Chương 37 – Perona: Nữ Hoàng Bóng Ma và Cuộc Gặp Gỡ Trong Sương



Sau khi Luffy, Zoro và Sanji tản ra truy lùng dấu vết của Gecko Moria,
Anh Sơn quyết định đi một mình – vì cảm giác có thứ gì đó khác lạ đang theo dõi mình.
Gió thổi lành lạnh.


Cả lâu đài chìm trong màn sương mờ, những con búp bê và zombie treo lủng lẳng trên tường, ánh mắt trống rỗng như đang mỉm cười.
Tiếng hát khe khẽ vang lên phía xa – ngọt ngào mà rờn rợn.


“La~ la~ la~ những linh hồn bé nhỏ, các ngươi sẽ thuộc về ta~”
Anh Sơn nhíu mày:
“Giọng hát này… chẳng phải tiếng của ma, mà là của một người cô đơn.”

Nữ hoàng bóng ma xuất hiện


Một cô gái với mái tóc hồng, váy lolita trắng đen, bay lơ lửng giữa không trung xuất hiện — Perona, “Nữ hoàng bóng ma” của Moria.
Bên cạnh cô là vô số bóng ma nhỏ, bay quanh và cười khúc khích.
Perona nheo mắt nhìn anh:


“Ngươi là ai? Sao không sợ ta? Ai gặp ta cũng phải tuyệt vọng cơ mà!”
Anh Sơn cười nhẹ, giọng điềm tĩnh:
“Vì ta từng đối mặt với thần ch.ết rồi. Nên hồn ma… không đáng sợ bằng nỗi cô đơn.”


Perona hơi sững lại.
Lần đầu tiên có người nói với cô bằng giọng bình thản như thế.

Thử thách của Perona
Perona lập tức giơ tay:
“Thử xem ngươi có thật mạnh miệng như vậy không! Negative Hollow!!”


Những hồn ma xuyên qua cơ thể anh Sơn, bao phủ bằng năng lượng âm u.
Zoro hay Luffy từng gục ngã vì kỹ năng này – cảm thấy bi quan, tự ti, thậm chí tuyệt vọng.
Nhưng…
Anh Sơn chỉ đứng im, mỉm cười.
Luồng hắc khí tan ra như khói.


“Thú vị thật. Nhưng có vẻ… chính em mới là người đang bị ảnh hưởng bởi tuyệt vọng đó, đúng không?”
Perona lùi lại, ánh mắt ngỡ ngàng:
“Ngươi… làm sao biết—?”


“Vì ta từng như em. Ẩn mình trong bóng tối để không ai thấy mình tổn thương.”

Khoảnh khắc kết nối
Không khí dịu xuống.
Những bóng ma quanh Perona dần tan đi, chỉ còn lại sự im lặng giữa hai người.


Perona cúi đầu, khẽ lẩm bẩm:
“Ta chỉ muốn mọi người đừng bỏ ta lại… như Moria từng làm thôi.”
Anh Sơn khẽ đặt tay lên vai cô, ánh mắt dịu dàng nhưng mạnh mẽ:


“Nếu em muốn… hãy tự bước ra khỏi bóng tối. Thế giới ngoài kia vẫn có người sẵn sàng chờ em mỉm cười.”
Hệ thống khẽ reo:
[Cảm xúc kết nối: Perona +90%]
[Tình cảm: Tin tưởng – 80%]


[Phần thưởng: Vũ khí “Ghost Wand” – điều khiển linh hồn cấp S]
Perona đỏ mặt, quay đi:
“Đừng có nói mấy câu đó! Ngươi làm ta bối rối rồi đó!”
“Yohoho~ Đồ ngốc!”


Anh Sơn chỉ cười, quay lưng đi, để lại sau lưng là một cô gái tóc hồng khẽ nắm lấy cây gậy ma của mình – và nụ cười đầu tiên sau bao năm.

Khi trở lại con tàu, hệ thống lại hiện lên:


[Nhiệm vụ phụ hoàn thành: “Hồi sinh Nụ Cười Trong Bóng Tối”]
[Mở khóa tính năng: Linh Hồn Đồng Minh – triệu hồi linh hồn Perona trợ chiến khi cần.]
Anh nhìn ra biển, khẽ nói:


“Perona… hẹn gặp lại, khi em đủ can đảm bước ra khỏi màn sương ấy.






Truyện liên quan