Chương 43
Ở cái giới này, ai có tiền có quyền thì người đó có thể xưng vương.
Nhan Nghiên là nghệ sĩ của công ty giải trí Á Tinh, tuy rằng sức ảnh hưởng so ra vẫn kém hơn Thánh Ngu nhưng cũng là công ty lớn số một số hai trong giới. Mà Nhan Nghiên chính là nghệ sĩ thành công nhất từ khi Á Tinh thành lập đến nay.
Chương trình tạp kỹ "Lữ hành hoa lộ" này cũng do Á Tinh đầu tư.
Mọi người trong giới đều nói có vài lời không cần phải nói quá rõ ràng mà chỉ cần nói một chút là có thể hiểu. Nhà sản xuất nói bên phía đầu tư đã yêu cầu, còn điểm tên nói họ muốn cắt bớt phân cảnh của Đường Đường nâng cảnh của Nhan Nghiên lên. Nói tới đây, nhà đầu tư là ai thì mọi người đều có thể đoán được.
Chương trình đã quay hơn hai mươi ngày, khách mời nhìn như ở chung rất hòa hợp nhưng thật ra mâu thuẫn bên trong vẫn luôn tồn tại.
Bởi vì trước kia thanh danh của Nhan Nghiên quá tốt nên nhân viên tổ tiết mục đều suy đoán, có lẽ Đường Đường sẽ ngầm ngáng chân Nhan Nghiên. Nhưng đã qua hai mươi ngày, người lặng lẽ ngáng chân người khác lại biến thành người không ai nghĩ đến, Nhan Nghiên.
Tăng phân cảnh của Nhan Nghiên lên để Nhan Nghiên hút fans.
Nói thật dễ nghe nhưng lấy biểu hiện mấy ngày nay của Nhan Nghiên, tăng phân cảnh lên cho cô nói không chừng fans không hút được bao nhiêu mà ngược lại còn mất fans.
Đáng tiếc nói những lời này với bên đầu tư, họ không hề tin.
Nhan Nghiên nổi tiếng nhiều năm như vậy, cô ấy gần như là nghệ sĩ toàn năng không có một bình luận tiêu cực nào. Nhà sản xuất luôn luôn tin tưởng, cảnh quay có Nhan Nghiên nhất định sẽ rất hay, mà Đường Đường, một người chỉ mới xuất đạo không bao lâu, là người mới mà scandal bay đầy trời. Nhà sản xuất tuyệt đối không tin cảnh quay của Đường Đường có thể tốt ở chỗ nào.
Còn có, theo như phía bên sản xuất, đây là chương trình giải trí đầu tiên mà Nhan Nghiên tham gia, ông không biết có bao nhiêu người chờ mong để xem Nhan Nghiên sao?
Đạo diễn thật sự nghĩ muốn đem mấy cuộn ghi hình ném vào mặt mấy người đó, bảo ông ta mở to mắt ra mà nhìn kỹ cái người được xưng là ảnh hậu toàn năng giả tạo tới trình độ nào.
Đáng tiếc, ông không dám.
Đợi khi ngắt điện thoại, trong lòng đạo diễn muốn có bao nhiêu nghẹn khuất liền có bấy nhiêu.
Làm đạo diễn, điều đầu tiên ông muốn chính là tạo một chương trình có chất lượng. Nếu thật sự đẩy Nhan Nghiên lên, ông hoàn toàn có thể đảm bảo, quý này ratings nhất định có thể thấp đến mức kỷ lục.
Nhưng mà bây giờ phải làm sao đây?
Số tiền Á Tinh đầu tư vào không tính là nhỏ, nếu Á Tinh quyết tâm muốn tạo áp lực thì dù ông có làm tổng đạo diễn cũng không có cách chống đối.
Ai bảo người ta làm người đầu tư.
Về phần Đường Đường bên này, một người mới nho nhỏ, tuy có thể ký với công ty Thánh Ngu nhưng trong Thánh Ngu, minh tinh tuyến hai mọc lên như nấm, sao Thánh Ngu có thể vì một người mới mà mâu thuẫn với Nhan Nghiên? Mâu thuẫn với Á Tinh?
