Chương 73: Sau khi giả làm A bị O trà xanh cắn (9)

Đường Cửu sốc nặng.
Omega thời nay đều dữ dội vậy sao!?
Thẩm Dịch từ trên cao nhìn xuống hắn hệt như thợ săn nhìn chằm chằm con mồi mình yêu thích nhất, khao khát nhất, nhưng cuối cùng y vẫn khắc chế thu lại ánh mắt rồi nói: "Tiếc là ca ca còn vị thành niên nên không làm chuyện xấu được."


Đường Cửu: "......"
Hình như cậu còn vị thành niên hơn đấy.
"Nhưng......" Thẩm Dịch cười khẽ, "Vẫn có thể làm chút chuyện ca ca thích."
Thế là sau đó Đường Cửu bị lột quần đè ra giường nghịch mông nửa tiếng.


Sờ một cái, bóp một cái, véo một cái, xoa một cái...... Cuối cùng hai mông biến thành hai quả đào mật chín mọng, chỉ cần bóp một cái là ra nước. Đường Cửu nằm lỳ trên giường kêu la oai oái, hối hận đến xanh ruột.
Sao hắn lại táy máy sờ mông Thẩm Dịch làm gì cơ chứ!


"Còn muốn "ngậm ngùi làm 1" nữa không?" Thẩm Dịch kề vào tai hắn, "Hửm?"
"Không không không!" Đường Cửu rưng rưng nước mắt, "Nhiệm vụ gian khổ kia vẫn nên giao cho em đi!"
Lúc này Thẩm Dịch mới chịu mặc quần cho hắn, hôn một cái trấn an rồi ôm hắn ngủ.
——


Kỳ thi cuối năm lớp mười một đang tới gần, trong bầu không khí học tập vừa khẩn trương vừa buồn tẻ, trận đấu bóng rổ cấp trường là hoạt động duy nhất mà các học sinh chờ mong.


"Kỳ ca, cậu tham gia đấu bóng nhé?" Lớp phó thể thao cầm phiếu đăng ký đến với ánh mắt đầy mong đợi, "Lớp chúng ta nhiều alpha thật đấy nhưng chẳng được mấy người chơi bóng giỏi! Cậu là hy vọng cuối cùng của lớp mình đó Kỳ ca!"


available on google playdownload on app store


Đường Cửu luôn ngập tràn nhiệt tình với bóng rổ nên lập tức ngoắc ngoắc ngón tay. Lớp phó thể thao mừng rỡ dâng phiếu đăng ký bằng cả hai tay cho Đường Cửu ký vào.


Giữa trưa đến căn tin ăn cơm, Đường Cửu và ba cậu bạn thân vừa bưng khay ngồi xuống thì một bóng người đến cạnh bàn lễ phép hỏi: "Em ngồi đây được không ạ?"
Mấy người ngẩng đầu lên, omega xinh đẹp thanh tú này không phải Thẩm Dịch thì còn ai vào đây?


"Đương nhiên đương nhiên, cậu ngồi đi cậu ngồi đi!" Mã Khánh lập tức tinh ý kéo hai người còn lại sang chỗ khác ngồi, vừa ăn vừa lén lút quay đầu hóng hớt. Thẩm Dịch ngồi xuống đối diện Đường Cửu rồi gắp hai viên thịt bò từ khay mình cho hắn: "Anh đăng ký thi đấu bóng rổ à?"


Đường Cửu nhét thịt vào miệng: "Ừ."
Thẩm Dịch nhìn hắn phồng má nhai thịt, dừng một chút lại hỏi: "Tham gia thi đấu đều là alpha, lúc hăng say có thể sẽ không khống chế nổi tin tức tố của mình. Đến lúc đó anh tính sao?"


Tin tức tố omega có sức hút rất lớn với alpha, tương tự omega cũng cực kỳ nhạy cảm với tin tức tố alpha. Thậm chí omega nào thể chất yếu ngửi được tin tức tố alpha nồng độ quá cao sẽ phát tình thụ động, trên sân bóng rổ lại toàn thiếu niên căng tràn sức sống, Thẩm Dịch lo lắng cũng là điều dễ hiểu.


Đường Cửu chẳng hề bận tâm: "Không sao đâu, trước khi ra sân anh tiêm thuốc ức chế rồi phun thêm thuốc ngăn chặn là được rồi."
Thẩm Dịch không nói gì mà nhíu mày nhìn hắn chằm chằm.
Lúc này Đường Cửu mới nhận ra thái độ đối phương có vẻ không tán thành lắm.


"Ừm...... Hay là anh không tham gia nữa nhé?" Dù biết Thẩm Dịch lo cho mình nhưng Đường Cửu vẫn hơi thất vọng. Thẩm Dịch thấy hắn tiu nghỉu thì khẽ thở dài: "Tham gia thì được nhưng không được miễn cưỡng mình. Nếu không thoải mái thì phải lập tức ra sân thay người ngay."
Đường Cửu vui vẻ trở lại: "Anh biết rồi!"


