Chương 9
“Ta chưa từng nghĩ tới ngươi đối ta lại ôm ấp tâm tư như thế.” Nghe hắn nói nồng nàn tình cảm như vậy, Thu Văn tâm khẽ động, hai gò mà nóng lên thấy giống như đang ở trong mộng “Ta vẫn nghĩ ngươi chỉ xem ta như anh em, như bằng hữu.”
“Ta từng không chỉ một lần nỗ lực thuyết phục chính mình đối với ngươi chỉ là tình bằng hữu, tuyệt không có ý khác.” CốcHạo Nhiên chân thành nói “Sự thực chứng minh ta sai rồi, sai lầm nghiêm trọng, khi ta nhìn thấy ngươi yêu thương người khác, ngươi vì hắn khiên động tâm tư, ngươi vì hắn mà chịu tổn thương, đau lòng như dao cắt, lúc này mới hiểu được đã yêu ngươi sâu đậm như thế nào.”
“Vậy ngươi vì sao lại không nói cho ta biết?” đối mặt hắn là mối tình thăm thiết, Thu Văn rung động sâu sắc, nhớ tới chính mình từng đối y kể ra hắn yêu nam nhân khác, lại như thế nào tan nát cõi lòng, chỉ vì tìm kiếm một chút an ủi mà cự tuyệt nghĩ tới cảm nhận của người nghe. Đối một người thành tâm yêu hắn lại tàn nhẫn như vậy. Nhất định trong lúc vô tình hắn đã tổn thương Hạo Nhiên “Vì cái gì hết lần này tới lần khác đều nghe ta tố khổ, lại nhiều lần an ủi ta?”
“Bởi vì ta không muốn thấy ngươi khổ sở” Cốc Hạo Nhiên cười yếu ớt “Dù sao cũng tại ta nhận biết tình cảm chính mình quá muộn, tại sau khi ngươi có người trong lòng mới bừng tỉnh hiểu ra.”
“Hạo Nhiên, ngươi thực sự rất ngốc!” Thu Văn chớp động lệ quang, cảm động e rằng khó phúc đáp “Ngươi làm cho ta nhiều như vậy, thậm chí không tiếc lấy thân giải *** độc trên người ta, cũng bởi vì ngươi yêu ta sao?”
“Phải” Cốc Hạo Nhiên nhẹ nhàng cầm lấy tay hắn, vẻ mặt tình chân ý thiết [ ], “Không biết ta bây giờ mới nói những lời này phải hay không đã quá muộn, bất luận ngươi có chấp nhận ta hay không, tâm tư ta đối với ngươi trước sau không đổi.”
“Không muộn, tuyệt không muộn!” Thu Văn cũng không phải người vô tình, một người đường đường là Vương gia chi tôn lại vì hắn ngay cả tôn nghiêm cũng không cần, làm sao có ai không động lòng chứ? Cho dù trái tim có làm bằng đá cũng phải rung động.
“Ngươi nói thực sao?” Cốc Hạo Nhiên kinh hỉ “Ngươi thực nguyện ý chấp nhận tâm ý của ta?”
“Nếu ngươi không ngại quá khứ ta từng cùng người khác da thịt chi thân, ta nguyện ý làm tri kỉ bên ngươi, vĩnh viễn không rời đi.”
“Ta sao lại ghét bỏ?” Cốc Hạo Nhiên hỉ thượng mi sao [ ] “Ta trước đây không biết đã ôm ấp bao nhiêu nữ tử thanh lâu, từ lâu cũng không còn thanh bạch, cho nên ngươi và ta coi như huề nhau. Chỉ cần ngươi không chê ta là tốt rồi!”
“Ta thực hận chính mình như thế nào không sớm phát hiện ra tình ý của ngươi đối với ta.” Thu Văn cầm lấy tay y, nếu hắn có thể sớm một chút phát hiện ra tình cảm của y sẽ không phải phí phạm thời gian ngần ấy năm “Ta Lăng Thu Văn thề với trời, suốt đời suốt kiếp quyết không phụ ngươi một mảnh thâm tình!”
“Thu Văn!” Cốc Hạo Nhiên nhảy dựng lên ôm vai hắn, dường như sự yếu ớt vừa rồi chưa từng tồn tại “Ngươi cuối cùng cũng là của ta.”
Cảm giác được hạ thân hắn đứng vững chính mình cũng lập tức trướng lên cao ngất, Thu Văn mặt đỏ bừng, kinh ngạc hắn khôi phục cực nhanh “Hạo Nhiên, ngươi mới nãy không phải còn rất khó chịu sao? Sao đột nhiên sinh long hoạt hổ [ ] đứng lên?”