Trên đời này, nhất là trong cái giới này luôn có những chuyện ghê tởm khiến người ta phải bất đắc dĩ tuân theo. Đạo diễn nghĩ về ratings sẽ thấp đến kỷ lục, lại nghĩ về Đường Đường đã làm gì để Nhan Nghiên phải chỉnh cô ấy như vậy. Càng nghĩ ông càng thấy vô cùng bi ai.
Khi đạo diễn đem ý tứ bên trên truyền đạt cho nhân viên hậu kỳ, họ đều tức giận đến mức suýt chút nữa đã đập máy tính.
Mỗi ngày cắt ghép cảnh quay, nhìn Nhan Nghiên OOC, còn thường xuyên tính toán chi li tranh giành tình cảm đã khiến họ phản cảm vô cùng. Kết quả hiện giờ lại xảy ra chuyện thế này, chẳng những phải cắt bớt phân cảnh của Đường Đường và Mễ Việt mà bọn họ thích xem nhất mà còn phải tăng cảnh quay của Nhan Nghiên lên. Đây không phải là ép người quá đáng sao?
Hơn nữa bọn họ đã biên tập được ba tập rồi, nếu như dựa theo ý tứ của nhà làm phim vậy không phải ba tập trước phải cắt ghép lại lần nữa sao?
Từ khi sự việc phát sinh tới giờ chỉ có một nữ nhân viên âm thanh vẫn luôn yên lặng, nhưng lúc này cô lại mở miệng, "Hay là chúng ta đợi chút nữa đi."
Vẻ mặt đạo diễn không còn gì luyến tiếc, "Đợi nữa thì có thể làm gì."
Nữ nhân viên không trả lời chỉ là trong lúc mọi người đều không chú ý mà tìm một nơi an tĩnh gọi điện thoại.
Thời điểm Đái Na nhận được điện thoại cô đang vội vàng sắp xếp lịch trình của Bách Thần. Vốn dĩ việc này rất bận nhưng khi vừa thấy tên người gọi trên điện thoại, sắc mặt cô liền trầm xuống nhanh chóng nhấc máy.
Đái Na dự cảm đã xảy ra chuyện gì đó, đợi cô gái kia nói xong, Đái Na cắn chặt răng, sau đó luôn miệng cảm ơn cô ấy.
Ít nhiều đó cũng là một phần tâm ý của cô ấy.
Chương trình "Lữ hành hoa lộ" này không cho phép nghệ sĩ mang theo trợ lý hay người đại diện. Từ khi Bách Thần xuất đạo đến nay đều quen được hầu hạ, còn Đường Đường lại là người mới, Đái Na sao có thể yên tâm. Cho nên cuối cùng cô không còn cách nào khác chỉ đành tìm người trong chương trình lén chiếu cố hai người kia. Nếu có chuyện gì lớn thì phải báo với cô trước tiên.
Nữ nhân viên kia cũng vì vậy nên mới báo cho Đái Na.
Trước đây Đái Na cố ý phân phó cho cô quan tâm Bách Thần và Đường Đường một chút, đặc biệt là Đường Đường. Sau khi cân nhắc mức độ coi trọng của Đái Na dành cho Đường Đường, cô cảm thấy chuyện cảnh quay này của Đường Đường nói không chừng sẽ có cơ hội chuyển biến.
Chương trình đã quay hơn hai mươi ngày, nữ nhân viên kia chưa từng gọi điện cho Đái Na nên hiện giờ khi có điện thoại gọi qua Đái Na mới coi trọng như vậy.
Sau khi nghe xong mọi thứ Đái Na ngắt điện thoại, tức đến ngứa răng.
Điều cô sợ nhất là hai đứa nhỏ này khi quay chương trình lại đem đến rắc rối cho cô, nhưng cô không hề nghĩ tới biểu hiện của hai người đều không tệ, đặc biệt là Đường Đường. Chuyện này làm cho Đái Na vô cùng vừa lòng.
Kết quả hai đứa trẻ nhà mình đang phấn đấu vươn lên thì bị kẻ khác lén ngáng chân.
