Chương 8: Xuất phủ 1
Từ khi Tiếu Tuyết quyết định sẽ xuất phủ thì mỗi ngày tâm tình đều thực vui vẻ, Tình nhi ít khi thấy được tâm tình chủ nhân của nàng tốt như vậy nên cũng cảm thấy vui theo, kỳ thật chỉ cần chủ nhân của nàng vui vẻ, bắt nàng làm gì nàng cũng đều nguyện ý.
Lúc này Tiếu Tuyết rất chú ý. "Tình nhi, tỷ nghĩ muốn xuất phủ một chuyến, muội thấy thế nào?"
"Ồ, tiểu thư, người muốn đi đâu, nếu chúng ta muốn xuất phủ nhất định phải được Vương gia cho phép, chưa kể nô tỳ lo lắng tiểu thư đi chợ phiên, nếu gặp phải bọn háo sắc thì sao? Không được!!" Tình nhi cực kỳ kiên quyết, đối mặt với sự dụ dỗ của chủ nhân thế nhưng không hề yếu thế, bằng không để xảy ra chuyện gì sau này gặp lại thiếu gia phải biết ăn nói thế nào, Tình nhi không rõ tiểu thư sao lại thay đổi lớn đến như vậy, trước kia đánh ch.ết tiểu thư cũng không có ý nghĩ táo bạo như vậy.
Tiếu Tuyết buồn bực, cổ nhân thật là phiền toái, nha hoàn này cũng quá trung thành, bất quá đầu óc thông minh của Tiếu Tuyết cũng không phải là thứ vô dụng. Chớp chớp đôi mắt nhỏ xinh đẹp, vận dụng chỉ số thông minh của thế kỷ 21. "Tình nhi ngoan, Tình nhi tốt, tỷ chính là đem muội trở thành muội muội tốt mà, nha đầu xinh đẹp như muội sao có thể đành tâm cự tuyệt yêu cầu của tỷ tỷ đây." Nói xong còn cố nặng ra nước mắt, hích hích cái mũi.
Tình nhi chưa hề thấy bộ dạng tiểu thư thế này, xác thực sắp bị hù ch.ết, thế nhưng nguyên tắc không thể thay đổi. "Tiểu thư, không phải Tình nhi không đáp ứng, cho dù nô tỳ muốn đáp ứng, Vương gia nếu biết, tiểu thư lại phải chịu ủy khuất nữa cho xem.”
“Quản hắn khỉ gió làm gì chứ, tỷ cùng hắn không có quan hệ, tỷ thích làm sao thì làm, hắn quản được tỷ sao, phi tử hắn nhiều như vậy, có thể quản hết được hay sao chứ.” Nhắc đến Liệt Hạo là toàn thấy một bụng tức tối “Mặc kệ hắn là Vương gì gì đó, gặp được bổn tiểu thư đây coi như hắn xúi quẩy rồi!”
“Tiểu thư, người cũng không thể nói như vậy, trong phủ không có phi tử hay thị thiếp có thể lớn mật đi ra ngoài như thế.”
“Đó là do hắn chưa gặp được người như tỷ thôi, hiện tại tỷ đây muốn tiên phong phá bỏ quy định này, ha ha ha…." Tiếu Tuyết vui vẻ nhíu mày.
"Tiểu thư --- -----" Tình nhi còn muốn nói điều gì đó, nhưng nhìn thấy tiểu thư như vậy, lại không đành lòng.
"Tình nhi. Muội mau đi tìm hai bộ nam trang lại đây, hôm nay bổn cô nương muốn nữ cải nam trang, ha ha ha….." Tiếu Tuyết lập tức vui vẻ ôm Tình nhi xoay một vòng!
Chỉ chốc lát Tình nhi không biết từ nơi nào lấy được hai bộ nam trang, Tiếu Tuyết nhanh chóng tiếp nhận nam trang liền bước vào bên trong thay đổi quầy áo, Tình nhi sững sờ tại chỗ chưa tỉnh lại thì thấy khuôn mặt xinh đẹp của tỷ tỷ từ nhỏ.
"Oa --- ----- tiểu thư”
“Tình nhi phải đổi cách xưng hô đi, hiện tại chỉ có thể gọi tỷ là “thiếu gia” --- ----- ha ha…."
