Chương 1: Xuyên không rồi!!
" A..ưm..." tại sao đầu lại đau quá, muốn mở mắt nhưng mí mắt nặng quá không mở được. Hàn Mặc đã tỉnh lại, hình như nghe loáng thoáng có tiếng khóc thì phải nhưng đầu vẫn còn đau nên không mở mắt ra nhìn được. Một lúc sau, Hàn Mặc dần dần mở mắt ra đập vào mắt là khung cảnh xa lạ dần dần hiện rõ. Tại sao cách bài trí lại cổ xưa như vậy? Đang quay phim sao ?, nhưng nàng nhớ là mình đang ở tổ chức mà. ( Ở cổ đại nên xưng là nàng nhen.)
Hàn Mặc nghe tiếng khóc càng lúc càng rõ nên ngồi dậy thì có bóng người chạy lại khóc to hơn nữa
" Huhu.. tiểu thư người tỉnh rồi..huhu người làm Vân nhi rất sợ huhu.."
Vân nhi vừa nói vừa quỳ xuống.
Hàn Mặc thấy vậy liền đỡ người tự xưng mình là Vân nhi đứng lên, hỏi
" Em làm gì vậy mau đứng lên. Mà đây là đâu? Sao em lại khóc còn gọi tiểu thư nữa"
Vân nhi nghe vậy càng khóc to hơn
" Huhu.. tiểu thư người sao vậy người không nhớ Vân nhi sao huhu...hức"
Hàn Mặc nghe vậy thì chau mày lại nghĩ không lẽ nàng xuyên không ư? What cái gì vậy tại sao vậy chứ? Để khẳng định lại suy nghĩ của mình nàng nói
" Đúng vậy ta thấy đầu ta hơi đau, đầu óc ta không có ấn tượng gì cả có lẽ ta bị mất trí nhớ rồi. Em có thể kể cho ta nghe ta là ai không? Biết đâu ta nhớ ra được"
Mặc dù rất ngạc nhiên nhưng Vân nhi vẫn kể lại cho nàng nghe.
Sau khi nghe xong nàng khẳng định chắc chắn rằng mình đã xuyên không. Thật là cẩu huyết mà.
Theo lời Vân nhi nói thì nàng chính là Hàn Mặc - Đích nữ của phủ thừa tướng, tên của thân thể cũng giống như tên của nàng ở hiện đại. Phụ thân nàng là Hàn Vũ đối với nàng lạnh nhạt thương yêu con của tiểu thiếp hơn nàng. Mẫu thân nàng là chính thất nhưng đã ch.ết. Ngoài ra còn có 2 muội khác là con của di nương. Nhị tiểu thư Hàn Nguyệt. Tam tiểu thư Hàn Tinh. Hai muội muội này cũng thường xuyên bắt nạt nàng mặc dù là đích nữ nhưng lại bị đối xử rất tệ, ngay cả hạ nhân cũng được đối xử tốt hơn nàng, nói chung cuộc sống rất khó khăn. Vết thương trên đầu cũng do nhị tiểu thư- Hàn Tinh đẩy nàng xuống hồ, đầu đập trúng vật gì dưới hồ nên mới đau như vậy.
Nàng còn 1 nha hoàn nữa tên là Song nhi rất trung thành với nàng. Lúc nãy do Song nhi đi sắc thuốc cho nàng nên không biết nàng đã tỉnh lại. Lúc biết được nàng đã tỉnh lại thì cũng khóc một trận còn hơn cả Vân nhi nữa, thật đau đầu mà. Thôi thì nếu nàng đã mượn thân sát này rồi thì nên sống cho tốt còn trả thù cho thân sát này nữa.
Không biết gương mặt của thân thể này ra sao nên Hàn Mặc quay sang nói với 2 nha hoàn còn đang khóc kia
" Một trong hai em ai lấy lại đây cho ta một chiếc gương "
Vân nhi lập tức lấy gương cho ta. Khuôn mặt này rất giống khuôn mặt ở hiện đại như so ra còn đẹp hơn vài phần có thể gọi là tuyệt phẩm nhưng có vẻ hơi gầy nhưng với y thuật và một số phương pháp ở hiện đại chỉ cần bồi bổ và chăm sóc thêm là được.
" Hai em chuẩn bị y phục lại và trang điểm lại cho ta, ta có vài chuyện cần hỏi 2 em"
" Dạ "
"Thôi để ta tự làm 2 em chỉ cần chuẩn bị y phục cho ta thôi nhớ là bộ nào đơn giản bó sát người nha"
Hàn Mặc chỉ buộc tóc lại như kiểu tóc đuôi ngựa ở hiện đại. Mái tóc này rất mềm mượt nha còn rất dài nữa chắc đc chăm sóc kĩ lắm.
Khuôn mặt đã đẹp sẵn rồi nên chỉ cần tô thêm chút son môi cho môi tươi lên chút chứ nhìn nhợt nhạt quá. Hai người kia cũng đã lấy xong y phục cho nàng sau khi mặc xong nhìn thấy nàng trong gương thì reo lên
" Oa tiểu thư người thật đẹp nha "
"Đẹp quá đi mất"
Hai nha hoàn cảm thán.
" Được rồi giờ nghe ta nói đây"
"Đầu tiên các em không cần quỳ với ta nữa, sau này gọi ta là tỷ tỷ được rồi, đây là mệnh lệnh đấy không được cãi"
"Nhưng sao vậy được"
"Ta đã nói là mệnh lệnh phải nghe theo"
"Dạ bọn em biết rồi"
"Bây giờ ta có việc phải ra ngoài các em cứ ở lại đây đi"
"Tiểu t..tỷ tỷ như vậy sao được người cho bọn em đi cùng để bảo vệ chứ"
"Các em đến võ công để bảo vệ mình còn chưa có thì sao bảo vệ ta được"
"Ta đi 1 mình không sao đâu"
Hàn Mặc nói xong cũng dùng kinh công đi mất. Phải nói một chút nha nàng ở hiện đại cũng có hứng thú với võ công ở cổ đại nên đã học được, có thể nói võ công của nàng là hạng nhất nhì nha khó có ai sánh được , nàng đang rất đắt ý. Còn 2 nha hoàn thì
Vân nhi "Tại sao tỷ tỷ lại có võ công mà còn lại lợi hại như vậy sao ta không biết. Ngươi có biết không ?"
Song nhi "Ngươi hỏi ta thì ta biết hỏi ai. Ta cũng giống ngươi thôi làm sao biết được chứ"
Vân nhi "Cũng đúng ngươi cũng như ta thì làm sao biết được chứ. Hazz thôi đành chờ tỷ ấy về rồi hỏi cũng được . Đi làm việc của mình thôi."
-----------------------------
Mong mọi người ủng hộ đây là truyện đầu tay của mình.