Chương 1

Prologue
London, 1839


Hắn đã 24, và đây là lần đầu tiên hắn đến một nhà chứa. Nick Gentry tự nguyền rủa bản thân mình vì những giọt mồ hôi đang túa ra trên mặt. Hắn đang vừa bị thiêu đốt lên trong sự thèm khát, vừa bị ớn lạnh trong nỗi khiếp sợ. Hắn đã cố trốn tránh điều này trong nhiều năm cho tới khi cuối cùng những nhu cầu đã vượt qua cả sự ham muốn nhục dục. Sự thôi thúc phải được kết hợp cuối cùng đã mạnh hơn nỗi sợ hãi.


Buộc mình phải tiếp tục tiến tới, Nick đặt chân lên những bậc thang dinh cơ bằng gạch màu đỏ của Mrs. Bradshaw, nơi mà các dịch vụ được dành riêng cho những vị khách có nhiều tiền. Có một điều được phổ biến rằng một đêm với những cô gái của Bradshaw có giá của sự may mắn, bởi họ dường như là những cô gái điếm được huấn luyện chuyên nghiệp nhất ở London.


Nick có thể dễ dàng bỏ ra bất kỳ giá nào được yêu cầu. Hắn đã kiếm được rất nhiều tiền với tư cách là người bắt trộm, và trên tất cả, hắn có một kho vận may từ những phi vụ của hắn trong thế giới ngầm.


Hắn cũng thu được rất nhiều tai tiếng trong quá trình đó. Mặc dù hắn rất quen thuộc với tầng lớp bình dân, nhưng hắn lại được thế giới ngầm nể sợ và bị những cảnh sát ở Bow Street ghét cay ghét đắng, những người nhìn hắn như là một đồng nghiệp bất lương. Trên quan điểm của cảnh sát là đúng – hắn quả thực là một kẻ vô lại. Srcuples có cách làm việc riêng và do đó họ không cần Nick làm việc cho họ.


Âm nhạc vọng ra từ cửa sổ, nơi Nick có thể nhìn thấy những người đàn ông và đàn bà trong những bộ váy áo thanh lịch tựa như họ đang ở trong một buổi dạ hội của tầng lớp thượng lưu vậy. Thực tế thì họ là những con điếm đang làm công việc của mình với những kẻ đến nhà thổ. Đây là thế giới xa lạ đối với ngôi nhà kẻ cắp của hắn ở Fleet Dicth, nơi mà những gã làm công gắn mông mình với tập hồ sơ trong những con phố nhỏ cho từng đồng silinh.


available on google playdownload on app store


Chỉnh lại vai cho thẳng, Nick dùng cái đầu con sư tử bằng đồng gõ từng tiếng ngắn vào cửa. Cánh cửa mở ra để lộ khuôn mặt trơ như đá của người hầu, kẻ được yêu cầu phải làm đúng phận sự của hắn. Chẳng phải điều đó là hiển nhiên sao?
Nick cảm thấy cáu kỉnh: "Ta muốn gặp một phụ nữ".


"Tôi e rằng Mrs Bradshaw không chấp nhận bất cứ khách hàng nào vào giờ này, thưa ngài...".


"Nói với bà ta rằng Nick Gentry đang ở đây". Nick xục đôi tay vào túi áo khoác của hắn và tặng cho tên hầu một cái nhìn chằm chằm giận dữ. Đôi mắt của người đàn ông mở rộng, hiện ra sự nhận biết về một cái tên tai tiếng. Anh ta mở rộng cánh cửa và nghiêng đầu lịch sự: "Vâng thưa ngài. Nếu ngài đợi ở lối vào sảnh, tôi sẽ thông báo cho Mrs Bradshaw về sự hiện diện của Ngài".


Không khí phảng phất mùi nước hoa và khói thuốc lá. Hít một hơi sâu, Nick nhìn lướt quanh tòa sảnh lót nền bằng đá cẩm thạch, với những trụ cao màu trắng thẳng hàng. Đồ trang trí duy nhất là bức vẽ một phụ nữ khỏa thân đang tự ngắm mình trong một tấm gương hình bầu dục, một cánh tay mảnh khảnh đặt nhẹ nhàng trên bầu ngực của nàng. Như bị thôi miên, Nick tiến lại gần bức tranh có viền bằng vàng. Hình ảnh người phụ nữ trong gương huyền ảo mong manh, tam giác giữa hai chân nàng được vẽ bởi những nét bút lông lờ mờ. Dạ dày Nick cảm thấy tựa như vừa bị đổ đầy bởi chì lạnh. Một người hầu mặc quần ống túm màu đen đi xuyên qua sảnh với một cái khay đầy ly thủy tinh, và cái nhìn chằm chằm của Nick rời nhanh khỏi bức vẽ.


