Chương 28: Nhan hồng lâu
Đường phố kinh thành nhộn nhịp về đêm, đèn lồng hai bên lập lờ tỏa sáng. Vương Tử Hà mặc một bộ nam trang. Cũng đã qua một tháng, công lực đã phục hồi hoàn toàn còn có căn bệnh của nàng cũng đã hết. Mái tóc cũng chuyển thành màu đen cùng đôi đồng tử chuyển đen tuyền. Mọi người trong Băng Phong Ám Nguyệt Cung ai cũng bị nàng ""bịa đặt"" là đến một thời gian nàng sẽ thay đổi hình dạng làm cho ai nấy đều tin răm rắp càng nghĩ nàng thật ""đặc biệt"".
Tử Hà bước vào một kỹ viện in to bản " Nhan Hồng Lâu ", như cái tên ở đây tụ hội được rất nhiều mỹ nữ trên khắp lục địa cùng với chế độ ""phục vụ"" chu đáo khiến ai cũng muốn đến đây để tìm hoan (vui)không say không về nhưng đằng sau nơi này cũng là một tổ chức ngầm ẩn dấu chuyên dùng kỹ nữ để moi thông tin từ các quan triều đình hay nhân vật lớn. Vừa bước vào cửa, mùi son phấn nồng đậm xông vào trong mũi khiến nàng bất giác nhíu mày. Mấy vị cô nương uốn éo đi lại, khi Tử Hà bước vào đã khiến rất nhiều người chú ý trong đó có cả mấy con ""sói cái"" nhìn nàng bằng ánh mắt thèm thuồng bất giác lạnh gáy.
Tử Hà vận y màu tím nhạt, tóc búi cao đúng kiểu thư sinh, mày được kẻ tinh tế cùng làn da bạch ngọc khiến biết bao nữ nhân phải đỏ mắt. Đi bên cạnh nàng là hai nam nhân một người bạch y - Hiểu Minh cùng hắc y - Lâm Việt. Hai người này là thủ vệ đắc lực của nàng trong những ngày qua, bọn hắn tính tình một người lạnh lùng một người dịu dàng đối lập nhau nhưng lại cùng một chí hướng là trung thành với nàng vì thế đi đâu bọn hắn cũng đòi đi theo nàng.
Đợi bọn người Tử Hà tìm chỗ ngồi thì chẳng bao lâu một hồng y nữ tử lả lướt bước đến, thanh âm nũng nịu không khỏi làm người muốn ôm mà che chở: "" Các vị công tử muốn dùng gì?""
Nàng ta con mắt nhìn về phía Tử Hà mà si mê, Tử Hà nhếch môi. Đôi tay ngọc ngà cầm chiếc quạt giấy khẽ nâng cằm nhỏ nhắn của thiếu nữ lên, thanh âm mê hoặc: "" Thế nàng nghĩ bổn công tử muốn dùng gì?""
"" Ghét quá đi~"" Hồng y nữ tử thanh âm yểu điệu rồi bầu ngực sữa dán vào người Tử Hà không buông, Vương Tử Hà cũng phối hợp vòng tay qua eo thon gọn của nàng.
Hiểu Minh cùng Lâm Việt đồng thời khóe môi giật giật, đầu đầy hắc tuyến cùng nghĩ " Nàng có thật là nữ nhân không vậy?"
Tử Hà không chú ý đến nét mặt của 2 người mà ánh mắt nhìn xung quanh rồi dừng lại trên một hắc bào nam nhân cũng đang ánh mắt nhìn nàng. Hắn ta khuôn mặt đen như đít nồi nhìn nàng từ khi mới vào đây. Phải a, chẳng ai khác ngoài Hàn Vương - Hàn Triết Văn.
Hàn Triết Văn mang theo sát khí đi đến chỗ Tử Hà rồi nhìn chằm chằm vào đôi bàn tay đang ôm eo hồng y nữ tử. Hắn thực muốn đem nàng về mà hảo hảo "dạy dỗ", hắn tìm nàng suốt tháng qua ngày đêm ngủ không yên vậy mà bây giờ lại xuất hiện ở nơi này...lại cùng với hai nam nhân khác. Mùi dấm chua quanh hắn bắt đầu lan tỏa.
Đáng tiếc, Tử Hà nhìn ánh mắt của hắn lại nghĩ hoàn toàn khác: "" A, Hàn vương gia không ngờ cũng tới đây. Ta...xin lỗi vì đã giành cô nương này a."" Nói xong nhanh chóng buông nữ hồng y xuống làm nàng ta có chút bất mãn nhưng khi đối mặt với Hàn Triết Văn lại thấy biểu cảm của hắn không khỏi run rẩy: ""Vương...gia...ngài cần gì?"" Thanh âm này bao nhiêu thùy mị liền có bấy nhiêu thùy mị.
Hàn Triết Văn nhất thời mặt càng đen, Tử Hà nàng lại có thể nghĩ hắn là cái dạng gì. Nhất thời tức giận trầm giọng quát:"" Cút."" làm hồng y nữ tử hoảng sợ bỏ chạy.
Tử Hà mỉm cười, Hiểu Minh và Lâm Việt nhất thời run run " Cung chủ đang cười kìa "
"" Tử Hà, không ngờ nàng lại có sở thích đặc biệt như vậy a."" Hàn Triết Văn nụ cười đầy sát khí cùng đe dọa " Nàng được lắm Vương Tử Hà ".Tử Hà nhất thời nhướng mày nụ cười càng thêm sâu:
"" Haha, Vương gia ngài đây nên gọi ta là Dương Cận Tranh a.""
"" Nàng...khoan...Dương...Cận...Tranh..."" Hàn Triết Văn sửng sốt " Cái gì nàng là Dương Cận Tranh "
" Vật nhỏ này thật là biết che dấu tài năng " Hắn cười thầm, cách đây không lâu trong kinh thành có đồn đại một người tên Dương Cận Tranh chuyên đi khiêu chiến các cao thủ của những Lôi Đài nổi tiếng và lần nào cũng thắng một cách dễ dàng. Hắn đã quá xem thường nàng rồi.
"" Haha, không ngờ lại được gặp Dương Cận Tranh ở đây..."" Thanh âm hắn có chút châm chọc.
""...................""
Tử Hà vẫn mỉm cười không nói, hai người cứ bốn mắt nhìn nhau không phản ứng gì cả. Cho đến khi Lâm Việt bên cạnh kề vào tai nàng thì thầm: "" Cung chủ, người đã tới.""
"" Ân."" Nói xong nàng đứng dậy đưa tay hành lễ Hàn Triết Văn rồi định rời đi thì bị một bàn tay với lực đạo lớn giữ lại....