Chương 94
EDIT: morticia.
Tốt xấu gì Hồ Tiểu Bạch đã là yêu quái hóa hình, so với mấy con yêu quái nhà Lâm Tô yêu khí mãnh liệt hơn.
Dù lấy Cổn Cổn và Đại Vương so với Cục Tuyết, tự xưng đại yêu quái, nhưng so với yêu quái chân chính hóa hình, còn chưa đủ.
Nên mấy đứa mới ngạc nhiên sao bên ngoài có yêu khí mạnh đến vậy.
Trong nháy mắt, Trác Việt và Hồ Tiểu Bạch đến gần, phản ứng đầu tiên khi Trác Việt thấy Lâm Tô là bảo vệ Hồ Tiểu Bạch ra sau lưng.
Đây giống như phản ứng theo bản năng, không phải vì Tiểu Bạch không phải người, sợ Lâm Tô tổn thương người ta.
Anh ta biết tính Lâm Tô, từng vì một hoạt động ở câu lạc bộ, anh có tiếp xúc với một cô bé về công việc, kết quả cô bé đó bị Lâm Tô cầm đầu cô lập.
Trác Việt không phải không biết tâm tư của Lâm Tô, nhưng anh thật sự chỉ xem Lâm Tô là em gái.
Dù anh ta và Tiểu Bạch chưa phải mối quan hệ đó, nhưng thấy Lâm Tô thích giở thói trẻ con, Tiểu Bạch lại đơn thuần, anh ta sợ Lâm Tô làm gì cô ấy.
Hành động bảo vệ rõ ràng như thế, càng khiến người ta nghi ngờ hơn, đến lúc kịp phản ứng, Trác Việt lại có chút xấu hổ, cười khan với Lâm Tô, "Tô Tô đi học rồi?"
Lâm Tô nhẹ gật đầu, ánh mắt chuyển đến người phía sau.
Hồ Tiểu Bạch lập tức chui từ sau tay anh ra, mắt trắng đen rõ ràng, tò mò nhìn Lâm Tô.
"Việt Việt, cô gái này là ai?"
Trác Việt bất đắc dĩ lấy tay che đầu cô ấy lại, "Em gái tôi." Động tác che Tiểu Bạch dù thô bạo, lại có cảm giác sủng nịnh.
Hồ Tiểu Bạch giãy dụa, Trác Việt bình tĩnh ngẩng đầu nói với Lâm Tô, "Tô Tô đừng nghĩ nhiều, anh không có quan hệ gì với Tiểu Bạch, cô ấy chỉ là bạn anh thôi, mới đến, tạm thời chiếu cố một thời gian."
Trong nguyên tác Trác Việt cũng nói thế, mới khiến nguyên chủ mang hi vọng, cho rằng bọn họ không có quan hệ.
Cô cũng vừa thức tỉnh năng lực bắt yêu, chưa có địch ý nhiều với yêu, lại thấy Hồ Tiểu Bạch là yêu quái, không có khả năng ở bên cạnh Trác Việt, chỉ có thể tin tưởng lí do thoái thác của anh ta.
Đáng tiếc, Trác Việt đã sớm động tình với Hồ Tiểu Bạch, chỉ là chưa phát hiện thôi.
Hồ Tiểu Bạch ra sức phản kháng, bất mãn nói, "Không quan hệ là cái gì? Không phải anh đã đồng ý để em lấy thân báo đáp sao?"
Trác Việt hơi xấu hổ, lúc đó tùy cơ ứng biến, dỗ Tiểu Bạch đừng gọi anh là ân công nữa, bây giờ Tiểu Bạch dửng dưng nói chuyện này ra, chắc chắn mọi người hiểu lầm.
Nhất là Lâm Tô, chưa chắc không ngáng chân.
Lâm Tô khẽ cười một tiếng, "Thì ra là bạn gái? Vậy chúc mừng hai người."
Cô nói thế, Trác Việt không hết lo, ngược lại còn lo hơn, luôn cảm thấy Lâm Tô còn đánh chiêu khác.
Lâm Tô không quan tâm, mặc anh nghĩ gì thì nghĩ, thật ra cô không có cảm giác gì với đôi nhân vật chính này, nam chính tốt tính, nhưng trên phương diện tình cảm không quả quyết.
Thích Hồ Tiểu Bạch, lại phủ định, thấy bản thân không thể thích yêu quái.
Lo lắng Hồ Tiểu Bạch bị người khác khi dễ, nên tận chức tận trách chiếu cố, không yên tâm để một mình cô ấy đối mặt với xã hội hiểm ác.
Với nguyên chủ cũng thế, không thích nguyên chủ, nhưng không từ chối thẳng thừng, sợ cô tổn thương.
Anh có ý tốt, nhưng loại chuyện như tình cảm này, không dứt khoát còn cho người ta hi vọng, so với trực tiếp từ chối còn tàn nhẫn hơn.
Mà Hồ Tiểu Bạch thì sao, thật sự đơn thuần, không có tâm cơ gì, không rành thế sự cũng là thật.
Vì cô ấy chưa từng khai trí, vì cứu nam hai Hồ Bất Ngôn bị thương không nói, suýt nữa mất mạng.
Được Hồ Bất Ngôn cầu cao nhân phong ấn, còn dùng thiên tài địa bảo nuôi dưỡng, ngủ say 900 năm, vừa tỉnh dậy liền hóa hình người.
Cô ấy là tiểu Hồ ly chưa khai trí hóa hình người, tâm tư cực kỳ đơn thuần, nhưng lại có bản tính của Hồ ly, trong lúc vô tình câu người.