Hắn có một nhận thức mạnh mẽ về cánh cửa đang ở đằng sau, và ngay lập tức hắn có thể xoay người và rời khỏi đây ngay bây giờ. Nhưng hắn đã là kẻ nhát gan quá lâu rồi. Dù cho bất kỳ điều gì xảy ra đêm nay, hắn cũng phải được biết tới cùng. Hắn xiết chặt nắm tay trong túi mình, từ sảnh đường phát ra những tia sáng lập lòe, sự đan xen của đá cẩm thạch trắng và xám phản chiếu ánh sáng rực rỡ từ ngọn đèn chùm trên đầu. Đột nhiên một giọng phụ nữ cất lên phá vỡ sự biếng nhác trong không khí: "Ngài Gentry. Hân hạnh". Ánh nhìn chằm chằm của hắn du ngoạn từ đường viền của chiếc váy dài bằng nhung màu xanh tới đôi mắt biết cười. Mrs Bradshaw cao, là một người phụ nữ có vóc dáng cân đối tuyệt vời. Làn da nhợt nhạt của bà được tô điểm bởi những nốt tàn nhang màu hổ phách, và mái tóc màu nâu vàng của bà được quấn lên thành những lọn quăn lỏng lẻo. Bà không đẹp theo bất kỳ tiêu chuẩn thông thường nào: khuôn mặt bà quá góc cạnh, và cái mũi bà quá to. Dù sao, bà rất thời trang và có sự hoàn hảo không thể chê vào đâu được, và dường như có một cái gì đó quyến rũ từ bà khiến cho vẻ đẹp trở nên thừa thãi không cần thiết. Nụ cười của bà khiến Nick cảm thấy thư giãn khỏi sự giận dữ của hắn. Sau đó hắn nhận ra ra rằng không chỉ mình hắn có phản ứng. Mọi người đàn ông đều thư giãn trong sự hiện dễ thương của Gemma Bradshaw. Có thể khẳng định chỉ bằng việc quan sát, rằng bà chẳng quan tâm đến những từ ngữ hay việc đặt giày bốt lên bàn, rằng bà yêu một sự đùa cợt vui vẻ, và chẳng bao giờ xấu hổ hay khinh người. Đàn ông mê mệt Gemma bởi vì bà rõ ràng là đang mê hoặc họ. Bà gửi cho Nick một nụ cười âm mưu và cúi chào đủ thấp để lộ ra cái khe đầy hấp dẫn của mình.


"Hãy coi việc đến đây của Ngài là một vinh hạnh hơn là công việc".
Với cái gật đầu ngắn gọn của hắn, bà nở nụ cười lần nữa: "Thật là thú vị. Hãy đi một vòng quanh phòng nghệ thuật với tôi , và chúng ta sẽ thảo luận cách nào khiến cho ngài được phục vụ tốt nhất".


Bà tiến tới trượt cánh tay quanh hắn. Nick giật nhẹ, kiểm soát bản năng thôi thúc muốn thoát khỏi bàn tay của bà. Bà khó có thể nhận thấy sự cứng rắn của tay hắn. Bàn tay bà rơi nửa chừng, và bà vẫn tiếp tục nói chuyện bình thường, như là chưa từng có gì xảy ra vậy.


"Lối này, nếu ngài muốn. Những khách hàng của tôi thường thích chơi bài hoặc bi-a, hoặc thư giãn trong phòng hút thuốc. Ngài có thể nói chuyện với bất cứ cô gái nào ngài muốn trước khi chọn một. Sau đó cô ta sẽ chỉ cho ngài một căn phòng trên gác. Ngài sẽ bị tính tiền theo giờ mà cô ấy phục vụ ngài. Tôi đã đích thân đào tạo tất cả những cô gái, và ngài sẽ khám phá ra rằng mỗi cô đều có sở trường riêng. Tất nhiên, ngài và tôi sẽ thảo luận về sở thích đặc biệt của ngài, như là một số cô gái hứa hẹn cho sự dữ dội hoang dại..."


Khi họ bước vào phòng tranh, vài phụ nữ quăng cho Nick những cái nhìn tán tỉnh liếc qua. Tất cả bọn họ trông đều khỏe mạnh và được chăm sóc tốt, hoàn toàn khác với những gái điếm hắn từng nhìn thấy ở gần Fleet Ditch và Newgate. Họ đùa cợt, nói chuyện, thương lượng, tất cả gần giống như phong cách dễ chịu mà Mrs Bradshaw có được.


"Sẽ thật hân hạnh để giới thiệu với ngài một vài trong số họ". Giọng nói thanh nhã của Mrs Bradshaw vang lên bên tai hắn. "Có ai lọt vào mắt ngài chưa?".


Nick lắc đầu. Hắn nổi tiếng bởi vẻ thong dong ngạo mạn, những sự giễu cợt nhẹ nhàng của một kẻ bịp bợm liều lĩnh. Dù sao đi nữa, trong cái vị trí xa lạ này, ngôn ngữ dường như đã rời xa hắn.


"Tôi có thể có một vài gợi ý chứ? Cô gái tóc đen trong bộ váy màu xanh đậm kia có một sự vượt trội thông thường. Tên cô ấy là Lorraine. Cô ấy thật quyến rũ và sống động, tràn đầy sự thông minh linh lợi. Đứng cạnh cô ấy, tóc vàng, đó là Mercia. Một người tĩnh lặng, với sự dịu dàng như những lời thỉnh cầu, đã thu hút rất nhiều khách hàng quen thuộc. Đây là Nettie - một cô gái nhỏ nhắn với cái nhìn trong vắt như thủy tinh, tựa như được vẽ trong những bức tranh đẹp kỳ lạ..." Mrs Bradshaw ngưng lại khi bà bắt gặp cái quai hàm xiết chặt của Nick.


"Hay Ngài thích hơn ảo tưởng của sự trinh trắng?" Bà gợi ý nhẹ nhàng. "Tôi có thể cung cấp cho ngài một thôn nữ gần như là còn trinh".


Nick tự nguyền rủa nếu như hắn có thể biết rằng cái gì khiến hắn thích hơn. Hắn nhìn lướt qua tất cả họ, tóc đen, vàng, khêu gợi, mọi hình dáng, kích cỡ và mọi màu sắc có thể tưởng tượng ra được, và đột nhiên muôn vàn cảm giác hoàn toàn nhấn chìm hắn. Hắn cố tưởng tượng việc vào giường với một trong số họ, và mồ hôi túa ra trên trán hắn.


