Chương 71: Tinh không lời nói.

Ngay khi bước chân vào bên trong hang thì dòng nước đổ xuống lại trở về như ban đầu, hai tay nắm chắc hai bịch thảo dược rồi tiến sâu vào bên trong. Cái hang động này càng đi vào sâu thì dường như lối đi vào nó càng bị thu hẹp lại. Tiến vào sâu hơn nữa tới lúc hắn đi đến mộn nơi sâu nhất bên trong rồi hắn mới dừng lại.


Nơi này là một nơi tương đối bằng phẳng với trung tâm có một mỏm đá màu xanh lục bích trông rất giống ngọc thạch rất bằng phẳng, đó là nơi mà hắn dùng để ngồi tu luyện từ trước tới giờ.


Hai chân dẫm nhẹ lên nền đất rối nhảy lên phía bên trên, buông tay thả hai bịch thảo dược xuống rồi bắt đầu mở lấy ra hết toàn bộ.


Số lượng hắn mua về với hơn 30 loại thảo dược và mỗi loại như thế có khoảng từ 3-5 cây nên số lượng rất lớn, toàn bộ phiến đá nơi hắn đang đứng bị thảo dược phủ kín hết toàn bộ.


Tay phải hắn đưa lên phía trước ngực rồi nắm chặt, chỉ để ngón trỏ và ngón giửa hướng thẳng đứng chỉ lên cao, khóe miệng hắn hơi vểnh lên rồi lẩm nhẩm một thứ tiếng gì đó.


Lúc này, toàn thân hắn như có một lớp màng mỏng bao phủ toàn thân, khí tức hắn dần dần trải ra. Trên trán hắn dần dần xuất hiện biểu tượng con mắt thứ ba mở ra rồi bắn ra ngoài một đạo tinh quang màu vàng bao phủ toàn bộ thảo dược.
“Tụ Khí Đỉnh – Khai!!!”.


available on google playdownload on app store


Sau cùng, hắn niệm lên. Dần dần linh hồn chi lực kết tinh thành một cái đỉnh lớn bay lơ lửng trước mặt hắn.
Hai mắt hắn nhìn nó một lúc rồi đưa tay trái chúm lại giống tay phải hướng lên điều khiển linh hồn chi lực lấy hết toàn bộ thảo dược bay lên không trung rồi liên tục dung nhập vào bên trong cái đỉnh kia.


Ở bên trong, nhưng loại thảo dược này bị từng đạo lửa linh hồn cực nóng đốt cháy hết toàn bộ khiến chúng dần dần bị rã ra thành từng hạt bụi nhỏ cùng một vài loại dung dịch kết dính bay lơ lửng với đầy màu sắc.


Trên trán hắn đang liên tục đẩy bắn từng đạo chi lực dung nhập vào bên trong tiếp tục gia trì quá trình luyện đan này.


Gần đến cuối cùng, hắn đưa tay trái lên rồi cắn nhẹ lên đầu ngón giữa cho nó rận ra một vài giọi máu rồi hắn đẩy bắn nhưng giọt máu này vào bên trong như là một chất dẫn còn lại.


Lô đỉnh này ngay khi nhận lấy máu của hắn liền rung lắc không ngừng, cho tới lúc nó dần ổn định lại thì khóe miệng hắn lại tiếp tục vểnh lên rồi nói.
“Kết Tinh Đỉnh – Kết Đan!!!”.


Ngay khi hắn dứt lời thì trên trán bắn mạnh ra một đạo tinh quang mạnh mẻ lên lô đỉnh khiến nó run lên, dần dần nó thải ra một loại khói trắng mang theo một mùi hương thơm ngán lan tỏa xung quanh.


Hắn hít vào một hơi liền nở một nụ cười nhẹ, tay phải hắn dần dần hạ xuống rồi đưa tay trái lên thu nhận lấy toàn bộ số đan dược từ lô đỉnh bắn ra. Toàn bộ có khoảng 100 viên đan dược hình tròn lớn hơn hạt nhãn một chút với toàn thân có một màu đỏ trông rất tinh khiết, nó phảng phất còn thoát ra một loạt tinh quang trông rât hút mắt.


“Dưỡng Hồn Đan, đan dược tuyệt phẩm. Lần này có chút tiến triển tốt”.
Mắt hắn ngắm nghía một hồi rồi lên tiếng, mặc dù lời nói của hắn có vẻ như khen loại đan dược này nhưng hắn lại không có lấy dù là một biểu cảm ưng ý này, nét mặt của hắn vẫn lãnh đạm không hề quan tâm đến.


