Chương 65 – Sau Đại Chiến Dressrosa: Tiệc Ăn Mừng và Lời Thề Mới
Khói sau trận chiến đã tan.
Dressrosa rực rỡ ánh đèn, người dân reo hò như mừng ngày thế giới được giải thoát.
Trên quảng trường trung tâm, băng Mũ Rơm, băng anh Sơn, và những người đồng minh cùng tụ họp — tiệc lớn nhất kể từ khi họ đặt chân lên Grand Line bắt đầu.
Tiệc Ăn Mừng Của Tự Do
“Anh Sơn, uống nữa đi!” – Luffy cười toe toét, đưa ra một khúc thịt nướng to bằng cái đầu.
“Không được say đó nha, còn nhiều cô đang đợi anh kìa!” – Nami chống nạnh, trêu.
Anh Sơn chỉ cười nhẹ, ánh mắt lướt qua từng khuôn mặt thân quen:
Zoro đang uống sake cùng Franky,
Sanji bưng đĩa đồ ăn cho Robin và Baby 5,
và ở góc kia — Robin, Baby 5, Vivi, Kalifa, Shirahoshi cùng ngồi với nhau, nụ cười chan hòa như ánh trăng.
Hệ thống vang lên trong đầu anh:
“Tình cảm giữa các thành viên trong hậu cung tăng 10%.
Sự tin tưởng tuyệt đối được kích hoạt – mở khóa: ‘Liên kết trái tim vô hạn’.”
Ánh sáng mờ hồng bao quanh các nàng.
Một sợi dây ánh sáng mảnh, mềm như tơ, kết nối từ tim họ đến tim anh Sơn — minh chứng cho mối liên kết thiêng liêng mà không thế lực nào có thể phá vỡ.
Khoảnh Khắc Riêng
Đêm xuống.
Anh bước ra ban công lâu đài Dressrosa, gió mang theo hương hoa nồng dịu.
Một bóng người tiến lại — Robin.
“Anh lại suy nghĩ nhiều rồi,” cô nói khẽ, tựa đầu lên vai anh.
“Không, chỉ đang nghĩ… về con đường phía trước.”
Robin cười nhẹ, ánh mắt sâu thẳm:
“Con đường đó… anh không đi một mình đâu.”
Từ trong bóng tối, Baby 5 bước ra, trên tay cầm ly rượu.
“Em cũng thế. Dù anh có đi đâu, em cũng theo.”
Cả hai nàng cùng nắm tay anh, ánh trăng chiếu lên ba người — một khung cảnh yên bình sau bão tố.
“Anh sẽ không bao giờ để ai tổn thương các em.” – Anh Sơn khẽ siết tay họ, giọng trầm ấm.
Hệ Thống Báo Hiệu
Đột nhiên, âm thanh quen thuộc vang lên trong đầu anh:
“Thông báo: Dữ liệu từ Zou đã được mở.
Manh mối về Tứ Hoàng Kaido đã xuất hiện.
Địa điểm kế tiếp: Đảo Voi – Zou.”
Luffy nghe thấy, phấn khích hô to:
“Zou à!? Đi thôi!!!”
Nhưng anh Sơn chỉ nhướng mày, nhìn về phía xa — nơi bầu trời rực sáng bởi sao băng.
Một linh cảm mơ hồ xuất hiện: Kaido không phải thử thách duy nhất, mà còn là bí ẩn đằng sau Thiên Long Nhân và Imu, kẻ mà anh đã từng gặp và chưa hiểu hết.
“Được rồi…” – Anh nói khẽ.
“Bữa tiệc này sẽ kết thúc khi tự do thật sự bắt đầu.”
Sáng Hôm Sau
Cả băng Mũ Rơm, các đồng minh, và những người anh từng cảm hóa đều tụ lại dưới bến cảng.
Chiếc tàu Sunny và Hạm Vô Hạn của anh Sơn cập mạn nhau.
Robin vẫy tay:
“Lên đường thôi, thuyền trưởng.”
Anh Sơn mỉm cười, giơ tay chào dân chúng:
“Cảm ơn Dressrosa! Tự do mãi mãi thuộc về các người!”
Gió thổi tung áo choàng anh. Cánh buồm giương lên, hướng về phương bắc — Zou, vùng đất của voi khổng lồ và bí mật nghìn năm.
Kết thúc chương 65 – Tiệc Ăn Mừng Tự Do: Khi bình yên tạm lắng, sóng gió lại bắt đầu.











