Chương 103: Bóng dáng kia trận chiến.
Cố gắng vùng vẩy nhưng toàn thân vô lực. Cẩm Tú mở lớn hai mắt nhìn đường kiếm đó sợ hãi mà không tài nào có thể nhắm lại được.
Cho đến khi mũi kiếm đâm vào mi tâm mình rồi dần dần bị hút vào bên trong, thân ảnh hai người kia cũng dần dần biến mất và điểm sáng này đã hoàn toàn vỡ vụn.
Cẩm Tú không tin được bằng mắt mình, ngỡ đâu đường kiếm kia sẽ lấy mạng mình nhưng không, kiếm ý kia đã dần dần dung nhập vào bên trong tiềm thức, mọi rào cản về kiếm phổ kia cũng hoàn toàn biến mất.
Cẩm Tú trên tay nắm chặt thanh kiếm rồi thi triển lại toàn bộ, cảm giác thân thể không còn bị bí bách một thứ gì cả và đường kiếm cũng đang dần thanh thoát hơn. Nhờ kiếm ý của nữ tử kia mà nàng đã được khai thông hết toàn bộ.
Ánh mắt nàng tiếp tục nhìn xung quanh màn đêm này nhằm tìm kiếm lấy một điểm sáng tiếp theo rồi đi tiếp.
Bước chân tiếp tục tiến về phía trước mà không có thứ gì ngăn cản, nàng chạy đi, chạy đi, chạy mãi, chạy mãi, chạy cho đến khi nàng tìm thấy được một đầu sáng nhỏ hiu hắt khác lại vui vẻ hớn hở.
Toàn thân khí lực lại một phen dậy sóng, toàn bộ thân thể đang làm hết mức để nàng có thể đi đến được điểm ở bên kia.
Càng tiến lại gần, nàng lại cảm nhận được một thứ gì đó kinh khủng đang xảy ra ở phía trước, bước chân nàng dần dần trĩu nặng như muốn ngăn cản. Nhưng tâm tính của nàng lúc này đã hoàn toàn được lột xác.
Vẻ mặt kiên định, quyết tâm điều khiển cơ thể đi đến phía trước mà không có một chút chần chừ suy nghĩ.
Bàn chân nàng run rẫy mỗi khi chạm vào nền đất. Bất chợi nàng cảm nhận được không gian phía bên dưới chân mình đang một phen rung lắc rất mạnh, từng đợt sóng ba động va chạm khiến thân thể nàng run lên.
Ánh mắt ngờ vực của nàng hiện lên rồi quyết tâm đi đến cho bằng được nơi đó, bước chân lê lết và cảm thấy cực kỳ đau đớn, lòng bàn chân nay đã rỉ máu trải dài ở bên trên một quãng đường rất dài.
Kể từ lúc điểm sáng kia vỡ nát cho tới giờ đã là bao lâu thời gian và nàng vẫn đang cố gắng tiếp tục đi đến.
Nhưng đi được phân nữa đường, nàng hoàn toàn chịu đựng không nổi, bàn chân đau đớn không tả được. Cẩm Tú đứng chửng nhìn về phía xa kia trong điểm sáng mà không tài nào bước đi được thêm nữa.
Mặc dù đứng ở bên ngoài này một đoạn đường rất xa nhưng lại phong phanh cảm nhận được một cổ áp lực cực mạnh đè nén lấy xung quanh và những làn sóng ba động xung kích tạo thành những ngọn gió lớn cuốn bay mọi thứ xung quanh với áp lực đủ để trấn diệt vô số cái tinh khung.
Càng đứng ở ngoài này chờ đợi, Cẩm Tú lại càng cảm thấy trái tim càng ngày càng quặn thắt lại cực kỳ khó chịu.
Dường như ở phía xa kia đã có một thứ gì đó liên kết với nàng.
Toàn thân bị mất đi kiểm soát từ lúc nào không biết, khóe miệng run rẩy há nhẹ rồi cắn mạnh vào một bên môi thật mạnh cho tới khi máu chảy ra thật nhiều, cảm giác càng đau thì nàng lại sớm lấy lại ý thức và kiểm soát lại cơ thể một lần nữa.
