Chương 98

Tác giả: Mặc Linh.
Edit by Niniii.
====
“Lời ca tục tĩu tán dương can đảm của tuổi trẻ
Thời gian bị phí hoài cười nhạo những mơ mộng viễn vông
Quần áo sang trọng che đi linh hồn rách nát
……
Tuổi trẻ bị tùy ý lãng phí
Chút tự tôn còn sót lại không cho phép cúi đầu….”


Tiếng chuông điện thoại vang lên bên tai, giai điệu quanh quẩn trong không gian nhỏ hẹp.
Âm thanh kia xuyên qua lỗ tai Hoa Vụ, cô đến điện thoại, cũng không nhìn ai gọi mà trực tiếp tắt đi.
Bốn phía yên tĩnh lại trong nháy mắt.
Hoa Vụ nhìn xung quanh, đây là một buồng vệ sinh, trên cánh cửa đều là những hình vẽ bậy bạ.


Từ ‘XX tôi thích cậu’ đến ‘XX đi tìm ch.ết đi’, thậm chí còn có công thức toán học và những bài vè, có thể nói là triển lãm nghệ thuật cánh cửa, hoa hòe loè loẹt, cái gì cần có cũng đều có.
Hoa Vụ đẩy cửa, mở không ra.
Có thứ gì đó chặn ở bên ngoài.


Nhìn bộ dáng chật vật của cô hiện tại, Hoa Vụ không cần đoán cũng biết, đây chính là thử thách mà ông trời ban tặng cho nữ chính.
Chắc ông trời cũng không nghĩ rằng, có thể sẽ giày vò ch.ết luôn nữ chính.
“Ui……”
Hoa Vụ cảm thấy cả người đều đau.


Những tội lỗi mà nữ chính phải gánh chịu hiện giờ lại do cô tới nhận thay.
Đây chính là hạnh phúc của nữ chính sao?
Hoa Vụ kiểm tr.a thân thể mình với vẻ mặt hoang mang, không có vết thương chảy máu nào.
Nhưng trên người lại có không ít những vết bầm tím, ấn xuống là đau tới xuyên tim.


Rất rõ ràng, việc này không thể là do bị người khác hôn.
Vậy thì thôi đi, từ đầu đến thân lại còn ướt dầm dề, nhìn như ma nước.
“……”
Haizz.
Nữ chính đều thảm như vậy!
Công việc này cũng khó quá!
Cần phải tăng lương!!
……
……


available on google playdownload on app store


Bối cảnh hiện tại chính là vườn trường hiện đại.
Cốt truyện đại khái là —— tình tiết yêu đương cẩu huyết vườn trường quen thuộc, học bá cao lãnh yêu ta.


Nữ chính chỉ là một người bình thường, ngoại trừ lớn lên có chút xinh xắn, học lực trung bình, tính cách lương thiện và luôn là người bị bắt nạt.
Mà học bá là một tên có tiền có sắc, là nam thần phong vân vườn trường.


Nữ chính qua đường bình thường hiền lành tốt bụng nhưng lại ngốc nghếch đáng yêu × nam thần học bá cao lãnh nhân khí.
Đây còn không phải là chiêu trò điển hình của văn cẩu huyết trước kia sao.
Hiện tại có một nữ phụ xuyên qua.


Trong cốt truyện gốc, người xuyên việt này không có quá nhiều cốt truyện, chỉ là một công cụ người.
Nhưng người xuyên việt trùng tên trùng họ này lại may mắn xem qua áng văn, vẫn luôn là fan trung thành của nam chính.


Vì thế người xuyên việt cầm kịch bản đã lập tức diễn lại những phân cảnh của nữ chính, bắt đầu xuống tay với nam chính.
Loại cẩu huyết vườn trường văn này là trong thời điểm nữ chính chịu khổ, nam chính sẽ như thiên thần giáng xuống, cứu vớt nữ chính thoát khỏi lửa với nước.


