Chương 18
Trong đại sảnh, mọi người ăn uống linh đình, ngoài mặt một mảnh hòa thuận, kì thực nói gần nói xa cũng là đang nghe ngóng tin tức mình muốn.
Trầm Bồi Nhiên đã sớm đến, hắn đứng tại một góc khuất đang uống rượu, chờ sau khi đến nơi này, hắn mới có chút hối hận, không hiểu rõ tại sao mình sẽ xúc động như vậy, cho dù Trầm gia đời này cố gắng liều mình chạy cũng thua kém Giang gia không chỉ một chút, theo lý mà nói, tụ họp như vậy hắn không thể nào được mời, cháu trai ông Trần là bạn tốt của hắn, Trầm Bồi Nhiên liền mượn tầng quan hệ này đến.
Trần Danh Hiên nhìn bốn phía một vòng, thấy Trầm Bồi Nhiên, đi về phía hắn, sóng vai đứng chung một chỗ, Trần Danh Hiên một hơi đem ly rượu uống sạch, hung tợn nhìn về một hướng, thấp giọng mắng: "Tôi không nghĩ đến lòng lão già sẽ tàn nhẫn như vậy!"
Trầm Bồi Nhiên lúc này mới phục hồi tinh thần lại, lại không biết an ủi hắn ta thế nào, hắn cùng Lục Dạng cũng không quen, chỉ là đã gặp mặt vài lần mà thôi, nhưng đứng ở góc độ khách quan, hắn lại có thể lý giải quyết định của ông Trần, Lục Dạng người này có bản lĩnh, từ lúc đi học đã sớm tự mình gây dựng sự nghiệp, tuy nói là công ty nhỏ, nhưng cũng cóhình có dáng, trái lại Trần Danh Hiên đâu, đại học ở nước ngoài căn bản cũng không có học gì, cả ngày cùng hồ bằng cẩu hữu pha trộn cùng một chỗ, trước khi xuất ngoại nhìn vẫn tuấn tú lịch sự, bây giờ tinh thần cũng không tốt, cả người còn hết sức tối tăm.
Bất quá Trần Danh Hiên hiển nhiên cũng không có nghĩ muốn được an ủi từ Trầm Bồi Nhiên ở đây, sau khi nguyền rủa ông Trần cùng với Lục Dạng, hắn mới nghĩ đến chính sự, hỏi: "Sao anh lại có hứng thú với tiệc sinh nhật của lão già?"
Trần Danh Hiên người này cho dù khuyết điểm đầy mình, nhưng đối với bạn bè còn là phi thường không tệ.
Trầm Bồi Nhiên ánh mắt lóe lóe, chuyện hắn cùng Tô Yên cũng chỉ có mấy người bạn chí thân như Hồ Hàng biết, miệng mấy người này cũng rất kín đáo, Trần Danh Hiên thì không giống, Trầm Bồi Nhiên cũng không đần, còn không đến mức chọc chuyện cho mình và Tô Yên, lặng im vài giây, hắn cười nói: "Dù sao rảnh rỗi không có việc làm, liền tới nhìn xemthôi."
Lý do này giống như là lấy lệ, nhưng Trần Danh Hiên cũng không có tiếp tục truy vấn, cùng Trầm Bồi Nhiên tùy ý tán gẫu một hồi liền đi chỗ khác.
Lục Dạng cũng chú ý đến một màn này, hắn đối với Trần Danh Hiên căn bản cũng không để ý, nhưng sợ gia hỏa không dùng được này hôm nay uống rượu quá nhiều sẽ sinh sự, cho nên vẫn cho người nhìn hắn ta.
Đúng lúc này, trợ lý Lục Dạng thần sắc vội vàng đến trước mặt hắn, ghé vào bên tai Lục Dạng thấp giọng nói: "Giang tiên sinh tới."
Lục Dạng biến sắc, vô thức sửa sang quần áo một chút, hắn cùng Giang Cảnh Xuyên xemnhư quen biết cũ, bây giờ hắn tiếp nhận giao thiệp còn có sự nghiệp trong tay ông ngoại, tuy nói cũng là lòng tin mười phần, nhưng hắn biết, không thể không giao tiếp với những người này, Giang gia độc đại ở thành phố A, nếu như có thể cùng Giang Cảnh Xuyên làm tốt quan hệ, đường tương lai của hắn cũng có thể đi thoải mái một chút, quan trọng nhất là, hắn tin tưởng, Giang Cảnh Xuyên cũng cần hắn liên minh.