Khóe miệng những dòng huyết dịch chảy xuống trồi men theo cái cổ ngọc ngà lăn xuống phía dưới, lúc này, Cẩm Tú mới có thể giữ vững lấy tâm trí mà tiếp tục gắng gượng bước đi.
Nàng càng đi thì càng cảm nhận được sự nguy hiểm ở bên trong đó nhưng không biết vì lý do gì mà nàng lại một lòng quyết tâm như vậy, trái tim, suy nghĩ của nàng như đang đồng tâm lại với nhau.
Càng lại gần nó thì nàng lại cảm nhận được phía bên trong trận chiến kia càng ngày càng khốc liệt, mặc dù không nhìn thấy nhưng chỉ những sóng ba động có thể yên diệt tinh không kia cũng đủ đêt chứng minh được sự nguy hiểm đó.
Đi đến một lúc lâu sau!
Lúc này nàng đã đi đến được phía bên ngoài điểm sáng nhưng lại không thế bước chân được vào phía bên trong dù cho nàng đã cố gắng, dường như ở đó có một bức tường vô hình nào đó ngăn chặn lại.
Tiến sát lại gần hơn, nàng đưa mắt nhìn xuyên vào bên trong tìm kiếm thứ gì đó, nhưng do khoảng cách ở quá xa nên đâu thể nhìn thấy rõ ràng được.
Nhưng ở bên trong màn đen của tinh không kia là những đường sáng vết kiếm chém, thuật pháp, tiên pháp và có một thứ gì đó ở rất xa kia lại có thân hình to lớn như vậy, cái miệng của nó lớn tới mức chỉ cần há miệng là có thể nuốt chửng được một cái thiên hà là điều rất bình thường, thân thể nó dài tới mức mà không thấy điểm kết thúc.
Trên thân thể nó ánh lên một bộ lân phiến màu đen xám cùng cặp mắt màu đỏ máu trông cực kỳ đáng sợ.
Nhưng những cái công kích kia lại dường như hướng đến một đầu mà thôi.
Ở ngoài xa kia xuật hiện một thân ảnh gầy yếu với toàn thân những vết thương chi chít đang chảy ra những giọt huyết dịch màu dỏ sẩm ấm nóng và trên tay người kia dường như đang bế một thứ gì đó, cố gắng mở lớn mắt để nhìn thì mới tá hỏa lên.
Đó chính là bóng dáng của một người nữ tử với trên ngực là một vệt kiếm đâm xuyên qua thân thể ở ngay giữa ngực và có một chút đạo tắc toán phiến ẩn nấp phía bên dưới, nữ tử kia nằm yên trên vòng tay bế của hắn hoàn toàn vô lực, hai mắt nhắm chằm, gương mặt trắng bệch không có chút điểm khởi sắc và khóe miệng chảy ra một chút huyết dịch chảy ngược trên gò má.
Thân thể nữ tử đó hoàn toàn vô lực mà ngả đầu cùng cánh tay thả lỏng xuống không chút động đậy.
Nàng ta đã ch.ết!
Trong đầu Cẩm Tú lóe lên một suy nghĩ, không biết từ bao giờ mà hai hàng nước mắt của nàng lại chảy xuống như vậy.
Cố gắng nhìn kỹ hơn thì Cẩm Tú mới chắc chắn được một điều.
“Sao mà nàng ta trông thật là quen thuộc”.
Nhưng khi nhìn kỹ thì mới phát hiện ra được nàng ta chính là người lúc trước đã đâm kiếm vào trong mi tâm của mình. Và lúc này, Cẩm Tú mới nhận ra được nam nhân trên người đầy thương tích kia cùng vẻ gầy gò do bị thoát lực và huyết dịch quá nhiều.
Nam tử đó từ từ hạ thân thể nàng ta xuống rồi đặt trong một cái quan tài băng có màu xanh ngọc bích đang tản mát những khí lạnh ra bên ngoài.
Đậy nắp quan tài lại, rồi thân ảnh nam nhân kia lại thêm một lần nữa đứng lên.