Đái Na lẩm bẩm tên Nhan Nghiên trong miệng vài lần, thần sắc phức tạp.
Dù là người trong giới hay ngoài giới đều luôn nói tốt về Nhan Nghiên. Kỹ thuật diễn tốt mãn nhãn khán giả, nhân phẩm cao, đồng nghiệp trong nghề cũng đầy thiện ý với cô.
Đái Na đã gặp qua Nhan Nghiên rất nhiều lần, có khi còn nói cùng cô ấy mấy câu. Ấn tượng của cô đối với cô ấy cực kỳ tốt. Thậm chí Đái Na còn rất nhiều lần tỏ ý muốn làm người đại diện của Nhan Nghiên.
Cũng chính vì vậy nên khi Bách Thần nói thích Nhan Nghiên, muốn cùng Nhan Nghiên tạo couple Đái Na cũng không ngăn cản.
Bởi vì Nhan Nghiên, cô ấy không hề có lịch sử đen tối nào, hơn nữa cô ấy đúng thật là rất tài giỏi. Bách Thần thích một người như vậy Đái Na cảm thấy không có gì không tốt.
Nhưng hiện tại, Nhan Nghiên lại ngầm lợi dụng quan hệ trong tay trực tiếp cắt cảnh quay của Đường Đường?
Một tiền bối lăn lộn trong giới này gần bảy tám năm lại ngầm cản đường một người mới nho nhỏ? Còn muốn cướp phân cảnh của người mới?
Nếu không phải nhân viên kia đã năm lần bảy lượt đảm bảo với cô chuyện này là thật thì Đái Na cũng không tin.
Nhan Nghiên vì sao lại muốn nhắm vào Đường Đường?
Bỗng nhiên Đái Na nghĩ tới trong khoảng thời gian này mỗi lần cô gọi điện với Đường Đường và Bách Thần thì dường như Đường Đường chưa bao giờ nhắc đến Bách Thần, Nhan Nghiên, những gì cô nói đều là về Mễ Việt và Trương Nhã Trúc. Còn Bách Thần, lúc nào cũng không nhịn được buông lời oán giận, nói bây giờ Đường Đường thấy cậu tựa như chuột thấy mèo. Đái Na lo lắng Đường Đường và Nhan Nghiên ở chung không tốt liền hỏi Bách Thần hai người này thế nào. Bách Thần trả lời không có chuyện đó, hai người này gần như không hề nói chuyện.
Gần như không hề nói chuyện vậy vì cái gì mà Nhan Nghiên phải hạ mình để chèn ép Đường Đường?
Đái Na trầm tư.
Trong đầu Đái Na bất chợt lóe lên, cô nhớ gần đây ngữ khí của Bách Thần khi nhắc đến Đường Đường. Trong lòng Đái Na hiện lên một suy nghĩ không thể tin nổi.
Sau khi đắn đo, cô liền gọi điện thoại cho Bách Thần.
Đái Na làm như bình thường hỏi Bách Thần hai ngày nay trải qua thế nào. Sau đó lại ra vẻ chị cả trêu chọc Bách Thần, "Gần đây được ở chung với nữ thần. Sao? Ở chung thế nào?"
Bách Thần:......
Từ khi Nhan Nghiên OOC hết lần này đến lần khác thì hứng thú của Bách Thần đối với Nhan Nghiên ngày một giảm.
Nhưng Nhan Nghiên hình như không ý thức được việc này, cô vẫn không có chuyện gì là đến tìm anh.
Bách Thần thật sự rất phiền.
Bách Thần cảm thấy thật sự rất phiền.
"... Có thể đừng nhắc tới chị ấy không?"
Đái Na là ai, cô ngay lập tức nhận ra trong câu nói kia chỗ không thích hợp. Đái Na rũ mi ra vẻ khó hiểu hỏi tiếp, "Sao vậy, cãi nhau à?"
"Em và chị ấy thì có cái gì mà cãi nhau", Bách Thần nhíu mày, "Chị Na, chị có việc gì sao?"
