Chương 9: Cửa phủ thừa tướng nát
Sáng hôm sau tin đồn về Lâm Tuyết Nhu Đại tiểu thư thừa tướng là đẹp như tiên nữ gián trần nàng,đại tiểu thư còncó thể điều khiển Hồ điệp làm theo lời mình. Các công tử quan lại quyền qúy, phú thương thi nhau đến phủ thừa tướng cầu hôn phá nát cả cửa phủ thừa tướng. Sáng sớm người trong phủ Thừa Tướng phải nhức đầu giải quyết một đám vô lại, sắc lang người thì đòi lấy luôn, người thì đòi gặp Tuyết Nhu, khóc mếu máo,làm gà bay chó sửa loạn hết cả lên
”Lâm thừa tướng lên chọn nhà chúng ta người yên tâm Tiểu thư mà gả sang nhà ta nhất định sẽ không để cho tiểu thư nhà chịu khổ”
”Lâm tể tướng chúng ta là bằng hữu của nhau hãy tôn nữ gả sang nhà ta sẽ không cho nàng chịu khổ”
Người chịu khổ nhất là người nhà của Tuyết Nhu ai cũng kéo người nhà Tuyết Nhu về nhà mình,nói vàng hứa ngọc giờ Tuyết Nhu như một cái hàng hóa hiếm tranh giành nhau đến lỗi nàng bị mọi người dấm nát, ném qua,ném lại không thể nào dừng được.
Trong đại sảnh bây giờ rất náo nhiệt người nào cũng rành nhau đại tiểu thư thừa tướng người rức đầu nhất chính là người nhà Tuyết Nhu
”Tất cả, im lặng cho ta” Thừa tướng tức giận quát làm cho tất cả người trong sảnh phải rụt cổ mình vào không giám hé răng hay hít thở vì sợ làm Thừa Tướng đại nhân quyền cao chức rộng có thể làm họ mất đầu đi chơi
”Ta có một nữ nhi mà ta yêu thương nhất, hôn nhân đại sự là cả đời của Nhu nhi. Nên ta quyết định hôn nhân là do nó chọn nên ta sẽ để Nhu nhi quyết định” Thừa tướng tức giận nhìn mọi người im lặng rồi liền lên tiếng nói cũng phải làm cho mọi người hết sức ngạc nhiên. Không ngờ Thừa tướng lại yêu thương nữ nhi của mình hết mực như thế vậy nên mọi người ai cũng cảm thán,trong lòng hết mức kính nể Thừa Tướng
”Thừa tướng ông cũng quá coi thường chúng ta rồi. Hôn nhân đều là phụ thân, phụ mẫu đặt con ở đâu con ngồi đấy, sao hôn sự lạ do con là chủ bao giờ đâu chứ” Trần đại nhân cho rằng là Thừa Tướng nói không đúng, nữ nhi sau này gả đi cũng như gáo nước đổ đi,sau này nhờ được gì chứ. Mà phải yêu thương nữ nhi chứ
”Không phải ta coi thường trần đại nhân. Ta có mỗi mình Tuyết Nhu là nữ nhi, ta rất coi trọng hạnh phúc hôn nhân cả đời của Tuyết Nhu ta không muốn Tuyết Nhu không vui vẻ cả đời dần vật hôn nhân đại sự mà Tuyết Nhu không muốn” Lâm Gia Cát giải thích
cho mọi người hiểu vì sau mà phải làm như vậy. Thì ở ngoài cửa truyền vào trong đại sảng mọi người quay ra xem thì nhìn thấy một lão hoà thượng ăn mặc rách dưới
"Gia Cát Không ngờ phủ của ngươi nghèo đến vậy cửa phủ hỏng mà không có tiền thay” Hoà thựơng mặc quần áo rách nát đi vào nhìn người trong phòng nói”wow hôm qua sinh thần của ngươi xong rồi mà hôm nay vẫn con đông vui thật. Không ngờ ngươi lại được mọi người quý mến vậy, chắc trong phủ ngươi còn rượu chứ cho ta xin một vò nào”
"Không còn rượu, uống hết hôm qua rồi. Sinh thần của ta xong rồi với lại sinh thần của ta cũng không đông như thế này” Lâm Gia Cát mặt tức giận khi nhìn tên Tế Công chỉ muốn đánh vào mặt hắn thôi
” Không phải sinh thần vậy là” Sư phụ củaTuyết Nhu vẻ mặt giả ngu hỏi
”Họ đến cầu hôn Tuyết Nhu đó” Lâm Gia Cát nói
”Vậy cửa là họ phá “ Sư phụ của Tuyết Nhu Hỏi
”Đúng vậy” Lâm Gia Cát gật đầu trả lời
”Vậy ngươi định gả đồ đệ ta cho ai” Sư phụ Tuyết Nhu hỏi tiếp
”Ta để Tuyết Nhu quyết định”Lâm Gia Cát trả lời
”Đồ đệ ta giỏi như thế này làm sao gả cho lũ chuột nhắt này được” Sư phụ Tuyết Nhu nói xong một lời làm cho mọi người ở đây tức giận không thôi
Một lúc sau Tuyết Nhu đến đại sảnh và quyết định
”Sáng sớm hôm sau mọi người mang theo lệnh lang nhà mình đi đến thừa tướng phủ thi kén rể, ai đủ yêu cầu của Tuyết Nhu sẽ lấy người đó”
Sau khi Tuyết Nhu nói xong mọi người cáo từ ra về. Không ai dám ở lại nữa.