Chương 18: Công khai

Điều Hương không ngờ nhất chính là chiếc điện thoại trên tay Như. Màn hình hiển thị cuộc gọi vẫn đang tiếp tục, các con số vẫn đều đặn thay đổi, tiếng thở nhè nhẹ vẫn tiếp tục vang lên.
- À alo anh, em xin lỗi, nãy giờ em nói chuyện với bạn. Anh chờ có lâu không?


Giọng Như cất lên làm cô bạn ngồi cạnh chột dạ. Chờ sao? Chẳng lẽ trong lúc nói chuyện với cô, Như không tắt điện thoại?
- Em nói chuyện với Hương, bạn sáng nay về chung với mình á.


Như vặn to volumn, cố ý quay sang Hương. Cô trầm mặc một lát rồi ngay lập tức hất mạnh tay Như ra, chiếc điện thoại cũng theo quán tính mà văng đi một quãng khá xa.
- Hương? - Như mở to mắt
- Hương.. Hương xin lỗi.. Hương... Lỡ tay..


Sau khi phát hiện ra hành động quá khích của mình, Hương chỉ biết lắp bắp xin lỗi. Chưa được bao lâu, hai hình bóng cao cao đã xuất hiện ngay cửa lớp.
- Mày có sao không nhóc? - Duy chạy đến hỏi han sau khi nhìn thấy chiếc điện thoại nằm im ở góc lớp.


- Anh không biết mình vào bar đấy, lại càng không biết mình vào khách sạn, lại càng không biết mình đã từng bắt cá hai tay nữa cơ! - An nhìn Hương, chau mày
- Sắp vào lớp rồi, hai anh về đi. Em không sao, Hương vô ý ném điện thoại của em thôi. Bị vầy chắc hư luôn rồi.


Như mỉm cười, lời nói nhẹ nhàng nhưng mang đầy sát khí. Duy vốn biết con bé không sao, nên thản nhiên mà nhìn sâu vào đôi mắt lo sợ của Hương. An lại không như vậy. Cậu nghe hết mọi chuyện, liền biết Hương đang cố tách Như ra khỏi cậu, nhưng cậu không tin một mình Như có thể đối phó được chuyện này. Trong mắt cậu hiện giờ, Như đang bị cả lớp bắt nạt, và bị ép phải khuyên cậu về. Chiếc điện thoại kia là một nhân chứng chẳng hạn?


available on google playdownload on app store


Cả lớp hiện giờ lặng như tờ. Bao nhiêu cặp mắt nhìn vào chiếc bàn kế bên cửa sổ, nhưng không ai dám hó hé nửa lời. An nhìn một lượt quanh lớp, rồi lớn giọng:


- Hoàng Ngọc Như là bạn gái của Trần Huỳnh An này. Anh mong các em giúp đỡ bạn ấy nhé! Bạn ấy mà sứt mẻ gì... anh sẽ đến hỏi chuyện bọn em đấy.


Từ trước đến nay, An vốn không phải dân giang hồ gì. Mọi người chỉ nhìn thấy bộ mặt sát khí của An hai lần từ khi mới vào trường. 1 lần là vụ Yến Vy hôm nào, và lần thứ hai là lần này. Họ căn bản không tin một mình An có thể xử đẹp tất cả bọn họ, nếu bọn họ động chạm gì Như, ví dụ vậy. Nhưng có điều, bọn họ biết một chuyện, An cùng Duy, đã nói hẳn sẽ làm.


Duy khoát tay ra hiệu An về lớp. Đợi đến khi cả hai khuất dạng sau dãy hành lang, mọi người mới đồng loạt thở phào. Đám con gái tụ tập lại một chỗ, đưa mắt săm soi Như, nhưng tuyệt nhiên chẳng ai mở một lời. Riêng lớp trưởng thì ngồi ngây như phỗng, đến thở cũng chẳng dám cho ai nghe.


Tin tức Huỳnh An công khai bạn gái nhanh chóng lan rộng ra toàn trường. Chỉ qua một đêm, confession của trường đầy ắp tin nhắn, trang chủ online cũng bị khủng bố không kém, các nhóm ẩn đồng loạt đặt ra nhiều nghi vấn lạ. Đường đường là một hotboy của trường, lượm về biết bao nhiêu bằng khen, giải thưởng, nay lại hóa thành đầu gấu chỉ vì con nhỏ lớp 10. Thử hỏi, ai mà tin cho được?