Ánh mắt chăm chú của hắn quay trở lại Mrs Bradshaw. Cặp mắt bà trong trẻo, có màu nâu nồng ấm, được bao phủ bởi hàng mi dày hung hung đậm hơn màu tóc của bà. Vóc dáng cao ráo của bà mời gọi một cuộc chơi, và miệng bà nhìn thật mời gọi mềm mại. Nhưng những đốm tàn nhang khiến hắn do dự. Những nốt tàn nhang màu hổ phách trải đều trên làn da nhợt nhạt của bà bắn tung tóe như những đốm hoa vui vẻ khiến hắn muốn mỉm cười.


"Bà là người duy nhất ở đây có giá trị". Nick nghe bản thân mình nói.


Hàng mi rực lửa của quý bà hạ xuống, che đi những suy nghĩ của bà, nhưng hắn cảm thấy hắn khiến bà kinh ngạc. Một nụ cười uốn cong môi bà: "Ngài Gentrry thân mến, thật là thích thú vì lời khen của ngài. Dù sao đi nữa, tôi không có thói quen ngủ với khách hàng. Những ngày đó đã qua lâu rồi. Ngài phải chấp nhận để tôi giới thiệu cho ngài một trong số các cô gái, và...".


"Tôi muốn bà" Hắn khăng khăng. Khi Mrs Bradshaw nhìn thấy nét cương quyết trong đôi mắt màu mật ong của hắn, một nét ửng hồng nhẹ nhàng lan trên má bà.


"Chúa tôi" bà nói, và đột nhiên bật cười: "Đây là một sự đùa cợt nhẹ nhàng khiến một phụ nữ 38 tuổi phải đỏ mặt. Tôi nghĩ tôi đã quên nó như thế nào".
Nick không cười lại với bà. "Tôi sẽ trả bất kỳ giá nào".


Mrs Bradshaw lắc đầu ngay lập tức, vẫn mỉm cười, sau đó bắt đầu tập trung vào cái sơ mi hồ cứng của hắn như là một sự đấu tranh khó khăn: " Tôi không bao giờ làm điều gì bốc đồng. Đó là nguyên tắc thường ngày của tôi".


Chầm chậm, Nick với lấy bàn tay của bà, chạm vào nó với một sự lo lắng, di chuyển những ngón tay của hắn xuyên qua lòng bàn tay bà thận trọng , cố gắng thân mật.


Dù cho bà có bàn tay dài tương xứng với chiều cao của bà, nhưng tay hắn vẫn dài hơn, ngón tay hắn dày gấp hai lần những ngón tay mảnh khảnh của bà. Hắn âu yếm những nếp gấp bên trong ngón tay bà:
"Tất cả mọi luật lệ đều có thể bị phá vỡ một lúc nào đó". Hắn nói.


Nâng ánh mắt của mình lên, bà như nhìn thấy sự mê hoặc bởi điều gì đó trên khuôn mặt tràn đầy vẻ mệt mỏi của hắn. Đột nhiên bà dường như đã có một quyết định.
"Đi với tôi".


Nick đi theo bà từ phòng tranh, lờ đi những cái nhìn đuổi theo sau họ. Bà dẫn hắn xuyên qua lối vào sảnh và bước lên cầu thang uốn lượn dẫn tới một dãy phòng riêng.


Dãy phòng của Mrs Bradshaw phức tạp nhưng cũng rất thoải mái, những đồ đạc bọc đệm chắc chắn, tường được trang trí bằng giấy dán của Pháp, ngọn lửa rực rỡ nhảy nhót trong cái lò sưởi. Cái kệ tủ trong phòng tiếp khách tràn ngập với bộ sưu tập những đồ thủy tinh pha lê rực rỡ. Mrs Bradshaw nhấc một cốc rượu nhỏ từ cái khay bằng bạc và nhìn thoáng qua hắn trong cái nhìn dò hỏi "Brandy?"


Nick gật đầu ngay lập tức.
Bà rót ra chất lỏng màu vàng đỏ vào trong ly. Thành thạo, bà gạt que diêm và thắp sáng một ngọn nến trên tủ. Giữ chân cốc, bà hơ nhẹ cốc rượu thủy tinh trên ngọn lửa. Khi bà cảm thấy rượu đã đủ độ ấm, bà đưa nó cho hắn.


Hắn chưa từng được người phụ nữ nào làm điều này cho hắn trước kia.


Brandy đậm đà và có mùi của quả hạch, một mùi hương nhẹ nhàng lướt qua mũi hắn khi hắn uống rượu. Nhìn quanh phòng khách, Nick thấy trên một bức tường có hàng dãy giá sách, mỗi inch hiện diện trong không gian này đều bị chiếm giữ bởi từng khối da bọc và sổ sách. Hắn tiến lại gần hơn tới giá sách, xem xét. Cho dù hắn không thể đọc tốt, hắn có thể nhận thức rõ rằng đa số những quyển sách là nói về ȶìиɦ ɖu͙ƈ và cơ thể người.


"Một sở thích của tôi". Mrs Bradshaw nói, đôi mắt bà ánh lên sự thách thức thân thiện: "Tôi sưu tầm sách về kỹ xảo làʍ ȶìиɦ, và phong tục của các nền văn hóa khác nhau. Một vài quyển sách khá là hiếm có. Hơn mười năm trước, tôi đã tích lũy được một số lượng lớn về những kiến thức thuộc lĩnh vực mà tôi yêu thích".


"Tôi cho rằng điều đó thú vị hơn là sưu tập những hộp hoa". Hắn nói, và bà cười.
"Ở đây nhé. Tôi chỉ cần đi một lúc thôi. Khi tôi đi, ngài được chào đón để thăm quan thư viện của tôi".


Bà đi ra khỏi phòng tiếp khách tới phòng kế bên, nằm ở phía cuối của một bức vẽ cái giường hiện diện. Cảm giác nặng nề quay trở lại với dạ dày của Nick. Uống hết chỗ rượu với một ngụm lớn, tựa như một ngọn lửa nhẹ nhàng chảy xuống, hắn đặt cái cốc sang một bên và bước tới giá sách. Một hàng sách lớn bằng da màu đỏ thu hút sự chú ý của hắn. Quyển sách da cũ kỹ phát ra tiếng kẽo kẹt nhè nhẹ khi hắn mở ra, nó được vẽ minh họa bằng tay.