Trận đấu bóng rổ bắt đầu từ thứ Tư tuần này, mỗi lớp rút thăm tiến hành quyết đấu. Lớp Đường Cửu may mắn gặp đối thủ chỉ tầm tầm bậc trung. Đường Cửu và lớp phó thể thao đều chơi bóng rất lợi hại, ba nam sinh alpha khác trong đội tuy kỹ thuật hơi kém nhưng vóc dáng cao to chiếm ưu thế lớn về thể trạng nên mấy cuộc tranh tài đầu tiên đều xuôi chèo mát mái, thuận lợi tiến thẳng vào vòng bán kết.


Trận bán kết tổ chức ở sân vận động của trường, người đến xem đông hơn hẳn mấy trận trước, trên khán đài kín hết chỗ, nhiều nữ sinh còn làm banner cổ vũ đội mình giăng đầy khán đài nhìn hết sức hoành tráng.


Các đội lọt vào vòng bán kết đều là lớp mười một nhưng vẫn có rất nhiều học sinh lớp mười đến xem. Mấy nữ sinh lớp mười đều là fan cuồng của đàn anh lớp trên, họ đem theo banner đỏ rực với hàng chữ to "Lớp 11/3 tất thắng, Thẩm Kỳ Phong tất thắng," trong tay mỗi người còn cầm một lá cờ nhỏ.


"Cậu thấy anh Thẩm đâu không?" Một nữ sinh thắt bím đuôi ngựa đưa mắt nhìn ra xa, "Đông quá tớ tìm mãi mà không thấy."
"Ầy, chẳng phải anh chàng đẹp trai nhất đó sao!" Nữ sinh bên cạnh chỉ chỏ, "Bên kia kìa, người mặc áo có số chín ấy!"


Nam sinh cao gầy mặc đồ thi đấu màu đỏ, dáng đứng thẳng tắp, vừa làm nóng người vừa trò chuyện với đồng đội. Dường như động tĩnh trên khán đài gây chú ý nên hắn quay đầu nhìn rồi đột nhiên nhướng mày cười với bên này, đưa hai ngón tay lên môi hôn gió.


Trên khán đài lập tức bùng lên một trận hò hét.
"A a a a ảnh nhìn bên này kìa! Ảnh cười kìa!!"
"Chắc tui ch.ết quá, sao Thẩm Kỳ Phong vừa A vừa giỏi tán tỉnh thế chứ!!"


"Tui mặc kệ, nam thần hôn tui đó, nhất định là vậy rồi!!" Thẩm Dịch ngồi trong thính phòng nhìn vẻ phấn chấn của đối phương ở phía xa, vốn dĩ trong lòng hơi lo lắng nhưng giờ cũng nhịn không được nhếch lên khóe môi.
"Thích ăn đòn." Y lầm bầm.


Bạn học bên cạnh nghe không rõ nên tưởng y đang nói với mình: "Thẩm Dịch, cậu nói gì cơ?"
"Không có gì." Thẩm Dịch cười vô hại, "Mình nói anh Thẩm đẹp trai quá đi."


Bạn học kia cũng từng đọc tin đồn trên Post Bar, nghe vậy thì cười mờ ám: "Hotboy không chỉ đẹp trai mà nghe nói chơi bóng cũng giỏi nữa. Nhưng trận này mình chẳng trông mong gì ở lớp họ đâu. Đối thủ mạnh lắm, có đến ba người là thành viên đội bóng rổ của trường! À phải rồi, người tên Cao Dương kia lúc trước còn tỏ tình với cậu nữa đấy."


Thẩm Dịch nghe xong thì khẽ nhíu mày.


Thời gian chuẩn bị kết thúc, cuộc tranh tài chính thức bắt đầu. Đường Cửu giữ vị trí tiền phong trong đội, tốc độ và phản ứng của hắn rất nhanh, thân thủ linh hoạt nên thích hợp để ghi bàn nhất. Đúng như họ dự liệu, trận đấu này khó hơn nhiều so với mấy trận trước đó, năm người đội bên kia rõ ràng đã được huấn luyện trong thời gian dài nên phối hợp hết sức ăn ý, kỹ xảo cũng tốt, mới mở màn đã ném lọt ba quả kéo tỷ số lên 7-0.


"Chúng ta đừng ăn trứng nữa......"
Kha Hàm là trung phong trong đội Đường Cửu, hai lần không cản được đối phương ghi bàn nên tinh thần sa sút hẳn, hơn nữa lúc trước còn nghe nói đối phương vô cùng lợi hại, trong lòng đã chán nản tột độ. Vừa dứt lời thì mông hắn đã bị đập một cái.


