Chương 40: Vết máu 7
Mặc Âm Trần bị đánh trong nháy mắt, không khí bốn phía đông cứng trong khoảnh khắc
Khuôn mặt vốn đang tức giận của tên thủ lĩnh sơn tặc, cũng vì điều này mà biến hóa, lộ vẻ cả kinh trong nhất thời không biết nói gì.
"Nàng………….." Mặc Âm Trần hiển nhiên không nghĩ tới mình bị đánh, hắn ai oán nhìn Âu Dương Sùng Hoa, "Nàng đánh ta."
"Còn không buông tay." Âu Dương Sùng Hoa lạnh lùng ra lệnh.
Mặc Âm Trần ngậm miệng, hướng về tên thủ lĩnh, quát: "Chưa thấy qua hai vợ chồng cãi nhau sao?"
Tên thủ lĩnh thấy Mặc Âm Trần quát khẽ, rốt cục cũng lấy lại được thần trí, hắn vẫn là có chút sững sờ nhìn Mặc Âm Trần, mở lớn hai mắt, lúc này mới nói, "Tiểu tử, ngươi thật là không muốn sống nữa, Lão Tử sẽ cho ngươi biết, đắc tội ta - Diêm La Vương Đại Bằng sẽ có kết quả gi!"
Mặc Âm Trần nghe tên thủ lĩnh miệng đang nói lời cuồng ngôn, mím khóe miệng cười, giấu kín đi tầm mắt vui vẻ, đang nổi lên lần nữa ……………
Hắn lau đi vết máu nơi khóe mắt, tại Âu Dương Sùng Hoa chưa kịp làm ra phản ứng thì dính vết máu trên ngón tay lên trán…………
Cái trán nóng lên, Âu Dương Sùng Hoa còn chưa kịp quát Mặc Âm Trần
Nàng chỉ cảm thấy theo trên trán như là bị hỏa thiêu, cảm giác rất khó chịu được, có thể bị bỏng…………..
Cảm giác này giống như lúc cảm ứng được Mặc Âm Trần đang gặp nguy hiểm, thân thể không thể khống chế mà tự hành động.
Âu Dương Sùng Hoa tuy không biết đây rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì, nhưng bây giờ nàng có khả năng khẳng định là, nguyên nhân tất cả các phản ứng của nàng đều bởi vì cái tên Mặc Âm Trần kia!
"A ——"trên trán, nhiệt lượng tăng không ngừng, làm cho Âu Dương Sùng Hoa ngửa mặt lên trời hét lớn.
Ánh hồng từ trán Âu Dương Sùng Hoa bắt đầu lan ra, trong nháy mắt bao phủ cả người nàng.
Nàng hiện tại giống như là một vật sáng, càng lúc càng dày đặc hồng quang bao quanh thân thể nàng
Âu Dương Sùng Hoa cả người cứ như vậy bị nâng lên giữa không trung, nàng ngửa đầu
Từ trán phóng ra hồng quang, kết hợp với dương quang từ phía chân trời chiếu xuống, tạo thành một đường……………….
Quang cảnh như vậy , đừng nói là tên thủ lĩnh sơn tặc, mà ngay cả những tên sơn tặc đang nằm trên mặt đất kêu đau , đều cảm thấy đau đớn, chạy toán loạn ra bốn phía
"Quỷ…………… "
Trong khoảnh khắc, trong rừng vang lên tiếng thét chói tai không dứt.
Âu Dương Sùng Hoa không biết mình rốt cuộc xảy ra chuyện gì, chỉ biết là thân thể rất nóng, nóng đến nỗi nàng cơ hồ mất đi cảm giác!
Mặc Âm Trần đứng ở phía xa, hắn đưa mắt về phía nàng, cặp con ngươi đen nhánh, đang có chút biến sắc
Mà một ít con ngươi Kim Nhất Hồng
Con người màu vàng đang tiếp thu ánh mặt trời, mà con ngươi màu đỏ còn lại thì tiếp thu hồng quang từ Âu Dương Sùng Hoa phóng ra.