Hồ Tiểu Bạch dù ngây thơ nhưng rất quyết đoán, 900 năm trước cứu đồng bọn tiểu Hồ không nói, bị trọng thương.
900 năm sau, vì yêu Trác Việt, lần đầu phát sinh quan hệ, mơ mơ hồ hồ không khống chế được bản tính Hồ yêu, xém chút hút khô Trác Việt.
Sau khi tỉnh táo, đưa yêu đan của mình cho anh.
Yêu đan là bản mệnh yêu quái, không có yêu đan thì chỉ có chờ ch.ết, bây giờ mới có chuyện Hồ Bất Ngôn vì cứu cô ấy, lấy máu tim của bắt yêu sư làm thuốc.
Sau đó Trác Việt thấy Hồ Tiểu Bạch vì yêu quên mình, cuối cùng hiểu rõ dáng vẻ khi yêu một người là thế nào.
Đây là tiểu thuyết về một đôi hoan hỉ oan gia học cách yêu.
Ngoại trừ nam nữ chính, kết cục của những người khác đều thảm hại.
Nguyên chủ vì tạo tia lửa cho tình yêu của nam nữ chính, bị Hồ Bất Ngôn lấy làm thuốc giúp Hồ Tiểu Bạch kéo dài tính mạng.
Mà Hồ Bất Ngôn thì sao? Vì nhận ơn cứu mạng của Hồ Tiểu Bạch mang tình yêu sâu nặng, không tiếc nghịch thiên cải mệnh, phong ấn Hồ Tiểu Bạch 900 năm, đổi lại để cô ấy về tại thế.
Kết quả 900 năm khổ cực nuôi củ cải trắng, lơ là một cái bị nam chính ăn mất.
Sau đó còn vì Hồ Tiểu Bạch mà giết Lâm Tô lấy máu tim, cuối cùng bị trời phạt, Thiên Lôi đánh cho không còn cái nịt.
Dù rất dễ khiến người ta đồng tình, nhưng người đáng thương tất có chỗ đáng hận, cũng coi như hai người này gieo gió gặp bão.
Lâm Tô định không nhúng tay vào chuyện nam nữ chính, cô ngược lại muốn xem thử, cuối cùng thì Hồ Bất Ngôn lấy cớ gì giết cô.
Ba chú cún trong giấy khế ước bị chuyện Hồ Tiểu Bạch là yêu quái hóa hình làm cho kinh ngạc bay màu.
"Meo tới giờ còn chưa từng thấy đại yêu quái hóa hình nữa!"
Đâu chỉ mình nó, đến cả Đại Vương cùng Cổn Cổn cũng chưa từng thấy.
Dù sao bây giờ đã là thời đại mạt pháp, thành tinh thôi đã không dễ rồi, càng không cần nói đến hóa người.
"Cô gái này không tính lợi hại, có mỗi cái nịt, sau này còn gặp phải Hổ yêu tên Hồ Bất Ngôn, mấy đứa phải cẩn thận, thằng đó là đại yêu quái hóa hình tâm ngoan thủ lạt, gì cũng dám làm."
Lâm Tô đánh tâm lý cho bọn nó trước, mấy đứa nhỏ bị hù đến run lẩy bẩy, lại ráng chống đỡ, "Chúng ta mới không sợ, chúng ta là yêu quái có thực lực!"
Tuy nói thế, nhưng đứa nào đứa đó chăm chỉ tu luyện hơn hẳn, lúc trước còn ham chơi lười biếng, bây giờ không cần Lâm Tô đốc thúc, ngoan ngoãn đi tu luyện.
*
"Ghê vãi, cả người biến thành thây khô, giống như bị cái gì hút cạn ấy!"
"** má, ghê vậy?"
"Cái gì làm? Không phải cố ý chứ?"
...!
Hút khô? Lâm Tô nhíu mày, trong nháy mắt nghĩ đến cái gì, dừng bước, đi về phía giăng dây phong tỏa.
Đây là rừng cây nhỏ gần trường học, ít ai lui tới, nhưng lại là thánh địa hẹn hò.
Bình thường tĩnh lặng, hôm nay đặc biệt náo nhiệt, ở giữa bị phong tỏa, bên trong có nhân viên phá án đi qua đi lại, xung quanh có rất nhiều người xem náo nhiệt.
Từ khi Lâm Tô tu luyện, thị lực hơn hẳn người bình thường, dù ở xa, tình trạng thây khô cô vẫn thấy hết.
Thi thể bị vải trắng đắp lên, chỉ lộ ra cánh tay.
Cũng không thể gọi là tay, làn da xám trắng, khô cong, ngón tay xoắn lại, giống như cành cây khô.
"Có yêu khí, còn bị hút khô tinh khí, chắc là tà yêu làm." Đại Vương nói.
Tất nhiên Lâm Tô cũng phát hiện, trong nguyên tác có một màn này, nguyên chủ còn vì chuyện này mà nghi ngờ Hồ Tiểu Bạch, tạo phiền toái không nhỏ giữa nam nữ chính.
Đã liên quan đến yêu quái, Lâm Tô không thể sống ch.ết mặc bây, lặng lẽ ra khỏi đám người, định tr.a xem tà yêu này ở đâu.
Đội cảnh sát hình sự là lần đầu gặp vụ án khó giải quyết như thế, dù sao thời hiện đại không có nhiều yêu quái, rất nhiều người còn không biết yêu quái tồn tại.
Dù yêu quái phạm án, cũng có ngành đặc biệt xử lý, không để người bình thường biết.
Nhưng bây giờ rất không khéo, trong đội ngũ không ai biết tình huống này nên báo cáo, không nhờ được ngành đặc biệt nhận án.
EDIT: morticia..