"Lại còn trứng nữa chứ, có cần cho cậu mì gói luôn không?" Đường Cửu cười mắng, vẻ mặt hắn đầy phấn khích, "Đánh kiểu này mới đã, nghe đây, đánh cho mấy đứa ngốc đối diện ngã gục rồi ba ba đãi các con ăn thịt nướng!"


Mấy người trong đội nhìn nhau, nhịn không được bật cười gật đầu: "Được!"
Không phải họ tham ăn mà chỉ là bỗng nhiên được Đường Cửu vực dậy tinh thần, nghĩ kỹ lại thì khán giả cũng chẳng kỳ vọng gì ở họ, có thua cũng không bị mất mặt, cần gì phải tự gây áp lực cho mình!


Mà nếu thắng còn được ăn thịt nướng nữa, hehehe!


Mấy người lập tức hăng hái hẳn lên, cấp tốc chạy về vị trí của mình tử thủ nghiêm ngặt. Đội bên kia đã ném lọt ba quả nên cũng dần chủ quan khinh địch, một nam sinh trong đội bóng rổ của trường hờ hững cầm bóng định ném một cú ba điểm nữa, ai ngờ chỉ tích tắc sau trên tay đã trống trơn, hắn ngạc nhiên quay đầu mới phát hiện bóng đã bị Đường Cửu cướp mất!


"Quay về phòng ngự mau!"


Hắn lập tức hét to một tiếng rồi co cẳng chạy về. Hậu vệ cản bóng của đối thủ cấp tốc chặn trước người Đường Cửu, dang tay cười lạnh với hắn: "Ngoài gương mặt này ra tôi thật không biết cậu có điểm nào đáng để Thẩm Dịch thích nữa." Đường Cửu chợt hiểu ra đây chính là Cao Dương.


"Đúng là thế thật nhưng mà......" Hắn tiếc nuối nhìn đối phương, "Ngay cả gương mặt đẹp trai cậu cũng đâu có."


Trong mắt Cao Dương bùng lên lửa giận, đang định nói tiếp thì Đường Cửu đã tăng tốc phóng sang bên phải, Cao Dương lập tức chạy theo cản lại nhưng đây chỉ là đòn nhử, Đường Cửu nhanh nhẹn lách sang trái đột phá thuận lợi, sau đó lao nhanh tới đường ba điểm làm bộ nhảy lên.


Trung phong của đối thủ chẳng chút nghĩ ngợi nhảy lên cản, Đường Cửu cười khẩy rồi cấp tốc thu bóng lại, sau đó mới thật sự nhảy lên quăng bóng đi.
Bóng bay trên không trung vẽ ra một đường cong đẹp mắt, sau đó trong ánh mắt hồi hộp của mọi người chuẩn xác lọt vào rổ!
Ba điểm!
"Kỳ ca uy vũ!!"


Lớp phó thể thao lập tức xông tới đập tay với hắn, các đồng đội khác cũng nhao nhao reo hò phấn khích.
Sau khi ghi bàn họ càng thêm hừng hực khí thế.


"Đừng có phách lối! Hạng xoàng như các cậu mà cũng đòi thắng à, mơ đi!" Tiền phong đội bên kia tức giận mắng, sau khi giành được bóng thì lập tức nhảy lên ném nhưng bị Kha Hàm cản lại thành công rồi cấp tốc truyền cho lớp phó thể thao. Lớp phó thể thao chụp được bóng liền phi nước đại đến rổ của đối thủ, mặc dù tốc độ hắn rất nhanh nhưng lúc này đối thủ cũng đã lấy lại tinh thần lao về phía hắn nhanh như chớp, Kha Hàm thấy tình thế không tốt vội hét to: "Chuyền cho Kỳ ca đi!!"


Lớp phó thể thao đang khẩn trương nên không kịp suy nghĩ, vô thức ném mạnh quả bóng về phía Đường Cửu. Nhưng ném xong hắn lập tức hối hận —— Vì đang gấp nên hắn ném quá mạnh, bóng bay quá cao!


Khi mọi người cứ đinh ninh bóng sẽ rơi vào khoảng không thì Đường Cửu đã phi nhanh tới nhảy lên một cái, lấy sức bật kinh người bay lên chụp bóng rồi thuận thế ném vào rổ của đối thủ!
"Quá siêu!"
"Tiếp sức Slam Dunk đây sao!?"


Mọi người trợn tròn mắt, khán đài im lìm trong tích tắc rồi lập tức vỡ òa!!
"Thẩm Kỳ Phong lợi hại quá!!"
"Kỳ ca không hổ là A nhất!!"


