Chương 15: Tiền sư gia
Thời điểm đến trấn, trời đã tối.
Nhìn thấy trời đã hoàn toàn tối đen như mực, Nguyên nương không biết làm sao, không biết nên làm những gì?"Nhị nương, ngươi nói chúng ta bây giờ nên làm gì a? Nếu như có Tam nương ở đây là tốt rồi, đáng tiếc nàng đã đi đến nhà lão sư của nàng ở nơi nào rồi, người quen của nàng nhiều có thể giúp được ít nhiều. "
"Đúng đấy, ta xem chúng ta hiện tại trước tiên vẫn đi tìm Tiền sư gia đi, Tiền sư gia cùng Tam nương có quen biết, nàng là người hiểu rõ tình huống của dân chúng nhất, nói không chừng nàng có thể trợ giúp chúng ta " nhị nương đề nghị.
"Được, theo lời ngươi nói làm đi, " Nguyên nương một bộ ngươi làm chủ, để nhị nương có chút bất đắc dĩ,
"Uh, bất quá lúc này, chúng ta trước tiên phải đi mua một ít đồ vật, cũng không thể tay không đi bái phỏng."
"Ai, nói cũng đúng, vậy ngươi xem chúng ta nên mua cái gì?"
"Mua một ít bánh ngọt được rồi, Tiền sư gia là người từng va chạm xã hội, lễ vật này của chúng ta nàng ấy xem cũng không lọt mắt, chỉ cần không mất lễ nghi là tốt rồi, "
"Được, nhị nương vậy chúng ta hiện tại đi thôi." Nguyên nương có chút lo lắng, là đang lo lắng Trương Tiểu Thúy đi,
Hai người trước tiên đi tới tiệm bánh ngọt mua một ít điểm tâm tốt nhất, sau đó nhị nương hỏi thăm được địa chỉ đi tới nhà Tiền sư gia.
Nhà Tiền sư gia cũng không khó tìm, cách huyện nha không xa, hai người đến vào thời điểm nhà Tiền sư gia đang dùng cơm, Tiền sư gia nghe các nàng nói là tỷ tỷ của Tam nương, cũng nhiệt tình chiêu đãi các nàng.
Tiền sư gia là một nữ nhân hơn bốn mươi tuổi, xem ra rất khôn khéo, nhìn thấy Nguyên nương trong tay xem chừng là lễ vật, càng̀ thân thiết, tuy rằng nàng không để ý chút đồ vật kia, thế nhưng đó là một loại thái độ.
"Ai nha, tới thì tới đi, sao còn cầm này nọ, Tam nương cùng ta rất quen đây, " Tiền sư gia khách khí nói.
"Muộn như vậy còn đến phiền phức sư gia thực sự là thật không tiện, " nhị nương cũng theo khách khí nói.
"Đúng đấy, đúng đấy, " Nguyên nương theo phụ họa.
"Ai, ta cùng Tam nương là bằng hữu, các ngươi là tỷ tỷ của nàng, nên đều là người của mình, nói gì quấy rầy hay không, " Tiền sư gia tiếp tục khách khí nói.
"Tiền sư gia thực sự là đại nữ nhân trọng tình trọng nghĩa, không trách Tam nương đều ở trước mặt chúng ta khen ngài đây?" Nhị nương tán thưởng nhìn Tiền sư gia.
Tiền sư gia nghe nhị nương nói nàng là người trọng tình trọng nghĩa, trong lòng rất cao hứng, bất kể là ai đều thích nghe tán dương, lại nghe được nhị nương nói Tam nương ở nhà trước mặt mọi người khích lệ chính mình, trong lòng càng cao hứng hơn,
"Ha ha... Đâu có, đâu có," tuy rằng Tiền sư gia lần nữa khiêm tốn, thế nhưng nhị nương biết tiền sư gia đang cao hứng,
"Tam nương có ở nhà khích lệ quá Tiền sư gia sao? Ta làm sao không biết, " Nguyên nương có chút kỳ quái nghĩ, nhưng nhìn thấy nhị nương cùng Tiền sư gia tán gẫu đến cao hứng như vậy, Nguyên nương có ngốc cũng biết lời kia không phải là bây giờ có thể hỏi.
"Tam nương là người có tiền đồ lớn a, không chỉ học vấn rộng hơn nữa nhân phẩm cũng rất tốt, " Tiền sư gia đối với Tam nương rất xem trọng, nếu không nàng là đường đường là một sư gia, cần gì phải cùng một tú tài nghèo túng giao hảo, còn không phải là bởi vì xem trọng công danh của Tam nương sau này.