“Đương nhiên, nghe được người ta nhiều năm đơn phương tương tư nguyện ý đáp lại tình cảm của ta, bảo ta có thể nào không nhảy nhót, không vui sướng? Cái gì đau khổ ta đều quên hết!” hai mắt Hạo Nhiên lộ ra hỏa quang ***, thanh âm khàn khàn “Ngươi có biết ta chờ thời khắc này đã bao lâu không?”
“Hạo Nhiên!” bản thân cũng là nam tử, Thu Văn tất nhiên là hiểu được ngụ ý của hắn “Nhưng vừa rồi ngươi mới bị ta tổn thương, lập tức làm chỉ sợ sẽ lại thụ thương.”
“Cho nên lần này tới ngươi làm người ở dưới!” Cốc Hạo Nhiên nhẹ nhàng đẩy ngã hắn xuống mặt đất, một phen áp sát trên người hắn “Được không?”
“Ta … không phải không muốn, ta chỉ lo lắng thân thể của ngươi, ngươi không phải còn không thoải mái sao?” Hắn cả kinh, ngượng ngùng nháy mắt, do dự nói, hắn ở trên giường vốn là làm người dưới thân, nhưng bởi vì trúng *** độc mới bị Hạo Nhiên bức ra bản năng nam tử của hắn, kia với hắn mà nói vẫn là lần đầu tiên thể nghiệm. Cho nên đối với việc Hạo Nhiên áp đảo hắn cũng không cảm thấy bài xích, huống chi Hạo Nhiên thân là vương gia cao quý chi khu, tài cán vì hắn bỏ xuống tôn nghiêm đã là cầu mà không được, hắn sao lại nhẫn tâm nhượng y mỗi lần đều uyển chuyển dưới thân của hắn.
“Tiểu thương đang tính toán gì sao?” Cốc Hạo Nhiên hai mắt lóe sáng, hệt như ánh mắt diều hâu đang săn mồi, tuyệt không giống như mới vừa suy yếu ngã xuống “Cơ thể tuyệt vời của người ta yêu lại ở ngay trước mặt ta, bảo ta như thế nào nhẫn nại thêm nữa? Ta hiện tại trong đầu chỉ nghĩ đến việc nếm thử từng tấc da thịt trên người ngươi, cùng ngươi tiêu hồn thâu đêm!”(tác giả: ‘Ngươi phẫn trư ăn lão hỗ a! Chẳng lẽ vừa rồi là dẫn Thu Văn cắn câu khổ nhục kế?’. Cốc Hạo Nhiên: ‘Biết là tốt rồi, mau cút đi, đừng làm hỏng hảo sự của bổn vương!’ một cước đem tác giả đá bay.)
“Ngươi … Sao đột nhiên trở nên không đứng đắn như vậy?” thấy hắn miệng không khách khí phun ra những lời rõ ràng làm kẻ khác cảm thấy thẹn, một chút tác phong ôn văn nho nhã ngày thường cũng hoàn toàn không có, Thu Văn ngẩn ngơ, chỉ thấy mặt giống như bị hỏa thiêu nóng vô cùng.
“Ta cái này gọi là kìm lòng không đậu a!” Cốc Hạo Nhiên chung tình thưởng thức vẻ mặt ửng hồng tiên diễm nhuộm đẫm trên má hắn, nhẹ nhàng ghé vào tai hắn thổi một hơi “Ngươi không thích sao?”
“Ta … chưa nói không thích!” Thu Văn mẫn cảm cả người run lên “Chỉ là có điểm kinh ngạc ngươi lại nói ra những lời như vậy.”
“Không có biện pháp, ta thực sự đã chờ thời khắc này rất lâu a!” Cốc Hạo Nhiên khẽ hôn nhẹ lên môi hắn, giống như đối đãi một món đồ sứ mỏng manh dễ vỡ, rất sợ vỡ vụn mà không dám dùng sức “Có thể hôn ngươi, sờ ngươi, ôm ngươi vào lòng, dù sao vẫn cảm thấy như đang nằm mơ vậy.”
“Này không phải mộng.” Thu Văn xúc động cả người nóng lên, chủ động ôm cổ hắn “Ngươi hảo hảo vuốt ta, cảm thụ được ta, ta là chân thực nằm ở trước mắt ngươi a!”
