Chương 4
Đâylà tiểu Tang Du sao? Càng ngày càng đẹp nha’ mẹ K đánh giá cô , cười tủm tỉm nói. Nam Nhân bên cạnh cô ấy tạm dừng dộng tóc một chút, rồi tiếp tục nghich điện thoại.
‘A di khỏe ạ’ Cô lễ phép mỉnh cười ngọt ngào chào hỏi.
‘ Là Tang Nhu sao, chúng ta không nhận ra cháu đấy’ Ba ba K cao giọng nói.
‘ Thúc Thúc” Cô có chút ngượng ngùng.Hôm nay, thời điểm xuất môn, không biết vì sao, cô lại lấy đồ nghề rat rang điểm một phen, Mẹ cười tủm tỉm bảo cô đã trưởng thành.
“ Tiểu Tang Nhu hiện tại đang học cấp 3 sao’ A di cùng cô nói chuyện phiếm.
‘ Đúng vậy, mỗi lần đem phiếu điểm về nhà để tôi ký, đều làm tôi buồn cười ch.ết đi được’ Mẹ cô nói , làm cho cô ngượng ngùng cúi đầu.
“ Tiểu Tang Nhu vừa xinh đẹp, thành tích học lại tốt, thật sự làm cho ngừi ta yêu thích” A di hiển nhiên không hiểu ý mẹ cô nói điều buồn cười là gì, khiếm cô ngượng ngùng cúi đầu thấp xuống.
“ Nó! Thành tích tốt? Nếu Thành tích của nó bằng một nửa thành tích của k nhà cô thì tôi cũng sẽ bớt lo, mỗi lần phiếu điểm được phát về.Điểm số của nó so với người đứng cuối không chênh nhau là mấy. Sắp thi vào trường cao đẳng, mà thành tích của nó làm tôi phát rầu đây’ Mẹ của cô mỗi lần nói về điểm thành tích của cô đều không thể ngừng, cô kéo ống tay của mẹ muốn mẹ nói ít một chút đi thật là ngại mà.Nhìn nam sinh kia, hắn phát hiện ra cô nhìn hắn làm cô ngượng ngùng cúi đầu giả lơ.
‘K, hai tháng này con giúp tiểu Tang Nhu một khóa học bổ túc được không? Dù sao bây giờ con cũng rảnh mà’
K đã trở lại sao? Cô ngẩng đầu lên, khiễng mũi chân nhìn ngó xung quanh.
‘ Mẹ con thấy Tang Nhu không thích hợp học tập’ mặt lạnh lùng nói.
‘ Anh..anh..’ Cô vừa khiếp sợ, vừa phẫn nộ, YY cả ngày vớ vẩn hóa ra là anh K. Anh vẫn như vậy, luôn cho mình là đúng bất quá anh thật sự đẹp trai , cứ nghĩ đến anh là cả người nóng ran lên, không đươc…không được.., phải dừng suy nghĩ này ngay .
‘Thế nhưng, tiểu Tang Nhu ít nhất cũng muốn vào đại học nha’ mẹ K nói.
‘Ần, Tốt’
Kế tiếp hai tháng, mẹ đóng gói cô đem đến nhà K.Mẹ bảo, ở nhà cô chỉ biết nằm rồi ăn hoặc lên mạng chơi game , do bọn họ quá dung túng cô nên sinh ra thói quen lười biếng,muốn cô thay đổi hoàn cảnh để học tập.
Nhà của K sáu năm trước không có gì thay đổi cả, phòng cả cô ở ngay sát phòng của anh, mỗi ngày tan học về đều đi ngang qua phòng của anh.
‘Bé con, nhiệt dung riêng của nước không phải để thưởng thức sao?( cái từ thưởng thức mình để nguyên văn, không biết dịch sao cho nó xuôi câu cả) Anh cầm bài kiểm tr.a đầy gạch đỏ để trước mặt cô.Trong long cô trả lời anh nhiệt dung riếng mới không phải để thưởng thức.
‘ Trong cái đầu nhỏ của em cả ngày đều suy nghĩ cái gì? Anh bất đắc dĩ nhìn cô. Cô nghĩ cái gì? Cô còn không biết bây giờ trong đầu anh đang nghĩ đến cái gì đâu?
‘ Hiển nhiên là không giống anh đang nghĩ bậy bạ này nọ’ Cô bị chọc tức đi đến góc tường ,đưa lung về phía anh.
Anh đi đến phia sau cô khẽ cười. Cô cảm giác xung quanh cô đều là hơi thở của anh, thật là ngột ngạt khó chịu, cô xoay người lại trừng anh. Hậu tri hậu giác phát hiện, tư thế hiện tại của bọn cô rất mờ ám,giống như cô đang ị anh đè lên tường. Kế tiếp, bọn họ có thể ôn môi hay không? Trong đầu cô đang phát ra những ký hiệu màu hồng. Cô phát hiện, cô thường có những ý tưởng kỳ quái đối với K. tuy rằng anh dối xử với cô lạnh như bang, nhưng sâu trong nội tâm của cô đều khát vọng anh.