Chương 6: Đi học

Sáng hôm sau, Tử Phong ngủ dậy, vscn, soạn sửa chuẩn bị đi học. Nhưng khi nhìn đến bộ đồng phục thì cậu ko khỏi chửi thầm:" Mẹ nó! Đây mà là đồ cho người mặc á? Cái trường vô văn hóa nào nghĩ ra vậy? @#$%&£¢€¥… ( lược bớt 1500 từ)". Đồ đồng phục của nữ là áo sơ mi với váy. Áo cộc tay, váy thì xếp nếp nhưng ngắn nửa đùi. Tử Phong vừa thấy mình sắp phải mặc bộ đồ như vậy thì buồn nôn. Cái váy này... đủ che nhưng khi cúi xuống thì... Tuy trong thể xác con gái nhưng Tử Phong vẫn cảm thấy mình là con trai, mà 1 đứa con trai mà phải mặc váy, lại là loại váy cũn cỡn như thế này thì đúng là thà giết nó đi còn hơn. Tử Phong nhìn chiếc váy đặt trên giường với ánh mắt " kinh dị ". Giờ mặc nó ko được, mà ko mặc cũng ko được, cái trường Thiên Nguyệt theo học bắt học sinh phải mặc đồng phục cả tuần. Tử Phong còn nghĩ cái trường đó định tạo cơ hội cho bọn con trai à? Cậu đứng suy nhĩ một lúc thì cũng nghĩ ra biện pháp, mắc quần đen bó sát ở trong rồi mặc váy ở ngoài. Thay đồ xong, cậu nhìn mình trong gương, ko tệ, nhìn ngoài vào chỉ thấy giống như mặc tất đen với váy thôi. Chuẩn bị xong xuôi, Tử Phong với tay lấy cặp, đi xuống nhà. Ăn sáng xong, cậu đi vào một đôi giày thể thao đen rồi được tài xế đưa đến trường. Lúc xuống xe, đứng trước cổng trường mà cậu kinh ngạc, ngôi trường rất đẹp và rộng. Theo cậu nhớ thì trường chưa đến 20 lớp học mà diện tích ngôi trường này phải gấp 3 - 4 lần trường đại học của cậu. Trường về cơ bản chia ra 2 khu. Khu 1 là của các học sinh nhà giàu mỗi khối một dãy lớp gồm các lớp S, A, B, C, D theo thứ tự sức học từ trên xuống, chỉ cần đủ tiền đóng học phí ko kể giàu ít hay giàu nhiều thì sẽ học ở tầng lớp này. Còn khu 2 là lớp " Sao ", lớp này mỗi khối chỉ có 2 lớp dành cho những học sinh nhận học bổng và 6 lớp của 3 khối ở chung một dãy nhà. Lớp này tiêu chuẩn chọn học sinh là 30 người có điểm thi đầu vào trường cao nhất. Nhà trường phải tách ra theo tầng lớp bởi vì sợ có sự kì thị về gia cảnh. Thân chủ Mộ Dung Thiên Nguyệt này học ở lớp A, còn 3 người Bạch Tiểu Dung, Âu Dương Vũ Phi và Nam Cung Thiếu Quân thì học ở lớp S. Tử Phong chậc lưỡi:" Học kém hơn chả trách lại bị nói là ghen tị. Mà cũng chả sao, khác lớp càng tốt." Tử Phong đi vào trường, trên đường đi nghe ko ít bình luận từ xung quanh:


- Ôi, trường chúng ta có học sinh mới à? Phong cách quá?
- Sao tớ cứ thấy học sinh này quen quen...
- Đó chẳng phải Mộ Dung Thiên Nguyệt sao?
- Cái gì? Mộ Dung Thiên Nguyệt? Sao lại khác như vậy?
- Còn chẳng phải là do hãm hại Nữ Thần ko thành công nên thay đổi cho đỡ mất mặt sao?


- Xì, thay đổi ngoại hình thì sao chứ? Ác độc vẫn là ác độc thôi.
- Tưởng thay đổi bề ngoài thì tránh được tội lỗi mình gây ra chắc?
Bla... ble... blo...


Tử Phong nghe mà nhếch mép:" Mộ Dung Thiên Nguyệt, có vẻ cô sống ko thoải mái lắm nhỉ? Mà sức ảnh hưởng của bông Bạch Liên Hoa này cũng lớn thật. Sau này có đánh cô ta cũng phải chú ý một chút." Tử Phong cũng chả để ý lắm bởi vì người bị nói là Mộ Dung Thiên Nguyệt chứ ko phải là Tử Phong. Cậu chỉ ở nhờ trong thân thể thôi, ko liên quan. Vừa vào lớp, bỏ qua những ánh mắt bất ngờ và những câu nói xấu, dựa theo trí nhớ thân chủ, cậu đi về chỗ của " mình ". Chỗ của cậu là ở góc phải cuối lớp: " Bị cô lập chả trách ngồi ở đây. Mà cũng tốt, chỗ này mình thích." Tử phong treo cặp, ngồi gác chân lên bàn, đeo headphone vào, chơi game. Thấy cảnh này mọi người trong lớp trố mắt, hôm nay Mộ Dung Thiên Nguyệt ko bình thường à? Cách ăn mặc đã khác, hành động cũng ko giống bình thường luôn. Đang cày say mê bỗng một giọng nữ yếu ớt, mềm mại vang lên:


- Thi... Thiên... Nguyệt...






Truyện liên quan