Đái Na đã đạt được mục đích liền thu tay, hơn nữa xem như cô đã đoán được hết mọi việc rồi. Đái Na cười cười hỏi tiếp, "Cũng không có chuyện gì, chỉ là muốn hỏi thăm em. Đúng rồi, Đường Đường đang làm gì vậy? Chị gọi cho cô ấy nhưng không được."
Bách Thần nhíu mày đứng dậy từ trên sô pha, "Em đi tìm cô ấy thử."
"Không cần, không cần", Đái Na nói, "Cũng không phải chuyện gì gấp. Tối chị lại gọi cho cô ấy cũng không muộn."
Nhưng Bách Thần đã đi được hai bước, đúng lúc thấy đám người Mễ Việt đang chơi với Đường Đường. Bây giờ Đái Na nói không cần vậy mà Bách Thần lại cảm thấy có chút đáng tiếc.
"Được rồi", Bách Thần tựa vào khung cửa, ánh mắt vẫn nhìn ra ngoài. Anh hoàn toàn không phát hiện, lúc này ngữ khí của anh có bao nhiêu không bình thường.
Bản thân Bách Thần không phát hiện nhưng Đái Na ở đầu dây bên kia lại nhờ mấy câu đó mà khái quát được tất cả mọi chuyện.
Nhắc tới nữ thần thích nhất thì ngữ khí hời hợt không chút kiên nhẫn, còn khi nhắc đến người trước kia không thích nhất thì ngược lại chủ động ngoài dự đoán. Câu cuối cùng kia của Bách Thần thậm chí còn mang chút tiếc nuối.
Ngay cả Đái Na cũng hết chỗ nói.
Đây đúng là phát triển vừa quỷ dị vừa cẩu huyết mà.
Sau một khoảng thời gian ở chung phát hiện nữ thần không giống như trong tưởng tượng, ngược lại phát hiện cô gái mình ghét hôm nào lại không tệ như suy nghĩ của mình, thậm chí còn cảm thấy có chút hối hận?
Có điều nhớ lại trước đây, Đường Đường mang đến cho cô bất ngờ nên Đái Na cảm thấy chuyện này không có gì khó hiểu.
Ban đầu khi Bách Thần nghe nói Đường Đường muốn tham gia chương trình còn ra vẻ ghét bỏ. Thế mà bây giờ nhìn lại xem, Đường Đường người ta không hề quan tâm đến cậu ta thì cậu ta muốn sán lại gần.
Đái Na một chút cũng không đau lòng, thậm chí còn có cảm giác vui sướng khi người gặp họa.
Nhưng vui thì vui, quan trọng nhất vẫn là sau khi nói chuyện với Bách Thần, Đái Na đã gần như đoán được lý do Nhan Nghiên nhằm vào Đường Đường.
Theo phân tích của cô, thường thì những người phụ nữ độc lập, sự nghiệp thành công như Nhan Nghiên đều thích những người đàn ông càng thành thục tài giỏi hơn mình. Mà Bách Thần, tuy rằng hiện giờ nhìn cũng rất thành công nhưng nếu so với Nhan Nghiên vẫn là chênh lệch rất lớn. Vậy nên Đái Na nghĩ Bách Thần nếu muốn theo đuổi Nhan Nghiên có lẽ phải tốn nhiều công phu.
Trong suy nghĩ của cô, Nhan Nghiên nhất định không thể nhìn trúng Bách Thần được, mà Bách Thần cũng nhất định không dễ dàng để theo đuổi Nhan Nghiên.
Nhưng bây giờ...
Lấy phản ứng của hiện tại, Nhan Nghiên tựa như rất thích Bách Thần, còn Bách Thần ngược lại chút kiên nhẫn cũng không có.
Bách Thần đối với Nhan Nghiên không kiên nhẫn lại biểu lộ sự hứng thú với Đường Đường.
Đây có lẽ chính là nguyên nhân Nhan Nghiên nhắm vào Đường Đường?
Đái Na luôn luôn cho rằng Nhan Nghiên là một cô gái vừa độc lập vừa tự cường. Nếu cô ấy thật sự như những gì cô nghĩ lúc này thì Đái Na chỉ có thể nói, bản thân cô đúng là nhìn lầm người, còn nhìn lầm nhiều năm như thế.
