Chương 5

Lục gia ở Dung thành, là một gia tộc lớn trong nguyên tác truyện tranh của Tư Vũ.


Lục gia đã tồn tại mấy trăm năm, căn cơ vững trãi, lại cực kì khép mình, người ngoài khó mà tìm hiểu. Người đời chỉ biết Lục thị có một quốc gia kinh tế không thể lay động, lại không biết ở hai đường quân chính ( quân nhân – chính trị) họ cũng có quan hệ không nhỏ, người của Lục gia, phi phú tức quý, không biết bao nhiêu người muốn trèo lên cây đại thụ này.


Chẳng qua trong bộ《 Siêu sao sủng trước cưới sau 》, Kỷ Lâm mới là nam chính, câu chuyện cũng chỉ quay xung quanh hành trình của Kỷ Lâm ở giới giải trí, Lục gia được nhắc tới một cách chuồn chuồn lướt nước không đáng kể trong nguyên tác.. không hề được nói tới tỉ mỉ.


Mấy năm gần đây, nguyên bản chỉ quan tâm tới giao thương – Lục gia bỗng vươn bàn tay vào giới giải trí, ban đầu Kỷ Lâm ký kết hợp đồng với công ty Tinh Phi, nhung đã bị công ty Hoàn Nghệ thu mua.


Hoàn Nghệ tuy rằng là công ty mới thành lập, nhưng có Lục gia làm chỗ dựa, không cần lo lắng thiếu người thiếu tiền, đề nghị của Vu Linh, làm Tư Vũ có chút động tâm.


Tư Vũ nhớ rõ, nguyên thân không có kinh nghiệm, bị công ty lừa đảo kia bắt kí kết hiệp ước 5 năm bất bình đẳng, tưởng hủy hợp đồng? Hoặc là làm đủ 5 năm, công ty bóc lột hết sạch; hoặc là bồi thường tiền, ba ngàn vạn! Một xu cũng không thể thiếu!


available on google playdownload on app store


Ba ngàn vạn a! Tư Vũ chậc lưỡi, trong khoảng thời gian ngắn cô kiếm ở đâu ra nhiều tiền như vậy? Trừ khi bán thân —— bất quá bộ dáng ốm yếu bệnh tật như cô, ai coi trọng nha.
Nghĩ vậy, Tư Vũ nhìn về phía Vu Linh, ngữ khí thập phần chân thành: "Chị Linh, em biết chị đối với em rất tốt, cảm ơn chị, em sẽ suy nghĩ."


Vu Linh còn tưởng rằng cô sẽ đồng ý, cơ hội tốt như vậy, kí kết được với Hoàn Nghệ, tốt hơn nhiều cái công ty rách nát kia chứ?
"Nữ chính MV kia thì......" Vu Linh hỏi.
"Để em suy nghĩ ạ." Tư Vũ mơ hồ không rõ.


Tư Vũ thật sự ngượng ngùng hỏi cô không đi có được không, trong nguyên tác, Kỷ Lâm nhất quyết chọn Chu Tư Vũ làm nữ chính, loại hết những người cạnh tranh có thực lực, không may là trong những nữ diễn viên bị loại ấy có một người rất nổi tiếng, sau khi bị loại người này có đăng status đầy ẩn ý trên Weibo, khiến fans rất tức giận cùng bất bình, vẫn luôn ầm ĩ có người giở trò.


Vốn dĩ nếu Chu Tư Vũ quay chụp tốt, việc này cũng liền thôi, nhưng cô xuất thân không chuyên nghiệp, làm rối tinh rối mù, khiến người ta chắc chắn phải đoán rằng "Trình độ này cũng là người mẫu ư, khẳng định là đi cửa sau", thiếu chút nữa hủy hoại album được kì vọng cao này của Kỷ Lâm.


Các fan của Kỷ Lâm thấy MV chủ đạo bị quay thành như vậy, lừa gạt ai nha? Họ tất nhiên là không trách cứ idol của mình được, vì thế nhất trí công kích Chu Tư Vũ, cô trở thành hot search, tất cả chửi rủa đều mình cô gánh chịu.


Cuối cùng Kỷ Lâm vì chị gái của mình, chủ động đứng ra nhận lỗi, áp chế dư luận, một hồi phong ba bão táp này mới tạm dừng. Nhưng bởi vì Kỷ Lâm bảo vệ Chu Tư Vũ quá rõ ràng, mọi người bắt đầu nghĩ tới quan hệ của hai người bọn họ, có rất nhiều loại suy đoán nổ ra, vậy nên dù chuyện MV tạm thời lắng xuống, Chu Tư Vũ lập tức bị fans của Kỷ Lâm cho vào sổ đen, từ đó về sau không hề cho cô sắc mặt tốt.