- “Hình như là con nhỏ làm Yến Vy phải nghỉ học?” - Bánh Bao đậu xanh
- “Nó đấy, em gái Anh Duy, bạn gái Huỳnh An. Chà, muốn nổi lây đây mà.” - Hoa Lưu Ly
- “Anh An bình thường nhã nhặn dịu dàng, vậy mà vì con nhỏ đó chảnh chọe mà trở thành giang hồ mất rồi! Không chịu đâu!” - Tiểu thư ngốk nghếk


- “Các thím ơi, 10000 likes để bọn họ chia tay nào!” - Đường Tăng
- “Mấy thí chủ bớt lầy đi. Người ta yêu nhau kệ tía người ta đi. Soi mói riết bị đấm bay mỏ giờ -.-” - Người Qua Đường
...
Duy di di con chuột, An vội nhảy vào bàn phím.


- “Có lẽ anh An muốn bảo vệ người yêu mình thôi. Bé Như hiền như vậy, chắc chắn là bị oan rồi. An trước giờ đẹp trai phong độ tốt bụng công tư phân minh, không có chuyện bao che đâu!” - Siêu Anh Hùng
Nhấn enter, An ngồi cười mãn nguyện, Duy chỉ biết nhìn bạn với con mắt khinh thường.


- Mày, Như sẽ bị sốc phải không? Sáng nay tới trường ai cũng nhìn hết á. Mấy bà tám lớp mình còn bảo có page “Anti Ngọc Như” trên facebook nữa.
- Biết thế sao không lên tiếng đi. Mày là bạn trai nó mà.


An nghe vậy liền bĩu môi. Cậu cũng muốn đứng ra bảo vệ nó lắm chứ. Nhưng dư luận đang nổi sóng như vậy, tốt nhất nên giữ im lặng thì hơn.
Trống vang lên, hai cậu vội tắt máy tính, mở sách vở ra. Tiết sinh hoạt bắt đầu. Thầy chủ nhiệm hùng dũng bước vào, cặp kính dày hôm nay sạch bách.


- Anh Trần Huỳnh An đâu! Đứng lên!
An nghe tên mình, luống cuống đứng dậy. Cả lớp nhìn nhau khó hiểu.
- Anh ngon quá nhỉ! Công khai bạn gái luôn nhỉ?
- À.. hì hì vâng ạ! - An gãi đầu cười


- “Rầm!” - Thầy đập cây thước xuống bàn - Cậu có biết hôm qua facebook tôi gần một ngàn tin nhắn hỏi thăm cậu không? Tôi không hiểu được các anh các chị bây giờ đấy! Thích làm hot boy thì cứ yên vị làm hot boy đi, còn đi thi đi nhảy, rồi còn bảo vệ bạn gái gì gì nữa. Mấy anh chị cứ như vậy thì làm sao mà tôi không ế cho được!


Vài tiếng khúc khích vang lên dưới lớp. Thầy lại gườm gườm, đập mạnh cây thước lần nữa.
- Thầy ơi, cô Hoa hình như thích thầy mà! - An cười ngả ngớn


- Tôi biết chứ! Người hoàn hảo như tôi ai mà không thích cho được? Anh ấy, chỉ được cái mã bên ngoài thôi, còn lâu mới bằng tôi được nhá!
Thầy ưỡn ngực, ngẩng cao đầu. Tràng cười rộ lên ngày một to. Thầy nghiêm nghị nhìn An rồi quay sang nhìn Duy một hồi, rồi cũng cười cười:


- Nghe nói cô bé là em gái anh Duy hử? Ráng mà giữ, mấy cái tình cảm tuổi học trò này mai mốt kiếm không thấy đâu. Với cả, cô bé cũng dễ thương chứ nhỉ? Hối lộ tôi cái gì đi, tôi giúp đỡ cho.
Ngày hôm ấy, các thầy cô không hiểu sao khối 12 vui như vậy.


Các cậu, tell my why ~~ tại sao các cậu không vote cho tớ T.T Lượt đọc cũng tụt quá trời T.T ~
Chân thành cảm ơn những bạn đã ủng hộ tớ trong thời gian qua ♡♡ và hãy tích cực vote cho tớ đi T.T hãy để tớ biết vẫn còn có người theo dõi truyện của tớ!!!






Truyện liên quan