Gương mặt tươi cười cùng ánh mắt tràn đầy sức sống kia nay lại thay vào bằng sự đau khổ và tràn đầy lạnh lẽo, ánh mắt vô hồn hờ hững với mọi thứ, cảm giác được bên trong cặp mắt đó là vô tận sát khí cùng tử khí bốc lên vô tận, toàn thân khí lực đang được tăng cao một cách chóng mặt, những thương tích trên cơ thể kia cũng vì thế mà ngừng chảy ra huyết dịch, nhưng lại không thể thu lại được miệng vết thương.
Ánh mắt băng lãnh tràn đầy sát ý nhìn về phái xa những người kia.
Nàng lúc này không biết từ đâu mà nhận được một cái khả năng nhìn được xa đến như vậy, khung cảnh trận chiến ở trong kia như đang được thu gọn ngay trước mắt mình.
Nàng thấy rõ người nam nhân kia hai tay vung mạnh sang hai bên rồi từ đâu xuất hiện một cái hòm hình cánh quạt mở lớn trải dài và từ trong đó xuất hiện 12 cái trường thương với những hoa văn đơn điệu và mũi thương sắc bén nhọn hoắt.
Chưa hết, ở ngay vị trí trung tâm hòm kia xuất hiện một nếp xếp đang dần giản nở ra và bên trong một thứ gì đó có mày đỏ máu dài hơn 2m với cái lưỡi bóng loáng sắc bén với màu đỏ thẩm rất giống với máu.
Cái trường thương đó bay đến rồi nằm trọng trong tay người nam nhân kia tràn đấy sát lực chi uy, cảm giác uy áp từ người kia bốc lên khiến cho chúng phải co rút con ngươi, trên gương mặt là những tầng mồ hôi mịn chảy xuống. 12 thanh trường thương kia cũng như có sự điều khiển mà bay ở ngay xung quanh thân thể hắn và mũi thương hướng về phía trước.
Bất chợt, bọn họ lao lên tấn công với số lượng người chí ít cũng phải 100 người có sức mạnh cực kỳ khủng bố mà không thua kém lấy người nam nhân kia và những con hung thú cực mạnh với lợi trảo sắc bén cùng khí lực chúng phát ra đâu chỉ cực mạnh thôi đâu. Và nguy hiểm nhất chính là cái thứ khổng lồ kia là một con rồng có thực lực mạnh nhất trong đám người kia cũng tham gia đánh giết.
Nam nhân kia một tay nắm chặt trường thương cùng 12 cái phi thương bay ở xung quanh người lại không hề tỏ vẻ sợ sệt mà lạ phát ra một vẻ gì đó cực ký bá đạo không hề thua kém.
Tay nắm chặt trường thương rồi hai chân phát lực ở trong tinh không rồi lao tới như một cái mũi tên ánh sáng với tốc độ cực kỳ nhanh, nó nhanh tới mức mà gấp hàng ngàn lần hàng vạn hàng tỷ vạn lần tốc độ ánh sáng, thân ảnh hắn lóe lên một cái là đã xuất hiện chính diện ngay phía trước những người kia.
Gương mặt vô cảm không một chút sức sống hiện lên, toàn thân bao bọc bởi một vầng màu đỏ máu quang mang sát lực cùng sát khí trùng thiên khiến mọi thứ phải rợn người.
Toàn thân hắn phát động rồi nhảy lao về phía trung tâm những người kia mà liên tục đánh giết.
Chênh lệch số lượng quá lớn, nhưng lại không hề chùn bước, thân ảnh gầy gò kia lại như một tôn chiến thần đang vùng vẩy đánh giết ở bên trong.
Trường thương trong tay liên tục đánh chiến cùng 12 cái phi thương như được 12 cái phân thân của hắn điều khiển mà liên tục bay lượn cùng hắn sánh vai thực lực.
Một thân một khí đánh chiến cùng với hơn 100 người khác có thực lực gần như ngang bằng chính mình cùng thương thế trên thân thể như vậy càng khiến Cẩm Tú trong lòng quặn thắt lại.
