Chương 2: Học sinh mới
Hôm nay là ngày đầu tiên khai trường của Trương Y một ngôi trường dành cho quý tộc, hắc đạo và bạch đạo.
Nơi này là nơi đào tạo chỉ những người có IQ trên 110, trường Y là một ngôi trường phức tạp nhất thể giới vì quá nhiều tần lớp ở đây kiến trường này thành một nơi phân biệt giai cấp nhiều nhất.
Nhưng mà cũng có rất nhiều người tình nguyện tán gia bại sản chỉ để được xin vào được trường này. Bất quá 3 năm nay không có nhân học sinh mới vào trường vì yêu cầu của trường quá cao tỉ lệ đánh rớt là 99,99%
Trước cổng trương những học sinh thi nhau đi " siêu xe " của mình vào trường, hai bên hành lan là những nhóm học sinh đang nói chuyện với nhau.
" Này đoán xem năm nay có học sinh mới không!? " - hs 1.
" Làm sao có thể có chứ? 3 năm rồi không có mà. Trường mình càng ngày tỉ lệ đậu càng thấp cứ đà này chắc hết lớp học sinh cũ trường mình chắc không còn ai học " - hs 2.
"..."
Trên phòng hội trưởng hội học sinh có 3 thiếu niên. Một người mái tóc nâu bộ đồng phục sộc sệt lộ khuôn ngực, vẽ mặt cợt nhã cức kì, tai đeo một hoa tai màu tím ( bạch kim tím, trên thế giới chỉ có 3 viên ) ngồi trên bàn hai chân vắt lên bàn hai tay bấm điện thoại. - Hắn chính là Quân Minh Phong - Con trai của tập đoàn K&S giàu nhất thế giới nổi tiếng với biệt danh " Bạn gái mỗi ngày mỗi mới"
Một người dựa cửa sổ mái tóc đen ẩn dấu khuôn mặt tuấn mĩ hoàn mĩ sau cái kính cận, trên tay cầm quyển sách. - Hắn là Tống Hạo Quân - Con trai của Viện trưởng viện nghiên cứu khoa học Z&Z, thong minh hơn người nổi tiếng với trí thông minh không ai bì kịp
Một người nằm dài tên ghề sofa ngủ, với mái tóc đen phủ mắt, khuôn mặt hoàn mĩ tuấn mĩ. - Hắn chính là Đàm Kính Nguyên - Con trai của tổ chức W
Quân Minh Phong nheo mắt nhìn " cái đám" ồn áo phía dưới lầu mày nhíu lại khó chịu: " Cái đám này không đi học thì thôi chúng nó mà đi học thì như cái chợ "
Tống Hạo Quân nghe vậy cong môi sau đó nhìn xuống dưới sau đó lắc đầu: " Cũng không có gì thú vị đừng quan tâm "
Tống Hạo Quân vừa dứt lời thì bên dưới còn ồn hơn vì...
Trước cổng trường một chiếc xe mui trần màu đỏ chạy nhanh đến. Kiến cho mọi người trầm chồ.
" Xe ai vậy!? "
" Không biết "
" ..."
Không để mọi người suy nghĩ thì trên xe một thiếu nữ với chiếc váy màu trắng với đôi giày thể thao màu trắng, mái tóc nâu uống cong ngan lưng, khuôn mặt hoàn mĩ xinh đẹp đến đáng sợ, trên ngươi cô toát ra hơi thở lạnh lùng và vương giả kiến người người chỉ cuối đầu không dám nhìn. - Ngươi con gái này đương nhiên là Lãnh Tuyết Băng.
Mọi người ầm lên :
" Học sinh mới " - Hs lập tức nhao nhao lên nói một câu mà cả trường ai cũng biết ...
" Biết rồi bộ tôi không có mắt sao!? "- hs 2 gắt
" Woa đẹp hơn cả hoa khôi trong trường luôn " - hs 3
" Ê tụi bây có thấy cái gì đó nó lạnh lạnh không!? " - Hs 4
" ..."
Lãnh Tuyết Băng đưa tay gạt mái tóc sau đó khó chịu nhìn xung quanh sau đó trong lòng mắng Thanh Thanh vạn lần.
( Ở nơi nào đó .....
Thanh Thanh * Hắc xì * aaaa mới sáng ai nhắc mình vậy!?)
Một giáo viên thấy Lãnh Tuyết Băng thì lập tức chạy ra hơi cuối người : " Lãnh tiểu thư, bên này "
Lãnh Tuyết Băng hơi gật đầu sau đó đi theo vị giáo viên đó đến phòng hiệu trưởng.
-----
Phòng hội trưởng .
Quân Minh Phong nheo mắt nhìn theo dáng người của Lãnh Tuyết Băng sau đó không nhanh không chậm nói, giọng nói mất đi sự cợt nhã mà là một tia thưởng thức : " Có thấy con nhỏ kia quen mắt không nhỉ !? "
Tống Hạo Quân lắc đầu sau đó quay qua Đàm Kính Nguyên bị tiếng ồn đánh thức đang cầm cái máy tính bảng : " Nguyên ai vậy!? "
Đàm Kính Nguyên nhìn hai người trước mắt sau đó nở nụ cười nhạt: " Lãnh Tuyết Băng, điểm thi vào trường 558 điểm gần điểm tuyệt đối. IQ 190. Những thông tin khác bị chính phủ khóa rồi "
Quân Minh Phong hơi cong môi hiện lại vẽ mặt cợt nhã : " Thú vị aaaaa "
Tống Hạo Quân nghĩ nghĩ sau đó cũng cong môi cười nói : " IQ hơn người bình thường, thân thế được chính phủ bảo mật đến nổi Nguyên không tr.a ra được chỉ có 2 loại người ..."
Đàm Kính Nguyên thả cái máy tính bảng ngã người ra sofa : " 1 là nhân vật cực kì nguy hiểm "
Quân Minh Phong tiếp lời hai người : " 2 là nhân vật cực kì cao quý "
Tống Hạo Quân nghĩ đến Lãnh Tuyết Băng sau đó rũ mắt xuống : " tớ nghĩ cô gái đó thuộc cả hai dạng người đó rồi "
--------
Lại nói đến Lãnh Tuyết Băng khi đến phòng hiệu trưởng thì đập vào mắt là một căn phòng hết sức cao quý toát lên khí thế của người hoàng gia Anh.
Đôi mắt Lãnh Tuyết Băng xoẹt qua tia sát khí sau đó rất nhanh khôi phục vẽ bình thường, cô nhìn chằm chằm vào người trước mắt.
Vị hiệu trưởng này khác xa với tưởng tượng của Lãnh Tuyết Băng vì đây là một phụ nữ ngoài ba mươi toàn thân toát lên khí thế vương giả còn hết sức quyến rũ với mái tóc nâu đậm đôi mát đen chưa đựng vẽ bí hiểm làn da trắng đặc trưng của người Á Đông trên người là một bộ váy đen tôn lên làn da trắng. - Vị này là Allen một trong những ngôi sao sáng giá của thế giới.
Lãnh Tuyết Băng không khỏi tán thưởng trong lòng. Allen cũng đánh giá người trước mặt trong lòng bà ta cũng tán thưởng đôi mắt cô gái kia và cả hai người cứ như vậy hợp ý nhau lúc nào không hay.