Chương 85: “Hoá ra là người bên cạnh tướng quân Phạm”.
“Đợi lát nữa Từ Kiêu tới, ta bảo anh ta điều cho ngươi năm trăm quân sĩ, tối nay ngươi hành động luôn, đừng chậm trễ”.
Một sơ suất nhỏ trên chiến trường sẽ phải trả giá bằng cái ch.ết, huống hồ trước khi Khánh Hoài hôn mê còn nhắc nhở rằng người Đảng Hạng có thể đánh tới bất cứ lúc nào, vậy nên Kim Phi không dám sơ suất, tất cả đều xử lý theo tình hình cấp bách nhất.
Từ Kiêu hành động rất nhanh, bên phía Kim Phi vừa nói xong kế hoạch cho Chung Ngũ thì anh ta đã dẫn hai trăm quân sĩ tới.
Còn đưa tới một tin xấu.
“Tướng quân, bệnh tình của Hầu gia chuyển nặng rồi…”
“Sao thế?”
Kim Phi nhíu mày nhìn về phía Từ Kiêu.
“Ban nãy ta xuống núi đi qua lều lớn, nghe thầy lang nói ban nãy Hầu gia mới ho ra mấy ngụm máu, sau đó cả người nóng bừng, hơi thở cũng càng lúc càng nhanh hơn…”
Từ Kiêu nói với vẻ mặt lo lắng: “Nghe thầy lang nói tình hình không được tốt cho lắm”.
Khánh Hoài chính là trụ cột tinh thần trong Thiết Lâm Quân, nếu như hắn ngã xuống, sĩ khí của Thiết Lâm Quân sẽ mất hết.
Sau khi dặn dò quân sĩ ở lại trên núi chặt cây, Kim Phi dẫn theo Chung Ngũ và Từ Kiêu xuống núi với tốc độ nhanh nhất.
Một đám tướng sĩ đang đứng xung quanh lều lớn trung quân, nhìn thấy Kim Phi tới thì mau chóng nhường đường.
Quân y đang xử lý miệng vết thương cho Khánh Hoài, bên cạnh còn có một ông lão mà Kim Phi không quen biết.
Bởi vì quan hệ của Khánh Hoài, người của Thiết Lâm Quân đều tỏ ra hết sức cung kính đối với Kim Phi, không ai dám nói thẳng tên của y.
Thế nhưng ông lão không biết từ đâu tới này vừa nhìn thấy Kim Phi đã nhướng mắt hỏi: “Ngươi chính là Kim Phi à?”
Nguyên tắc làm việc của Kim Phi chính là người khác kính ta một tấc, ta trả lại cho người một trượng.
Ví dụ trước nay Khánh Hoài đều không làm bộ với Kim Phi, Kim Phi mới bằng lòng đi tới Thiểm Bắc với hắn, tận tâm tận lực đối kháng với kỵ binh Đảng Hạng.
Cái dáng vẻ cao ngạo hơn người của ông lão thì thôi bỏ đi, giọng điệu còn cộc lốc như vậy, thái độ khiến cho Kim Phi rất không thoải mái, y coi như không nghe thấy câu hỏi của ông lão mà đi thẳng về phía giường bệnh.
Phớt lờ là sự xúc phạm lớn nhất đối với đối phương, mấy năm nay ông lão đi theo làm phụ tá cho tướng quân Phạm, đi đâu cũng người người tán tụng.
Hôm nay lại bị một kẻ tiểu tốt phớt lờ, khiến cho ông ta tức phát điên, vuốt râu trừng mắt mắng mỏ: “Kim Phi, ta đang hỏi ngươi đấy!”
Kim Phi vẫn chẳng buồn bận tâm tới ông ta mà quay đầu hỏi Lưu Quỳnh đang đứng bên giường Khánh Hoài: “Ông già này là ai thế?”
“Thưa tướng quân, đây là trợ tá của tướng quân Phạm, ông cụ Triệu Nhạc Triệu”, Lưu Quỳnh đáp lời.