Chương 19

"Nô tì sẽ...sẽ bị đánh 10 trượng và ra khỏi phủ"


Hình phạt như vậy chẳng khác nào tìm đường ch.ết cho mình không chừa một đường lui. Nếu đã bị đuổi ra khỏi phủ rồi thì sẽ không có tiền nuôi gia đình mà cũng khó để tìm việc khác để làm. Nha hoàn này cũng gan thật lại có thể nói ra được như vậy.


Hàn Vũ nghe được lời nàng ta sẽ bị phạt nặng như vậy thì đương nhiên là tin rồi. Nhưng đã đáp ứng sẽ cho Hàn Mặc một cơ hội nên ánh mắt cũng có nhìn về phía Hàn Mặc. Hàn Mặc thấy ánh mắt của hắn thì gật đầu.


"Phụ thân người cứ cho lục soát đi nếu như ta lấy đồ thật thì người muốn phạt như thế nào ta cũng chịu."
"Mau vào lục soát phòng của đại tiểu thư cho ta"
"Dạ"


Lần này Hàn Mặc cũng không cản lại dù sao thì nàng đã chuẩn bị trước rồi với lại nàng muốn Lý thị phải bị chỉ đích danh là người bày ra âm mưu này để hãm hại nàng.


Ở một góc độ không ai để ý tới ánh mắt không còn sự dịu dàng cải trang như lúc nãy mà là ánh mắt căm hận ganh ghét còn có sự đắc ý của Lý thị nhìn Hàn Mặc. Hừ để ta xem ngươi làm sao để thoát tội dùng ngươi có thay đổi như thế nào đi nữa thì đấu bằng ta hay sao, đúng là ngươi không làm nhưng ta đã cho người khác làm để vu oan cho ngươi đấy ta phải giúp hai nữ nhi của mình trả thù chuyện hôm qua.


available on google playdownload on app store


Đúng lúc ánh mắt của Hàn Mặc cũng nhìn sang chỗ Lý thị. Ánh mắt của nàng rất tĩnh lặng không một gợn sóng nhìn không ra được biến hóa gì trong đó đối lập với ánh mắt nóng như lửa của Lý thị.


Lý thị bị ánh mắt yên tĩnh của Hàn Mặc làm cho trong lòng cảm thấy hơi hoảng sợ. Sao lúc này nó có thế được? Rõ ràng ta đã dựng sẵn bẫy để hãm hại nó nhưng sao lại có cảm giác bất an nhỉ?


Đúng rồi chắc nó nghĩ nó không lấy thật nên mới bình tĩnh như vậy. Xem ra nó cũng không biết có người động thủ để hại nó. Haha.
Lý thị tự thuyết phục mình bằng những lí lẽ đó nên hồi phục lại được tinh thần. Ánh mắt lại tiếp tục trừng Hàn Mặc đến khi một thị vệ ra thông báo


"Dạ không tìm thấy đôi bông tai của Lý di nương ở phòng của đại tiểu thư"
"Hả sao có thể chứ nô tì nói thật mà nô tì nói thật mà"
"Hừ ngươi còn nói mình nói thật vậy giờ là chuyện gì đang xảy ra hả?"
Hàn Vũ tức giận mắng nha hoàn kia.


Hàn Vũ cũng trở mặt nhanh thật mới lúc nãy thì mắng Hàn Mặc nhưng giờ thì biết sự thật lại trở mặt nhanh như vậy.
"Nô tì nói thật mà huhu"


Nha hoàn này đã hoảng sợ đến nỗi bật khóc đến nỗi nói năng cũng lộn xộn. Còn Lý thị thì mắt hơi trợn lên ánh mắt không thể tin nhìn Hàn Mặc. Nhưng rất nhanh khôi phục lại sự dịu dàng còn làm bộ khóc nữa.


"Lão gia người chịu tin Mặc nhi chưa. Ông vậy mà lại đi tin nha hoàn này để Mặc nhi phải chịu khổ như vậy"
"Ta biết mình sai rồi bà đừng nói nữa."
Hàn Vũ lúc này giọng nói cũng dịu lại một phần không còn gắt lên như lúc đầu nữa


"Mặc nhi ta xin lỗi ta không nên nói như vậy với con lại đi tin lời của nha hoàn này"
"Người đâu mau đem gậy lên đánh ả cho ta, đánh xong thì đuổi ra khỏi phủ luôn cho ta"


Hàn Vũ thật ra cũng có thể đoán được chuyện này do Lý thị làm nhưng bao che cho bà ta. Hắn cũng không muốn nàng được tứ hôn với Lãnh Băng mà để hai đứa con gái ruột của mình được kết hôn với Lãnh Băng nên xem như âm thầm đồng ý để hủy đi nhân cách của Hàn Mặc để hoàng thượng hủy hôn nhưng không ngờ Hàn Mặc thoát được nên phải nhanh đuổi nha hoàn này đi nếu không nàng ta sẽ khai ra Lý thị là người chủ mưu thì không hay.


