Chương 10: Bí mật của Thanh Diễm

Trời xanh mây trắng, nhưng đường phố vẫn qua lại tấp nập như dòng hải lưu duy chuyển không ngừng nghỉ.
hiện giờ trên đường cao tốc đang diễn ra một cuộc nối đuôi ngoạn mục.


một chiếc xe BW trắng tăng tốc cố cắt đuôi ba chiếc xe phía sau, đó là ba chiếc xe khá nổi bật, một sonata cũng màu trắng(tác giả: có sai ko nhi? ai biết giúp ta để sửa chữa ạ) do Trần Nhược Dao được tài sế cầm lái đuổi theo Khuynh Diễm và hai chiếc xe REV màu đen (tác giả: bịa thôi!! ta vốn dốt đặc cán mai khoản  này =.-) một là của Vương Hạo Thần và một là của Âu Dương Hải Thiên, do hai người tự cầm lái đuổi theo sau xe của Khuynh Diễm......(tác giả: có lẽ đi xe cặp o.O)


và phía xa..xa..là taxi chở anh trai Nam Cung Khánh Hạo của cô đang cố theo đuôi.
--------------ta đi----------ta đi--------------
“chú hãy rẽ trái rồi vòng lại khu trung tâm đi!” cô lo lắng nhìn phía sau mà trong lòng gào thét, tại sau lại đuổi theo tôi chứ!!!!.


“vâng!!!thư tiểu thư.” thấy cô lo lắng nhìn phía sau và qua kính chiếu hạu thấy ba chiếc xe ấy vẫn bám theo ông cũng nhanh chống nhận lện rẽ ngang và đi đến trung tâm thành phố.
“keetstttt!!!!”
“keetstttt!!!!”
“tin!!tin!!!!”
“tin!!!tin!!!”


vì ông rẽ đột ngột nên đoạn đường vang lên hàng chục tiếng phanh gấp và bóp còi in ỏi được vang  lên. tạo nên khung cảnh hỗn loạn và ầm ỹ do kẹt xe.....
tạm thời cắt đuôi được mấy chiếc xe đang đuổi theo kia
------------ta chạy----------ta chạy--------------


“phù” ông thở phào nhìn kính hậu thầm nghĩ, tụi trẻ bây giờ...haiz
“tít, tít!!!” tiếng tin nhắn di động vang lên.
“hử?” là ai vậy nhỉ? Khuynh Diễm thầm nhủ rồi bật tin nhắn lên xem.
"em đang ở đâu?" Khánh Hạo


available on google playdownload on app store


"em đang có việc nên đến trung tâm thương mại rồi!!”KHuynh Diễm
"vậy tại sao anh thấy ba người kia đuổi theo em trên đường cao tốc?" 
"có sao? em đến trung tâm thương mại thì làm sao có thể xuất hiện trên đường cao tốc được?"


"Vậy em đi bằng gì đến đó?" ừ ha, Diễm nhi đến trung tâm thương mại sao có thể xuất hiện ở đây được, chắc mình nghĩ nhiều...
"dĩ nhiên là xe buýt rồi"
"vậy anh không làm phiền e nữa, nhưng nhớ về trường để nhận phòng đó."


"vâng, em sẽ về sớm mà!"
“phù, may quá không bị phát giác” mấy tên rãnh rỗi sinh nông nỗi cùng bà nữ chính kia rãnh lắm sao cứ bám theo như đĩa thế không biết.


“tiểu thư! đến nơi rồi ạ.” thấy Khuynh Diễm lầm bầm nhưng ông vẫn cố làm hết chức trách.
“được rồi! chú quay lại đường cao tốc đi.” 
“vâng.”


tốt nhất là bị nhầm lẫn rồi mấy người bám theo ông tài xế chạy hết đường cao tốc luôn đi, hừ! rảnh quá không có chuyện gì làm sao không biết nữa.
-----------ta đi-------ta đi-----------
P/s: hết ý tưởng nên viết cho đủ số =.- có sai sót ta sẽ bù sau.






Truyện liên quan