếng thịt vừa vặn được đưa vào trong miệng rồi nhai rất kĩ càng, hai mắt nhắm thin thít tận hưởng. Mặc dù không biết bí quyết làm món này cùng gia vị như thế nào nhưng phải công nhận, nuốt nó vào trong bụng rồi mà trong miệng vẫn còn cảm giác, lúc này chỉ biết ăn tới lúc no căng bụng thì thôi.
“Hú hú hú hu hu hu u u u u u”.
Đám Cẩu Tử ngẩng đầu lên hú một tràng dài rất uy lực, chúng vừa ăn xong toàn bộ liền hú lên như đang khen món này rất ngon, hết hơi chúng lại quay đầu xuống nhìn chằm chằm chằm vào từng miếng heo quay lớn với vẻ mặt mong chờ.
“Này, ăn đi”.
Như Ngọc ăn nhanh tới mức mà đống xương trước người đã chất lên thành một đống lớn cùng từng miếng thịt đang dính ở bên trên. Liên tục ném ra từng khúc xương lên cao rồi chúng nhanh chóng nhảy lên ngậm vào trong miệng, mặc dù chỉ là xương cùng một ít thịt dư lại cũng đủ khiến chúng ưng ý hết mức.
“Đồ anh hai làm là ngon nhất”.
Đợi một lúc nuốt hết toàn bộ đống thịt trong miệng, em nó liền đưa nắm tay ra phía trước cùng ngón cái đưa lên cao khen ngon, gương mặt xinh xánh dính đầy dầu mỡ xung quanh miệng cùng nụ cười rạng rỡ khiến hắn phải bật cười.
“Không phản đối”.
Trâm Anh cũng vậy, mặc dù không nói thành lời nhưng vẫn âm thầm đồng ý, cặp má hồng cảu ẻm lúc này đang đỏ lên trông rất đáng yêu.
“Cả hai ăn từ từ thôi, thịt còn nhiều”.
Hắn nở một nụ cười nhẹ rồi nói.
Cả hai đều gật đầu lia lịa rồi tiếp tục đánh chén. Phải công nhận rằng với cái bụng của Như Ngọc cùng vòng eo 60cm mà có thể chứa đựng được nhiều đến thế, nãy giờ em nó ăn cũng phải cả 20kg rồi cũng nên. Trái với chiều cao khiêm tốn 1m55 của em nó lại là một cái bụng không đáy.
1 tiếng sau!
Ợ!
Đám Cẩu Tử lúc này bụng đều no căng tròn rồi ợ lên một cái khiến ba người bật cười.
Con heo rừng lớn như vậy cả ba cũng chỉ ăn được chưa tới 50kg, còn lại đều là chúng ăn hết. Chúng ăn xong rồi ɭϊếʍƈ láp xung quanh miệng, trông vẻ mặt chúng lúc này vẫn tươi sáng như vậy trông khác hẳn vẻ đáng sợ bên ngoài.
“No quá đi”.
Như Ngọc thân thể nằm trải dài trên lớp lá, hai tay đặt lên bụng rồi vuốt vuốt một vài cái, trên gương amwtj thể hiện rõ sự sung sướng, dần dần nở ra một nụ cười nhẹ rồi nói.
“Ai bảo bà ăn nhiều như vậy làm gì?. Đúng là chúa tham ăn”.
Trâm Anh thấy vậy liền quay qua với vẻ mặt như đang khích tướng, ẻm cười nhếch mép lên một cái rồi nói, cặp mắt dán chặt lên cái bụng căng tròn phía trên.
“Bà cứ chê tui hoài thế? Tại đồ ăn anh hai làm ta mới ăn nhiều như vậy mà”.
Như Ngọc bị ẻm châm chọc liền mím môi lên rồi nói.
“Thời gian còn sớm, cứ nghĩ ngơi thoải mái đi”.
“Vâng”.
“Anh hai, nay ta lại đi săn quái tiếp hả?”.
Nằm một lúc lâu, Như Ngọc quay qua hỏi.
“Nay ta đi săn boss”.
“Chẳng phải nơi có boss thường có rất nhiều người hay sao?”.
“Đúng là như vậy, nhưng ta chỉ việc tìm những nơi có ít người nhất rồi cướp boss”.
Ánh mắt suy tính của hắn nhìn qua rồi trả lời, vẻ mặt chẳng hề có một chút lúng túng hay là lo ngại, trông rất tự tin.