Sự sôi sục của hắn ở bên trong rối bời thành một nút lớn khi hắn nhìn thấy hình vẽ những cơ thể quấn vào nhau trong tư thế làʍ ȶìиɦ theo những tư thế đặc biệt hơn bất kỳ điều gì hắn có thể tưởng tượng ra. Tim hắn nện ầm ầm vào lồng ngực, trong khi cậu bé của hắn dựng đứng lên trong sự thèm muốn nhức nhối.


Khó nhọc, hắn gập quyển sách lại và đặt nó trở lại giá.
Đi trở lại cái tủ, hắn giót cho mình một ly brandy khác và nốc xuống mà chả buồn để ý đến mùi vị của nó.


Như Mrs Bradshaw đã hứa, bà quay trở lại sớm, đứng ở trước cửa. Bà đã thay đổi một bộ váy áo mỏng, choàng ra ngoài bởi những sợi dây đăng ten, tay áo dài rũ uống theo kiểu trung cổ.


Cái áo bằng lụa màu trắng để lộ ra hai điểm trên bộ ngực đầy đặn của bà, và thậm chí cả bóng mờ của đám lông giữa hai chân bà. Bà có một thân hình hết sức lộng lẫy, và bà biết điều đó. Bà đứng với một đầu gối thoải mái nhô ra phía trước xuyên qua vạt váy để mở, để lộ ra đôi chân dài, mượt mà. Mái tóc rực sáng gợn sóng bao quanh vai bà và tràn xuống lưng, khiến bà trông trẻ trung hơn, mềm mại hơn.


Một cơn run rẩy chạy dọc xuống xương sống Nick, và hắn cảm thấy ngực mình nẩy lên, rồi chìm vào trong một nhịp làm việc đầy khó nhọc.


"Tôi phải cho ngài biết rằng tôi lựa chọn người tình của mình". Bà làm một cử chỉ ra hiệu cho hắn tiến tới bên bà. "Một người tài năng như tôi sẽ không bao giờ bị lãng phí".


"Tại sao lại là tôi?" Nick hỏi, giọng hắn có xu hướng cáu kỉnh. Hắn bước tới gần hơn, gần đủ để nhận ra mùi nước hoa mà bà đang dùng. Bà có mùi xà phòng và làn da sạch sẽ, mùi hương thoang thoảng gợi đến mùi hoa nhài hoặc hoa hồng.


"Đó là cách mà ngài đã làm tôi bối rối. Bản năng của ngài đã tìm thấy những điểm nhạy cảm nhất trên bàn tay tôi, ở giữa lòng bàn tay và bên trong các khớp tay. Một vài người đàn ông có bản năng như vậy".


Hơn là cảm giác hãnh diện, Nick trào lên một nỗi sợ hãi. Bà đã đáp ứng được sự trông mong của hắn, sự trông mong đảm bảo hắn sẽ không bị chán ngán. Hắn giữ cho mặt mình không biểu lộ điều gì, nhưng tim hắn thì rơi xuống trong một nhịp đập thất vọng khi bà đưa hắn tới bên chiếc giường ấm áp, lấp lánh ánh sáng ngọn lửa chiếu vào.


"Mrs Bradshaw" Hắn nói lúng túng khi họ chạm tới cái giường "Tôi phải nói với bà..."
"Gemma". Bà thì thầm.
"Gemma" Hắn lặp lại, cố liền lạc mọi ý nghĩ rời rạc khi bà cởi chiếc áo khoác khỏi vai hắn.


Tháo nút chiếc cavat rắc rối của hắn. Bà mỉm cười lên với bộ mặt thẳng đơ của hắn: "Ngài run rẩy như một cậu nhóc 13 ý. Có phải quý ngài xấu xa Nick Gentry quá bị hăm dọa bởi ý nghĩ sẽ lên giường với quý bà nổi tiếng Mrs Bradshaw? Tôi không thể mong chờ điều đó với một người đàn ông tuyệt vời. Tất nhiên ngài không thể còn trinh nữa ở tuổi của ngài. Một quý ông... 23?"


"24" Hắn đang ch.ết dần bên trong, biết rằng không có cách nào để hắn có thể khiến cho bà nhận ra hắn là người đàn ông có kinh nghiệm.
Nuốt xuống khó nhọc, hắn nói giọng khàn khàn: "Tôi chưa từng làm việc này trước đây".


Hàng lông mi dày màu nâu của bà ngước lên "Chưa từng đến nhà thổ bao giờ?"
Bằng cách nào đó hắn tuôn ra được những lời nói từ cái cổ họng đau rát: "Chưa từng làʍ ȶìиɦ với một người đàn bà".


Biểu lộ của Gemma không thay đổi, nhưng hắn cảm thấy sự ngạc nhiên của bà. Sau một lúc lâu không nói gì, bà hỏi khéo léo: "Ngài đã từng thân mật với những người đàn ông, đúng không?".


Nick lắc đầu, dồn sự chú ý lên giấy dán tường. Sự im lặng nặng nề chỉ bị phá vỡ bởi những nhịp tim vang lên bên tai hắn.


Sự tò mò của bà gần như có thể sờ mó được. Bà trèo lên một cái bậc bằng gỗ được đặt bên cạnh cái giường cao rồi trèo lên đệm. Chầm chậm, bà nằm ngửa ra, thư giãn như một con mèo. Với sự hiểu biết vô hạn của bà về ȶìиɦ ɖu͙ƈ của đàn ông, bà vẫn giữ im lặng và kiên nhẫn chờ đợi.