"Đúng rồi, Giang tiên sinh mang bạn gái tới, hẳn là Giang phu nhân." Trợ lý lại bổ sung một câu.
Lục Dạng gật đầu tỏ vẻ biết, trưng một bộ dạng tươi cười thong dong lại không mất thân thiện đi tới ngưỡng cửa.
Khi Tô Yên khoát tay Giang Cảnh Xuyên xuất hiện tại đại sảnh, liền nhanh chóng hấp dẫn hơn phân nửa ánh mắt người ở đây, ngay cả khi Lục Dạng thấy Tô Yên, cũng không khỏi sững sờ vài giây, bất quá Lục Dạng rất nhanh liền phục hồi tinh thần lại, nghênh đón, vươn tay hướng Giang Cảnh Xuyên cười nói: "Cảnh Xuyên, đã lâu không gặp."
Giang Cảnh Xuyên nắm tay Lục Dạng, trên mặt cũng có tươi cười nhàn nhạt, "Đã lâu không gặp, đúng rồi, chúc mừng anh."
Lục Dạng ngưng cười, "Sai, hôm nay là tiệc sinh nhật ông ngoại tôi, hẳn là chúc mừng ông mới đúng."
Có một vài người có thể trò chuyện hợp ý trước mặt Giang Cảnh Xuyên cũng vây tới chào hỏi, Tô Yên đã sớm quen loại trường hợp này, kéo cánh tay Giang Cảnh Xuyên không thả, trên mặt cũng là tươi cười khéo léo, Giang Cảnh Xuyên vỗ vỗ cánh tay cô, đối với Lục Dạng nói: "Quên cùng anh giới thiệu, đây là phu nhân tôi, trước đây thân thể cô không phải rấttốt, cho nên vẫn ở trong nhà dưỡng bệnh."
Đây là Giang Cảnh Xuyên chính thức mang vợ đến trước mặt mọi người, Lục Dạng hiểu được, Giang phu nhân cùng bạn gái khác là bất đồng, hắn vươn tay cấp cho tôn trọng nên có, "Giang phu nhân, chào cô, tôi là Lục Dạng, là bạn cùng trường với Cảnh Xuyên."
Tô Yên biết người khác cũng đang quan sát mình, cũng không rụt rè, phi thường tự nhiên hào phóng nhẹ nhàng nắm tay Lục Dạng, sau đó nhanh chóng buông ra, "Lục tiên sinh, chào anh."
Khi người khác ở đây thấy Tô Yên, trong lòng không chỗ nào không cảm thấy kinh ngạc, Giang phu nhân đã đẹp như vậy, vì sao trước trước giờ Giang tiên sinh không dẫn cô theo? Chẳng lẽ thật là thân thể không tốt? Như vậy, đồn đãi tướng mạo Giang phu nhân bình thường thậm chí xấu xí tới cùng là ai truyền ra? Nếu nói mỹ mạo Giang phu nhân như vậy là bình thườngi, người khác cũng đừng có sống.
Kỳ thật Lục Dạng muốn cùng Giang Cảnh Xuyên tán gẫu thêm vài câu, nhưng nghĩ tới đây là tiệc sinh nhật ông ngoại, hắn hành động như vậy khó tránh sẽ làm ông ngoại có ý kiến, thế là sau khi hàn huyên mấy câu liền đi chào hỏi khách nhân khác, mọi người vừa nhìn thái độ Lục Dạng, đối với quyết định của ông Trần càng thấu hiểu mấy phần, người có thể biết tiến thoái phân nặng nhẹ mới là có thể chống đỡ Trần gia.
Lục Dạng vừa đi, Giang Cảnh Xuyên cũng mang Tô Yên đi nơi khác, cho dù người khác muốn mượn cơ hội này bợ đỡ hắn, nhưng cũng xem như có ánh mắt, biết Giang Cảnh Xuyên không kiên nhẫn, một người cũng không dám đi lên tự đòi mất mặt.
Tô Yên biết hôm nay mình chính là tới làm bình hoa, hiển nhiên biểu hiện vừa rồi của cô còn không tệ, dù sao vừa rồi khi Lục Dạng thấy cô cũng sững sờ rõ ràng, cô nghiêng đầu nhìn Giang Cảnh Xuyên một cái, tiến đến bên tai hắn, thấp giọng cười nói: "Ông xã, biểu hiện vừa rồi của em như thế nào?"