"Phụ thân người đừng ra tay, ta còn chuyện muốn làm rõ. Người có thể để ta tr.a hỏi nha hoàn này hay không?"
"Mặc nhi chuyện đã sáng tỏ rồi con còn muốn hỏi chuyện gì nữa để ta xử lí nha hoàn này đi. Người đâu mau động thủ cho ta"


Hàn Vũ đương nhiên không muốn Hàn Mặc tr.a hỏi nha hoàn này thêm điều gì để nàng ta tiết lộ thêm chuyện liên quan đến Lý thị nên lập tức khuyên ngăn Hàn Mặc.


"Khoan, phụ thân còn một chuyện ta rất muốn làm rõ đó là ai là người sai khiến nàng ta làm ra việc này. Nàng ta không thể một mình muốn hãm hại con mà không có người đứng sau được"
"Mặc nhi, con chứng minh được mình bị oan là tốt rồi đừng làm chuyện này to thêm nữa nghe lời phụ thân đi con"


Lý thị nghe thấy Hàn Mặc muốn tr.a ra người đứng sau nha hoàn kia là ai thì hoảng lên vội lên tiếng ngăn cản khuyên ngăn Hàn Mặc lại.


"Phụ thân, di nương chẳng lẽ hai người không muốn biết ai là người muốn hại ta hay sao? Nếu sau này người đó muốn hãm hại ta lần nữa thì sao đây? Lúc đó chưa chắc ta may mắn được như hôm nay thì sao?"
"Ta.."


Hàn Vũ bị Hàn Mặc nói như vậy liền không biết trả lời như thế nào cho đúng. Nếu như hắn kiêng quyết không cho nàng điều tr.a thì nàng có chỗ để nói hắn rồi còn nếu hắn cho thì Lý thị chắc chắn sẽ thảm.
Hàn Vũ nghĩ đi nghĩ lại kết quả là cắn răng chịu cho Hàn Mặc hỏi tiếp.


"Được rồi vậy con cứ tr.a hỏi nàng ta tiếp đi"
"Lão gia, ông.."
Lý thị nghe Hàn Vũ chấp nhận cho Hàn Mặc tr.a khảo tiếp thì tâm tình càng hoảng hơn có ý muốn can ngăn không muốn nàng điều tr.a nhưng bị Hàn Vũ cho một ánh mắt rét lạnh, biết Hàn Vũ đã tức giận nên bà ta đành ngậm miệng lại.


"Bà còn muốn nói gì nữa, đứng im xem Mặc nhi tr.a hỏi nàng ta thế nào đi"
Hàn Mặc tiếng lên nắm chặt cằm của nha hoàn kia ánh mắt rét lạnh nói
"Ngươi nói đi ai là người sai khiến ngươi nếu ngươi chịu nói ra thì ta sẽ tha cho ngươi tiếp tục ở trong phủ hầu hạ còn không nói thì ngươi biết rồi đấy"


Nàng thấy ánh mắt của Hàn Mặc nhìn mình thân mình liền run lên, không lạnh mà rét sống lưng. Ánh mắt của Hàn Mặc quá đáng sợ mặc dù chỉ là ánh mắt lạnh lùng an tĩnh thôi nhưng lại khiến nàng ta thấy được một nỗi sợ hãi vô hình. Dù thấy sợ đến mức run rẫy nhưng vẫn cắn chặt môi không nói ánh mắt lén liếc nhìn về phia Lý thị. Lý thị thấy ánh mắt của nàng ta thì tay lại âm thầm đưa lên cổ ra một kí hiệu cắt cổ.


Nàng ta thấy vậy thì càng run rẩy hơn vì biết ám hiệu kia là gì nên càng ngậm miệng lại không dám nói gì hết. Mọi người hầu đứng xem chuyện điều chú ý đến Hàn Mặc nên cũng không thấy được động tác của Lý thị nhưng Hàn Mặc thì khác tất cả hành động của hai người họ điều bị ánh mắt sắc bén của nàng của nàng thu vào đáy mắt không bỏ xót cái nào.






Truyện liên quan