Chương 12

-Ngươi hôn đủ chưa?


Tên nam nhân tóc trắng sau giờ phút kinh hoàng trên mặt bắt đầu giang đầy hắc tuyến. Hắn nhẫn tâm lấy tay hất đầu ta ra như hất một cục đá. Mama mia, ta quay sang định mắng cho hắn một trận nhưng vừa quay đầu lại ta đã bị làm cho kinh ngạc. Má ơi…hắn là con người đẹp nhất mà ta 18 năm nay ta mới gặp được! Đẹp kinh khủng,đẹp dã man,đẹp tàn nhẫn ~ ~ ~,hắn đẹp hơn ta khi giả nam nhân gấp ngàn vạn lần. Nổi bật nhất là mái tóc bạch kim chảy dài óng lánh,thời này có thuốc nhuộm tóc hả? Hình như không có nha,thật sự là một mái tóc đẹp vô cùng hiếm có, ngay cả khuôn mặt cũng vô cùng tuấn mĩ,đôi mắt xếch chứa ánh nhìn tà mị ẩn đằng sau hàng mi dài,sóng mũi nhỏ nhắn,thẳng cao không mang chút tì vết, đôi môi màu đỏ nhạt của hoa đào mang độ cong tuyệt hảo,cả khuôn mặt hắn như được điêu khắc từ tinh hoa của đất trời,hấp thụ sự thuần khiết của cỏ cây,khí chất lại cao ngạo như khổng tước. Vẻ đẹp của hắn quá hoàn mĩ,hoàn mĩ đến nỗi làm người ta không dám chạm vào,sợ rằng chỉ một sơ suất nhỏ cũng làm vỡ đi sự hoàn mĩ đó,quả thật rất giống tiên nhân.Những nam diễn viên đóng phim cổ trang mà nhìn thấy tên này chỉ còn có nước bỏ nghề, nhìn thấy chưa,đây chính là tuyệt đại mỹ nam trong truyền thuyết. Những nữ nhân xung quanh nhìn thấy hắn đề bật khóc…ách…


-Công tử tóc trắng ơi,chàng thật là tuyệt tuyệt đẹp!
-Ta tình nguyện ch.ết dưới chân chàng,công tử ơi!


Nhìn thấy chưa? Nữ nhân cổ đại “e ngại thẹn thùng” trong truyền thuyết đó,ngay cả Vân Đình cũng ngẩn ngơ vì hắn,xem có làm ta tức ch.ết không? Ta đang là nam nhân đó nha.
-Xoẹt…!


-Á…cứu mạng!
Ách…má ơi,hắn rút kiếm xoay một vòng làm cả bọn nữ nhân mê trai mặt mày xanh mét thi nhau bỏ chạy toán loạn. Khuôn mặt làm cho người ta không lạnh mà run,rất lãnh khốc~. Đột nhiên,hắn chĩa kiếm vào mặt ta…ấy ấy ấy…đừng đùa nha!
-Ngươi vừa làm gì ta?


-Ta…ta chỉ bất đắc dĩ cướp của ngươi một nụ hôn thôi mà!


Oái,ta lại quên mất ta đang là nam nhân,trời ơi làm sao đây? Ta không muốn ch.ết như vậy đâu nha,rồi sau này sử sách sẽ ghi lại tên ta với sự kiện trọng đại ngày hôn nay ” tứ tiểu thư của phủ tể tướng Nam Ngự Yên Yên giả nam nhân đi ra ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt,ngay cả nam nhân cũng không tha,bản tính sắc lang trỗi lên ngay cả nam nhân cũng dám hôn liền bị nam nhân kia cho một phát đao về đoàn tụ với ông bà”


available on google playdownload on app store


Ô…ô…có vẻ nam nhân này rất là muốn giết ta nha,vỗ mông ngựa,vỗ mông ngựa…
-À ờ…đại ca đẹp trai à,ta chỉ là…vô tình thôi!
-Vô tình?


-Vì ta bị đám nữ nhân đó đuổi theo,quýnh quáng thế nào mà lại vấp vào đại ca đẹp trai anh tuấn tiêu sái đây,ta cũng không phải là cố ý,mong đại ca rộng lòng từ bi mà bỏ qua cho,mỗi ngày ta sẽ niệm kinh nam mô a di đà phật cầu phúc cho đại ca!


Tự ái không quan trọng,tính mạng mới là nhất,đừng có giết ta,nếu không tổ tông mười tám đời nhà ngươi đều sẽ không thoát khỏi lời nguyền rủa của ta.
-Chủ nhân!
-Keng!


-Là tiếng kim loại va chạm nhau, hai nhân vật luôn xuất hiện đúng lúc nguy cấp đã xuất hiện,xin giới thiệu đó chính là bạn Thiên Y và bạn Ma Y.Cả hai đang cùng đấu với nam nhân tóc trắng. Tiếng kiếm xoang xoảng bên tai,Vân Đình cuối cùng cũng hoàn hồn mà lăn về phía ta. Ta lúc này chỉ chăm chú nhìn hai bên chiến đấu kịch liệt,động tác cả hai bên vô cùng đẹp mắt,uốn lượn tránh né nhẹ nhàng,thân thủ linh hoạt,xuất chiêu nhanh chóng. Nhìn xem,nhìn xem,đánh nhau giữa các cao thủ trong truyền thuyết đó. Mọi người đều đã bỏ chạy tán loạn,chỉ còn ta và Vân Đình ngồi như hai tảng đá xem đánh nhau.