Cho nên sau khi không có sự hỗ trợ của nam chính, nữ chính cơ bản không có năng lực gì để phản kháng, chỉ có thể bị xa lánh, bị khi dễ, cuối cùng kết thúc thê thảm.
【Thứ nhất, giải quyết người xuyên không Nhạc Mạn Nhi.】


【Thứ hai, hoàn thành chấp niệm của nữ chính, đề tên bảng vàng* và khiến Liễu Vũ Hi phải trả giá đắt.】
*Đề tên bảng vàng: đạt điểm cao, xếp thứ hạng cao trong các kỳ thi lớn.
Hoa Vụ: “……”
Lại là hai cái chấp niệm.
Hoa Vụ cảm thấy bản thân đã bị bóc lột sức lao động!!


Nhưng mà ngoại trừ rơi nước mắt hối hận cho sự ngây thơ của mình, cô cũng không thể làm cái gì khác.
……
……
Nữ chính Lâm Du.
Cha cô đã ngoại tình khi cô còn rất nhỏ.
Mẹ cô đã quyết định ly hôn với cha, Lâm Du đi theo mẹ đến sống ở một thị trấn nhỏ ở quê.


Mẹ cô ngoài ý muốn qua đời, cô được cha đưa về ngôi nhà hiện tại của ông.
Cha cô đã sớm tái hôn, bà vợ hiện tại của ông cũng chính là đối tượng ngày xưa ông đã ngoại tình cùng.
Đối với việc đột nhiên có thêm một đứa con riêng, người mẹ kế này có thành kiến rất lớn.


Nhưng mà Lâm Du không có nơi nào để đi, cha cô cũng không thể thật sự ném cô ấy trên đường cái rồi mặc kệ.
Khuyên can mẹ kế mãi, lúc này mới có thể cho cô lưu lại.
Nhưng bà mẹ kế cũng có một đứa con gái với chồng cũ —— đó chính là Liễu Vũ Hi.


Sau khi vị người xuyên việt kia tới đây, Lâm Du có thêm càng nhiều bất hạnh, là do Liễu Vũ Hi gây ra.
Liễu Vũ Hi chán ghét Lâm Du, gây ra vô số rắc rối nhỏ, mà Lâm Du lại cảm thấy cô có thể chịu đựng được, dù sao thì cô cũng chỉ ăn nhờ ở đậu nên không muốn làm cha phải khó xử.


Nhưng mà Liễu Vũ Hi càng ngày càng quá đáng.
Kết cục thê thảm cuối cùng của Lâm Du, một nửa đều là công lao của Liễu Vũ Hi.
Những vết thương trên người cô không phải là bị người ta đánh —— là bị người ta đẩy xuống cầu thang rồi té ngã.


Hôm nay xuất hiện ở đây, chính là do Liễu Vũ Hi sai người lừa Lâm Du đến rồi đem cô nhốt lại.
Đây là toà nhà dạy học cũ, vẫn luôn nói là sẽ bị hủy đi.
Nhưng hết khoá học sinh lại đến khoá học sinh khác, toà nhà dạy học cũ này vẫn chưa bị phá bỏ, trở thành một kho chứa tạp vật cỡ lớn.


Nơi này ngày thường không có người tới, lại nằm cạnh khu dạy học mới, nên rất được những học sinh hay yêu đương nóng bỏng yêu thích vô cùng.
Vì đây là tình tiết của văn vườn trường nên cũng không thế thiếu top mười những chuyện tâm linh trong trường.


Một trong số đó chính là nhà vệ sinh ma ám trên tầng ba của toà nhà dạy học cũ này.
Lâm Du bị Liễu Vũ Hi lừa đến đây rồi bị nhốt cả đêm.
Ngày hôm sau có học sinh tới đây dọn đồ, lúc này mới phát hiện ra Lâm Du.
Điện thoại di động?


Cái điện thoại kia căn bản không phải là của Lâm Du.
Hoa Vụ bật cái điện thoại kia lên, quả nhiên, giống hệt như trong cốt truyện gốc, đã bị sập nguồn.
Cái điện thoại này là Liễu Vũ Hi dùng để vu oan cho Lâm Du, nói rằng cô ăn cắp.
Dù Lâm Du có giải thích thế nào cũng vô ích.


