Chương 4-2: Chương 4.2
" Nương !" Giọng nói non nớt vang lên mang theo tia ủy khuất .
" Gọi ta là mẫu thân . Nghe rõ chưa ?" Một giọng nói mang theo nghiêm khắc kèm cảnh cáo .
" Dạ ! Mẫu thân " Đứa bé trong mắt đã ngập nước nhưng vẫn hít hít mũi không cho nước mắt rơi xuống .
"Phu nhân .." Điền ma ma lên tiếng muốn nói nhưng đã bị phụ nhân đang nửa nằm nửa ngồi trên ghế quý phi cắt ngang .
" Điền ma ma , ta thấy bà cũng lớn tuổi rồi có muốn về quê ngậm kẹo đùa với cháu không ?" Tuy lời nói nhàn nhạt không nghe ra cảm xúc nhưng cũng đủ làm Điền ma ma hoảng sợ .
Đứa bé thấy không khí căng thẳng nên rất biết điều ngồi im lặng một bên .
" Đây là có chuyện gì ?" Kèm theo tiếng nói là một người nam nhân cao lớn có khuôn mặt rất anh tuấn bước vào , nếu có Hạ Tịnh Đình ở đây chắc chắn mọi người sẽ nhìn ra hai người có quan hệ vì Hạ Tịnh Đình có bảy phần giống với nam nhân này .
" Gia , không có gì ! Thiếp thân chỉ đang nói một ít chuyện với Bân nhi thôi !" Phụ nhân đứng dậy giúp nam nhân đó cởi áo choàng giao cho nha hoàn bên cạnh , nhận lấy ly trà của nha hoàn đặt vào tay hắn xong nàng mới ngồi xuống bên cạnh .
" Bân nhi , không chào phụ thân sao ?" Hắn hướng về phía đứa trẻ cười hỏi .
Đứa trẻ liền nhào vào lòng hắn vùi mặt trong đó .Phụ nhân ngồi bên cạnh cười nhưng nếu nhìn kĩ nụ cười đó không đạt đến đáy mắt .
---- ta phân --- ta phân --- ---------
Mộc Tuấn Phong cảm thấy rất khó chịu vì ngày nào cũng ngồi đối diện với nụ cười giả tạo của Mộc Tuấn Phi .Nhưng Mộc Tuấn Phi chưa ra tay thì hắn không thể tùy tiện để lộ ra chuyện gì đành phải cắn răng mà ngày ngày trưng ra khuôn mặt tươi cười còn giả dối hơn Mộc Tuấn Phi nữa .
------ lăn qua --- ------ ---------
" Hạ Lâm .... Trương thị ... hai người ra đây cho ta " Một người đàn bà mập mạp hai tay chống hông chân dạng ra ( tư thế của lư hương ) đứng trước của nhà huynh muội Hạ gia mà la hét .
Năm đứa trẻ trong phòng lú đầu ra cửa sổ xem . Trương thị nghe tiếng hét thì đi ra ngoài mở cửa .
" Nương Thạch Đầu , ngươi đứng trước cửa nhà ta la hét cái gì chứ ?" Trương thị khó hiểu hỏi , rõ ràng mình không đắc tội nàng ta ở đây hét cái gì mà hét .
" Trương thị cô giỏi lắm dạy con cô đi đánh người " Nương Thạch Đầu là Điền thị chỉ tay vào Trương thị mà nói .
" Ta dạy con ta đánh người khi nào ? Cô đừng có ngậm máu phun người " Trương thị giận đến mặt đỏ bừng .
" Ta ngậm máu phun người . Cô mở to mắt lên mà nhìn con cô đánh Thạch Đầu và Đại Nữu nhà ta ra thành cái dạng gì ?" Vừa nói Điền thị vừa lôi Thạch Đầu và Đại Nữu ra trước mặt .
Hạ Tịnh Đình đang xem qua cửa sổ rất muốn cười . Đại Nữu vốn đã mập sau khi vật lộn với nàng sau còn bị nhị ca đạp cho một cái nên bây giờ càng nhìn càng giống lợn rồi . Hạ Tịnh Đình và Hạ Tử Thiên thì nghẹn cười muốn nội thương còn ba người còn lại không cố kị gì mà ôm bụng cười lăn lộn .
Nghe được tiếng cười từ trong phòng truyền ra Điền thị như bị động kinh nhảy lên bắt đầu chửi đổng . Trương thị mặt càng ngày càng xanh . Hạ Tử Thiên thấy tình hình không ổn nên ra hiệu cho ba người kia im lặng còn mình thì đi ra ngoài giúp nương .