Khi hơi thở ấm áp lại mang mùi thơm phun bên tai Giang Cảnh Xuyên, ấm áp, ngưa ngứa, chính hắn cũng không có phát hiện, vẻ mặt hắn có bao nhiêu vui vẻ, Giang Cảnh Xuyên cũng tận lực đè thấp âm thanh, "Vừa rồi em chỉ nói một câu, anh nên đánh giá thế nào?"
"Kia..." Trong lòng Tô Yên lại âm thầm châm chọc, người này, nếu như không phải bộ dạng đẹp lại có tiền, khẳng định là phải đánh một trận, hừ hừ!
Giang Cảnh Xuyên nhìn Tô Yên có chút tức giận, âm thanh trầm thấp mà hòa hoãn nói: "Về phần lời khen ngợi em, trước khi tới anh đã nói."
Tô Yên nghĩ đến lúc đó hắn xác thực đã khen cô đẹp, trong lòng không khỏi có chút đắc ý, liền bắt đầu ra vẻ, "Vậy em nào biết anh là nói thật hay là nói dối."
Tuy rằng thời gian chung sống cũng không dài, nhưng Giang Cảnh Xuyên đã hoàn toàn tiếp nhận biểu hiện cô bây giờ, không giống lúc vừa bắt đầu khiếp sợ lại mờ mịt như thế, hắn do dự một chút, nói: "Anh chỉ nói thật."
Cho dù lời này cũng không phải câu trả lời đạt điểm cao nhất, nhưng Tô Yên vẫn là miễn cưỡng có thể tiếp nhận, trông ngóng Giang Cảnh Xuyên nói với cô mấy câu tâm tình? Thôi, về sau người nói mấy câu chọc ghẹo vẫn là cô đi.
Từ khi vào bắt đầu Tô Yên cũng không có chú ý đến người khác, càng đừng nói là Trầm Bồi Nhiên căn bản chưa có gặp qua, nhưng ánh mắt Trầm Bồi Nhiên vẫn đang dính trên thân cô, khi thấy cô cùng Giang Cảnh Xuyên thân mật không coi ai ra gì, hắn thiếu chút nữa liền nhịn không được xông lên chất vấn cô, còn may một tia lý trí còn tồn tại, hắn lạnh lùng nhìn Tô Yên, ánh mắt có chút phẫn nộ… cùng với bi thương.
Hắn không hiểu, chỉ là một lần tranh cãi mà thôi, tại sao cô liền biến thành như vậy?
Một mặt khác, Vương Tư Kỳ cũng đang ngoảnh mặt làm thinh nhìn vẻ mặt ba người này, vừa rồi cô không có đi chào hỏi, là không muốn tự ti mặc cảm, Tô Yên vừa rồi đã thành công, không cần nghĩ, ngày mai toàn bộ thương giới thành phố A sẽ biết phu nhân Giang Cảnh Xuyên đẹp bao nhiêu, tình cảm giữa hai người tốt bao nhiêu, đồn đãi tướng mạo Giang phu nhân bình thường chưa đánh đã tan.
Bạn trai bên cạnh Vương Tư Kỳ là Phát Tiểu (tên), cũng thấy một màn này, giễu cợt nói: "Đây thật là một vở kịch hay, dứt khoát trực tiếp dẫn họ Trầm đến, đến lúc đó Tô Yên ngượng ngùng, nếu thật nháo nghiêm trọng, nói không chừng sẽ ly hôn như em mong muốn, Giang Cảnh Xuyên sẽ nhẫn nhịn bà xã mình chân ngoài sao?"
"Câm miệng!" Vương Tư Kỳ thấp giọng quở trách, sắc mặt âm trầm, "Tô Yên tính là cái gì? Nháo nghiêm trọng, tới cùng là ai mất mặt?"
Tô Yên vốn không đủ để nói đến, nếu như ngoại giới biết Giang phu nhân chân ngoài, đối với ai đả kích càng lớn? Cô còn không đến mức bị ghen tị trước mắt làm váng đầu.
Vương Tư Kỳ nhìn Trầm Bồi Nhiên, trong lòng đã có tính toán.