Sau khi hiểu đại khái mọi việc, Đái Na không chần chờ mà trực tiếp đến văn phòng tìm Minh Thiếu Diễm.
Mà cùng lúc đó người đại diện của Nhan Nghiên cũng tự mình gọi điện thoại cho cô ấy.
Nhan Nghiên gạt anh chủ động gọi cho ông chủ bảo ông ta tạo áp lực với phía chương trình để chèn ép Đường Đường. Tâm tình của người đại diện nghe được tin này đúng là khó nói.
Nghệ sĩ dưới quyền quản lý của mình lại bỏ qua anh mà trực tiếp tìm ông chủ, đây là biểu hiện của việc không tin tưởng anh. Người đại diện hôm nay biết được tin này liền yên lặng thật lâu, đợi sau khi ổn định lại tâm tình mới gọi điện thoại cho Nhan Nghiên.
Anh không trách gì Nhan Nghiên mà chỉ hỏi cô có phải bị tổ tiết mục ức hϊế͙p͙ hay không.
Nhan Nghiên ủy khuất đầy mình, lại đúng lúc uống rượu. Cô oán giận một đống với người đại diện, tâm tình người đại diện càng thêm khó nói.
Anh đã dẫn dắt Nhan Nghiên gần 5 năm. 5 năm qua bọn họ hợp tác vô cùng hòa hợp, tình cảm giữa bọn họ đã không còn là cộng sự nữa mà trở thành bạn tốt của nhau, thậm chí còn là người nhà.
Nhan Nghiên là một người lạc quan như ánh mặt trời, quen Nhan Nghiên nhiều năm như vậy, cho dù cô vất vả hay mệt mỏi cũng nhất định không buông lời oán trách. Cho dù là anh hay là trợ lý cũng chưa bao giờ cảm nhận được năng lượng tiêu cực từ cô ấy.
Mà bây giờ, Nhan Nghiên bên đầu dây kia mở miệng ngậm miệng đều là oán giận, cô mắng tổ tiết mục và khách mời. Một đống lời tiêu cực đập vào mặt như vậy khiến người đại diện vô cùng lạ lẫm.
Nhưng anh cũng không nghĩ nhiều, nghe Nhan Nghiên oán giận xong chỉ cho là cô thật sự chịu ủy khuất lớn. Vội vàng an ủi Nhan Nghiên một hồi lâu, đợi cảm xúc của Nhan Nghiên dần bình phục mới nhắc đến chuyện Đường Đường, "Chuyện này thật ra anh không quá tán thành. Em nghe anh nói, em là tiền bối, Đường Đường là người mới, chuyện chèn ép sau lưng người mới nếu truyền ra sẽ không dễ nghe đâu."
"Nếu không phải tổ tiết mục quá đáng em cũng không làm như vậy", Nhan Nghiên đem những lời ngày đó của đám nhân viên nói cho người đại diện, "Bọn họ muốn cắt cảnh quay của em, tăng cảnh của Đường Đường lên. Em thật sự là nhịn không nổi."
Người đại diện:......
Anh vẫn là không hiểu.
Nhan Nghiên không phải là người để ý những thứ đó.
Hơn nữa có vài lời người đại diện còn chưa hỏi, vì sao đạo diễn lại nói như vậy, em đã làm gì đến nỗi đạo diễn muốn giảm bớt phân cảnh của em?
Nhưng người đại diện không thể mở miệng hỏi chỉ có thể mờ mịt nhắc nhở Nhan Nghiên, "Chuyện này không đơn giản như em tưởng tượng đâu, sau lưng Đường Đường có bối cảnh."
Bối cảnh?
Nhan Nghiên cười.
Người khác không biết nhưng cô sao lại không biết.
Bối cảnh hiện giờ của Đường Đường còn không phải là Minh Thiếu Diễm sao?
Minh Thiếu Diễm nhầm lẫn nhận Đường Đường làm cháu gái ruột mà đón về nhà, còn để cô ta ký hợp đồng với Thánh Ngu, từ đó Đường Đường mới có chỗ dựa.
