Chương 55
Sáng sớm hôm sau, Minh Phong toàn thân đau nhức tỉnh lại. Cánh tay Phong Hổ vẫn ôm chặt lấy cậu, vẫn còn chưa tỉnh. Nhíu nhíu mày, cậu bắt đầu vận nội lực trừ bỏ đau nhức trên người.
Cánh tay Phong Hổ nắm chặt chặt, bọn họ nằm sát như vậy rất mẫn cảm với năng lượng dao động bên người.
Bàn tay to đặt bên thắt lưng Minh Phong, chậm rãi cọ xát vài cái, hưởng thụ xúc cảm mềm dẻo bóng loáng ở nơi đó. Sau đó vận nội lực vào lòng bàn tay, bàn tay to nóng hừng hực nhẹ nhàng xoa dịu cơn đau nhức trong cơ thể Minh Phong.
Minh Phong hưởng thụ mát xa của bầu bạn, một tiếng thở dài thoải mái khẽ bật ra.
Bàn tay to dần dần trượt xuống—— “Tuy hôm nay không có chuyện gì, bất quá đứa nhỏ đã tỉnh rồi.” Minh Phong lạnh lùng mở miệng, cảm giác bàn tay đang xoa mông mình trở nên cứng đờ, ngoan ngoãn rời khỏi bộ vị mẫn cảm bắt đầu mát xa những nơi khác. Cậu đột nhiên cảm thấy tâm tình khó chịu vì cơn đau nhức lúc sáng sớm bị quét sạch.
Phong Hổ lật người Minh Phong lại, giúp cậu ma sát phần lưng duyên dáng xinh đẹp. Cố ép chính mình bỏ qua sự xôn xao trong cơ thể, vô cùng oán niệm liếc nhìn đứa con, từ lúc có tiểu tử này, cuộc sống tính phúc của y bị quấy rầy thiệt nhiều lần a. Oán niệm a, Minh Phong chỉ thương đứa con không thèm để ý y! Thừa dịp Minh Phong nằm úp sấp không nhìn thấy, Phong Hổ trộm trừng mắt nhìn đứa con đang y y a a chơi đùa với Minh Phong—— vật nhỏ này tới lúc nào mới lớn lên a? Lúc trước vì cái gì y nghe Minh Phong nói muốn đứa nhỏ lại hưng phấn đến vậy chứ, hẳn phải kéo dài, kéo dài tới lúc không thể kéo nữa mới đúng.
Bé con không biết có phải cảm nhận được oán niệm của phụ thân hay không, xoay xoay ánh mắt to tròn nhìn thẳng qua Phong Hổ, ánh mắt to tròn trong suốt đơn thuần vô hạn hơi nheo lại, cái miệng nhỏ nhắn nhếch lên, cho phụ thân một nụ cười ngọt ngào. Gương mặt nhỏ nhắn vui vẻ đỏ bừng, cánh tay mập mạp quơ quơ—— Phong Hổ cực lực nói với mình, vật nhỏ này là tình địch lớn nhất của mình, không thể bị hấp dẫn, ân, nó đoạt Minh Phong đi rồi, mình không thể bị nó hấp dẫn! —— A a a, làm sao bây giờ, đứa con hảo đáng yêu a!!! Hơn nữa, bộ dáng siêu cấp giống Minh Phong, hóa ra Minh Phong lúc nhỏ có bộ dáng thế này a, đáng yêu tới mức làm Phong Hổ nhìn tới mức trái tim cũng nhũn ra, hoàn toàn quỳ gối dưới chân đứa con cùng Minh Phong, hoàn toàn không còn cơ hội xoay chuyển! Đương nhiên, chính là y vui vẻ chịu đựng.
“Minh Phong——” Phong Hổ khóa trên lưng Minh Phong, đương nhiên không ngồi xuống, y cũng không muốn đè nặng Minh Phong, hai tay chống bên sườn cậu, áp sát bên tai, đầu chôn vào hõm vai khẽ gọi tên cậu.
“Ân?” Minh Phong được Phong Hổ nặng nhẹ mát xa, cả người thoải mái bắt đầu có chút buồn ngủ. Bởi vì vùi đầu trên cánh tay nên âm thanh có chút mơ hồ, còn hơi khàn khàn, Phong Hổ nghe mà bộ vị nào đó liền trực tiếp sung huyết đứng thẳng.