“Thu Văn, Thu Văn của ta!” nhận được cho phép của hắn, Cốc Hạo Nhiên ruốt cuộc nhịn không được cúi đầu hôn trụ hắn kia bức họa thần bạn [ ] thổ khí như lan [ ], cảm giác giống như mao đầu tiểu tử lần đầu làm chuyện mây mưa, đói khát tham lam tìm lấy hương thơm trong môi hắn, hơn nữa Thu Văn nhiệt tình đáp lại càng làm hắn hôn sâu hơn, đầu lưỡi trơn trượt xuyên qua nhẹ nhàng tách ra ngọc môn, tham tiến vào bên trong lần ɭϊếʍƈ mỗi một khối vỏ sò, cuốn lấy kia lưỡi hồng tuyệt vời của Thu Văn, nhẹ nhàng dùng đầu lưỡi ɭϊếʍƈ lộng qua mặt ngoài nhỏ bé sau khỏa lạp, tái quấn lấy lưỡi hắn cùng chính mình giao triền cùng một chỗ.
“Ngô …” Cảm giác tê dại nóng bỏng khiến Thu Văn gần như ngây ngất, đôi mắt ánh lên xuân tình say lòng người, trên mặt ửng hồng nhuộm thành sắc hồng diễm lệ.
“Môi của ngươi hảo ngọt, cho dù là Thiên Sơn Tuyết Liên trân quý cũng thua kém.” Nụ hôn nồng đậm vừa qua, Cốc Hạo Nhiên ngẩng đầu si mê nhìn hắn, tay trượt dọc theo xương quai xanh của hắn xuống dưới, khéo léo dừng ở nơi nổi lên trước ngực hắn, linh hoạt âu yếm trung tâm nụ hoa cho đến khi nó cứng lên “Cơ thể của ngươi thật là đẹp! Da thịt trắng mịn như băng tuyết sơ dung, hai phiến hung nhũ tựa như nụ hồng đãi phóng.”
“Hạo Nhiên, ta thật không biết ngươi lại dẻo miệng như vậy.” bị khiêu khích khiến Thu Văn đỏ mặt tim đập dồn dập xuân tình bừng bừng phấn chấn, hạ thân hỏa nhiệt tăng tốc lên, cho dù trước đây hắn có nhiều tình nhân cũng chưa từng có ai đối hắn nói qua những lời này, cảm giác như là khinh ngôn nhuyễn ngữ dụ dỗ nữ tử, nhất thời không biết nên vui hay nên buồn. Hắn mặc dù bề ngoài giống nữ nhân, nhưng trung thân vẫn là thân nam nhân “Những lời này của ngươi mà đem dụ dỗ cô nương nhà người ta, nhất định sẽ khiến các nàng dâng hiến tâm hồn, điên đảo trong lòng ngươi.”
“Trong thiên hạ này ta chỉ đối một người nói như vậy.” Cốc Hạo Nhiên vẻ mặt nghiêm túc nói, tay vẫn tiếp tục chơi đùa với hồng điểm đang cương cứng “Chẳng lẽ ngươi thực muốn ta đem những lời này đi nói với những cô nương khác sao?”
“Không cần.” Thu Văn thở dài trả lời, nếu thực sự ngoài hắn ra y đối ngoại nhân nói như vậy, chỉ sợ người đau lòng chính là hắn “Vậy bắt đầu từ hôm nay, ta chính là người của ngươi, ngươi cũng đừng tìm nữ nhân khác, ta nguyện là nữ nhân của ngươi!” Chuyện đã đến nước này, hắn cái gì cũng không để ý, cho dù bị xem như nữ nhân thì có sao? Hạo Nhiên vì hắn mà có thể hy sinh lớn như vậy, coi hắn như nữ nhân thì có gì không tốt?
“Đồ ngốc, ngươi nghĩ rằng ta đã có ngươi rồi sau này còn có thể có tâm lực đi tìm nữ nhân khác sao?” môi Cốc Hạo Nhiên bắt đầu trượt xuống dưới “Với ta mà nói ngươi chính là ngươi a, bởi vì ngươi chính là Thu Văn, thân thể ngươi chính là thân nam nhân a, ta chính là yêu ngươi, không phải vì ngươi lớn lên giống nữ nhân, nếu ngươi vì ta vừa nói những lời lúc nãy mà hiểu lầm tâm ý của ta, ta đây thực sự rất oan uổng, ngươi cũng minh bạch ta từ trước đến nay không gần nam sắc, cho nên không hiểu phải như thế nào đối với nam nhân nói ra tâm ý, chỉ hy vọng trong khả năng của ta có thể nói với ngươi, không nghĩ lại đưa tới cho ngươi hiểu lầm.”