Nhưng mọi việc căn bản không phải như vậy.
Đầu tiên phải nói đến Đường Đường không phải là cháu gái ruột của Minh Thiếu Diễm.
Trong tiểu thuyết đã viết giữa Đường Đường và Minh Thiếu Diễm có mâu thuẫn. Minh Thiếu Diễm không phải chủ động muốn đón Đường Đường về nhà. Hắn đối xử tốt với Đường Đường là không có khả năng, bởi vì trên đời này người Minh Thiếu Diễm ghét nhất chính là Đường Đường.
Sau này khi Đường Đường không ngừng tìm đường ch.ết, khi đó Minh Thiếu Diễm cũng ngầm góp một tay vào trực tiếp đẩy cô cháu gái này ngã xuống không ngóc đầu lên nổi.
Dựa theo thời gian trong truyện, lúc này hẳn là Đường Đường đã liên kết với chi thứ hai và thứ ba ở Minh gia rồi, Minh Thiếu Diễm cũng bắt đầu đề phòng cô ta. Cho nên bây giờ Minh Thiếu Diễm sao có thể giúp Đường Đường?
Có lẽ khi Đường Đường gặp xui xẻo hắn ta còn tiện tay đâm một phát sau lưng cũng không chừng.
Minh Thiếu Diễm?
Chỗ dựa?
Sợ rằng hắn ta mới chính là con quỷ đích thực.
"Anh yên tâm đi", Nhan Nghiên cười khẽ một tiếng nói với người đại diện, "Chuyện này nhất định sẽ không có người bảo vệ cho cô ta đâu. Kẻ chống lưng cho Đường Đường, anh căn bản không cần lo lắng."
Người đại diện muốn hỏi vì sao cô biết được, nhưng không biết vì sao, trong lòng anh nổi lên cảm giác xa lạ, đến những việc muốn hỏi anh cũng không thể mở miệng.
Thôi, trong lòng cô ấy tự hiểu là được rồi.
Người đại diện đối với Nhan Nghiên vẫn vô cùng an tâm.
Nhan Nghiên chắc chắn Minh Thiếu Diễm sẽ không quản chuyện này, nhưng đáng tiếc không như mong muốn.
Trong văn phòng cao nhất của Thánh Ngu, Minh Thiếu Diễm nghe Đái Na nói xong, khuôn mặt tuấn tú muốn bao nhiêu đáng sợ thì có bấy nhiêu.
Có thật là Đường Đường không ai bảo vệ?
Có thật là Minh Thiếu Diễm là một kẻ tính tình tốt?
Nhan Nghiên, Á Tinh, trong cái giới này còn chưa tới phiên bọn họ một tay che trời. Động ai không động lại động tới trên đầu hắn. Minh Thiếu Diễm lạnh mặt, trực tiếp gọi điện thoại cho nhà sản xuất "Lữ hành hoa lộ".
Nhà sản xuất này hợp tác với Thánh Ngu không ít.
Khi bên sản xuất nhận được điện thoại của Minh Thiếu Diễm, trong lòng vô cùng khiếp sợ.
Gần đây hình như Thánh Ngu không có đầu tư hạng mục lớn nào a, không lẽ là Minh đổng muốn tìm ông hợp tác? Trong lòng nhà sản xuất vui vẻ, tuy rằng tính tình của Minh Thiếu Diễm không tốt nhưng ra tay hào phóng, hắn ta nhất định chính là đối tác được các nhà sản xuất tranh cướp nhất.
Nhà sản xuất vui vẻ rạo rực nhận điện thoại, "Uy, ai da Minh đổng. Ngài sao lại gọi điện cho tôi..."
"Không có chuyện gì lớn", trong miệng nói không có chuyện lớn nhưng ánh mắt giờ phút này của Minh Thiếu Diễm lại lạnh lẽo vô cùng, "Chỉ là muốn làm phiền chế tác Trương chiếu cố cháu gái nhà tôi nhiều hơn."
Cháu gái?
Cái gì cháu gái?
"Minh đổng, ngài có phải nhớ lầm hay không.."
