Chương 22 – Gặp lại Robin



Bão cát dữ dội quét qua bầu trời Alabasta.
Con tàu nhỏ của băng Mũ Rơm đang tiến gần Alubarna, thủ đô đang chìm trong hỗn loạn giữa quân nổi dậy và quân triều đình.


Anh Sơn đứng trên mũi tàu, gió sa mạc thổi tung áo choàng đen của anh.
“Không khí chiến tranh… mùi máu và sợ hãi. Crocodile đã chuẩn bị kỹ thật.”
Vivi siết chặt nắm tay, ánh mắt lo âu:


“Anh Sơn, chúng ta phải ngăn được hắn trước khi người dân đổ máu.”
Anh gật đầu, tay phải khẽ giơ lên, Long Lực Vô Hạn phát ra sóng năng lượng, chia cát ra như mở lối giữa sa mạc.


Con tàu lướt đi nhẹ như đang trôi trên nước.

🌙 Bóng đêm trong cung điện
Khi băng Mũ Rơm xâm nhập vào cung điện cũ của Alabasta, họ bắt gặp Robin đứng chờ.


Cô mặc áo choàng đen, nửa mặt che khuất, chỉ để lộ đôi mắt lạnh nhưng sâu thẳm.
“Chúng ta lại gặp nhau rồi, anh Sơn.”
“Phải. Lần này cô định đối đầu với ta, hay… đứng cùng?”


Robin khẽ cười, bước tới một bước, cát dưới chân khẽ chuyển động.
“Anh nghĩ tôi dễ đoán đến thế sao? Tôi chỉ làm việc cho Crocodile vì mục tiêu riêng.”
Anh Sơn nhìn thẳng vào cô, ánh mắt nghiêm mà dịu:


“Cô đang tìm Poneglyph, đúng không? Những tấm bia lịch sử mà Thế giới Cấm kỵ.”
Robin thoáng giật mình – rất ít người ngoài hiểu được điều đó.
“Anh biết về Poneglyph?”


“Ta biết nhiều hơn cô tưởng. Nhưng thứ cô thật sự tìm… là tự do.”
Không khí im lặng vài giây.
Trong đôi mắt Robin, thứ gì đó vừa vỡ ra – không phải giận dữ, mà là một tia cảm xúc lâu rồi mới sống lại.


Hệ thống vang nhẹ trong đầu anh Sơn:
[Tình cảm Nico Robin +40]
[Kích hoạt nhiệm vụ phụ: “Giải phóng quá khứ của người đọc lịch sử”]

⚔️ Sự lựa chọn của Robin
Bên ngoài, Crocodile xuất hiện.


“Miss All Sunday, ngươi phản bội ta sao?”
Cơn gió xoáy cát dựng lên, Crocodile bước đến với ánh mắt khinh miệt.
Robin im lặng.
Anh Sơn tiến lên, chắn giữa hai người.
“Cô ấy không còn thuộc về ngươi nữa.”


Crocodile cười nhạt, tay hắn hóa thành cát.
“Ngươi nghĩ ngươi có thể bảo vệ cô ta à?”
“Không phải nghĩ – mà là chắc chắn.”


Cát và năng lượng vô hạn va chạm, tạo thành bức tường sáng khổng lồ che phủ nửa cung điện.
Robin nhìn cảnh tượng ấy, bàn tay run khẽ.
“Anh… thật điên rồ.”


“Và chính điều đó khiến ta là ta.” – anh mỉm cười.

💠 Kết chương 22
Bão cát tan dần, Crocodile biến mất vào cơn xoáy.
Robin đứng bên anh Sơn, đôi mắt giờ đây không còn lạnh như trước.


“Anh Sơn… cảm ơn vì đã không coi tôi là kẻ xấu.”
“Không ai sinh ra đã là kẻ xấu cả.”
Cô khẽ mỉm cười, lần đầu tiên thật lòng:
“Có lẽ… tôi sẽ đi cùng anh, một thời gian.”
Hệ thống vang:


[Robin tạm thời đồng hành cùng băng Mũ Rơm]
[Phần thưởng: Mở khóa kỹ năng – Kiến Thức Cổ Đại Vô Hạn 📜]
Xa xa, Luffy hét lớn:
“Sơn! Nhanh lên! Tới lượt chúng ta xử Crocodile đó!”
Anh quay lại, mỉm cười với Robin:


“Cô nghe rồi đó. Trận chiến thật sự mới bắt đầu.”






Truyện liên quan