Chương 49. Công cụ người Tống Thanh Tùng!

Vẫn chưa biết nội dung thí luyện tiếp theo, hắn cũng không muốn sử dụng quá nhiều át chủ bài, lúc này lấy một chọi hai cũng không phải lựa chọn tốt.
Nhạc Kiếm Ly gật đầu nói:
- Quyết định sáng suốt.
Tống Thanh Tùng thở phào nhẹ nhõm.
Tuy rằng quá trình rất nhục nhã nhưng may mắn vẫn còn sống…


Hắn ta vừa định chuẩn bị đứng lên rời đi thì đột nhiên giọng nói của Lý Nhiên lại vang lên:
- Ta nói không giết ngươi, nhưng ta đã để cho ngươi đi chưa?
Tống Thanh Tùng:
- ...
Chân Tống Thanh Tùng mềm nhũn ra rất nhanh.
Vị huynh đệ này lại muốn làm gì đây?
Lý Nhiên nói:


- Ngươi đã đánh huynh đệ ta mà còn dám nghĩ đến chuyện bỏ đi như thế sao? Trên đời này làm gì có loại chuyện tốt như vậy chứ?
- Huynh đệ sao?
Tống Thanh Tùng liếc mắt nhìn Tiêu Thanh Ca một cái rồi thầm nghĩ trong lòng:


- Ta tin ngươi cái quỷ gì được. Đây rõ ràng chính là tình nhân của ngươi!
- Vậy, vậy ngươi muốn giải quyết chuyện này như thế nào?
Hắn ta run giọng hỏi.
Lý Nhiên suy nghĩ một chút.
- Bỏ lại Yêu Cốt mà ngươi vừa mới săn được đi.
- Cái gì?


Tống Thanh Tùng kinh sợ nhưng vẫn kiên quyết cự tuyệt nói:
- Không được, đây không phải là ngươi đang muốn loại ta ra khỏi vòng thứ nhất sao!
Nhạc Kiếm Ly nhíu mày.
Tên Lý Nhiên này lại có tâm tư sâu xa như vậy!


Nếu như hiện tại Tống Thanh Tùng bị loại thì chuyện này đối với nàng ta cũng không phải là một tin tức tốt!
Khóe miệng Lý Nhiên giật giật.
- Ta đây là đang thương lượng với ngươi hay sao? Ngươi thật sự cho rằng bởi vì ngươi có tiểu nương môn này làm chỗ dựa nên ta không dám giết ch.ết ngươi sao?


available on google playdownload on app store


Trong nháy mắt, bầu không khí trở nên ngưng trọng.
Trong mắt Nhạc Kiếm Ly lóe lên một tia tức giận.
Tiểu nương môn sao?
Nàng ta là thiên tài của Thiên Kiêu Bảng Tiền Tam nên cho tới bây giờ cũng không có người dám xưng hô với nàng ta như vậy!


Tuy nhiên hiện tại nàng ta vẫn còn chưa đoán ra được thực lực của ma đầu này…
Lý trí cuối cùng vẫn chiếm ưu thế.
- Đưa cho hắn đi! Thí luyện vẫn còn chưa kết thúc nên nếu như bây giờ ngươi toàn lực liệp sát để tiến vào Tiền Bát thì cũng không phải vấn đề lớn.
Nhạc Kiếm Ly nói.


- Nhưng…
- Dù sao cũng còn tốt hơn là ch.ết ở đây đúng không?
Tống Thanh Tùng trầm mặc.
Hắn ta do dự một lúc rồi vẫn ném nhẫn trữ vật ra.
- Toàn bộ Yêu Cốt đều ở trong này.
Lý Nhiên bắt lấy rồi dùng thần thức kiểm tr.a một chút để xác định rằng không có vấn đề gì.


- Được rồi, đi mạnh giỏi, ta không tiễn.
Tống Thanh Tùng không nói nhiều lời nữa mà xoay người đi vào bên trong rừng rậm.
Nhạc Kiếm Ly cũng không nói một lời mà trực tiếp bay thẳng đi.
- Hừ, còn giả bộ lạnh lùng làm gì chứ…
Lý Nhiên bất mãn lầm bầm mấy tiếng.