“Như vậy còn được, chứ săn quái miết chán lắm nha”.
“Bà yên lặng mà nằm đi”.
“Xì”.
2 tiếng sau!
“Anh hai, trên bản đồ có điểm boss sắp xuất hiện kìa, khoảng 10 phút nữa”.
Như Ngọc ngồi trên lưng Tiểu Bạch rồi lướt qua nhìn bản đồ, ngay vừa quét một hồi liền phát hiện có một chấm đỏ xuất hiện, thấy vậy liền quay qua thông báo.
“Khoảng cách xa như vậy sao?”.
Hắn bắt đầu kéo bản đổ ra rồi nhìn thấy, nhưng con boss này lại xuất hiện tại vị trí cực kỳ hiểm trở, hình như là nó xuất hiện trên một đỉnh núi rất cao, nhìn thấy màu sắc của nó chắc phải cao gần 5000m, cùng khoảng cách xa tới 50km.
“Đúng vậy, nó thật là xa”.
“Chưa kể, đường đi lên không hề đơn giản”.
“Chỉ nhìn trên bản đồ cũng biết được đường đi cực khó, rất có thể phải leo lên đỉnh núi mới có thể…”.
“Tốt, như vậy ta chọn con boss này đi”.
Trâm Anh nhìn qua bản đồ rồi phân tích một hồi, tới lúc cuối ẻm định nói với cả hai nên suy nghĩ lại việc chọn con boss khác, nhưng rất nhanh chóng bị hắn cắt lời. Ẻm ngạc nhiên nhìn qua trông rất khó hiểu.
“Theo ý anh hai”.
Như Ngọc thì chẳng thể sai vào đâu được, em nó chỉ quan tâm tới ý kiến của hắn mà thôi.
“Hai người thật là, tính solo boss hay sao?”.
“Đúng vậy”.
“Solo thì solo, em cũng đi”.
Trâm Anh nhìn thấy hắn kiên quyết như vậy liền không biết nên làm thế nào mới phải, cuối cùng cũng phải chịu trước gương mặt của hắn mà thôi. Chợt trong đầu ẻm nhớ tới điều gì đó rồi quay qua nói nhỏ.
“À mà đúng rối. Anh qua đây em hỏi nhỏ chút?”.
“Có chuyện gì sao?”.
“Anh hỏi nhiều làm gì? Qua đây”.
“Rồi rồi”.
“Hai người nói gì sao? Cho em nghe với”.
“Con nít không hiểu chuyện, tránh qua một bên”.
“Xì, keo kiệt”.
Hắn nhìn về phía Trâm Anh đang đứng với ánh mắt khó hiểu, trước giờ hắn có làm gì sai trái đâu mà khiến em ấy phải hành động như vậy. Đứng đờ đẩn thêm một lúc thì bị Trâm Anh gọi lớn thêm lần nữa.
“Anh nhanh lên”.
“Tới liền đây”.
Khi hắn tiến lại trước mặt Trâm Anh thì ẻm lại vòng tay qua cổ hắn rồi kéo xuống, khuôn miệng nhỏ nhắn ghé sát tai hắn rồi nói.
“Anh quan hệ với Như Ngọc khiến nó mạnh lên phải không?”.
Ẻm không hề có một chút do dự mà vào thẳng vấn đề, lời nói của ẻm rất chắc chắn khiến hắn phải giật mình. Lúc này trong đầu hắn hiện lên câu trả lời chắc là nhỏ Như Ngọc đã hó hé gì với ẻm thì phải. Hắn đứng một hồi lâu rồi mới trả lời.
“Có thể xem là như vậy”.
“Thế thì lúc ở bên ngoài hãy quan hệ với em khoảng 600 lần”.
Lời nói thẳng thắn của ẻm khiến hắn đứng đờ người một lúc lâu mới có thẻ phản ứng.
(Thôi xong main bị Trâm Anh máu M gạ kèo cmnr… Haizzz).
-----
Cầu kim phiếu, kim phiếu, kim phiếu..................................... kim phiếu, cầu đề cử, cầu ủng hộ, nhớ like chương + tym bên ngoài nhá, nhanh tay cmt câu hỏi bên dưới trước 7h tối nhá. IQ của các đấng đâu vào dự đoán xem nào... Lêu lêu đố ai đoán đùng.... :v