"Gần đây cháu gái của tôi đang tham gia chương trình tạp kỹ của chế tác Trương đây."
Trong lòng nhà sản xuất căng thẳng, cẩn thận hỏi, "Minh đổng nói là chương trình nào vậy..."
Minh Thiếu Diễm sao có thể nhớ rõ chương trình đó gọi là gì, "Chính là cái Bách Thần tham gia."
Trong lòng nhà làm phim đột nhiên nổi lên dự cảm không tốt, "... "Lữ hành hoa lộ" à. Ai da, thất lễ thất lễ, không biết thiên kim là..."
"Đường Đường."
Nhà sản xuất:......
Thật quá dọa người rồi.
Minh Thiếu Diễm người này trực tiếp không quanh co lòng vòng, nói ra hai chữ làm bên sản xuất sợ tới mức trong lúc nhất thời không biết nói gì. Bây giờ ông làm sao còn không biết Minh Thiếu Diễm gọi tới vì chuyện gì.
Rõ ràng chính là khởi kinh vấn tội!
Ông cho rằng Đường Đường chỉ là người mới mà thôi vậy nên mới nghe lời Á Tinh bên kia cắt bớt cảnh quay có Đường Đường.
Kết quả Đường Đường lại là cháu gái Minh Thiếu Diễm?
So sánh với Minh Thiếu Diễm, so sánh với Thánh Ngu thì Nhan Nghiên và Á Tinh được xem là cái gì chứ!
Nhà sản xuất lúc này quả thật là muốn đâm đầu vào tường.
"... Minh đổng, chuyện này..."
"Đường Đường nhà tôi tuổi còn nhỏ lại không có tư lịch gì. Làm phiền chế tác Trương chiếu cố nhiều hơn."
"Chuyện này nhất định, nhất định!"
Chế tác luôn mồm đáp ứng. Trong vòng này ai cũng đừng nên đắc tội với Minh Thiếu Diễm, khoan nói đến việc phục hồi cảnh quay của Đường Đường thì chỉ cần Minh Thiếu Diễm muốn cho cô lên hình nhiều hơn cũng có thể.
Minh Thiếu Diễm dọa người xong lúc này mới chậm rì rì ném ra một viên kẹo ngọt, "Chương trình này tôi nghe nói Á Tinh đầu tư không ít?"
"Không có không có, không nhiều lắm..."
"Đến khi bắt đầu tuyên truyền chương trình Thánh Ngu sẽ cấp thêm cho tổ tiết mục phí tuyên truyền."
Nhà sản xuất:!!!
Vốn dĩ ông còn sợ hiện giờ ông nghe lời Minh Thiếu Diễm đắc tội Á Tinh, nói không chừng Á Tinh sẽ rút vốn đầu tư, kết quả Minh Thiếu Diễm tài đại khí thô trực tiếp quăng tiền vào chương trình.
Tuy rằng nói đó là phí tuyên truyền nhưng trên thực tế là trực tiếp quăng tiền để dỗ Đường Đường hết giận.
Cô cháu gái này...
Nhà làm phim cảm thấy kinh ngạc, Minh đổng đối với cô cháu gái Đường Đường này đúng là vô cùng tốt.
"Không biết chế tác Trương có thể báo cho tôi biết bên Á Tinh đầu tư nhiều ít?"
"3000 vạn."
"Vậy Thánh Ngu cho tổ tiếc mục nhiều hơn hai ngàn vạn."
Đái Na bên cạnh nghe được hãi hùng khiếp vía, 5000 vạn nói cho là cho
Đợi sau khi ngắt điện thoại, Đái Na ôm ngực, "Ngài không sợ lỗ vốn sao?"
"Sao lại sợ", Minh Thiếu Diễm nhàn nhạt nói, "Khách mời trong quý này đều không tệ, chỉ cần không cắt ghép hỗn loạn thì không sợ."
Hơn nữa, sợ thì thế nào. Vốn dĩ tiền kiếm được là để tiêu.
Hắn không cha không mẹ, không vợ không con, chỉ có một cô cháu gái, cho cháu gái ít tiền thì có làm sao.