Nhìn ‘tiểu thư ’ nhà nàng, à không phải, phải là ‘thiếu gia’, Tình nhi lại há hốc mồm! Dung nhan nhu hoà tuấn lãng. Hợp với trường sam xanh ngát, bên hông đeo ngọc bội kỳ lạ, cầm quạt giấy trong tay, mỉm cười nhìn mình, lập tức Tình nhi bị tiểu thư nhìn chằm chằm, cười đến đỏ mặt tim đập! "Tiểu thư --- -----”
“Ha ha ------ mặt Tình nhi thật đỏ, không phải là bị vẻ ngoài của thiếu gia ta mê hoặc rồi,đúng không." Tiếu Tuyết vui vẻ trêu đùa nha đầu nhà nàng.
"Tiểu thư, người --- -----"
"Khó thấy Tình nhi e lệ nha --- -----" Nói xong còn hướng Tình nhi chớp chớp đôi mắt, Tình nhi càng thêm mê mẫn. "Ha ha --- ----- Tình nhi, muội nói xem tỷ đi ra ngoài có phải có rất nhiều cô nương sẽ bị tỷ mê hoặc!”
“Tiểu thư… người…người …”
“Tình nhi, nếu tỷ là nam tử, khẳng định tỷ sẽ thú (cưới) muội.”
“Tiểu thư --- -----”
“Quên đi không đùa muội nữa, chúng ta hiện tại phải tranh thủ để ra ngoài, đúng rồi, muội thay đồ đi, bằng không trên đường đi, bộ dạng này của muội mới bị đăng đồ tử trêu ghẹo đấy."
Tình nhi ngượng ngùng dậm chân. "Tiểu thư, người thật là --- -----”
“Ha ha ha --- -----”
“Tình nhi không thèm để ý tới người nữa ------" Nói xong còn quay đầu hướng tiểu thư làm cái mặt quỷ, chạy vào trong phòng thay đổi nam trang.
"Tiểu thư, chúng ta đi ra ngoài như vầy sẽ không có chuyện gì sao, sẽ không bị phát hiện chứ?" Tình nhi lo lắng hỏi.
"Không có việc gì, mặc kệ đi, hôm nay bổn cô nương nhất định phải đi ra ngoài chơi!”
“Tiểu thư, Mộ Dung Vương phi đang tới kìa.”
“Đừng lo lắng, tỷ tự có biện pháp ------"
"Ha ha, Mộ Dung Vương phi, lâu rồi không gặp, nàng có khoẻ không?"
"Xin lỗi, ngài là?"
"A, Vương phi, nàng không nhớ ta sao, ta là bằng hữu Hạo Vương gia đây, đã từng gặp qua nàng một lần, bất quá là nàng không thấy ta, cho nên không nhớ rõ ta là chuyện đương nhiên ------"
Mộ Dung Vương phi chợt hiểu ra "Hôm nay Hạo Vương gia không có trong phủ, ngài nếu có chuyện quan trọng tìm Vương gia, thiếp sẽ sai người đi ra ngoài thông báo một chút, ngài thấy được không?"
"Ha ha, Vương Phi khách khí quá, ta lần này đến không hề báo trước, là tại hạ không phải, vừa mới ở trong Vương phủ dạo một vòng lại lạc đường mất, không biết Mộ Dung Vương phi có thể dẫn đường cho tại hạ, tại hạ cảm tạ vạn phần!!”
“Ngài là bằng hữu của Vương gia, cái này là phải, xin mời ngài đi theo thiếp."
"Tại hạ trước cảm tạ Mộ Dung Vương phi, Liệt Hạo huynh có thể lấy được Mộ Dung Vương phi là phúc khí của huynh ấy rồi!!" Tiếu Tuyết một bên nịnh hót, một bên vui vẻ, đơn giản như vậy liền có thể thuận lợi ra ngoài, hắc hắc!!
Người cổ đại thật sự là rất dễ bị lừa, nhìn mình nói dối cũng không nháy mắt một chút, Tiếu Tuyết không khỏi bội phục chính mình có thiên phú diễn trò. Ở hiện tại lại không biết, Tình nhi trên mặt đều thay đổi, tiểu thư cũng là quá lớn mật, rõ ràng là quang minh chính đại đi ra cửa, suýt nữa hù ch.ết nàng, lần này may mắn, hoàn hảo vượt qua cửa rồi.