“Thực xin lỗi, ta không nên hiểu lầm ngươi, nhưng mà Hạo Nhiên, cho dù ngươi coi ta như nữ nhân cũng không quan trọng, vì ta biết ngươi đối ta là chân tâm chân ý.” Thu Văn vui sướng khó nhịn, con mắt mông lông loan thành hình dạng bán nguyệt “Ta gần Hạo Nhiên may mắn biết bao, có thể được ngươi chân tình tương đãi!” nằm mơ tầm hắn thiên bách độ, cuối cùng quay đầu người nọ lại ở chỗ đăng hỏa tàn tạ [ ], hắn chỉ hận chính mình vì sao không sớm phát giác.
“May mắn chính là ta mới phải.” Cốc Hạo Nhiên yêu thương ôm cổ hắn “Có thể đạt được ngươi là ước mong cả đời của ta!”
“Không biết vì cái gì, tim của ta đập thật nhanh.” Thu Văn thở hổn hển, khó có thể hình dung toàn thân tràn ngập vui mừng khôn xiết.
“Đừng nói nữa, nhượng ta hảo hảo ái ngươi.” Môi hắn tìm được một điểm diễm lệ trước ngực người kia, dụng đầu lưỡi hỏa nhiệt nhẹ nhàng nút lấy [ ], đầu tiên dụng phương thức họa quyển không ngừng hồi chuyển làn da chung quanh, tái chậm rãi quấn lấy đỉnh điểm rồi hút một cái thật sâu.
“A …” Thu Văn không khỏi hít mạnh một hơi, hạ ngạc ngưỡng lên, kia lời lẽ ấm áp dậy lên lửa ***, theo nhũ tiêm bắt đầu cháy lan, ăn mòn suy nghĩ trong đầu cùng lục phủ ngũ tạng, làm hắn dục hỏa thiêu đốt khó có thể khắc chế.
Nghe người dưới thân tiêu hồn nũng nịu, răng nanh Cốc Hạo Nhiên cọ sát hồng quả thực tươi non ướt át, nhất hồi hấp, nhất hồi hàm [ ], ngón tay di chuyển đến hạ thân giữa hai chân Thu Văn, xuyên qua mao phát thưa thớt, lần nữa đem phân thân đang phản ứng nắm ở trong tay.
“A … Ân …” Thu Văn thân mình rung động cuồng loạn, trong miệng bây giờ chỉ có thể phát ra thanh âm rên rỉ.
Đến khi một bên nụ hồng bị thiêu chịu không nổi tự run rẩy, Cốc Hạo Nhiên lại đổi qua đầu khác ɭϊếʍƈ lộng nhũ lôi đang dựng đứng, đầu ngón tay của hắn cầm phân thân cũng di chuyển linh hoạt hơn, nhất thượng nhất hạ ôn nhu xoa bóp.
“A … đừng … a” Thu Văn kích động mở miệng rên rỉ, bị Hạo Nhiên đụng chạm nơi ấy truyền đến khoái cảm kinh người, giống như cuồng phong cự lãng chìm ngập trong hắn, nhất khỏa khỏa đại hãn châu [ ] từ trên trán rơi xuống, một đầu dụng ngọc đóng vai buộc chặt hắc phát tán loạn như phong trung lạc diệp [10].
“Biểu tình bây giờ của ngươi … thực mê người … Ta thực ghen tỵ với những nam nhân đã từng thấy qua biểu tình như vậy của ngươi!” Cốc Hạo Nhiên lại cuối đầu hôn một trận nồng nhiệt, sung mãn ham muốn chiếm lấy hương vị ngọt ngào của hắn, hôn hắn như si như túy, cả người như nhũn ra.
Chú thích :
[ ] tình cảm chân thành, thân thiết
[ ] chân mày
[ ] sinh khí dồi dào, mạnh như rồng như hổ
[ ] cậu hoa lan, cái này hình như có điển tích
[ ] hơi thở mang hương thơm của hoa lan
[ ] hỏa đăng là ngọn đèn dầu, câu này mình nghĩ là đi tìm người trong mộng khắp nơi, tới khi quay đầu lại mới phát hiện người chờ mình vẫn đợi ở đây
[ ] bản gốc là “khinh niệm chạm long”
[ ] lúc thì hút, lúc thì ngậm
[ ] mồ hôi
[10] lá rơi trong gió, hắc phát là tócA