Nhưng đây đều là ý nghĩ trong lòng sẽ không ai ngu ngốc nói ra.
"Thê chủ đại nhân, mời ngài tới đây một chút, " tại thời điểm mọi người đang đàm luận cao hứng, phu lang của Tiền sư gia ở ngoài cửa hô một tiếng,
Tiền sư gia biết phu lang mình là một người hiền lành, nếu tại thời điểm mình và bằng hữu nói chuyện mà đánh gãy nhất định là có chuyện quan trọng, cho nên lập tức Tiền sư gia hướng về hai người nói câu xin lỗi, rồi đi ra ngoài.
"Thê chủ đại nhân ngài xem, " phu lang Tiền sư gia mở ra bánh ngọt nhị nương các nàng mang đến, chỉ vào bên trong nói.
Tiền sư gia liếc mắt nhìn bánh ngọt, hơi nheo mắt, " Nhị tỷ này của Tam nương đúng là không giống như lời đồn đại, là một người thú vị. "
Tiền sư gia sau khi trở lại, đối với nhị nương các nàng càng thêm̀ nhiệt tình, nhị nương cùng Nguyên nương hai người liếc mắt nhìn nhau, trong lòng mình thở phào nhẹ nhõm, xem ra không làm sai a.
"Nếu chúng ta đều là bằng hữu, vậy cứ nói thẳng ra, các ngươi hôm nay tới để làm gì?"
"Nếu Tiền sư gia là một người sảng khoái, vậy chúng ta cũng không giấu giấu diếm diếm, là như vậy..." Nhị nương đem chuyện đã xảy ra đầu đuôi nói cho Tiền sư gia.
Tiền sư gia càng nghe nhíu mày càng chặt, sau khi nghe xong, Tiền sư gia trầm mặc thời gian rất lâu, mới thở dài một tiếng "Ai, chuyện này cũng không dễ dàng giải quyết a!" Sau đó lại cau mày nhìn Nguyên nương "Ngươi làm sao ngay cả phu lang ngươi cũng không quản được a, thực sự là hồ đồ, này thì tốt rồi, nếu như nháo ch.ết người, ta xem các ngươi làm sao bây giờ?"
"Ngày hôm nay ta cũng nghe nói chuyện này, chỉ là không nghĩ tới, nam nhân gan to bằng trời kia lại là phu lang của Nguyên nương ngươi. "
Nguyên nương nghe Tiền sư gia răn dạy, cũng không dám phản bác, bây giờ nghe Tiền sư gia nói sẽ nháo ch.ết người, lúc này Nguyên nương mới chính thức sợ sệt, nếu như thật sự nháo ch.ết người, Nguyên nương cũng không dám tưởng tượng cuộc sống sau này làm sao mà qua nổi? Hài tử nên làm gì?
"Tiền sư gia, Đại tỷ của ta cũng biết sai rồi, việc cấp bách, kính xin Tiền sư gia chỉ giáo, chúng ta nên làm sao cứu tỷ phu ta?" Nhị nương cung kính hướng về Tiền sư gia thi lễ.
Tiền sư gia vốn đã nhận tiền của các nàng, nói cũng không nháo ch.ết người, vẫn có cơ hội cứu người.
"Việc cấp bách chính là để người cáo trạng huỷ bỏ đơn kiện, đến nhà người bị hại xin chịu tội, để người ta tha thứ cho các ngươi, đương nhiên tiền đền bù khẳng định là con số không ít, chỉ cần các nàng chịu huỷ bỏ đơn kiện, như vậy anh rể ngươi tự nhiên cũng sẽ được cứu, về phía Vu đại nhân, ta tự nhiên sẽ cầu xin, để anh rể ngươi bên lao bên trong sẽ dễ chịu hơn một chút. "
Nhị nương vội vàng hướng Tiền sư gia nói cám ơn, nhị nương mới đến dị thế không bao lâu, cũng khôg quá hiểu luật pháp nơi này, người trong thôn biết chữ rất ít, chớ nói chi là hiểu luật pháp, hơn nữa Tam nương còn không ở nhà, lần này nghe Tiền sư gia nói như vậy, trong lòng cũng đã có tính toán, hơn nữa Tiền sư gia đáp ứng các nàng vì Trương Tiểu Thúy cầu xin.