“Vật nhỏ đã ngủ rồi.” Y hưng phấn nhìn Phong Hiên đang ngủ say sưa, không biết có phải vì muốn tạo cơ hội cho phụ thân hay không, bé con này đã tự lăn ra ngủ, không ai dỗ, Phong Hổ hưng phấn quyết định tha thứ cho nó một chút vì dám dành Minh Phong với mình.
Minh Phong đang chuẩn bị thiếp ngủ có chút mơ màng, hiếm có dịp không phản ứng lại lời y. Chính là lổ tai vẫn nắm bắt được trọng điểm, phản bác nói: “Nó con tên rồi, đừng gọi là vật nhỏ.”
“Được, được.” Phong Hổ mặc kệ là cơ thể hay tinh thần đều vô cùng hưng phấn. Y leo xuống khỏi người Minh Phong, ánh mắt sáng rực nhìn cơ thể xinh đẹp của cậu. Cuối cùng, ánh mắt dừng ở cái mông tròn vểnh, hiện giờ nơi đó không có bất cứ vật gì che đậy, trên đó vẫn còn lưu lại dấu vết hắn để lại đêm hôm qua.
“Tiếp tục!” Minh Phong bất mãn vì Phong Hổ không tiếp tục mát xa, có chút mất kiên nhẫn thúc giục.
“Ân!” Phong Hổ vui tươi hớn hở đồng ý, bàn tay to một lần nữa trở lại trên người Minh Phong. Đột nhiên nhớ tới bộ phim Bộ La lưu lại trong căn cứ, tuy công cụ không còn, thực đáng tiếc, nhưng từ phim ảnh y không chỉ học được những thứ đó.
Bàn tay to linh hoạt lần tới bàn chân dài nhỏ của Minh Phong, nơi này có một điểm gọi là huyệt dũng tuyền, kích thích nó có thể đề cao ȶìиɦ ɖu͙ƈ—— Phong Hổ đè ngón cái lên huyệt dũng tuyền của Minh Phong, bắt đầu mạnh yếu vừa phải bắt đầu mát xa,
Kế tiếp là ba âm giao huyệt, cái gọi là ba âm chính là can kinh, tỳ kinh, thận kinh, giao huyệt chính là nơi giao nhau của ba huyệt này, sau đó, bàn tay to dọc theo đôi chân thon dài của Minh Phong chậm rãi hướng lên trên—— cuối cùng dừng lại trên bắp đùi.
Thực sự, sự kiên nhẫn trước nay chưa từng có của y mang lại hiệu quả rất tốt. Minh Phong cơ hồ không nhận ra quỷ kế của y, chính là cơ hồ——cậu vốn muốn ngủ, nhưng theo động tác mát xa của Phong Hổ, cậu phát hiện cơ thể mình chậm rãi nóng lên, bắt đầu có phản ứng ȶìиɦ ɖu͙ƈ. Cẩn thận suy nghĩ tới những nơi Phong Hổ chạm qua, liền hiểu rõ—— đối với huyệt đạo cùng đông y, Phong Hổ cùng Minh Phong chênh lệch rất lớn.
Khóe miệng Minh Phong nhếch lên, gương mặt nằm úp sấp lộ ra biểu tình có thể miễn cưỡng xem là mỉm cười—— người cao to này đã biết áp dụng sách lược, tựa hồ không còn đấu đá lung tung như trước kia nữa.
Chính là, cậu hoàn toàn không biểu hiện mình đã biết quỷ kế của Phong Hổ—— y mát xa thực sự rất thoải mái, dù sao cuối cùng cũng không trốn được, không bằng cứ hảo hảo hưởng thụ một chút. Bất quá, bộ dáng ngây ngốc hồ hồ tự cho là mưu kế của mình đã thành công của người này thực đáng yêu!