Dường như tất cả những nữ nhân xinh đẹp đều vô cùng lạnh lùng mà lúc đầu sư tôn cũng giống như vậy. Tuy nhiên bây giờ…
Đã từ một núi băng hóa thành một vũng xuân thủy.
Tiêu Thanh Ca cảm kích nói:


- Cám ơn ngươi, lần này ngươi lại cứu ta một mạng. Cho dù ta có thịt nát xương tan thì cũng không có gì để báo đáp được phần ân tình này!
- Việc nhỏ như vậy không cần báo đáp gì đâu.
Lý Nhiên khoát tay.
Dường như hai người chung sống có vẻ hòa hợp trong khoảng thời gian này.


Trước kia, khi Tiêu Thanh Ca vẫn chưa tiến vào Bí Cảnh thì nàng đã giao bản đồ cho hắn. Bản thân chuyện này đã là một loại tín nhiệm.
Lý Nhiên cũng không muốn trơ mắt nhìn nàng ch.ết ở đây.


- Lần này ngươi đã động sát tâm đối với Tống Thanh Tùng nên ngộ nhỡ hắn ta đâm sau lưng ngươi thì phải làm sao bây giờ?
Vẻ mặt Tiêu Thanh Ca đầy lo lắng.
Lý Nhiên lắc đầu nói:
- Ai nói với ngươi là ta động sát tâm chứ?
- Hả?
Tiêu Thanh Ca sửng sốt.


Sau khi nghĩ kỹ một chút, dường như hắn cũng chỉ dùng phương thức sáp lá cà chứ không hề sử dụng bất cứ một thần thông nào.
- Ta đã biết Nhạc Kiếm Ly trốn ở một bên ngay từ đầu cuộc chiến rồi.


- Nàng ta muốn nhìn át chủ bài của ta một chút mà ta lại muốn thăm dò thái độ của nàng ta... còn Tống Thanh Tùng cũng chỉ là một công cụ người mà thôi.
Vẻ mặt Lý Nhiên hờ hững.
- Công cụ người sao?
Tiêu Thanh Ca hơi nghi ngờ một chút.
Lý Nhiên nói:


- Nói chính xác thì đây chính là thế thăng bằng.
Bởi vì sự hiện diện của Tống Thanh Tùng nên ba người mới có thể bảo trì thế cân bằng đầy nhỏ bé.
Bất luận là hắn hay Nhạc Kiếm Ly muốn xuất thủ thì đều phải cân nhắc xem người thứ ba có thể kiểm lậu (*) hay không.
Lý Nhiên tiếp tục nói:


- Lần này khắp nơi trong Bí Cảnh tràn ngập nguy cơ nên ý tưởng của ta và Nhạc Kiếm Ly đều giống nhau. Trong lần thí luyện trước, tất cả mọi người đều phải dựa vào bản lĩnh của mình, khi đến truyền thừa cuối cùng sẽ gặp được chân chương.
- Nhưng ngộ ngỡ bọn họ liên thủ đối phó với ngươi thì sao?


Tiêu Thanh Ca hỏi.
- Liên thủ ư?
Lý Nhiên mỉm cười rồi lắc đầu.
- Cuối cùng cũng chỉ có thể có một người thu được truyền thừa mà thôi.
- Mà người này có thể là ta mà cũng có thể là Nhạc Kiếm Ly nhưng tuyệt đối không thể nào là Tống Thanh Tùng được.


Nhạc Kiếm Ly không phải là một kẻ ngốc.


(*): (kiểm lậu): tiếng lóng trong giới đồ cổ, chỉ hành động dùng giá tiền rất rẻ để mua được đồ cổ đáng giá và người bán thường không biết rõ giá trị của món đồ đó; người mua có thể bán đi với giá trị thực sự, qua đó một bước trở nên giàu có.






Truyện liên quan