Chương 2: 2: Thế Giới Thứ Nhất Tương Lai Tinh Tế Chương 1
***Pháo hôi tân nhiệm Phạm Gia Huân và hệ thống của hắn***.
\* \* \* \* \*
Phạm Gia Huân là một thanh niên có niềm đam mê bất diệt với sự nghiệp gõ phím chửi người ta, đối tượng bị chửi là các tác giả viết truyện online.
Bởi vì sao? Vì kẻ mà hắn ghét cũng viết truyện online nhưng hắn lại không biết y viết bằng tài khoản nào và các tác phẩm nào nên gặp ai hắn cũng chửi cho nó vuông.
Thay vì nói Phạm Gia Huân cực kỳ kén chọn trong việc đọc truyện thì hãy gọi hắn là một tên khó ưu, khó ở, khó chiều và luôn toát ra cái khí chất khó chịu đến từ xương tuỷ.
Ai viết kiểu gì hắn cũng chửi được.
Cũng không thiếu người chửi đích danh hắn là thằng hâm, bảo hắn không thích đọc thì đừng có đọc.
Đương nhiên bị chửi, bị ghét bỏ nhiều nhưng Phạm Gia Huân tuyệt không có chút ý thức gì về oán niệm của người khác.
Bởi thông qua cái màn hình máy tính thì ai biết hắn là ai đâu mà sợ.
Ví dụ người ở phòng trọ bên cạnh ngày nào cũng chửi ầm cái tài khoản của hắn, một giờ cũng muốn tế đến vài lần như thể sợ cả thế giới không biết.
Anh bạn ấy đâu có biết người đã gây bao sóng gió trên mạng, là người treo cửa miệng mỗi lần muốn văng tục chửi thề lại ở ngay phòng trọ cạnh đâu.
Thế nên Phạm Gia Huân vẫn cứ ngày ngày lên mạng, ngày ngày bình luận truyện người ta đến mức người ta chán đến độ không thèm báo cáo cho tài khoản hắn bay màu.
Từ anh hùng bàn phím gây bao ức chế một thời, Phạm Gia Huân đã trở thành một nhân vật mang tính chất "Không thể loại trừ".
Bị hắn chửi thì người ta đều tự hiểu "đây là luật bất thành văn", là "nghi thức đón tiếp người mới" và người nào có thể vượt qua giai đoạn khó khăn ban đầu khi bị hắn tấn công thì về sau sẽ có sức chịu đựng hơn người, có người đắc đạo đến trình độ mặc kệ thiên hạ thì tâm lý vững vàng như núi lớn, không gì lung lay được quyết tâm của họ.
Rõ ràng thời gian ban đầu ai cũng cho rằng hắn là ôn thần cần tiễn ra cửa gấp, thậm chí có người mà hắn chưa tìm đến đã trực tiếp đuổi vong bằng cách chặn hắn, về sau lại trở thành người ta gọi hồn hắn đến để thách thức sự kiên nhẫn và tâm tính bản thân.
Phải nói slogan của Phạm Gia Huân là :"Ở ngoài đời thì không bằng ai, một khi lên mạng thì không ai bằng mình"
Sau vài ngày bị gọi hồn, Phạm Gia Huân bắt đầu cảm thấy hướng đi có sai sai.
Rõ ràng hắn chỉ chửi người ta mà tại sao ai cũng muốn nhìn thấy mấy dòng bình luận chửi người của hắn?
Phạm Gia Huân không hiện thân thì người ta lại chửi hắn còn ghê hơn hắn chửi người ta trước đây.
Phạm Gia Huân điên lắm nhưng không làm gì được, báo cáo hay chửi người cũng có thể được người ta chụp màn hình đăng lên mạng khoe với đủ thứ hội nhóm.
Mà không làm gì thì không được, cơn tức này sẽ không trôi được.
Phạm Gia Huân cảm thấy hắn cần một hướng đi mới, ví dụ như phá tác phẩm của họ nhưng hắn không biết hack tài khoản, cũng không rảnh tiền đi thuê người về hack.
Báo cáo tài khoản thì hắn chưa từng làm, cũng không muốn làm để người ta khoe được hắn ghé thăm.
Mà cứ cho là báo cáo thì sao? Sau cơn bùng cháy cực kỳ mãnh liệt của hắn trong thời gian qua, hầu hết ai cũng trữ một mớ bản sao.
Phạm Gia Huân vẫn muốn hành hạ những người gọi hồn mình.
Đối với tác giả mà nói, truyện chính là đứa con tinh thần, vậy thì hẳn là hắn nên nhắm vào nội dung truyện của họ mới đúng, nhưng phải bằng cách nào trong khi cái ý tưởng đã phi lý hẳn ra.
Chẳng lẽ thời gian nghỉ dịch, hắn liên tục hết nằm nhà xem phim lại lướt mạng gây war đã làm trí thông minh của hắn giảm xuống không phanh?
Lúc này, không hiểu sao trong đầu Phạm Gia Huân có giọng nói: "Chỉ cần xuyên thư vào các truyện của họ là có thể thay đổi nội dung cốt truyện, khiến mấy tác giả đó ngất lên xỉu xuống, khóc lóc than vãn cả ngày"
Phạm Gia Huân nghĩ nghĩ, có chuyện dễ vậy sao?
Giọng nói kia lại vang lên: "Chỉ cần cậu gật đầu đồng ý"
Phạm Gia Huân thái độ khinh bỉ, vẻ mặt khinh khỉnh nghĩ đồng ý thì đồng ý thôi.