Tay Phong Hổ dọc theo bắp đùi Minh Phong vẫn còn tầng tầng lớp lớp dấu vết đêm qua, y bắt đầu hoài nghi kế sách rốt cuộc có tác dụng hay không, bởi vì tới giờ Minh Phong vẫn không có chút phản ứng gì, chính là y thì—— nhìn cự đại vì nhẫn nại mà đau đớn uốn ch.ết—— lại sắp nhịn không được. Tay y do dự dừng lại, không biết nên tiếp tục hay trực tiếp xông tới—— trời mới biết, đợi lát nữa vật nhỏ, được rồi, là Phong Hiên tỉnh lại, Minh Phong có còn để ý tới y nữa không.
“Sao thế, sao không tiếp tục?” Không đợi y tiến hành bước hành động tiếp theo, Minh Phong đã động tình quyết định chủ động xuất kích.
Phong Hổ có chút giật mình nhìn ánh mắt tràn ngập ý cười của Minh Phong, cậu hơi nghiêng người ngồi dậy, đối mặt với Phong Hổ—— phân thân đã hơi ngẩng đầu.
“Ngươi cố ý!” Y nhào tới, áp đảo Minh Phong, vô cùng tức giận nói—— mệt y nhịn lâu như vậy!
Minh Phong thừa nhận trọng lượng của Phong Hổ, vuốt tóc y, tựa như đang thuận mao cho một con sư tử: “Thực thoải mái a, tay nghề mát xa của ngươi tốt hơn trước rất nhiều, sau đó ta cảm thấy không thích hợp liền biết ngươi biết làm gì, kết quả——”
Phong Hổ hơi nhấc nửa người trên ngồi dậy, buồn bực phát hiện y không thể nào phát giận với gương mặt tuấn tú của Minh Phong, cho dù bị cậu đùa giỡn như vậy. Vì thế đành phải cúi đầu, hung hăng áp lên môi cậu, vừa cắn lại ɭϊếʍƈ cánh môi mềm mại của cậu, hai phiến hoa bắt đầu sung huyết đỏ ửng.
Bàn tay to cường ngạnh tách hai chân Minh Phong ra, ngón tay tiến vào bên trong, phát hiện tiểu huyệt được kéo giãn đêm qua lại trở nên siết chặt, chính là nhìn thấy ý cười trong mắt Minh Phong, y quyết tâm, bôi một tầng thuốc mỡ lên cự đại của mình, sau đó không hề có bất cứ tiền diễn nào trực tiếp đâm thẳng vào trong cơ thể Minh Phong.
“Ân——” Minh Phong kêu lên một tiếng đau đớn, cự đại gắng gượng di động trong dũng đạo có chút khô khốc—— Phong Hổ cũng không muốn thực sự làm bị thương bảo bối của mình, nhưng bởi vì có chút khô khốc, vì thế dũng đạo nóng rực buộc chặt quanh gắng gượng cự đại, làm Minh Phong có một loại khoái cảm khác thường, xúc cảm khô nóng trên người càng nghiêm trọng hơn, phân thân không hề được an ủi bắt đầu đứng lên, nhất là lúc Phong Hổ di chuyển thật nhanh, cơ thể cậu run bắn lên: “A—— ừ!”
Vòng tay ôm lấy cổ Phong Hổ, đưa môi mình tới, thân mật trao đổi nước bọt cho nhau, ɭϊếʍƈ ʍút̼, gặm cắn, hệt như hai con dã thú.
Phong Hổ dưới thân không chút lưu tình tiến công, hoàn toàn rời khỏi rồi lại mạnh mẽ tiến vào, mỗi lần trừu sáp đều tiến thẳng vào bên trong, ma sát qua điểm mẫn cảm, có đôi khi còn cố ý cọ cọ nơi đó.
“Ngô—— ân—— a——”
Minh Phong thất thần vặn vẹo cơ thể theo tiết tấu của Phong Hổ, dục vọng của cậu hoàn toàn bị khơi gợi, cự đại của Phong Hổ mang tới khoái cảm càn quét cơ thể cùng đầu óc cậu, dục vọng phía trước thỉnh thoảng cọ xát trên bụng y, kêu gào đòi phóng thích, chính là Phong Hổ cứ cầm chặt lấy nó, không chịu cho nó bắn ra.