Nick cố giữ giọng như không có vấn đề gì cả, nhưng sự run rẩy vẫn phá vỡ giọng nói của hắn: "Khi tôi là một cậu bé 14 tuổi, tôi đã bị bắt mười tháng trong một nhà tù
trên tàu".


Hắn nhìn sự thay đổi của Gemma và biết rằng bà đã hiểu ra ngay lập tức. Với điều kiện khắc nghiệt của những kẻ nghèo khốn cùng trong tù, tất nhiên những người đàn ông xoắn sẽ lấy nhau, với những cậu bé trong những cái xà lim lớn, đó là một nơi kinh khủng.


"Những gã đàn ông trên tàu đã đánh nhau để giành ngài, tất nhiên". Bà nói. Giọng bà cố tỏ ra tự nhiên khi bà hỏi "Có ai trong số họ thành công không?"


"Không, nhưng sau đó..." Nick dừng lại một lúc lâu. Hắn chưa bao giờ nói với bất kỳ ai về quá khứ đã săn đuổi hắn – những nỗi sợ hãi không dễ dàng có thể diễn tả thành lời. "Tôi không thể chịu được bị chạm vào". Hắn nói chầm chậm "Không bởi bất kỳ ai, trong bất kỳ hoàn cảnh nào. Tôi chỉ muốn...". Hắn dừng lại một lúc, lúng túng. "Bây giờ tôi đã quá thèm khát một người đàn bà, nó khiến tôi gần như phát điên lên. Nhưng tôi không thể dường như để...."


Hắn rơi vào sự im lặng vô vọng. Điều này dường như không thể nào giải thích cho hắn, ȶìиɦ ɖu͙ƈ - sự đau đớn và tội lỗi đã hòa trộn vào với nhau, dường như hành động đơn giản như việc làʍ ȶìиɦ với ai đó cũng không thể thực hiện được giống như việc hắn nhảy phải ra khỏi vách đá dựng đứng vậy. Sự đụng chạm của một người khác, không cần biết rằng để làm điều gì cũng sẽ khiến hắn sinh ra nhu cầu bảo vệ chính mình.


Khi Gemma để lộ ra sự xúc động với những điều khủng khiếp và tỏ ra cảm thông, Nick muốn chạy trốn. Dù sao đi nữa bà cũng chỉ thương hại hắn.


Trong một cử động duyên dáng, bà đung đưa đôi chân dài ra khỏi giường và đặt nó lên sàn. Đứng trước hắn, bà bắt đầu cởi từng nút chiếc áo gilê. Nick trân người nhưng không bỏ chạy . "Ngài phải có sự tưởng tượng" Gemma nói. "Hình ảnh và ý nghĩ, điều đó sẽ kích thích ngài".


Hơi thở của Nick ngắn và nhanh khi hắn giũ người khỏi cái áo gilê. Phần còn lại của những giấc mơ vui vẻ như những cơn lốc xoáy xuyên qua đầu hắn.... những ý nghĩ ȶìиɦ ɖu͙ƈ đã rời khỏi cơ thể hắn, nặng nề và đau đớn trong bóng tối trống rỗng. Đúng, hắn phải có sự tưởng tượng, ảo tưởng về một người đàn bà nhún nhảy và rên rỉ bên dưới hắn, chân cô ta mở rộng khi hắn miệt mài ở giữa chúng. Hắn không thể thú nhận những điều hổ thẹn đó. Nhưng cặp mắt màu nâu của Gemma Bradshaw chứa đựng sự hấp dẫn không cưỡng lại được: "Tôi sẽ kể cho ngài về tôi trước" Bà đề nghị "Ngài có muốn điều đó không?"


Hắn gật đầu thận trọng, sức nóng căng ra xuyên qua háng hắn.


"Tôi tưởng tượng về việc trần truồng đứng trước một người đàn ông". Giọng Gemma thấp và tan chảy khi bà tiếp tục "Tôi chọn một người theo ý thích của mình. Chàng đưa tôi lên bục, và thực hiện bất kỳ tư thế làʍ ȶìиɦ nào tôi yêu cầu. Sau đó, tôi chọn một người khác, và một người khác nữa, cho tới khi tôi hoàn toàn thỏa mãn". Bà kéo đường viền áo sơmi ra khỏi quần dài của hắn.


Nick nâng nó qua đầu hắn và thả cái áo ẩm ướt xuống sàn nhà. Cậu bé của hắn đã căng cứng nhức nhối. Gemma nhìn vào phần thân trên trần trụi của hắn. Bà chạm vào đám lông rậm rạp trên ngực hắn, chúng có màu đậm hơn màu nâu của tóc trên đầu hắn. Một âm thanh tán dương thoát ra khỏi cổ họng Gemma. "Ngài thật cường tráng. Tôi thích điều đó". Những ngón tay bà thám hiểm xuyên qua đám lông quăn rậm và vuốt ve làn da nóng ấm bên dưới, và Nick theo bản năng lùi lại một bước. "Nếu ngài muốn làʍ ȶìиɦ, thưa ngài thân mến, tôi e là ngài không thể tránh được việc bị chạm vào. Hãy đứng im nào".


Bà tìm tới cái nút trên cùng của quần dài hắn "Nào, bây giờ hãy nói cho tôi về sự tưởng tượng của ngài".


Nick nhìn lên trần nhà, tường, những tấm rèm nhung treo trên cửa sổ, bất kỳ thứ gì để tránh dấu hiệu của bàn tay bà sẽ chạm vào cậu bé của hắn. "Tôi... muốn tự mình làm chủ". Hắn nói khàn khàn "Tôi nghĩ tới hình ảnh của một người đàn bà trên giường, cô ta không thể di chuyển hay là chạm vào tôi. Cô ta không thể ngưng bất kỳ hành động gì mà tôi muốn làm với cô ta".