Toàn bộ số đan dược này bị hắn đổ vào miệng trong một lần rồi nuốt xuống.
Thân thể hắn hạ thấp xuống rồi ngồi xếp bằng ở bên trên, hai tay hắn đặt lên nhau ở phía trước đan điền bắt đầu luyện hóa.


Lượng đan dược này khi xuống phía dưới bụng rồi dần dần di chuyển xuống vùng đan điền rồi bắt đầu tan ra hết toàn bộ, từng viên như vậy sản sinh ra một lượng lớn linh hồn chi lực đang bắt đầu lan tỏa khắp cơ thể của hắn.


Với số lượng khoảng 100 viên lần lượt phát ra khiến thân thể hắn như chứa đựng không nổi mà bắt đầu di chuyển tán loại rồi đổ dồn ra bên ngoài.
Nhưng đâu có dễ dàng như vậy, trên trán hắn con mắt thứ 3 tiếp tục mở lớn rồi bắn ra một đạo tinh quang ngăn chặn không cho dược hồn ban tán loạn ra bên ngoài.


Thân thể hắn dần dần sáng lên từng điểm bắt đầu từ: đầu gối phải --> đầu gối trái --> đan điền --> lỗ rốn --> phía dưới ngực --> tim --> phía dưới vai phải --> vai trái --> chính giữa cổ --> Chính giữa trán (con mắt thứ 3).


Mặc dù đã thắp sáng được 10 điểm huyệt hồn nhưng nó còn quá rời rạc, lúc này chỉ cần nối chúng lại với nhau nữa là có thể xem như thành công, lúc đó hắn đã chân chính luyện “Linh Hồn Thâm Uyên” đến viên mãn và có thể mở đường trong sinh qua kiếp khác mà không hề gặp chút khó khăn nào.


Nhưng lúc này hắn vẫn chưa thể nối được dù chỉ một điểm nào cả.


Kiếp trước của hắn tu luyện mà mới mở được 10 cái huyệt hồn đã được xem là một thành cực kỳ to lớn nhưng đối với hắn như vậy là chưa đủ, nếu như cho hắn thời gian như trước thì rất có thể lúc này hắn đã có thể nối chúng lại được với nhau.


Nhưng hắn lại không buồn vì điều đó, mà lấy đó xem như là niềm vui của hắn vậy.
10 điểm sáng đó sáng lên một hồi lâu rồi hắn lúc này mới bắt đầu tu luyện.


Thân thể hắn vào lúc này gần như trở nên trong suốt như một cái hồn ma vậy. Lần lượt trên thân thể hạ xuống nhứng đợt linh hồn chi lực đánh xuống phía bên dưới dược lực ngay phần đan điền rồi kéo lấy chúng đi rồi bắt đầu luyện hóa.


Dần dần, trong lòng bàn tay hắn xuất hiện một tôn Thần Tướng nhìn qua trông rất giống phật quang cao khoảng chừng 10cm đang làm theo tư thế ngồi tu luyện của hắn, toàn thân nó chứa một vầng tinh quang màu vàng sáng chói bao phủ xung quanh rồi soi sáng tới từng ngóc ngách trong hang động.


Thời gian hắn ngồi tu luyện như vậy qua đi thì phật quang kia cũng dần sản sinh ra biến đổi rất rõ ràng, toàn thân nó sản sinh ra biến hóa khiến người khác nhìn vào cũng phải giật mình. Thân thể nó dần dần sản sinh ra thêm biến hóa.


Toàn thân nó dần dần phát ra tinh quang có màu đỏ thẩm rất giống máu cùng thân thể nó dần dần sản sinh ra biến hóa rất lớn, từ phía sau lưng nó dần dần xuất hiện thêm 4 cánh tay và thêm hai cái đầu mọc ra nhìn ở hai bên, những cánh tay này chắp lại với nhau giống như là một phật đà vậy.


Đợi đến khi biến hóa này đến điểm cuối cùng thì nó dần dần lớn lên rồi đứng dậy bay ra rồi đứng ở phía sau lưng hắn.
Cai hang động này cao khoảng chừng gần 10m nhưng chiều cao của nó gần như không có điểm dừng lại, ngay khi nó chạm tới đỉnh thì nó mới miển cưởng dừng lại.


Thân thể hắn vẫn vậy, vẫn bất động như sơn, không có một chút nhúc nhích, đến ngay cả hơi thở cùng nhịp tim biến mất hoàn toàn, trông hắn lúc này giống như một người ch.ết vậy.
1 tháng sau!
Ở một nơi nào đó!
“Này Trâm Anh. Sao anh hai đi lâu như vậy mà chưa có trở về”.