“Phong Hổ——” Minh Phong vô thức cầu xin, cậu muốn bắn——: “Ân, Phong Hổ——”
“Chúng ta cùng nhau, chúng ta cùng nhau được không, ân?” Ngoài miệng hỏi vậy nhưng bàn tay to lại nắm chặt phần gốc của Minh Phong, không cho phép cậu phóng thích trước mình, dưới thân không ngừng đẩy nhanh động tác, hưởng thụ dũng đạo của Minh Phong càng co rút lợi hại hơn, nơi đó, mấp máy, không ngừng co rút cứ như muốn hút hết tất cả chất lỏng trong cơ thể Phong Hổ.
Minh Phong mở to ánh mắt có chút mông lung, có chút nén giận nhìn chằm chằm Phong Hộ, oán giận siết chặt dũng đạo dưới thân—— Phong Hổ hút một ngụm khí: “Trời ạ, Minh Phong! Ngươi thật sự quá——”
Điên cuồng đong đưa thắt lưng, dùng tộc độ nhanh nhất có thể ra vào trong cơ thể Minh Phong, nơi đó hiện giờ đã siết chặt đến mức có chút khó khăn khi tiến tới!
“Ừ a!——” Trong nháy mắt Phong Hổ bắn ra, y buông Minh Phong, để hai người cùng đạt tới cao trào.
“Hô hô——” Minh Phong thở hổn hển, khoái cảm cực hạn làm toàn thân cậu vô lực, căn bản không đẩy nổi nam nhân trên người mình.
“Ân——”
Phong Hổ ngay cả nghỉ ngơi cũng không cần, lẳng lặng hưởng thụ cơn co rút mãnh liệt ở tiểu huyệt Minh Phong sau khi đạt tới cao trào. Y giữ nguyên tư thế của hai người, bế đứng Minh Phong lên.
Vì thế, Minh Phong lập tức dựa vào người Phong Hổ, bộ vị tương liên vì nguyên nhân thể trọng cùng dịch trơn lúc nãy lại càng tiến vào sâu hơn.
Minh Phong hút một hơi, cậu có cảm giác cơ thể mình một lần nữa bị kéo căng, mãnh liệt mà trực tiếp!
Phong Hổ đắc ý ôm cậu, hung hăng kéo cơ thể cậu xuống——
“A! Ân——” Minh Phong sợ hãi kêu lên.
“Cảm giác rất tuyệt đi.” Đôi môi dày áp sát vành tai Minh Phong. Sau đó, tiếp tục thần tốc chuyển động gắng gượng.
“Ân, ngô—— a——”
Một lát sau, khi Minh Phong lần thứ hai bắn ra, Phong Hổ xoay người cậu lại, để lưng cậu dán lên ngực y, sau đó áp đảo Minh Phong, để cậu quỳ trên giường.
Trải qua hai lần cao trào, Minh Phong đã vô lực dùng cánh tay chống đỡ cơ thể mình, cậu đành phải dựa nửa người trên xuống giường, cái mông nhếch lên cao cao, tất cả bộ vị bí ẩn đều bại lộ trước ánh mắt nóng rực của Phong Hổ. Tiểu huyệt xinh đẹp đang ʍút̼ chặt gắng gượng y, khoái cảm từ cơn co rút kịch liệt đang phun ra nút vào. Phong Hổ nhẹ nhàng mơn trớn nếp nhăn xung quanh, làm tiểu huyệt lại càng co rút dữ dội hơn, làm y càng hưởng thụ khoái cảm bị kẹp chặt hơn.
Phong Hổ nắm lấy mông cậu, ngón tay bấu vào phần thịt mềm mại trên cánh mông, hưởng thụ cảm xúc mềm mại co giãn.
“Ân——” Chỉ chốc lát sau, cánh mông trắng nõn đã xuất hiện dấu đỏ rõ rệt, Phong Hổ nhìn vậy lại càng hưng phấn hơn, gắng gượng trong cơ thể Minh Phong lại càng trướng to hơn.
Chậm rãi trừu sáp, cẩn thận từng chút biến hóa của bộ vị bí ẩn nhất yếu ớt nhất của Minh Phong, kỹ càng thể nghiệm khoái cảm cực hạn từ nơi đó mang đến, thẳng đến khi cả hai người đều không thể kiềm được mới bắt đầu điên cuồng trừu sáp——
Hoàn Chương 55.