"Rất nhiều đàn ông tưởng tượng như vậy". Sống lưng những ngón tay của Gemma chải nhẹ bên dưới cậu bé của hắn khi bà chăm sóc đến cái nút cuối cùng của quần hắn. Đột nhiên Nick quên cả việc thở. Bà đã len tới gần hơn, hơi thở của bà phả nhẹ xuyên qua đám lông trên ngực hắn.


"Và ngài sẽ làm gì với cô ta, sau khi cô ấy đã sẵn sàng?". Bà thì thào.


Mặt hắn tối lại với một cơn lũ của sự khuấy động trộn lẫn với sự ngượng ngập. "Tôi chạm vào cô ấy ở mọi nơi. Tôi sử dụng miệng mình và những ngón tay... Tôi sẽ khiến cô ấy van xin tôi chiếm lấy cô ấy. Tôi làm cô ấy thét lên". Hắn siết hàm lại và gầm gừ trong cổ họng khi những ngón tay dài, mát rượi của bà bao quanh mình "cây gậy nhỏ" của hắn và lôi nó tự do ra khỏi quần.


"Chúa tôi..."
"Well" bà rên ư ử, những ngón tay khéo léo của bà miết dọc thân cậu bé của hắn xuống rồi lại vuốt nó lên chạm tới phần đầu phình to căng cứng. "Ngài là một người đàn ông trẻ cứng cáp tuyệt vời".
Nick nhắm mắt lại, quay cuồng trong sức mạnh công kích dữ dội của cảm giác.


"Điều đó có làm hài lòng một phụ nữ?" Hắn hỏi đứt quãng.
Gemma tiếp tục vuốt ve hắn khi bà trả lời: "Không phải mọi phụ nữ. Một số không thể thích nghi với một người đàn ông có kích cỡ như ngài. Nhưng điều đó có thể được giải quyết".


Bà nhẹ nhàng thoát khỏi hắn và bước tới cái hộp lớn bằng gỗ dái ngựa đặt trên cái bàn cạnh, mở nắp và tìm những thứ bên trong nó.
"Hãy gỡ bỏ quần áo của ngài", bà nói mà không nhìn hắn.


Sự sợ hãi và nỗi khao khát xung đột mãnh liệt bên trong hắn. Dần dần, lòng khao khát đã thắng. Hắn cởi quần áo, cảm thấy bị tổn thương và đau đớn mãnh liệt.


Gemma đã tìm được thứ bà muốn, xoay người lại, bà nhẹ nhàng ném nó cho hắn. Theo phản xạ, Nick bắt được nó trong tay mình. Đó là một sợi dây làm bằng nhung và được nhuộm màu đỏ.


Lúng túng, hắn quan sát Gemma tự cởi váy và để nó trượt xuống chân bà. Từng inch cơ thể khỏe mạnh, mềm mại của bà được phô bày, cộng thêm đám lông rậm rạp khẽ run rẩy ở háng bà. Nở một nụ cười khiêu khích, bà trèo lên giường, thoải mái phô ra phần lưng trong một sự trình diễn. Chống khuỷu tay xuống, bà hất đầu về phía sợi dây bằng nhung mà hắn đang nắm chặt trong tay "Tôi tin là ngài biết sẽ phải làm điều gì tiếp theo". Bà nói.


Nick ngạc nhiên và bối rối khi bà tự để làm mình hoàn toàn không có sức tự vệ đối với một người lạ.
"Bà tin tôi đủ để tôi làm điều đó ư?"
Giọng bà thật nhẹ nhàng "Điều này yêu cầu sự tin tưởng cả hai phía, đúng không?"


Nick trèo lên giường, tay hắn run rẩy khi hắn trói hai cổ tay bà lại với nhau và cố định nó vào đầu giường. Thân hình mượt mà của bà hoàn toàn nằm dưới sự khoan dung của hắn. Trèo lên trên người bà, hắn cúi đầu xuống và hôn lên môi bà "Tôi phải làm gì để bà hài lòng?" Hắn thì thầm.


"Hãy là chính ngài lúc này".
Lưỡi bà chạm vào môi dưới của hắn với một cú trượt nhẹ nhàng, ngọt ngào. "Ngài có thể chăm sóc những nhu cầu của tôi vào lần sau".


Nick khám phá bà chầm chậm, sự e ngại của hắn tan rã như một cơn lũ trong sự nóng bức. Ham muốn gầm lên trong hắn khi hắn tìm thấy nơi khiến bà quằn quại: chỗ hõm xuống của cổ họng bà, bên trong khủy tay bà, mặt dưới mềm mại của ngực bà...


Hắn vuốt ve, nếm náp, gặm nhấm trên da bà, chuyển thành say sưa sự mượt mà của làn da, mùi nước hoa nữ tính của bà. Cuối cùng, khi những cảm giác của hắn bị đẩy tới một mức độ không thể chịu nổi, hắn cúi người xuống giữa hai chân bà và đẩy vào bên trong vùng ẩm ướt, ấm áp sâu thẳm đã khiến hắn khao khát tồi tệ. Với cảm giác tủi nhục sẵn có, hắn được đưa lên đỉnh cao nhất chỉ với một cú thúc, trước khi hắn có thể làm vừa lòng bà. Cơ thể hắn rung lắc trong sự khoái trá không thể chịu nổi, và hắn đốt mặt mình trong mái tóc rực cháy của bà khi hắn rên lên khó nhọc.


Thở hổn hển sau đó, hắn dờ dẫm tới sợi dây buộc cổ tay Gemma. Khi bà đã tự do, hắn lăn người sang, tránh khỏi bà và tập trung mù quáng vào những cái bóng trên tường. Hắn quá quay cuồng với sự giải toả. Có vài lý do không thể hiểu được, hốc mắt của hắn chợt đau nhói, và hắn nhắm chặt mắt lại để tránh sự đe dọa của những giọt nước mắt đáng ghê tởm.


