Chương 39
Chờ khi Yunho làm xong công việc, cùng Jaejoong xuống lầu thì ba thằng em đã thay đồ xong chuẩn bị xuất phát, thế mới nhớ tới còn yến tiệc tối nay phải tham gia. Yunho nắm tay Jaejoong cùng lên lầu thay đồ.
Một đen một trắng hài hòa bổ sung cho nhau.
Lúc cả nhóm xuất hiện tại yên tiệc, các phóng viên tự nhiên tranh nhau phỏng vấn chụp ảnh bọn họ. đặc biệt lần này có sự xuất hiện của Kim Jaejoong, con trai thân vương Đại Hàn Dân Quốc lần đầu lộ diện.
“Nhớ những lời anh nói hôm qua không?” Yunho nửa ôm Jaejoong, môi ghé sát bên tai cậu thì thầm. Jaejoong nghiêng người sang bên tránh Yunho, lỗ tai cậu sắp bị hắn cắn thành có vết chai rồi.
“Jung tổng, xin hỏi ngài và điện hạ Jaejoong có quan hệ thế nào?” Lúc này, một giọng nữ lớn mật khiến hai người mới tách nhau ra một chút, sau đó một đống phóng viên cũng tò mò chen tới, máy quay máy chụp hình cũng thi nhau chĩa vào họ, Jaejoong lãnh mặt, cậu không thích bị người khác hỏi đông hỏi tây, huống chi là giới truyền thông, hầu hết đều đưa không đúng sự thật.
Yunho thấy vẻ mặt khó chịu của Jaejoong, nắm chặt tay cậu đưa lên, khiến cho chiếc nhẫn đôi trên tay hai người sáng loang loáng dưới ánh đèn phát ra quang mang chói mắt, sau đó hôn hôn tay cậu
“Mọi người nói xem?” cười ái muội nhìn về phía phóng viên, khiến bọn họ ngây người hết ức, rồi lại cùng Jaejoong hướng chỗ tối đi tới.
“Hai ông này thực sự biết cách hấp dẫn giới truyền thông.” Changmin cầm một đĩa salad hoa quả tới trước mặt ăn ăn.
“Hyung muốn coi phản ứng của cha con lão Bae, hôm nay vừa được ăn vừa được xem kịch vui, thật sự không tệ.” Yoochun nhấp một ngụm cooktail phục vụ đưa qua, vẻ mặt sung sướng khi người gặp họa.
“Hyung nói chuẩn, a, hôm nay hai người kia cũng tới.” Changmin nhìn hai người bị giới truyền thông vây quanh ở cửa, cha mẹ của Jaejoong: ông Kim Minwan và bà JuAh.
“Jaejoong mỹ nhân.” Mẹ đẹp phát huy ra đa mẫu tử trên người mình tối đa, liếc một cái đã phát hiện được Jaejoong đứng ở đâu, mặc kệ ông xã đối mặt với giới truyền thông.
Jaejoong trợn mắt há mồm nhìn mẹ đẹp, ngay cả Yunho cũng không thể bảo trì vẻ ngoài lạnh lùng của mình. Bụng mẹ đẹp đã hơi nhô lên, nhưng bộ lễ phục rất vừa người, không trang điểm đậm khiến khuôn mặt thoạt nhìn tươi sáng thanh thuần, cả người đều là diễm lệ bắn ra bốn phía…nếu bỏ qua việc chân mẹ đẹp đang đi một giày cỏ trang trí hình chíp bông ngộ nghĩnh!
Có ai nói cho bọn họ biết, đây có phải xu thế thời trang mới nhất của năm nay không? Thấy mọi người đều nhìn mình trợn tròn mắt, mẹ đẹp cũng hồn nhiên cúi đầu nhìn xem, sau đó nâng một chân lên khoe: “Thế nào? Đẹp không? Đây là giày ta thích nhất đó ha ha ha…” sau đó chắp hai tay sau lưng nghiêng người cười kute.
“Ju Ah noona, đây là nơi công cộng.” Jaejoong lúc này thật sự không muốn nhận thức mẹ đẹp, bởi vì đã có rất nhiều người chú ý tới chỗ này rồi.
“Hừ hừ, Jaejoong thật xấu, Ju Ah noona sẽ không để cho con mất mặt.” Mẹ đẹp kiễng mũi chân câu cổ Jaejoong: “Mấy ngày nay, ta bận không tới thăm con, thế mà Jaejoonggie cũng không tới thăm người ta, người ta rất nhớ con đó.” Sau đó giả bộ ủy khuất thẹn thùng, Jaejoong nhịn không được trốn sau lưng Yunho, cậu thật sự chịu không nổi.
“Ju Ah noona.” Yunho hé ra một khuôn mặt tươi cười.
“Yunnie…” mẹ đẹp lại quay sang ôm chặt lấy Yunho, Jaejoong lúc này quyết định nhanh chóng chen vào giữa ngăn hai người lại, căm tức nhìn mẹ đẹp.
“Đáng ghét Jaejoonggie không cần bắn điện với người ta, người ta sẽ ngượng đó.” Sau đó ôm ôm mặt xấu hổ, Jaejoong vô lực.