Cuối cùng còn bị trường học xử phạt.
Đối với những gì Liễu Vũ Hi đã làm, Lâm Du muốn trả thù cô ta là điều bình thường.
Hoa Vụ đem điện thoại nhét lại vào cặp sách, ấn cổ, nghiêng hai bên trái phải rồi đánh giá độ cao của vách bên cạnh.
……
……


Trường học đã tan từ lâu, khu dạy học tối đen như mực, không thể nhìn thấy gì.
Sau khi Hoa Vụ ra ngoài, không có lập tức rời đi mà trở về khu dạy học.


Cửa phòng học đã bị khóa, nhưng Hoa Vụ thân là một nhân vật phản diện đỉnh cấp, loại kỹ năng như mở khóa này nhất định đã phải đạt tới trình độ cao nhất.
Hoa Vụ ở trong phòng học một lát rồi đi ra, khóa kỹ cửa lại một lần nữa.
Hoa Vụ đi ra khỏi khu dạy học, đột nhiên nhớ ra một sự kiện.


Hôm nay Liễu Vũ Hi cũng không phải vô duyên vô cớ đưa Lâm Du tới khu dạy học cũ.
Liễu Vũ Hi nghe được đề xuất của Nhạc Mạn Nhi mới đưa Lâm Du tới.
Cũng trong buổi tối hôm nay, Nhạc Mạn Nhi sẽ thế chỗ Lâm Du rồi bị nhốt ở thư viện cùng với nam chính!


Trai đơn gái chiếc bị nhốt trong cùng một không gian, đó là cách dễ dàng nhất để tăng tiến tình cảm.
Hoa Vụ cảm thấy đức tính nhiệt tình giúp đỡ người khác của mình đang ngo ngoe rục rịch, khóe miệng của cô hơi giương lên, bước nhanh tới chỗ bảo vệ canh cửa.
“Bác bảo vệ.”


“Cháu học lớp nào? Muộn như vậy rồi sao vẫn còn ở bên ngoài, trọ ở trường sao?”
“Cháu ngủ quên mất……” Hoa Vụ nói: “Không ngờ đã tới giờ tan học.”
Bác bảo vệ hoài nghi.


Mỗi ngày bọn họ đều sẽ kiểm tr.a từng gian phòng học một lần để xác định rằng không còn học sinh nào ở lại trường.
Nhưng nghĩ lại những học sinh đó, nếu chúng thật sự muốn trốn đi ngủ, bọn họ cũng chưa chắc có thể phát hiện ra.


Người gác cửa kiểm tr.a thẻ học sinh của cô, xác định không phải học sinh nội trú rồi mở cửa cho cô, “Vậy thì mau trở về đi, đi đường cẩn thận.”
“Bác ơi, cháu muốn báo cáo với bác.”
“Hửm?”


“Khi cháu đi ra ngoài, thấy còn có hai bạn học khác trong thư viện, cháu thấy bọn họ đang ôm ấp nhau, hình như là yêu sớm.”
“Không phải thư viện đã bị khoá rồi sao?”


“Đúng vậy nhưng trai đơn gái chiếc ở trong đó cả đêm, bạn học nữ kia bị bắt nạt thì phải làm sao bây giờ, bác mau đi xem thử đi.”
Bác bảo vệ canh cửa để Hoa Vụ nhanh chóng rời đi, còn ông tới thư viện quan sát.


Nếu thật sự là xảy ra chuyện gì, người thi hành nhiệm vụ là ông cũng sẽ chịu liên lụy.
“Bác bảo vệ, bác có thể không nói cho người khác biết là cháu nói không? Cháu sợ bọn họ sẽ nói cháu là người cáo trạng…… không chơi với cháu nữa.”


Bác bảo vệ đã làm bảo vệ ở trường học nhiều năm, hiểu rõ những mối quan hệ giữa các học sinh này.
“Yên tâm đi, nếu thật sự có người thì bác sẽ nói là bác tuần tr.a phát hiện ra.”
“Cảm ơn bác.”
“Nhanh chóng trở về đi, đừng để cho người trong nhà lo lắng.”


Hoa Vụ bước ra khỏi cổng trường, trên mặt lộ ra nụ cười mãn nguyện.
Hôm nay cũng là một ngày thích giúp đỡ mọi người.
____
—— Ngắm hoa trong sương ——






Truyện liên quan