Chương 3: Nữ phụ hoàng Trần Ngọc Băng

Sau khi ngắm chán khuôn mặt mỹ nhân của mình cô liền nhảy lên giường ngủ một giấc lấy tinh thần tốt nhất để đối phó ba mẹ hiện giờ của mình. Lúc cô tỉnh dậy trong phòng toàn người lạ mặt cũng có người mẹ của thân xác này lữa. Bà đang đứng cùng một người đàn ông lạ mặt, theo cô đoán thì người đàn ông này là ba của mình hiện tại. Người đàn ông đó có cặp lông mày hình lưỡi kiếm, đôi mắt màu đen pha trộn màu xanh lam, đẹp đến mức khiến người đối diện phải thốt lên câu tán thưởng. Tuy nhiên, tia sắc bén trong đôi mắt đó làm hỏng cả vẻ đẹp rạng ngời hiếm có của nó. Một chiếc mũi cao, đôi môi mỏng, gương mặt hoàn hảo không toát ra vẻ tà khí, lạnh lùng hay thoải mái mà vẻ ngông cuồng độc tôn và sát khí như Diêm la dưới địa ngục. Điều đặc biệt nhất ở đây là mái tóc màu tím. Nếu nhìn thì ông ta chẳng khác nào một tràng trai tân cả.


Mái tóc màu tím, khí chất nữ vương chẳng lẽ cô xuyên vào câu truyện đó, điều này cũng có thể xảy ra. Nhưng mà không thể có chuyện chùng hợp thế này được. không thể nào có chuyện đó được.
- băng nhi con tỉnh rồi, con có thấy chỗ nào không khỏe thì nói cho ba mẹ biết.


Nhờ giọng nói của mẹ cô hiện tại nên mới kéo cô trở lại hoàn cảnh hiện giờ.đầu tiên là phải đối phó với bố mẹ của thân xác trước đã rồi tìm hiểu thân phận mình sau cái đã.


_ Mẹ con không sao chỉ là cảm thấy những đầu chắc do mới bị sốt xong nghỉ nghơi một lúc là sẽ xong, ba mẹ đừng lo lắng cho con.
Cô cũng phải bái phục mình vì tài diễn xuất của cô quá giỏi biết vậy cô lên đi làm diễn viên thì hơn. Chắc sẽ chở thành ảnh hậu mất thôi.






Truyện liên quan