Gemma tiến tới đằng sau hắn, tay bà đặt nhẹ nhàng lên cái hông để trần của hắn. Nick do dự trước sự động chạm của bà nhưng không dời đi chỗ khác. Miệng bà ấn vào chỗ trên cùng xương sống của hắn, một cảm giác bắn thẳng xuống háng hắn.


"Ngài phải hứa" Bà lẩm bẩm "Sẽ thật là đáng hổ thẹn nếu như những tài năng của ngài không được khám phá. Tôi sẽ mở rộng một lời mời hiếm có dành cho ngài, Nick.


Hãy tới thăm tôi từ bây giờ, và tôi sẽ chia sẻ kiến thức với ngài. Tôi có rất nhiều điều để dạy. Không phải thanh toán gì hết... chỉ cần mang tới cho tôi một món quà tặng, bây giờ và những lần sau đó".


Khi hắn không trả lời, bà cắn nhẹ nhàng vào gáy hắn "Sau khi đã trải qua với ngài, không người đàn bà nào trên thế giới có thể từ chối ngài. Ngài có muốn nói gì về nó?"


Nick lăn lại và đặt bà nằm xuống đệm, nhìn xuống khuôn mặt mỉm cười của bà "Tôi đã sẵn sàng cho bài học đầu tiên". Hắn nói và lấp đầy miệng bà bằng môi hắn.
Ba năm sau


Như một thói quen lâu ngày, Nick bước vào dãy phòng riêng của Gemma mà không cần gõ cửa. Đó là một buổi chiều Chủ nhật, là khoảng thời gian mà họ gặp nhau hầu như hàng tuần. Những hương thơm quen thuộc của căn phòng – mùi da thuộc, mùi rượu, mùi hoa tươi phảng phất – tất cả điều đó khuấy động nên những tiếng gầm thấp thoáng trong cơ thể hắn. Sự thèm muốn của hắn hôm nay mạnh mẽ khác thường, khi mà công việc đã giữ hắn cách xa Gemma hai tuần lễ rồi.


Kể từ cái đêm đầu tiên họ gặp nhau, Nick đã tuân theo luật chơi của Gemma mà không thắc mắc gì. Vào thời điểm đó không có sự lựa chọn nào khác nếu như hắn còn muốn tiếp tục gặp bà. Họ đã là bạn, trong một chừng mực nào đấy, nhưng ảnh hưởng của họ với nhau chính xác là về mặt vật lý. Gemma đã chứng tỏ không có hứng thú gì với những điều trong trái tim hắn, hay thậm chí là bất kỳ điều gì về hắn. Bà là một phụ nữ tử tế, và thậm chí còn giữ một chừng mực khi Nick chỉ thổ lộ những vấn đề không sâu hơn bề mặt của nó, hắn đã nhẹ nhàng gạt bỏ.


Điều đó dường như là tốt, hắn nhận thấy vậy. Hắn không có ước muốn phơi bày với bà về những thứ xấu xa trong quá khứ của hắn, hoặc những sự xáo trộn của cảm xúc mà hắn đã khóa chặt tận trong cùng.


Và thế là mỗi tuần một lần, họ gặp nhau trên giường với những bí mật của họ được giữ kín... cô giáo và sinh viên nồng cháy của cô. Trong cái kén sang trọng của căn phòng ngủ bọc vàng của Gemma, Nick đã học được quá nhiều về việc làʍ ȶìиɦ hơn là hắn có thể từng nghĩ tới. Hắn đã gia tăng những nhận thức sâu sắc về bản năng giới tính của phụ nữ mà một người đàn ông cần có.... Những điều phức tạp về sự hoan lạc của phụ nữ, những cách kích thích tinh thần cũng tuyệt vời như với cơ thể.


Hắn đã học cách vận dụng những ngón tay, lưỡi hắn, răng, miệng và cậu bé của hắn với sự duyên dáng và mạnh mẽ. Hơn tất cả hắn học được về sự trừng phạt, và làm sao mà tính kiên trì và sự sáng tạo thậm chí có thể khiến cả quý bà kinh nghiệm Mrs Bradshaw phải gào thét cho tới khi bà khản cả giọng. Hắn biết cách giữ thăng bằng cho một người đàn bà đong đưa trên đỉnh của đam mê hàng giờ liền trong một lúc nào đó. Hắn cũng biết cách đưa một người phụ nữ lên cao nhất với không gì hơn là miệng hắn trên ngực bà, hoặc với những cái chuốt nhẹ bằng tay hắn.


Lần cuối họ gặp nhau, Gemma đã thách thức hắn đưa bà tới cực khoái mà không được phép chạm vào bà tại bất kỳ chỗ nào. Hắn đã thì thầm vào tai bà trong mười phút, vẽ nên những bức tranh nhục dục thậm chí hơn cả sự tinh xảo, cho tới khi bà ướt đẫm và rùng mình bên cạnh hắn.


Nghĩ tới thân hình mời gọi của bà, Nick bắt đầu nóng lên trong sự hưởng ứng. Và hắn bước dài vào trong dãy phòng riêng của bà.


Hắn dừng ngay lại khi trông thấy một gã đàn ông trẻ, tóc vàng ngồi trên chiếc ghế đệm dài bọc nhung, chỉ mặc duy nhất một chiếc áo choàng bằng lụa màu rượu. Nó đã, Nick lắc đầu choáng váng, cũng chính là chiếc áo mà hắn đã từng sử dụng mỗi khi hắn tới thăm Gemma.


