Chương 11
Ông chủ tiến vào bồi cười nói: “Chúng ta chỉ là người làm buôn bán thôi a.”
Hai người một xà cứ như vậy ăn xong bữa tối vô cùng đứng đắn.
Tính tiền, chính là A Quân bỏ tiền bao.
“Đáng lẽ tôi đã được hưởng thụ xử nữ rồi cư nhiên lại bị ngươi đập bể hết......” Đi ngang qua quầy bán nước tự động, A quân xoa bóp lon bia, thở dài, hung hăng uống một cái rồi hạ xuống, “Vốn hẳn là rất thú vị đích......”
“Chẳng lẽ ngươi còn muốn dùng chiếc đũa gắp gắp đồ ăn trên người ta?” Xà quân hỏi lại.
“Tôi không phải ý tứ này!”
“Ta biết, chỉ là đùa ngươi thôi mà.”
“......”
Im lặng,
“Vì cái gì anh lại nghĩ đến làm chuyện đó?” Cuối cùng vẫn là A Quân phá tan trầm mặc trước, cho dù hắn vẫn đang buồn bực.
Xà quân cười cười, lấy lon bia trong tay A Quân. Chưa hỏi qua ý kiến, đã kề miệng lên uống.
A Quân: “Uy, anh......”
Xà quân nói: “Ta gặp lại chủ nhân trước kia của ta, chính là nàng đề nghị.”
“Cái gì?”
“Nói đúng hơn, chính là do ta tự chọn. Ta cùng nàng nói ra ngọn nguồn, nàng nói: ” báo ân? Theo như truyền thống chính là lấy thân báo đáp, cùng hắn kết hôn sinh con? Nếu không thì hy sinh mình trở thành thức ăn cho hắn? Hoặc là, muốn làm chút vui đùa lãng mạn đặc biệt? Giống như là…xử nữ? ’”
“Nàng chính là người chủ trước anh từng nhắc đến phải không?”
“Đúng vậy.”
“Tôi cảm thấy được nàng đang đùa giỡn anh......”
“Ta nghĩ qua, ta cảm thấy được chúng ta đều là nam, chuyện sinh con nhỏ chỉ sợ là làm không được, nếu trở thành thức ăn của ngươi, cái đó không có gì vui cả, lấy thân báp đáp cũng không tồi, không nghĩ tới vừa vặn ngươi cũng có ý định đi nếm thử xử nữ, vì thế ta tìm tới ông chủ kia...... Thế giới thật sự là nhỏ a, có đúng không?”
“Tôi cảm thấy được hóa ra người bị đùa giỡn chính là tôi......”
“Không cần nói như vậy...... Ta có tự hỏi qua, kỳ thật ta có thể cho ngươi cả thế giới, cho người một ngàn mấy trăm vạn chẳng hạn, hoặc là đáp ứng mọi nguyện vọng của ngươi, ngươi muốn mỹ nữ ta cấp cho ngươi mỹ nữ, ngươi muốn cái gì ta cấp cái đó, coi như là báo đáp lại ân tình của ngươi.”
“Khoan đã!Vì cái gì anh không làm như vậy?”
“Tuấn Hồng.” Kia khuôn mặt ôn nhu mà nghiêm túc nhìn hắn, “Sống hơn một ngàn năm, ta ăn người so với ngươi ăn cơm còn nhiều hơn. Nhân tính như thế nào, ta so với ngươi rõ ràng hơn. Ta cứ như vậy mà tùy tiện đáp ứng ngươi cho ngươi không làm mà hưởng, rốt cuộc là báo ân hay là hại ngươi?”
Xà quân ngữ khí giống như trưởng bối, có thể nói chính là tận tình khuyên bảo, dụng tâm lương khổ.