Các nữ sinh gân cổ gào thét, cầm banner reo hò điên cuồng, các học sinh lớp 11/3 thì hét to đến nỗi mặt mũi nổi đầy gân xanh. Trong bầu không khí sôi sục, lớp 11/3 rốt cuộc lật ngược tình thế giành điểm số vượt mặt đối thủ!
"Giỏi lắm!"


Sau khi Đường Cửu ghi thêm ba điểm, mấy đồng đội xúm tới ôm chầm hắn, kích động vỗ vai hắn. Đường Cửu kéo vạt áo lên lau mồ hôi, trên mặt nở nụ cười nhưng thật ra đang thở hổn hển ——


Tin tức tố alpha toàn trường bay tới chung quy vẫn ảnh hưởng đến hắn. Tuy không đến mức phát tình thụ động nhưng Đường Cửu đã thấy toàn thân bắt đầu nóng lên, đầu óc cũng hơi mơ hồ. Hắn nhìn đồng hồ tính giờ, còn một phút nữa là hết trận đấu.


Chỉ cần ném thêm một quả là xong trận này.
Đã cố gắng đến tận bây giờ mà không kiên trì tới cùng thì quá đáng tiếc!
Hắn thở dài một hơi rồi chụp bóng do đồng đội chuyền sang.


Đội hắn thế như chẻ tre còn đối thủ lại quýnh quáng, cứ tưởng đã nắm chắc phần thắng, ai ngờ lại rơi vào tình cảnh chật vật này, ai cũng đỏ ngầu mắt hung hăng đến gần Đường Cửu, tin tức tố mãnh liệt ép hắn gần như không thở nổi.


Đường Cửu khẽ cắn môi, không còn tiết kiệm sức lực mà cấp tốc dẫn bóng lao đến rổ của đối thủ, lách qua hàng phòng ngự rồi nhảy bật lên cao, lại là một cú ném tuyệt đẹp!
Trong sân ngoài sân lại sôi trào lần nữa!


Trung phong đội bên kia tức giận gầm lên một tiếng, hắn phẫn hận nhìn chằm chằm Đường Cửu, huyệt Thái Dương nhảy thình thịch, đột ngột lao tới trước đâm sầm vào Đường Cửu——
"Coi chừng!!"


Khi Đường Cửu nghe đồng đội nhắc nhở thì đã muộn, hắn vừa kiệt lực đáp xuống đất, toàn thân mệt mỏi đứng không vững, bị tên nam sinh cao lớn cuồn cuộn cơ bắp húc mạnh vào lưng thì ngã lăn ra đất.


Cơn đau kịch liệt bộc phát dữ dội từ bên hông đến mắt cá chân bị đối phương cố ý chèn dưới đầu gối.
Hết thời gian tranh tài, tiếng còi rít lên, trung phong đội đối thủ vội vàng đứng dậy khỏi người Đường Cửu, đang định vờ vịt xin lỗi thì bỗng dưng sững sờ.


Hắn thoáng ngửi thấy mùi tin tức tố như có như không.
Không phải alpha, hương hoa ngọt ngào kia giống của omega hơn——
Hắn chưa kịp ngửi kỹ thì đã bị thô bạo đẩy ra. Lớp phó thể thao xông tới đỡ Đường Cửu dậy, mặt mũi tràn đầy lo lắng: "Kỳ ca! Cậu sao rồi, có bị thương chỗ nào không!?"


Đường Cửu cắn răng, toàn thân run rẩy toát mồ hôi lạnh. Không chỉ vì đau mà còn vì ngạt.


Hắn giống như rơi vào biển tin tức tố alpha, từng đợt tin tức tố hỗn loạn kích ŧhích mạnh ập tới làm đầu hắn đau như sắp nứt, khó chịu đến mức ngạt thở, thậm chí tuyến thể trên gáy cũng bắt đầu nóng lên, nhảy thình thịch như có thứ gì đó muốn phá vỡ rào cản thoát ra ngoài ——


Lớp phó thể thao thấy hắn cắn răng đổ mồ hôi thì giật nảy mình, đang lúng túng thì một bàn tay trắng nõn vươn tới đẩy hắn ra.
Lực đẩy quá lớn khiến lớp phó thể thao giật mình quay lại, phát hiện người kia là một omega thanh tú mảnh mai!


"Tránh ra dùm." Thẩm Dịch sầm mặt khom người bế Đường Cửu lên rồi vội vã lách khỏi đám người vây quanh đi tới phòng y tế.
Lớp phó thể thao lấy lại tinh thần, vội vàng co cẳng đuổi theo.
Nhưng càng chạy hắn càng thấy sai sai.
Omega kia bế Kỳ ca đi cực nhanh làm alpha như hắn quả thực đuổi không kịp!!


Lớp phó thể thao hết sức kinh ngạc.
Mẹ nó đây là thể loại omega gì thế!






Truyện liên quan