Chương 90 – Bonney và Cánh Cửa Ký Ức



Bối cảnh:
Sau khi trận chiến với CP0 kết thúc, Egghead trở lại yên tĩnh.
Các vệ tinh Vegapunk đang khôi phục lại hệ thống năng lượng.


Nhưng giữa đêm, Bonney lặng lẽ rời khỏi nhóm, hướng về phòng dữ liệu ký ức — nơi cất giữ quá khứ của cha cô, Bartholomew Kuma.

Anh Sơn phát hiện nhờ hệ thống cảm ứng vô hạn.


[Hệ thống: Cảnh báo – tín hiệu sinh học của Bonney đang di chuyển đến khu cấm Memory Lab.]
Anh Sơn (thở dài nhẹ): “Con bé này… lại liều lĩnh nữa rồi.”
Anh triệu hồi Lightcycle, biến mất trong làn sáng trắng.
Phòng Ký Ức của Kuma


Không gian nơi đây tĩnh lặng và lạnh lẽo.
Một cột pha lê khổng lồ tỏa sáng dịu, giữa đó là quả cầu ký ức – chứa toàn bộ dữ liệu cảm xúc của Kuma.
Bonney chạm tay vào đó, nước mắt lăn dài trên má.


Bonney: “Cha… cuối cùng con cũng tìm thấy cha rồi… tại sao người lại chọn làm vũ khí… tại sao lại chịu đựng một mình…”
Ánh sáng bừng lên.


Ký ức tràn ra khắp căn phòng — hình ảnh Kuma ôm cô khi còn nhỏ, bảo vệ cô khỏi những tay hải tặc, rồi bị bắt đi, dần biến thành vũ khí của chính phủ.
Bonney quỵ xuống, đôi vai run rẩy.


Anh Sơn bước đến, nhẹ nhàng khoác áo cho cô.
Anh Sơn: “Nếu em cứ nhìn mãi vào quá khứ, em sẽ mãi ở lại đó… Kuma chọn hy sinh để em được sống, Bonney.”


Bonney (ngẩng lên, mắt đỏ hoe): “Anh… nếu là anh, anh có thể tha thứ cho họ không? Những kẻ đã biến cha em thành công cụ?”
Anh Sơn: “Không. Nhưng anh có thể khiến họ phải trả giá. Không bằng thù hận, mà bằng công lý.”


Cô im lặng.
Một lúc sau, cô mỉm cười buồn:
Bonney: “Anh thật giống cha em… luôn nói mấy lời khiến người ta không thể ghét nổi.”
Rồi cô bước lại gần, tựa đầu vào ngực anh Sơn.


Bonney: “Em chỉ muốn gặp lại cha… một lần thôi.”
Anh Sơn (nhìn cột ký ức): “Anh có thể giúp em… nhưng điều đó sẽ khiến em thấy mọi đau đớn mà ông ấy đã chịu.”
Bonney: “Em không sợ. Em muốn biết hết.”


Anh Sơn đặt tay lên quả cầu ký ức.
Hệ thống sáng rực:
[Kích hoạt: Liên kết Ký Ức Tạm Thời]
Người trung gian: Sơn – Trạng thái vô hạn
Một luồng ánh sáng bao trùm cả hai.


Họ cùng nhìn thấy Kuma — trong ký ức, ông cười, hiền hậu nói với con gái nhỏ:
Kuma (trong ký ức): “Bonney… dù cha không còn hình dáng người, trái tim cha vẫn luôn ở bên con.”
Bonney bật khóc.


Anh Sơn chỉ lặng lẽ ôm cô, không nói lời nào.
Sau khi liên kết kết thúc
Bonney mệt lả, ngủ gục trên vai anh.
Anh Sơn bế cô ra khỏi phòng, bước đi giữa hành lang sáng mờ.
Lilith (chạy tới): “Anh tìm được cô ấy rồi sao?”


Anh Sơn (mỉm cười): “Ừ. Con bé chỉ cần nghỉ ngơi thôi.”
Anh đặt cô lên giường trong phòng y tế, nhẹ kéo chăn lại.
Anh Sơn (nói nhỏ): “Cha em tự hào về em lắm đó, Bonney.”
Kết chương 90
Hệ thống phát sáng:


[Nhiệm vụ Hoàn Thành: Ký Ức của Người Cha]
Thưởng: Truy Cập Tạm Thời Ký Ức của Vegapunk – Cấp 1]
Ngoài cửa sổ, bầu trời Egghead dần hửng sáng.


Một hành trình mới đang chờ phía trước — và một trái tim vừa được chữa lành.






Truyện liên quan