Chu Tư Vũ vốn đã mẫn cảm tự ti, sau việc lần này, cô liền oán hận Kỷ Lâm, và khi biết được Kỷ Lâm là em trai cùng mẹ khác cha, cách biệt giữa hai người càng làm cô muốn phát điên......


Tư Vũ thở dài, những việc này làm sao có thể nói cho Vu Linh, cô cũng không nghĩ sẽ đi theo vết xe đổ của Chu Tư Vũ, fan nữ của Kỷ Lâm cực kì điên cuồng, đắc tội họ, cô cũng đừng mong sống tốt.


Bàn xong công việc, Tư Vũ từ trong văn phòng của Vu Linh đi ra, đang muốn đi thang máy xuống dưới tầng, ai ngờ cửa thang máy mở ra, thấy đã có vài người đứng ở bên trong, thiếu niên cầm đầu mặc một thân phong cách Rock, trên người đeo nhiều trang sức kim loại, đang cúi đầu chơi di động —— chính là Kỷ Lâm vừa mới chụp xong quảng cáo.


Thấy thang máy dừng lại, Kỷ Lâm lúc này mới dời ánh mắt khỏi điện thoại, ngẩng đầu nhìn về phía cửa thang máy, nhìn nhìn, cả người liền ngây dại.


Tư Vũ nhìn qua tư liệu của Kỷ Lâm, tự nhiên biết hắn là ai, thấy Kỷ Lâm biểu tình như gặp quỷ, cô chủ động lùi một bước ra phía sau, ý bảo bọn họ đi xuống trước, cô có thể chờ lượt tiếp theo.


"Không, không có việc gì......" Kỷ Lâm giành mở miệng trước, nhấn nút mở cửa, lời vừa thốt ra, hắn phát hiện mình thế nhưng gấp đến độ nói lắp, vội vàng khụ một tiếng, đôi mắt nhìn xuống dưới đất, tiếp tục nói "Vào đi, dù sao cũng không có nhiều người."


Trợ lý Tiểu Ngải đứng ở sau lưng Kỷ Lâm nghe vậy, không khỏi mắt trợn trắng.


Đừng tưởng rằng cô không nghe ra giọng nói nhảy nhót của Kỷ Lâm, không phải chỉ là gặp mặt thôi nha, cần thất thố đến vậy sao? Tiểu Ngải cảm thấy mình như một người mẹ bất lực nhìn con trai nhọc lòng nuôi lớn bị sắc đẹp mê hoặc.


Thấy Kỷ Lâm kiên trì, Tư Vũ cũng không làm bộ, thoải mái hào phóng cảm ơn, nhấc chân bước vào.
So sánh với Kỷ Lâm vẫn luôn âm thầm nhìn trộm, Tư Vũ bình tĩnh hơn nhiều.
Kỷ Lâm coi như là con trai do cô sáng tác ra, có thể nhìn thấy một cách chân thật có gì là không tốt?


Nhưng, Tư Vũ lại không biết, giờ phút này nội tâm của Kỷ Lâm đã sớm rối loạn......
Đây là chị của hắn a...... Từ nhỏ chưa từng thấy mặt, do câu nói lỡ miệng của một người bảo mẫu Kỷ gia, mới biết được cô tồn tại......


Kỷ Lâm lúc đầu còn có thể khắc chế bản thân, chỉ dám nhìn trộm người bên cạnh, lúc sau liền quang minh chính đại mà nhìn, tầm mắt cơ hồ dính trên mặt Tư Vũ, cảm thấy sắc mặt của cô sao lại tái nhợt đến vậy, là ăn không ngon, vẫn là ngủ không tốt? Bệnh của cô có nghiêm trọng không, về sau phải mua thuốc bổ gì cho cô đây? Nếu muốn tặng, nên lấy tư cách gì nha?


Bất tri bất giác, tư duy của Kỷ tiểu thiếu gia đã đi xa thật là xa, hắn đã lên xong kế hoạch làm chị gái mình khỏe mạnh trong 5 năm.


Đừng trách Kỷ Lâm suy nghĩ nhiều, việc Tư Vũ hộc máu lần trước đã dọa hắn sợ rồi, hắn xem qua tư liệu của Tư Vũ chỉ thấy nói thân thể cô không tốt, ngày đó cũng là lần đầu tiên nhìn thấy, thể chất của Tư Vũ đúng là rất kém, thậm chí, yếu ớt giống như một trang giấy mỏng, dùng một chút lực cũng có thể khiến nó vỡ nát.


