Chương 14: Thi uống rượu
Cái chén mở ra, Lục Hoàng Ca không tin dụi dụi vào mắt mình nhìn lại. Đám người bốn phía há hốc mồm không nói nên lời
Bên dưới cái chén là một cây cột thẳng đứng từ sáu viên xúc xắc chồng ngay ngắn lên nhau. Bên trên là một điểm đỏ chói
“ Trời a là một điểm ”
“ Không thể tin được chỉ có một điểm”
“ Kỹ thuật đổ thật thần sầu”
Bạch Lung Nguyệt vẫn thản nhiên nhìn Lục Hoàng Ca sắc mặt vô cùng xấu “ Thế nào ”
“ Các hạ cao tay, ta thua” Lục Hoàng Ca nhíu mi nhìn nàng rồi hơi khom người “ Người đâu mau đem ngân lượng lên ”
Một lát sau liền có người cầm ngân lượng lên. Bạch lung nguyệt không e không ngại bắt lấy bắt đầu ngồi đếm
Lục Hoàng Ca thấy nàng như vậy không khỏi cảm thán “ Các hạ không biết tửu lượng của ngươi như thế nào ”
“ Tốt”
“ Hảo. Tại hạ thỉnh các hạ cùng tại hạ vài chén được không” Lục Hoàng Ca cười sảng khoái phất tay cho người đi chuẩn bị. Liền sau đó kéo vạt áo nàng cùng mình nhanh chóng rời đi trước nhiều ánh mắt khác nhau của những người trong sòng bài.
Hai người liền ly khai tới một gian phòng thượng đẳng. Tuy không gọi là xa hoa nhưng được trang trí vô cùng trang nhã. Đồ dùng đều là đồ thượng đẳng, không phải người bình thường có thể mua được
Bạch Lung Nguyệt âm thầm đánh giá, thuận tiện đi đến bàn trà trước mặt châm một ly trà nóng tự nhiên ngồi thưởng.
Bên kia Lục Hoàng Ca thấy vậy không khỏi sờ sờ cánh mũi mình. Hắn cảm thấy hình như sức quyến rũ của bản thân ngày càng giảm nga ~ . Nghĩ vậy cũng tiến lại tự châm trà ngồi đối diện nàng, cười cười “ Các hạ không biết hôm nay đến Sòng Bài tứ Quý của ta để làm gì”
Hắn nay cũng không giấu diếm việc mình là lão bản sòng bài Tứ Quý. Bởi vì hắn biết người ngồi trước mặt đã đoán được rồi giấu cũng chẳng có tác dụng gì. Hơn nữa biết đâu hắn có thể tranh cơ hội này tìm thêm được một bằng hữu. Suốt ngày ở gần cái tên mặt lạnh kia mãi hắn muốn gặp thiên cáo trạng rồi.
“ Tất nhiên là kiếm tiền rồi” Bạch Lung Nguyệt thấy hắn cũng không có ác ý cũng không cần làm mặt lạnh nữa. Thanh âm nữ tử phát ra không một chút che dấu.
“ A….các hạ…..ngươi là nữ nhân ” Lục Hoàng Ca nghe được thanh âm của nàng không khỏi kinh hãi lắp bắp. Trời ạ hắn vừa rồi thua thảm mà còn là thua dưới tay của một cô nương nga ~
“ Nữ nhân thì thế nào ” Bạch Lung Nguyệt hừ lạnh
“ Ta……” Hắn định nói gì đó nhưng lại nhịn lại. Đúng là nữ nhân thì không có vấn đề gì. Ở Lâm Phùng quốc này nữ nhân cũng có thể học võ, cũng có thể ra chiến trường đánh giặc lập công. Nhưng hắn trước giờ chỉ gặp những nữ nhân nhu nhu thuận thuận nên đã sớm quăng mấy cái kia ra sau đầu.
Bầu không khí trong sương phòng bỗng chốc ngưng lại. Lục Hoàng Ca biết nàng là nữ tử liền lúng túng không biết nên nói cái gì. Bạch Lung Nguyệt đương nhiên là biết hắn đang nghĩ cái gì nhưng mà nàng đang chuyên tâm thưởng trà. Tâm tình đâu mà để mắt tới hắn. Uống hết một ấm trà trong đầu nàng mới có một kết luận. Trà ngon =’=
Nếu để Lục Hoàng Ca biết được trong đầu nàng đang nghĩ cái gì thì nhất định sẽ lập tức thổ huyết ngay lập tức. Đường đường một đệ nhất đổ thuật tướng mạo tuấn mỹ lại không bì được một ấm trà.