Kỳ thực nhị nương hi vọng Trương Tiểu Thúy có thể ở bên trong nhà lao chịu khổ một chút, để hắn nhớ rõ, đương nhiên lời này là không thể nói ra miệng.
Chuyện này có mặt mày, nhị nương cùng Nguyên nương cũng cáo từ, Tiền sư gia cũng mang tính tượng trưng nói lưu khách, chỉ là sắc trời rất muộn, nhị nương cùng Nguyên nương cũng cáo từ.
Nhị nương cùng Nguyên nương đi rồi sau đó, Tiền sư gia đối với mình phu lang cười nói: "Nhị nương kia đúng là một người thú vị,người trong thôn quê cũng có thể có kiến thức như vậy, cũng tốt."
Trên đường đi về nhà, nhị nương nhìn Nguyên nương biến sắc liên tục, âm thầm lắc đầu, chuyện này kỳ thực không dễ giải quyết như vậy, Trương Tiểu Thúy ỷ vào lương da bán đắc, bán không ít ra ngoài, lần này cho dù có thể sử dụng tiền giải quyết, tiền nhà Nguyên nương các nàng cũng nhất định không đủ, cuối cùng, còn không phải bản thân đi giải quyết.
Nhị nương nghĩ đến mới tiền tới tay, bây giờ lại bay ra ngoài, vẫn là tại Trương Tiểu Thúy, trong lòng thì có chút uất ức, nhưng nhìn mặt mũi Nguyên nương, nhị nương cũng sẽ không thấy ch.ết mà không cứu.
"Đại tỷ, lúc này tỷ phu nếu như trở về, ngươi cũng hảo hảo quản hắn đi, " nhị nương giọng điệu tâm trường nói.
"Được, được " Nguyên nương vội vã đáp.
Đến trong thôn thì sắc trời đã đen kịt rồi, nhị nương cùng Nguyên nương ai về nhà nấy, hẹn cẩn thận ngày mai đi đến nhà những người bị hại kia chịu lỗi.
Nhị nương đi tới trong viện thì nhìn thấy Lý Thanh đang đứng ở trong viện, kinh hỉ nhìn mình, vội vã nhanh chóng chạy tới, đứng bên người nhị nương, "Thê chủ, ngươi đã về rồi!"
Nghe thấy Lý Thanh quan tâm, nhị nương bỗng nhiên hơi cảm động, mặc kệ ở bên ngoài vất vả như thế nào, sau khi về đến nhà, đều sẽ một nam nhân quan tâm mình như vậy.
"Uh, trở về, " nhị nương ôn hòa đáp,
Có thể là nhị nương ánh mắt quá mức nóng, Lý Thanh đột nhiên thật ngại ngùng cúi đầu, nhìn Lý Thanh thẹn thùng, nhị nương kéo tay nhỏ của Lý Thanh, hướng về trong phòng, Lý Thanh cũng không có giãy dụa.
"Ngôn Nhi đã ngủ chưa?"
"Uh, ngủ, vốn định chờ thê chủ trở về, thế nhưng vẫn ngủ, trước lúc ngủ bảo chúng ta thê chủ lúc trở lại đánh thức hắn."
Nhị nương nghe xong rất cao hứng, Ngôn Nhi cũng học quan tâm mình, xem ra mình vẫn tính là một người nương thích hợp a.
"Ca ca đâu?"
"Đại ca vốn định chờ ngươi trở về, thế nhưng Thần Dương còn nhỏ, nên ta để bọn họ đi ngủ, "
"Uh, ngươi làm rất tốt,cực khổ ngươi, " nhị nương nhìn Lý Thanh nghiêm túc nói.
Lý Thanh trong nháy mắt sửng sốt, sau đó giống như phản xạ có điều kiện nói: "Không cực khổ " đúng đấy, thật sự không cực khổ, tháng ngày hiện tại đối với Lý Thanh đều không tưởng tượng nổi, chính mình cũng không nghĩ tới sẽ có những ngày hạnh phúc như vậy.
Trước đây Lý Thanh cảm thấy chỉ cần có người thu nhận giúp đỡ mình chính là hạnh phúc lớn nhất, sau khi gả cho nhị nương, Lý Thanh nghĩ tới Ngôn Nhi có thể không chịu đói, không chịu đòn chính là hạnh phúc, còn mình thế nào đều không đáng kể, chỉ là không nghĩ tới sau đó thê chủ thay đổi, mình lại có thể trải qua ngày tháng hạnh phúc như vậy, chi nên thật sự không cực khổ.