Nàng muốn có thực lực giống như họ mà nhảy vào trợ gúp nhưng không thể làm gì được, chỉ việc đứng nhìn mà hai hàng nước mắt chảy ròng xuống. Lòng bàn tay nàng thít chặt lại liên tục hướng những nắm đấm dánh mạnh lên bên trên bức tường vô hình kia nhưng lại không hề có chút nào xây xát.
Nàng bất lực, hoàn toàn bất lực!
Trái tim nàng lúc này như muốn rỉ máu mà cố gắng giữ lấy bình tỉnh quan sát.
Phía bên trong trận chiến!
Hắn giống như một con thiêu thân không màng thương tổn mà liên tục đánh giết, bị một lần công kích của hơn 100 người chúm lại làm sao hắn có thể đỡ nổi.
Toàn thân hắn run rẩy nhưng khí lực lại càng ngày càng được tăng cao, hắn càng chiến lại càng say, càng chiến lại càng mạnh.
Toàn thân huyết quang từ máu hắn tiết ra hòa quyện lại tạo thành một thứ sức mạnh giúp hắn cần cố lấy.
Trường thương sắc nhọn liên tục đâm đến rồi quét ngang, cứ mỗi lần hắn đánh như vậy lại đánh bay một kẻ bắn mạnh ra ngoài, mặc dù công kích không đủ để giết ch.ết chúng trong một lần nhưng như thế cũng đã đủ đổi với hắn.
Không dừng lại ở đó, hắn đưa tay lên cai điều khiển một lần 13 cái trường thương bay lơ lửng trên không cùng hắn dung nhập vào trung tâm nhất của những người kia. Hắn lai vào mà chẳng hề quan tâm lấy bản thân mình.
Hắn lao đến một đầu Hung Thú không lồ ngay trước mặt rồi tung một quyền cực mạnh lên đỉnh đầu của nó, thanh âm va chạm phát ra sóng xung kích cực mạnh lan tỏa xung quanh. Trên đầu con hung thú kia lớp lân phiến trông cực kì kiên cố nay bị nắm đấm của hắn đánh nát và lún sâu vào bên trong.
Xương sọ cũng vì thế mà bị đánh vỡ thành từng mảnh nhỏ. Khóe miệng nó hộc ra một ngụm huyết dịch màu đỏ hòa quyện với huyết quang đang bao bọc lấy thân thể của hắn rồi ngả xuống, trôi vào bên trong vô tận tinh không.
Cùng lúc này, 13 cái trường thương kia cũng dốc hết sức mình mà đánh giết xung quanh. Toàn thân nó tóa lên vẻ sát cớ cực kỳ bá đạo liên tục đâm bổ về một tên ở gần đó.
Uy lực của nó mạnh tới nỗi mà cả 13 thanh trường thương đều đâm xuyên qua thân thể tạo thành những lổ lớn ở bên trên. Miệng vể thương kia lại chảy ra huyết dich rất nhiều mà không thể nào ngăn chặn lại được.
Trận chiến cứ vì thế mà kéo dài, nam nhân kia lại càng vì thế mà nhận những vết thương gần như là chí mạng ở trên thân thể. Cẩm Tú trông thấy như vậy mà phải run người lên, những vết thương kia làm sao mà một người tu chân có thể chịu đựng được đây.
Trên người hắn là những lỗ thủng rất lớn có thẻ nhìn xuyên qua được cùng những vệ kiếm gần như muốn cắt đứt hắn thành hai nửa, trên thân còn bị gần 10 thanh kiếm cắm xuyên qua người, khóe miệng hắn không ngừng chảy ra huyết dịch thành từng dòng chảy xuống, thân thể gầy gò kia càng ngày càng run rẩy, có chút không đứng vững.
Thân thể hắn không ngừng chao đảo nhưng lại một mực kiên cường mà vẫn cứ tiếp tục lao lên đánh giết.
Số lượng những người kia cũng vì thế mà giảm xuống một cách nhanh chóng.
