Chương 25: Băng phong ám nguyệt cung

Tình cảnh hỗn loạn trước mắt, Tử Hà nàng tâm trạng ăn uống cũng bay mất. Lúc này, khi nam nhân chuẩn bị vung gậy lên đánh người phụ nữ kia thì nàng đã nhanh chóng dùng một phần "rất nhỏ" công lực đánh nát cây gậy trên tay hắn.


Người đàn ông hoảng hốt: "" Là ai?"" hắn nhìn dò xét xung quanh ngoại trừ mọi người đang bàn tán này nọ cùng tên tiểu nhị đang nằm ôm chân trên mặt đất thì chỉ có mỗi Tử Hà là đang đứng thản nhiên còn đội lạp nên một mảng bí ẩn.


Không đợi hắn chờ lâu, Tử Hà thanh âm không lạnh: "" Chính là ta."" 


Khuôn mặt hắn có hoảng sợ nhưng cũng trầm giọng: "" Ngươi hà cớ xen vào chuyện của người khác."" Hắn không thể lỗ mãng như trước bởi con người trước mặt không hề dễ trêu, hành động khi trước đủ để nói lên tất cả. Còn người phụ nữ thì như gặp được cứu tinh nên tâm tình cũng giảm xuống một chút.


"" Ta không xen vào chuyện của các người, chỉ là đánh người vô tội cùng với phá hỏng tâm trạng ăn uống của ta."" Vương Tử Hà nói như có như không. Nàng cũng không phải là cái dạng nhiều chuyện a, rồi nhìn sang đám người đang xì xào ngoài kia không khỏi thở dài " Bọn diễn viên quần chúng lúc nào cũng như nhau "


Nam nhân nghe vậy liền giận dữ: "" Ả đàn bà này mới không vô tội sao? Dám giang díu cùng người nam nhân khác."" Hắn khi làm việc ngoài đồng trở về tưởng sẽ được ăn cơm ai ngờ mở cửa ra đã nhìn thấy cảnh............ 


available on google playdownload on app store


Tử Hà nhếch môi: "" Ta không quản chuyện đó, chỉ nhìn xem "người vô tội" ngươi đánh đang nằm trên mặt đất cái kia."" Nói xong liền chỉ tên tiểu nhị đang nằm trên mặt đất. Tiểu nhị thấy vậy cũng bày ra bộ dạng ủy khuất không khỏi làm Tử Hà muốn cười lớn.


"" Ta...ta trong lúc nóng vội...nên hành động lỗ mãng xin ngươi lượng thứ."" Hắn đi đến đỡ tên tiểu nhị dậy làm dáng phủi bụi quần áo cho hắn. Tử Hà ba vạch hắc tuyến " Cái này đánh người xong xin lỗi " nhưng xem xét tên này cũng là một người coi như có học, vốn trong chuyện này người phụ nữ kia sai.


"" Không cần trả tiền thừa."" Tử Hà rút ra một tờ ngân phiếu nhanh chóng rời đi.
"" Đa tạ khách quan."" Tiểu nhị như quên cơ đau cầm lấy ngân phiếu bộ dáng " kẻ hám tiền"


"" Công tử..."" Người phụ nữ thì nước mắt dàn dụa định chạy tới thì đã bị nam nhân kia giữ lại. Cảnh tình người vui, người buồn giống như xem kịch làm Tử Hà hắc tuyến đầy đầu.


Khi trở về nàng bị một lão đồng tử cùng một đám người vây khốn mới biết được rằng nàng bị rơi vào trận pháp của bọn họ.
"" Các ngươi đang làm cái gì."" Tử Hà không cảm xúc nói, cái trận pháp nhỏ nhoi này hơi kì lạ nhưng cũng không thể làm khó được nàng.


"" Nha đầu, chỉ là muốn cầu ngươi một chuyện."" Lão đồng tử râu tóc bạc phơ như tiên ông cười khoan khoái. Lão ngày trước thấy nàng đánh bại dễ dàng đám người sát thủ của Hắc Sát Lâu không khỏi tìm được người nối quyền.


"" Nói."" Lão đồng tử này có phần không bình thường a, Tử Hà cảm khái.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
( Giải thích: Căn bệnh của Vương Tử Hà phát tác lúc tháng 3, 8 và chỉ đau đớn 3 ngày đầu thôi nhé.)


Buổi tối, Tử Hà uể oải nhìn miếng ngọc bội khắc chữ "Băng" màu xanh ngọc tuyệt đẹp trên tay mà không khỏi thở dài. Sáng nay nàng bị bọn người lão già đồng tử vây trận sau đó tặng cho nàng miếng ngọc bội này. Và thân phận của ông ta là Băng Phong Ám Nguyệt Cung chủ - Diệp Ngạn Dương trong truyền thuyết. Lão là muốn nàng thay lão làm Tân Cung chủ cho Băng Phong Ám Nguyệt Cung và dàn trận pháp này để kiểm tr.a thực lực của nàng có đủ để trở thành Tân Cung chủ hay không. Dù không muốn nhưng cuối cùng nàng cũng phải bị bắt làm, nhưng nghĩ ra cũng không tồi. 


Ngắm nghía miếng ngọc bội hồi lâu cho tới khi khuôn mặt nàng bắt đầu trắng bệch cùng thân thể dần dần đau nhói mới buông xuống. Đây là đêm thứ 2 nàng phát tác a bệnh và độ đau đớn sẽ tăng lên gấp 2 lần. 


Tóc nàng bắt đầu chuyển thành màu bạc kim, đồng tử cũng biến thành màu đỏ. Hàn khí bắt đầu tản ra, thân thể nàng rỉ máu đau đớn như bị tr.a tấn dưới 18 tầng địa ngục. 


Đau đớn kịch liệt, nàng mới không chịu được khẽ la lên vài tiếng rồi cũng vật lộn. Mắt ngày một mờ dần rồi trực tiếp ngất xỉu, nhưng cơn đau vẫn theo nàng ngay trong lúc ngủ.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Lúc này, ở một nơi khác.


"" Các ngươi nói không tìm thấy nàng."" Hàn Triết Văn như muốn nổi điên, mấy ngày nay biết được Vương Tử Hà biến mất liền phái rất nhiều người đi tìm tung tích của nàng nhưng không có tiến triển. Còn đám ám vệ hắn phái bên người nàng thì nàng đã bỏ lại bọn hắn xa rồi.


Hắn đang thực tức giận cùng hoảng sợ khôn cùng, phải là hoảng sợ a. Hắn " Chiến Thần" người nghe người sợ mà cũng có lúc hoảng sợ, người ngoài nghe thì chắc chắn cười đến mất mặt hắn. Tức giận là bởi không tìm được Tử Hà còn hoảng sợ là vì sợ nàng sẽ trốn khỏi hắn, cả đời sợ sẽ không gặp lại được nàng.


Đám ám vệ thấy chủ tử mình như vậy không dám hành động lỗ mãng chỉ đành đứng bất động, chọc tức hắn sẽ phải chịu hậu quả thê thảm nhất.






Truyện liên quan