Chương 64

Tiễn vị khách này đi, rất nhanh lại có một chị gái khác đến.
Mục tiêu của chị gái này rất rõ ràng, nhìn thẳng vào xà phòng.
“Xà phòng này giá thế nào?”
“Một tệ bốn xu, không cần phiếu.”
“Bán cho tôi hai miếng.”


Cứ như vậy, đồ đạc trong giỏ rất nhanh chóng đã bán được hơn nửa, cuối cùng chỉ còn lại hai bó t.h.u.ố.c lá và một chai rượu.
Trương Thiên ngồi xổm đến mức hai chân trở nên tê dại, cô đứng dậy duỗi chân, lúc này lại có một người đi tới trước mặt.


Trương Thiên ngẩng đầu lên nhìn, thấy Triệu Tùng đang ngồi xổm trước sạp hàng, cầm điếu thuốc lên ngửi kỹ.
“Thuốc lá của cô không tồi, mỗi bó giá chỉ hai xu thôi thì rẻ quá.”
Anh thong thả đặt điếu thuốc xuống, lại cầm rượu lên, đặt trước mắt nhìn, sau đó lên tiếng hỏi Trương Thiên.


“Có thể thử không?”
Trương Thiên nhướng mày, ý cười chậm rãi xuất hiện trên mặt.
Cô đưa tay vào giỏ, thực ra là lấy từ trong siêu thị ra một chiếc ly thủy tinh uống rượu, lấy rượu trắng trong tay Triệu Tùng, rót nửa ly đưa cho anh.


Sau đó ôm n.g.ự.c hứng thú xem xem đối phương sẽ phản ứng như thế nào.
Triệu Tùng nhấp một ngụm, mím môi dưới:
“Cũng được, vị không tồi.”
Trương Thiên cảm thấy hứng thú, có vẻ như đối phương rất hiểu biết về rượu.
Cô đưa ra lời mời.


“Tôi còn có rượu khác, anh có muốn nếm thử không?”
Triệu Tùng bất giác l.i.ế.m môi.
“Cung kính không bằng tuân mệnh.”
Nếu đã muốn thể hiện một phen thì không thể dùng rượu trắng bình thường được.


available on google playdownload on app store


Cô trực tiếp lấy ra Ngũ Lương Dịch, rượu Phần và Quốc Giáo, rót mỗi chai nửa ly cho Triệu Tùng nếm thử.
Triệu Tùng đầu tiên cầm Ngũ Lương Dịch lên uống một ngụm, sau đó nhắm mắt lại cẩn thận nếm thử.
“Rượu ngon!”
DTV
Anh từ từ mở mắt ra, nhìn vào hai chiếc ly khác.
“Rượu ngon!”


“Rượu ngon!”
Uống xong ba ly rượu, anh cảm thấy chưa đã thèm nhìn ba chai rượu trước sạp hàng của Trương Thiên, hận không thể chiếm lấy làm của riêng.
Sao tất cả những người hôm nay gặp đều là sâu rượu vậy? Không chỉ đầu bếp Chu, mà anh chàng đẹp trai Triệu Tùng này cũng vậy.


Trong lòng Trương Thiên có chút cạn lời.
Cô cũng nhìn thấy mong muốn của anh, trực tiếp ra giá.
“Bảy tệ một chai, hoặc đổi bằng phiếu công nghiệp cũng được.”
Thực ra cô muốn phiếu công nghiệp hơn, góp đủ 12 phiếu công nghiệp là đủ để mua xe đạp rồi.
Triệu Tùng suy nghĩ một lát, sau đó mới nói:


“Tôi đưa năm phiếu công nghiệp và mười một tệ, thế nào?”
“Được.”
Trương Thiên vô cùng vui vẻ, cộng thêm hai phiếu trước đó, trong tay cô hiện có tổng cộng bảy phiếu công nghiệp, thêm năm phiếu nữa là cô có thể đi xem xe đạp rồi!


Hai người một tay giao tiền, một tay giao hàng, sau khi Trương Thiên cẩn thận kiểm tr.a xong, bèn vui vẻ nhét phiếu và tiền vào trong lòng, sau đó bắt đầu thu dọn đồ đạc chuẩn bị đến nhà anh Hai ăn cơm rồi về nhà.
“Đợi đã!”
Triệu Tùng đưa tay ra ngăn Trương Thiên lại.
“Có chuyện gì sao?”


Trương Thiên hỏi với vẻ khó hiểu.
“Cô có muốn thử hợp tác với tôi không?”
Trương Thiên hơi cong khóe miệng, nói:
“Anh nói thử xem.”


“Cô trực tiếp cung cấp hàng cho tôi, tôi giúp cô bán, cô vừa có thể tránh được nguy hiểm đến chợ đen vừa không phải lo lắng về việc kiếm được ít tiền, tiền kiếm được chúng ta chia 1: 9, cô thấy thế nào?”


Trương Thiên có chút động lòng, cô thực sự không muốn đến chợ đen để giao dịch, có lẽ là do tư tưởng muốn làm một công dân tốt trong lòng quấy phá.


“Nhưng tôi không thể đảm bảo rằng sau khi lấy đồ, anh sẽ đưa cho tôi đủ số tiền đã bán, nhỡ may anh giấu một phần hoặc không đưa cho tôi, vậy tôi có thể làm gì được đây?”


Triệu Tùng cũng hiểu được, không ai có thể tin tưởng hoàn toàn vào một người xa lạ, thế nên anh đã đưa ra một kế hoạch khác.


“Vậy hay là như thư thế này đi, khi chúng ta giao hàng sẽ đưa một nửa coi như là tiền cọc theo giá thị trường, nửa còn lại đợi sau khi bán hết sẽ chia phần, cô thấy như vậy có được không?”






Truyện liên quan