Bà đã không nói một lời hứa về lòng trung thực với hắn, và hắn cũng không ảo tưởng rằng hắn có thể là người tình duy nhất của bà ba năm qua. Nín lặng, Nick đã giật mình với sự hiện diện của một người đàn ông khác trong phòng tiếp khách của bà và không thể lầm lẫn được hương vị của ȶìиɦ ɖu͙ƈ trong không khí. Nhìn gã, kẻ lạ mặt đang rạng rỡ và ngồi trên vị trí thoải mái của hắn. Gã chắc nịch, trẻ trung với đầy đủ sự ngây thơ cần thiết để bối rối trong tình huống này.


Gemma đi ra khỏi phòng ngủ của bà, mặc chiếc áo màu xanh trong suốt lơ đễnh che đi bầu ngực trần với những núm ɖú màu hồng sẫm của bà. Bà mỉm cười khi nhìn thấy Nick, dường như chẳng hề sợ hãi trước chuyến viếng thăm không mong đợi của hắn. "Ôi chào Ngài thân mến" bà rì rầm, vẻ thư thả và thân thiết như thường lệ. Có lẽ bà chưa lên kế hoạch cho việc hắn khám phá ra người tình trẻ mới của bà chính xác trong hoàn cảnh này, nhưng bà cũng không lo lắng vì điều đó.


Quay lại người đàn ông tóc vàng, bà nhẹ nhàng nói với gã. "Chờ tôi trong phòng ngủ".
Gã ném cho bà một cái nhìn nóng bỏng nịnh nọt khi gã tuân lệnh.


Tới khi Nick nhìn gã đàn ông đã biến mất vào trong phòng kế bên, hắn đã tự nhắc nhở mình rằng hắn đã từng ở đó ba năm trước, non nớt, hăng hái và lóa mắt bởi nghệ thuật làʍ ȶìиɦ của Gema.


Gemma nâng bàn tay duyên dáng của bà chạm vào mái tóc sẫm màu của hắn: "Tôi đã không mong chờ ngài quay lại từ cuộc điều tr.a quá sớm", bà nói thiếu đi sự ràng buộc với nỗi thất vọng "Như ngài thấy, tôi đang vui thú với người được chọn mới".


"Và là người thay thế tôi" Hắn khẳng định hơn là câu hỏi, khi mà cảm giác lạnh lẽo của sự ruồng bỏ bao vây lấy người hắn.


"Đúng vậy" Gemma nhẹ nhàng nói: "Ngài không cần tới sự hướng dẫn của tôi nữa. Bây giờ ngài đã học được tất cả những gì tôi có thể dạy ngài, chỉ còn duy nhất vấn đề thời gian trước khi tình bạn của chúng ta trở nên nhạt nhẽo. Tôi ước rằng sẽ thích thú hơn khi chấm dứt nó khi mà nó còn thú vị".


Thật là sự ngạc nhiên khó khăn cho hắn để nói "Tôi vẫn muốn bà".
"Chỉ bởi vì tôi an toàn, và là người quen thuộc". Mỉm cười trìu mến, Gemma kiễng lên để hôn má hắn. "Đừng trở nên nhút nhát, Ngài thân mến. Đã đến lúc cho Ngài tìm được ai đó khác."


"Không ai có thể theo kịp bà" hắn cộc cằn nói. Để rồi nhận được một nụ cười dịu dàng và một nụ hôn khác.


"Hãy thể hiện rằng Ngài đã học được bao nhiêu". Một nụ cười tinh quái lấp lánh trong đôi mắt màu nâu sáng của bà "Hãy tìm một người phụ nữ, người đáng được hưởng tài năng của ngài. Mang cô ta tới giường. Làm cho cô ta yêu ngài. Một tình yêu với ai đó sẽ trở thành kinh nghiệm tối thiểu".


Nick đưa cho bà một ánh nhìn buồn rầu "Đó là điều khốn kiếp cuối cùng mà tôi cần". Hắn báo cho bà biết, khiến bà cười lớn.


Quay trở lại, Gemma tự nhiên tháo mái tóc của bà và rũ cho nó tự do. "Không tạm biệt". Bà nói, đặt những cái kẹp tóc lên trên bàn. "Tôi thích nói từ biệt hơn. Bây giờ nếu ngài tha lỗi cho tôi, học sinh của tôi đang đợi. Hãy uống một cốc trước khi ngài rời đi, nếu ngài thích".


Choáng váng, Nick đứng im không nhúc nhích khi bà lướt vào trong phòng ngủ và đóng nó với một tiếng khóa chốt.
"Jesus" Hắn lầm bầm.


Một tiếng cười hoài nghi thoát ra như giải thoát hắn sau tất cả những gì họ đã cùng trải qua với nhau. Cho tới giờ hắn không thể gợn lên bất kỳ cơn giận dữ nào. Gemma đã quá hào phóng, quá tử tế để hắn có thể học được bất kỳ điều gì trừ lòng biết ơn. "Hãy tìm một người đàn bà khác" hắn nghĩ ch.ết lặng. Điều đó dường như là nhiệm vụ bất khả thi.


Oh, phụ nữ ở khắp nơi, thượng lưu - bình dân, tròn trịa - mảnh mai, da màu - da trắng, cao - thấp và hắn tìm được điều gì đó để chấp nhận tất cả bọn họ.


Nhưng Gemma là người duy nhất mà hắn từng dám buông thả cho bản năng giới tính của mình. Hắn không thể tưởng tượng làm điều đó như thế nào với một người khác.


Khiến cho ai đó yêu hắn ư? Nick cười cay đắng, nghĩ rằng đây là lần đầu tiên mà Gemma nói mà không hiểu rằng bà đang nói tới cái quái gì. Không người đàn bà nào có thể yêu hắn... và nếu như có một ai đó đã từng, cô ta hẳn phải là kẻ ngu ngốc nhất trên đời còn sống.






Truyện liên quan