Thời gian cứ như vậy trôi đi. Lục Hoàng Ca rút cuộc không nhịn nổi nữa đành mở miệng “ Ta nói này, nữ nhân ngươi đã kiếm được bao nhiêu tiền rồi”
Bạch Lung Nguyệt quách mắt kinh thường nhìn hắn “ Ta có tên.”
“ A… Là tại ta sơ suất. Không biết cô nương tên gì ” Lục Hoàng Ca chân chó cười cười.
“ Không nói cho ngươi biết.” Bạch Lung Nguyệt đáp lại rồi cúi đầu không rõ tình thái.
Lục Hoàng Ca nghe câu trả lời của nàng thật hận không thể một đao chém nàng. Nữ nhân này luôn biết cách chọc điên hắn. Thực giống như tên mặt lạnh kia. Nhưng ngẫm lại thân thủ nàng tốt như vậy, nếu như không khéo lại ôm vạ vào người nên hắn quyết tâm đè cơn giận xuống. Lại nhìn biểu tình của nàng không khỏi ngạc nhiên “ Có việc gì sao ”
Bạch Lung Nguyệt nghe hắn nói vậy liền ngẩng đầu, nhưng còn có chiếc mũ nên cơ bản hắn không nhìn ra được nàng đang có biểu tình gì, nhàn nhạ đáp “ Không có gì. Chỉ là kiếm được ít tiền quá ”
“ Kiếm được ít tiền ” Lục Hoàng Ca ngạc nhiên hỏi lại
Nàng cũng rất vô tội đáp lại “ Ừ chỉ có mấy mươi vạn bạc thôi ”
Hắn nghe xong lập tức thấy đầu óc quay cuồng. Trời ạ mấy mươi vạn lượng bạc mà nàng còn chê ít. Hắn chắc chắn nàng chính là khắc tinh do ông trời phái xuống chọc tức hắn. Biểu tình của hắn giờ vô cùng vặn vẹo khó coi. Chỉ thiếu hướng trời mà kêu nữa thôi.
Mà hắn làm sao biết được, mấy mươi lượng bạc này đối với Bạch Lung Nguyệt quả thật là một món tiền nhỏ. Vô cùng nhỏ. Nàng kiếp trước là một thiên tài y thuật xuất chúng liền nhận được đãi ngộ vô cùng tốt, lại còn là sát thủ ưu tú mà tổ chức coi trọng nên sản nghiệp vô cùng nhiều. Vì vậy nên biểu tình của nàng cũng không tính là quá đáng.
Lục Hoàng Ca quả thực không thể tiếp tục nói chuyện với nàng nữa. Hắn sợ là chỉ cần nói thêm một câu nữa ngay lập tức sẽ bị nàng làm cho uất ức tới ch.ết. Liền cho người mang mấy vò rượu lên. Tâm tình không thoải mái, uống rượu là tốt nhất.
Rượu vừa mang lên, nắp được mở ra. Một mùa hương thơm phức lan tỏa khắp phòng. Bạch Lung Nguyệt vì vậy cũng nhịn không được mà bình phẩm “ Rượu ngon”
“ Ngươi cũng biết uống rượu” Lục Hoàng Ca cầm một vò rượu ngớm một ngụm lớn nhìn nàng. Hoàn toàn đã quên mất hắn vừa rồi mời nàng lên đây làm cái gì.
Bạch Lung Nguyệt bĩu môi, lấy một vò rượu mà uống. Quả nhiên là rượu ngon nha. Uống xong nhìn hắn ánh mắt đầy thách thức nhìn hắn. Ý tứ : Ngươi dám tới.
Lục hoàng Ca cũng không vừa. Nhấc tay lấy thêm một vò rượu khác. Ý tứ : Sao không
Sau đó liền phất tay ra lệnh cho thuộc hạ mang thêm rượu lên. Cứ như vậy hai người thi nhau mà uống. Rất nhanh sau đó dưới chân đã có hơn chục vò rượu. Lục Hoàng Ca vừa uống vừa nhận thức. Nữ nhân này hắn không biết là ai nhưng có thể khẳng định là người tốt.
Tuy nhiên sau đó hắn liền hung hắng mắng bản thân. Con mẹ nó, nàng ta ( Chị Nguyệt đấy ạ) mà là người tốt trên đời này chân chính không còn ai xấu nữa