Gia cảnh của Kỷ Lâm vô cùng tốt, nhưng từ nhỏ đến lớn, lại chưa cảm nhận được cái gọi là thân tình. Kỷ phụ là một thương nhân thành công, bận bịu đến độ chân không chạm đất, trong vòng một năm, ở nhà cũng không tới một tháng; hơn nữa Kỷ Lâm trưởng thành sớm lại hiểu chuyện, từ lâu đã sớm biết, tình nhân của cha hắn có thể đủ một đội bóng, sở dĩ không xuất hiện con riêng làm địa vị của hắn bị dao động, tất cả là vì thân thể của Kỷ phụ có vấn đề, cả đời chỉ có một đứa con trai là hắn.


Nói đến mẹ của hắn...... Kỷ Lâm trào phúng cười cười, phải nói, mẹ của hắn và Tư Vũ là một người vợ tốt, nhưng lại không phải một người mẹ tốt. Bà lấy việc gả vào hào môn là mục tiêu cả đời, thậm chí không tiếc vứt bỏ con gái do mình dứt ruột đẻ ra, nhờ hài tử trong bụng mà đạt thành ý nguyện, bà liền từ bỏ "công cụ" này, cả ngày tham gia các loại tiệc hội, cơ hồ không về nhà, càng không nói đến việc dạy dỗ Kỷ Lâm —— đấy là việc của bảo mẫu.


Gọi là người nhà, cũng chỉ có như vậy.


Bởi vậy, không ai biết, khi Kỷ Lâm biết được chính mình còn có chị gái ruột, vui mừng cỡ nào. Hắn nằm mơ đều muốn có một người thân quan tâm một chút đến hắn, không cần quan tâm quá nhiều, chỉ cần không coi hắn như không khí là đủ rồi, yêu cầu đơn giản như vậy, cha mẹ hắn chưa bao giờ làm được.


Nghĩ tới đây, ánh mắt Kỷ Lâm ảm đạm, nhưng khi nhìn đến Tư Vũ, lại sáng rực lên.


Kỷ Lâm đã nghe qua Vu Linh nói chuyện Tư Vũ dù mang bệnh vẫn cố gắng chụp hoàn thành tiến độ, hắn có chút tự hào, bọn họ không hổ là chị em, thái độ đối với công việc đều là nghiêm túc, như vậy, Tư Vũ nhất định sẽ nhận hắn là em trai nha!


Kỷ tiểu thiếu gia không biết lấy tự tin ở đâu ra, ở trong lòng gật gật đầu.
Một bên chịu đựng tầm mắt cực nóng của Kỷ Lâm, Tư Vũ bỗng thấy sau lưng rét run, không tự giác rùng mình.
Dù động tác này rất rất nhỏ nhưng làm sao thoát khỏi ánh mắt đang nhìn chăm chú của Kỷ Lâm.


Trong giây lát, Tư Vũ cảm giác có bóng tối sầm ở trên đầu, một chiếc áo khoác da vẫn còn hơi ấm của chủ nhân được khoác lên người cô.
Tư Vũ kinh ngạc ngẩng đầu, thấy vị đồng chí này đã thu tay, cụp mắt, bộ dáng thập phần nghiêm chỉnh.


Nhận thấy Tư Vũ nhìn qua, khóe miệng Kỷ tiểu thiếu gia không khỏi vểnh vểnh lên, nhưng ngoài miệng vẫn tỏ ra cao lãnh: "Lạnh liền mặc thêm chút áo, đồ này đưa cho cô, không cần trả lại."
Tư Vũ:...... Bây giờ là mùa hè nóng bức, cô thực sự nóng a.


Đúng lúc này thang máy đã đi xuống tầng chót, cửa vừa mở ra, Kỷ Lâm như muốn giấu diếm điều gì, bước vội ra ngoài, không hề quay đầu lại mà giơ tay về phía Tư Vũ, tư thế thập phần tiêu sái.
...... Đó là nếu xem nhẹ cách hắn đi đường.


Tư Vũ ở đằng sau có chút lo lắng: Đứa nhỏ này...... Không phải là đồ ngốc chứ?
Vừa đi ra khỏi tầm mắt của Tư Vũ, Kỷ Lâm nhịn không được cười rộ lên, Tiểu Ngải bên cạnh thấy toàn bộ cuộc hành trình, sâu kín hỏi: "Kỷ ca, anh biết anh hiện tại giống con gì sao?"


Kỷ Lâm lấy lại tinh thần, hỏi: "Giống con gì?"
Tiểu Ngải nói: "Giống con công muốn xòe cánh trước mặt người ta mà cứ cố gắng khép mình."
Kỷ Lâm: "......" Ninh Tiểu Ngải chị không muốn nửa năm tiền lương nữa đúng không!






Truyện liên quan