Quyển 1 - Chương 25: Thực không muốn nghĩ đến nó
Được rồi, bỏ đi, cô thực không muốn nghĩ đến nó, hãi não. Cho dù có chút tò mò, làm sao lại con trai có thai khi không có buồng trứng được nhỉ? Ài, đây quả thực là một bí ẩn của thế kỉ a.
"Lori... cậu có thai, được mấy tháng rồi?" Tiểu Vy nhìn cái bụng phẳng lì trước mặt không khỏi nghi ngờ.
Dĩ nhiên Lori cũng không ngại trả lời, có vẻ là đã được 2 tuần trăng rồi, phải 5 tuần trăng nữa mới sinh. Nếu tính như vậy thì sớm hơn người thường 2 tháng, cũng không chênh lệch nhiều như cô tưởng.
Lori thực sự tò mờ về cô gái trước mặt, "Tiểu Vy, tôi nghe a ma nói cô mới chỉ hai mươi tuổi thôi phải không, nếu như vậy chúng ta bằng tuổi nhau rồi."
"Hả, cậu cũng hai mươi thôi sao?" Vậy mà đã có bạn đời và mang thai, đây không phải là quá nghịch thiên đi a. Thế giới này quả nhiên có nhiều bất ngờ mà cô chưa từng biết, cũng chưa từng nhìn thấy, nếu như có thể ở đây nghiên cứu nhiều hơn có lẽ cô sẽ tìm ra được thứ gì đó khác thường. Căn bản, không biết nên tìm từ đâu.
Khoan đã...
"Lori, nước thánh lấy từ đâu vậy?"
Lori thấy Tiểu Vy hỏi mình liền trả lời: "Nước thánh được lấy từ một rãnh nước nhỏ dưới gốc cây ngàn năm. Hầu như là nước thánh chỉ dùng vào các dịp đặc biệt nhưng chưa bao giờ thiếu cả nên cô nếu cần thì có thể tự nhiên lấy."
Tiểu Vy: "Nếu vậy thì xin phép về trước, mọi người cứ hái đi."
Lori: "Nhưng... nếu như vậy thì..." Ai hái cho hắn đây.
Nhìn cái vẻ mặt mong chờ này, đừng nói là nhờ cô hái hộ nha. Nhưng mà dù sao người ta cũng giúp mình, coi như là trả ơn đi.
Tiểu Vy quay lại hỏi: "Lori, anh thích quả nào tôi hái cho."
Lori biết cô muốn hái giúp mình thì hai mắt long lanh chỉ về phía một cái cây to không xa đó: "Đó là cây sữa, quả của nó rất ngon có mùi sữa, ngoài ra còn rất tốt cho người mang ấu tế, nhưng thân của nó tiết ra một chất nhầy dính nên rất khó lấy." Hắn ấp úng nói tiếp: "Ta cũng chỉ nói thế thôi, nếu như không lấy được cũng đừng quá sức, chỉ cần hái ta ít trái đào là được rồi."
Lori vừa nói xong thì quay ra đã không thấy bóng dáng người kia đâu, chẳng lẽ định hái thật sao?
Tiểu Vy nhìn cái cây trước mắt mình, cao khoảng 10m, tán cây rộng, là to, quả có màu trắng sữa tròn, phần cuống có chút hồng. Nếu không chạm vào thân của nó thì sẽ không sao, vậy thì nếu chỉ cần tác động nhẹ lên thân có thể hái được mà không cần nhiều sức. Cô nắm chặt bàn tay, nắm đấm ngay lập tức bay về phía thân cây to, đi nửa chừng thì dừng lại đột ngột. Không khí nén lập tức đập về phía thân cây khiến mặt đất rung động, quả trên cây rụng xuống ầm ầm. Nhanh tay nhặt những quả dưới đất, Tiểu Vy đưa bọc quả nặng nề cho Lori rồi đi về trong ánh mắt kinh ngạc mở to của những người khác.
Tốc độ nhanh chóng, Tiểu Vy đến gốc cây trong bộ lạc, quả nhiên thấy một khe nước nhỏ chảy ra. Cô lấy bình đựng nước của mình ra hứng, đến khi đầy bình mới đóng nắp lại.
Sau khi mang bình nước về hang, Tiểu Vy mở ra rồi đổ một ít vào nắp bình, nếm. So với lần đầu có vẻ có phần mát lạnh hơn, xong nước có vị khang khác, ngọt ngọt. Bên ngoài trông không có gì khác với nước sông cả.
Thứ nước này thực sự là do Thần Thú ban cho? Bên ngoài rất bình thường a.
Tiểu Vy chán nản nốc hết nước trong bình, thở dài nói: "Quả nhiên không có dụng cụ thì không thể biết nó có các chất gì cả. Tuyệt vọng rồi!"
Ngay sau đó cô phát hiện ra thứ nước này có thể giúp hồi phục sinh lực, bao gồm cả hồi phục ma lực, như vậy sau này không cần lo không sử dụng được ma thuật rồi.
Tiểu Vy nhìn quanh hang, ngoài chiếc giường đá và một góc tro lửa ra thì không còn thứ gì, sau này phải trang trí thêm a.
"Tiểu Vy, đang làm gì vậy?"
Tiểu Vy ngoái mặt lại nhìn người vừa gọi mình, là Louis. Trên vái hắn là một con hươu sao trưởng thành dài khoảng 3m, cô thực sự cảm phục những thú nhân, họ có thể nâng được vật nặng hơn mình gấp mười lần mà vẫn chưa hề hấn gì.
Cô nhớ ra một điều: "Louis, anh có mang con cá sấu lươn về cho tôi không vậy?"
Louis mù mịt nhìn cô, tha thứ cho hắn vì không hiểu cô nói "cá sấu lươn" là cái gì. Tiểu Vy đành mô tả hình dáng của nó, tả xong rồi thì thấy Louis đứng ngây đó, hắn nói với giọng run run: "Tiểu Vy, em... em hạ con thú Giác Long đó rồi sao?"
Tiểu Vy nghe gọi Giác Long liền gật đầu, cô không dấu giếm gì cả, tại sao mặt Louis lại ngạc nhiên như vậy?
Louis kích động khóe tay cô lôi ra ngoài, Tiểu Vy dấu hỏi đầy đầu, ngơ ngác bị xách đi.