-Tuyệt,Thiên Y coi chừng bên phải,ấy…đại ca à,đừng ta tay trên mặt nha,mất hết vẻ đẹp trai của người ta. Ma Y,ngươi coi chừng mặt của đại ca đẹp trai tóc trắng nha…
-Nhị ca,không được…


Một giọng nam cực kì trong trẻo cất lên sau lưng ta,OMG…lần này là một nam nhân tóc vàng,khuôn mặt rất baby,làn da trắng mịn như cái bánh bao,hắc hắc…muốn cắn quá.
Đại ca tóc trắng đột nhiên dừng tay,Song Y (gọi chung cả hai) cũng ngừng ra chiêu. Oa…không ngờ hôm nay đi chơi gặp nhiều chuyện quá.


-Nhị ca,đại ca đã căn dặn sang Chu quốc không được gây ra chuyện,huynh quên rồi sao?
-Bọn họ tấn công ta!
-Ai…đại ca tóc trắng à,ai bảo huynh chĩa kiếm vào người ta,hộ vệ của ta nhìn thấy chủ nhân mình sắp ch.ết không lẽ không được ra tay can thiệp?
-Hộ vệ?


-Còn nữa,ta đã bảo đó là chuyện ngoài ý muốn,ta cũng đâu có cố ý…
-Nhị ca,xảy ra chuyện gì vậy?
-Nè người anh em,ta kể cho ngươi nghe,ta chỉ là sơ ý trượt chân ngã lên người nhị ca của ngươi,thế mà hắn đột nhiên rút kiếm kề cổ ta,hộ vệ của ta liền bay tới,thế là đánh nhau!


Cổ? Hình như có chút rát…
-Má ơi,máu…chảy máu…Vân Đình,cổ ta chảy máu rồi,ô…ô…tên hỗn đãn tóc trắng nhà ngươi,dám làm ta chảy máu,nhỡ để lại sẻo thì ngươi tính thế nào hả? Ta mà có sẹo ta sẽ sai Song Y lột da nhà ngươi đắp vào,ô~…


-Ngươi là nam nhân gì mà chảy có một chút máu đã la toáng lên rồi,thật giống đồ đàn bà!
-Con mắt nào của ngươi thấy tiểu thư nhà ta là nam nhân hả?
-Tiểu thư?
Cái miệng hại cái thân~. Vân Đình ngốc nghếch…thảm rồi,ta thảm rồi…


-Ô…chỉ là nói giỡn,các ngươi đừng tin,hahaha,nói giỡn thôi mà…
-Thật là điên!
-Nói ai điên hả? Ngươi làm ta bị thương chảy máu còn không mau xin lỗi lại còn dám **** ta điên? Mama mia,đồ rắm thối!


Hình như ta lỡ miệng nói cái gì rồi thì phải. Mọi người đều nhìn ta bằng ánh mắt quỷ dị. Má ơi,mau mau đi khỏi cái cục diện rắc rối này dùm người ta,ô~. Tên rắm thối tóc trắng,ngươi mà không đẹp trai thì ta đã cào rách mặt ngươi rồi,vì ta “thương hoa tiếc ngọc” nên ngươi mới tránh khỏi đại nạn này đó biết chưa hả? Hắn dường như rất “hiểu lòng” ta,lập tức leo lên xe ngựa mà phóng đi!


-Song Y,các ngươi theo dõi xem hắn đi đâu!
-Để làm gì ạ?
-Để trả thù! Hắn dám làm ta chảy máu,nếu ta không trả thù này thì ta không phải Nam Ngự Yên Yên!

Thời gian trôi qua,sau khi mua sắm thỏa thích,Song Y đã trở về…


-Chủ nhân,hắn sau khi chờ tên tóc vàng đi…nhà xí thì ghé vào một tửu lầu,sau đó lại lên đường đến Tây Sương lâu,hiện giờ vẫn còn đang ở trong đó.
-Tây Sương lâu? Là chỗ nào?
-Là kĩ viện đồng thời là nhà trọ lớn nhất của kinh thành!
-Ở đâu?
-Gần đây thôi ạ!


-Dẫn ta đi!
Kỹ viện? Khuôn mặt hắn thuần khiết như thế mà lại vào kỹ viện? Thật là không ngờ nha. Mặc kệ,tìm cách vào đó rồi sẽ trả thù hắn sau,thối nam nhân,dám làm ta bị thương,chờ đó,ngươi chờ đó…

-Hắc xì ~!
-Nhị ca,huynh sao vậy?
-Chẳng biết! Đệ lôi ta vào kỹ viện làm gì?


-Ở Ngôn quốc ta bị đại ca cấm không cho vào kỹ viện nên rất tò mò,sẵn tiện dịp này ta muốn tìm hiểu cho biết.
-Không nên,đệ còn nhỏ,đừng chú tâm vào những việc này.
-Ta chỉ là xem cho biết thôi mà…
-Như vậy là được rồi,mau tìm chỗ trọ,ngày mai chúng ta sẽ vào hoàng cung Chu quốc!


(đợi xem sự trả thù của Nam Yên nga =)))






Truyện liên quan