Từ hơn 100 người nay chỉ còn hơn 50 người có thể trụ lại được. Đám hung thú kia thì bị hắn đánh cho tơi bới mà quay người bỏ chạy mất tăm không còn cảm nhận được khí tức.
Và cũng chính là lúc này, toàn bộ khí lực của hắn đã đạt tới đỉnh điểm mạnh nhất từ trước tới giờ, huyết quang đỏ rực như muốn soi sáng toàn bộ tinh không đang ngưng kết lấy một cái vòng huyết sắc ở ngay sau lưng hắn như một cái huyết ấn với một hình vòng bán tròn ở bên ngoài có bán kính khoản 2 mét và một vòng tròn nhỏ khác với bán kính hơn 1m ở bên trong, cả hai vòng được, phía dưới vòng tròn đó bị lõm vào tạo thành một ngọn ấn giống như một ngọn lửa ở bên trong và cung tròn ở bên ngoài xuất hiện những đường mũi nhọn xuất hiện với 6 cái mỗi bên và chính giữa là một cái lớn nhất.
Chúng chính là 13 thanh trường thương của hắn cùng huyết quang kia ngưng kết mà tạo thành.
Dường như trong trận chiến này, hắn đã vượt qua được những cửa ải cuối cùng mà đột phá cảnh giới siêu thoát ở bên trên.
Đám người kia cũng vì trông thấy như thế mà một phen hoảng loạn như đang muốn quay người mà bỏ chạy, nhưng đâu thể dễ dàng như thế được.
Thân thể gầy gò của hắn liên tục ánh lên rồi lao về phía bọn chúng rồi đưa tay lên tạo thành mũi nhọn như mũi giáo đâm xuyên qua người.
Lòng bàn tay của hắn giống như có một thứ năng lực nào đó đang bóp nát lấy sinh mệnh mà không hề thương tiêc, trên gương mặt vẫn vô hỉ vô bi.
Thời gian qua đi!
Đám người bỏ chạy kia cũng vì thế mà bị hắn giết ch.ết hết toàn bộ và cuối cùng do hắn không còn khí lực hay hao tổn hết toàn bộ sức lực mà không thể kết liểu được tên còn lại và để hắn chịu thương tổn gần như đã ch.ết kia chạy thoát.
Cẩm Tú thấy hắn như vậy cũng thở dài một hơi như đặt được tảng đá nặng xuống.
Nhưng giây phú cuối cùng. Người nam tử gầy gò kia đã không thể đứng vửng được nữa mà ngả ngửa ra sau nằm bất động mà trôi từ từ ở trong tinh không cùng với cái quan tài băng kia.
Cùng lúc đó, bức tường vô hình cũng vì thế mà tan biến. Cẩm Tú nhân cơ hội này mà chạy vào bên trong nhưng ngay khi tiến nhập chưa được 10 bước chân thì điểm sáng này thêm một lần nữa nứt vỡ trước mắt.
Cẩm Tú cũng vì thế mà bị đẩy khỏi ra bên ngoài, xung quanh nàng tiếp tục là một mảng tối đen và không còn lấy một điểm sáng nào nữa.
Nảng ngẩng đầu thở dài thêm một lúc nữa thì bất chợt toàn thân nàng bị một đốm sáng bao bọc lấy. Đang lúc không hiểu được chuyện gì đang xảy ra. Thì đột ngột, nàng đã thức tỉnh.
Thân thể nàng ngồi im trên nền gỗ với một lớp đen nhũ tạp chất ở bên ngoài, ngay khi phá quan mà ra, nhưng Cẩm Tú lúc này vẫn không thể kiềm chế được nước mắt của mình, cặp mắt đỏ nhìn xung quanh tìm kiếm hình bóng của hắn.
Ngay khi nhìn thấy hắn đang tu luyện ở trên giường thì nàng mới thở phào nhẹ nhỏm.
----
- Ta comeback lại rồi đây.
- Nay mẫu thân-sama tốt tính nên cho ta chơi lap một chút, tiện tay viết được chương truyện nè.
- TLT vs kp của các đh đâu rồi nè. Donate đi, đẩy kim phiếu vs đề cử đi nè.
Đa tạ!!!