Chương 2: Hôn Giường Của Hắn Cùng Chị Dâu

Thời điểm vợ chồng Chu gia tức tốc chạy về nhà, đứa con gái tính tình điêu ngoa vốn ham hư vinh của mình, chẳng biết thực hư thế nào lại được gia chủ Bạch Gia coi trọng, lúc này đang bị Bạch Hiển mang đi, mặt mũi sướt mướt.


Vì thế, ông Chu liền lo lắng, thật cẩn thận gọi điện thoại, nhằm thăm dò thái độ hắn thế nào.


Quả thật, tuy thừa biết việc Bạch Hiển cùng con gái Chu Tử Nhược của ông đính hôn đã lâu, nhưng cậu con rể tương lai khó gần này chưa bao giờ nhấc nửa bước chân vào Chu gia, thậm chí đối với con gái ông còn lạnh lùng khô khan, không mảy may có một tí kiên nhẫn nào.


Chu gia cũng chưa từng hy vọng xa vời con gái mình khi gả vào Bạch gia được chồng yêu chiều, hay là trở thành nữ chủ nhân Bạch gia cao quý, nói một không ai dám nói hai.


Bọn họ biết rõ chính mình dâng lên đứa con gái này, là có thể đổi lấy các loại lợi ích. Vì vậy, Chu Tử Nhược ở Bạch gia có tốt xấu thế nào, có chiếm được thương xót từ Bạch Hiển hay không, bọn họ cũng không quá quan tâm.


Chỉ cần Chu Tử Nhược không chọc đến phiền toái, chính là điều tốt nhất đối với toàn thể Chu gia.


available on google playdownload on app store


Cho nên hôm nay, ngay ngày diễn ra lễ tang tứ tiểu thư được nuông chiều hết mực của Bạch gia, Bạch Hiển lại xuất hiện ở Chu gia, đồng thời mang đi đứa con gái Chu Tử Nhược đang còn khóc lóc sướt mướt. Chuyện này làm cho đầu óc vợ chồng họ tuôn ra một hồi: Chu Tử Nhược không hiểu chuyện, một hai phải chọn ngay lúc Bạch Hiển đang có tang, diễn vở tuồng khóc nháo vô cớ.


Kết quả là ông Chu mới phải dè dặt gọi điện, sợ Bạch Hiển không cao hứng bóp ch.ết Chu Tử Nhược, tiện đà liên luỵ đến Chu gia.


Bên trong chiếc xe đang chạy yên tĩnh, Bạch Hiển nhàn nhạt “Ừm” một tiếng. Trong lúc đợi đèn chuyển xanh, hắn liếc mắt về phía thân ảnh đang ngủ say trên ghế phụ của Chu Tử Nhược… Không, là của Bạch Vi.
Sau đó nói khẽ với ông Chu trong điện thoại:
“Tôi đưa cô ấy về hôn phòng(*), không cần quan tâm”.


Hiển nhiên hiện tại, tâm tình Bạch Vi căn bản là không thích hợp ở lại Chu gia, mà Bạch Hiển lại càng không muốn “em gái” vừa mất đi lại tìm về được phải ở một nơi xa lạ như thế.


Hơn nữa, dù là hôn phòng của hắn và Chu Tử Nhược, nhưng lại do một tay Bạch Vi thiết kế bài trí, thời gian cô ở nơi đó, chỉ sợ so với hắn cùng Chu Tử Nhược còn dài hơn rất nhiều.


Trong không gian nhỏ hẹp bịt kín, trên ghế phụ, Bạch Vi nhẹ nhàng “ưm” một tiếng, bất an lại chiếm cứ đầu óc, trong lúc mơ màng còn nghe thấy tiếng dứt điện thoại.


Đôi mắt nhập nhèm khẽ mở, nhìn góc nghiêng anh tuấn mà nghiêm nghị đang tập trung lái xe của anh trai, tâm tình vốn hoảng sợ từ từ trở nên an tĩnh, ngay sau đó lại không tự giác nhíu mày, đáng thương nhút nhát kêu một tiếng:
“Anh hai, em sợ...”
“Không cần sợ”.


Người đàn ông khoác lên mình âu phục màu trắng lạnh lẽo, một tay giữ vô lăng, một tay duỗi tới, cầm lấy bàn tay nhỏ nhắn đang yên vị trên đầu gối, thanh âm trầm thấp trấn an:
“Anh sẽ không để bất luận kẻ nào thương tổn em lần nữa”.


Việc trọng sinh kì lạ này, thật đúng là khả ngộ bất khả cầu(***), hắn suýt nữa liền mất đi Bạch Vi, may mắn thay trời cao đã đem cô trở lại, cơ hội này hắn phải biết quý trọng, sẽ không để cô lại rời đi lần nữa.


Truyện được dịch và edit dự thi. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.


Bạch Vi cả người vô lực tựa lưng vào chiếc ghế da êm ái, bàn tay nõn nà nhẹ nhàng đặt úp lên bàn tay to lớn của anh trai, thoạt nhìn như hai bàn tay nhỏ đang ôm lấy nó.


Tay của hắn độ ấm rất cao, đặt ở trên đùi cách một tầng váy ngủ mỏng, làm ấm làn da non mịn. Ấm áp như vậy, Bạch Vi cảm thấy thực an tâm.
Chậm rãi khép mi, không quá tỉnh táo liền chìm vào giấc nồng, chỉ chờ lại mở mắt, đã bị anh trai đặt ở trên hôn giường(**) của hắn cùng chị dâu.


Bạch Vi có chút mờ mịt, thân thể còn đang bị Bạch Hiển ôm kiểu công chúa, trong chớp mắt hắn nhẹ nhàng buông cô xuống, Bạch Vi liền theo phản xạ, vươn lên hai tay mềm mại quấn lấy cổ hắn.
“Anh hai, tại sao em lại ở chỗ này?“
Không cần xem xung quanh, Bạch Vi cũng biết hiện tại cô đang ở hôn phòng của anh trai mình.






Truyện liên quan