Như Ngọc nằm ườn trên giường trông rất chán nản quay qua nhìn rồi nói.
“Anh ta đã nói thì chắc chắn sẽ trở về thôi”.
Trâm Anh đang lên mạng xem phim thì nghe thấy Như Ngọc nói rồi nhanh chóng quay qua trả lời.
“Nhưng đã 1 tháng rồi. Không hề nghe thấy một chút tin tức nào cả, hay anh hai gặp chuyện gì không may”.


“Ăn nói ngớ ngẩn, anh ta có thể xảy ra chuyện gì được, phủi phui cái miệng đi”.
Như Ngọc nói ra điều không may mắn khiến Trâm Anh hơi giật mình lo lắng nhưng nhanh chóng ổn định lại rồi quát mắng.
“Tại trước đây anh ấy có đi lâu như vậy đâu”.
“Chờ đợi thêm một thời gian nữa đi”.


Lúc này, ở trong hang động!
Cho tới lúc này hắn đã ngồi ở đây tu luyện miệt mài mà không biết thời gian ở bên ngoài đã trôi qua bao lâu, dường như đến thời điểm này hắn đang đến điểm mấu chốt nên mọi thứ đều được hắn đẩy mạnh lên đến đỉnh điểm.


Trong cơ thể hắn lúc này, dược lực phát ra như tìm được điểm chạy nên liên tục đổ dồn về phía hồn huyệt ở đầu gối trái.


Thời gian gần 18 năm tu luyện đến hiện tại đã khiến huyệt đó dần dần được lấp đầy, nhưng qua thời gian dài không được bổ sung nên nó dường như rất đói khát. Toàn bộ dược lực tiến vào bị nó cắn nuốt hết toàn bộ.


Quang mang từ nó phát ra dần dần mạnh hơn cho tới khi nó được lấp đầy, huyệt hồn nó bắt đầu run lên rồi sản sinh ra một cái lỗ nhỏ ở trên bề mặt đẩy linh hồn chi lực trào ra rồi đẩy mạnh dược lực bổ sung đến huyệt ở bên phía đầu gối trái.


Trải qua quá trình này khiến thân thể hắn hơn run lên nhưng rất nhanh chóng ổn định trở lại. Còn tôn phía sau lưng hắn khi nhận được sự tăng trưởng đó liền gồng người lên trông rất sung sướng, toàn thân nó như được cô đọng lại một lần nữa và dần dần rõ ràng hơn.


Gần như lúc này hắt sắp có thể đột phá.
Ở một nơi nào đó trên vô vạn tinh khung!


Một người đang chìm trong giấc ngủ đột nhiên thứ tỉnh, không biết ngưới này đã nằm ở đây biết bao lâu thời gian mà mái tóc trắng bạc kia dài ra che phủ kín toàn bộ gương mặt rồi nằm rơi rớt trên nền đất, nó dài tới mức mà toàn bộ khu vực xung quanh bị nó bao phủ trắng hết.


Thẩn thể đó bắt đầu ngồi bật dậy rồi nở một nụ cười khặc khụa rất gớp giếc, cũng vì thế mà mái tóc được nhấc lên một phần.
Nhận thấy mái tóc này quá rườm rà, người này vung tay mạnh một cái cắt đứt toàn bộ mái tóc chỉ chừa lại nó dài tới ngang đầu gối mà thôi.


“Phiew”.
Nhưng người này không hề biết là, chỉ với một cái vẩy tay nhẹ nhàng như vậy lại làm cho xung quanh mấy trăm quả tinh cầu nằm trên đường vẩy tay kia bị cắt đứt thành hai mảnh trôi nổi bên trong tinh không khiến người ta phải lo sợ.
“Hah hah hah hah. Cuối cùng. Cuối cùng ta cũng tìm được ngươi”.


“Hah hah ha. Tên khốn kiếp, ta cuối cùng cũng tìm được ngươi”.
Lời nói khặc khụa cực kỳ đáng sợ này thêm một lần nữa vang lên, lời nói ẩn chứa một đợt sát ý cục kỳ mạnh mẻ lan tỏa khắp toàn bộ tinh không khiến không ít tinh cầu phải run sợ.


Mặc dù lời nói không quá nhỏ nhưng mấy tinh hà xung quanh cũng vì thế mà một phen rung lắc mạnh, tưởng chừng như một cái lỗ đen khổng lồ khiến toàn bộ phải lo sợ vậy.
-----
- Đọc truyện ta nhớ like chương vs thả tym đi nghe.
- Thấy truyện ta hay thì đừng quên donate, đẩy kp vs đề cử truyện nè.


- Mặc dù view vẫn cứ giảm nhưng ta vẫn cố gắng a, mong sao 1 ngày truyện sẽ phát triển mạnh trở lại.
Đa tạ...!!!






Truyện liên quan