Giọng nói kia lại vang lên, rõ ràng hơn bao giờ hết: "Hệ thống trói định thành công"
Phạm Gia Huân: "…" Sao lại giống mấy lời thoại của bọn hệ thống mất nết thường được nhắc đến trong các truyện mà hắn từng đọc qua ấy nhỉ.
Phạm Gia Huân muốn chửi tác giả viết truyện, đương nhiên chính hắn cũng sẽ cố ý hay vô tình đọc qua một hay nhiều hơn một đoạn nào đó.
Đương nhiên thể loại truyện có hệ thống có thể giao tiếp như vậy thì thường không chiếm được thiện cảm của người dùng.
Mà hình như hắn vừa vô thức đồng ý ký kết hay trói buộc gì với hệ thống thì phải.
Chắc không đâu, ha ha.
Hệ thống, mi lên tiếng cho tao xem để tao xác nhận chút.
Hệ thống: "Chào mừng ký chủ đã trói định thành công với hệ thống chuyên đào tạo Tân Pháo Hôi.
Xét thấy ký chủ là một người có đầy đủ tiêu chuẩn của một pháo hôi chuyên tìm ch.ết nên tôi đến đây giúp cậu có một chuyến du lịch xuyên thời gian và không gian bằng cách nhập vai pháo hôi trong nhiều thế giới.
Số hiệu của tôi là 10578, thời gian sắp tới chúng ta sẽ là đôi bạn cùng tiến.
Cậu có muốn phát biểu cảm tưởng không?"
Theo giọng nói của hệ thống là một màn hình xanh xanh trong trong trước mặt, trên đó hiện lên cũng là những câu tương tự mà hệ thống vừa phát biểu.
"…" Tia hi vọng mỏng manh của Phạm Gia Huân đã bị giọng nói của hệ thống vùi lấp.
Tuy vậy mấy tháng nay nằm nhà đã khiến tính chất bốc đồng qua màn hình của hắn đã muốn đạt cấp cao nhất.
Não chưa kịp suy nghĩ kỹ thì miệng đã phát ngôn: "10578, số hiệu của mày có thể đọc thành mười năm thất bát đấy"
Hệ thống mười năm thất bát: "…" Hi vọng làm xong nhiệm vụ rồi cậu còn không bị hiện thực phũ phàng vùi lấp, vẫn còn có thể gọi tên tôi như vậy.
Phạm Gia Huân phát ngôn xong liền im miệng, lặng lẽ nhìn màn hình trước mắt.
Cái giao diện này,… Phạm Gia Huân chọt chọt quẹt quẹt trên màn hình một hồi như nghịch một cái điện thoại mới vậy, đầu tiên thay đổi ánh sáng màn hình thành màu trắng xanh, giảm độ sáng xuống để đỡ hại mắt, chỉnh lại cỡ chữ, kiểu chữ cho dễ đọc hơn.
Sau đó thì xem lại thông tin của mình, cái gì cũng không thể tùy tiện thay đổi nhưng ảnh đại diện thì có thể, theo đó hắn thay một cái hình bản thân đeo khẩu trang đứng cạnh một người mặc thú nhồi bông trong công viên giải trí.
Hệ thống 10578: "…" Thật hiếm thấy ký chủ nào mà việc đầu tiên làm là thay đổi giao diện tùy chỉnh thay vì hỏi đủ thứ loại thông tin cùng loạt biểu cảm đau khổ, không thể tin, muốn giải trừ trói định nhưng bất thành dẫn đến vẻ mặt bất khả kháng.
Đến khi sắp đưa Phạm Gia Huân vào thế giới nhiệm vụ đầu tiên.
Hệ thống vẫn chưa hiểu làm sao mà hắn lại có thể điềm nhiên tiếp nhận nhiệm vụ dễ dàng đến thế.
Hệ thống có hỏi, Phạm Gia Huân cũng rất thật thà trả lời: "Mấy tháng nay tao thất nghiệp, sắp không đóng nổi tiền trọ, cũng không còn tiền ăn nữa.
Tiền trước đó tiết kiệm thì cũng không tiết kiệm được nhiều, ăn mấy tháng cũng muốn hết tới nơi rồi.
Mày không kéo tao vào thế giới nhiệm vụ thì tao cũng không biết sắp tới phải sống kiểu gì nữa"
Hệ thống 10578: "…" Quả là một lý do đúng tình hợp lý đến không thể bắt bẻ.
Trách gì thái độ của Phạm Gia Huân không chút gượng ép nào, lại có vẻ rất tình nguyện để hệ thống trói định.
Phạm Gia Huân: "Mười năm thất bát, nhiệm vụ đầu tiên là gì? Ở đâu?"
Hệ thống 10578: "Quy định là không thể nói trước về nơi đến hay thông tin của thế giới nhiệm vụ.
Đến đó tôi sẽ cho cậu tài liệu cần thiết"
Phạm Gia Huân: "Ồ"
Cùng lúc này âm thanh lanh lảnh của hệ thống vang lên: "Thế giới nhiệm vụ, tiếp nhận.
Quá trình truyền tống bắt đầu 1%, 5%, 10%, …"
Phạm Gia Huân rơi vào trạng thái không cảm giác, giống như xung quanh chỉ có màn đêm vô tận, các bộ phận trên toàn bộ cơ thể đều không có cảm giác tồn tại.
Cho đến khi có lại tri giác thì thứ đầu tiên nhìn thấy cũng là màn hình giao diện hệ thống mà hắn đã chỉnh sửa lại, cùng lúc đó nhìn thấy con số 100% cùng lúc nghe thấy giọng nói lanh lảnh của hệ thống: "Quá trình truyền tống thành công, chúc ký chủ hoàn thành nhiệm vụ thành công rực rỡ".