Chương 43: Cái chết bất ngờ
"Cô bé đâu rồi!?"
Ta la lên tìm kiếm xung quanh.
"Dừng lại Alisha! Cô sao vậy!?"
"Cô bé, cô bé..."
Ta đẩy Tiger ra rồi nhìn vào Minta.
Minta sợ hãi lui về sau.
Nhìn vào Minta ta mới nhận ra bản thân mình đang làm cái gì thế này.
Những câu hỏi tại sao liên tục xuất hiện trong đầu ta.
Tại sao ta lại nổi giận lên như thế?
Tại sao cô bé đó lại biến mất?
Tại sao ở gần cô bé đó ta lại thấy không an tâm cho lắm?
Chỉ vừa mới gặp nhau vài phút trước nhưng ta lại có cảm giác kỳ lạ không tên dành cho cô bé.
Chuyện gì thế này?
"Tiger... Anh có thấy cô bé đi cạnh tôi không?"
"Cô nói gì thế Alisha? Từ lúc cô đi lên đến giờ tôi không hề thấy cô bé nào mà cô nói?"
Sau câu trả lời của Tiger tim ta bỗng nhiên đập mạnh hơn mức bình thường.
Đau quá...
Ôm lấy tim ta khụy chân xuống.
"Alisha!?"
Tiger hét lên, Minta thì vẫn sợ hãi đứng nhìn.
Những người khác nghe được tiếng hét của Tiger thì quay lại nhìn rồi hỏi.
"Chuyện gì thế?"
"Tôi không biết tự nhiên cô ấy..."
Tiger chỉ có thể nói với họ những lời này sau đó bước lại gần ta nhưng Sylia từ đầu xuất hiện ngăn cản lại.
Sylia? Cô ấy làm gì ở đây chứ?
"Alisha, em ổn chứ?"
Ta ngước nhìn cô ấy, ta chỉ muốn nói rằng ta không ổn chút nào.
Sylia nắm lấy tay ta rồi nhắm mắt lại, ánh sáng từ từ phát ra từ tay Sylia rồi dập tắt.
"Con bé bị trúng độc."
Ta sốc trước chẩn đoán của Sylia.
Độc?
Tại sao chứ? Ta rất cẩn thận mà...
Ta nhanh chóng gọi Iori trong tâm trí.
"Iori, Iori, Iori, Iori..."
Cứ gọi như thế cho đến khi hắn ta trả lời.
"Alisha?"
"Iori đau quá... Giúp ta với..."
"..."
"Iori?"
"Xin lỗi Alisha."
"Ngươi đang nói..."
Chưa nói hết câu thì Iori đã chiếm lấy quyền điều khiển thân xác của ta.
"Hãy yên nghỉ đi Alisha... Như thế cô mới không cần phải chịu đựng nh..."
Những lời nói sau cùng của Iori ta không hề nghe thấy vì ý thức của ta đã chìm trong bóng tối.
"..."
Trong bóng tối tiếng bước chân bước lại gần xác của cô gái tóc vàng.
Cô gái với mái tóc đen cùng đôi mắt đỏ cầm trên tay cuốn sách dùng đôi mắt khinh thường nhìn vào xác cô gái tóc vàng.
Một tiếng thở dài phát ra từ cô gái tóc đen.
"Này, đừng ch.ết nhanh như thế chứ. Câu chuyện của chúng ta vẫn chưa xong đâu. Mọi chuyện không thể kết thúc như thế này được."
"Này."
Đá một cái vào đầu cô gái tóc vàng, cô gái tóc đen một lần nữa thở dài rồi mở cuốn sách to và dày ra.
"Ngươi nên biết là dù ngươi có ch.ết đi nữa thì ta vẫn có thể làm cho ngươi sống lại."
Đóng cuốn sách, cô gái tóc đen lại một lần nữa liên tiếng.
"Lần này xin hãy chọn một con đường đúng đắn để tránh khỏi cái ch.ết bất ngờ."
Nói xong cô gái tóc đen cười rồi búng tay.
"..."
Điều đầu tiên ta nghĩ đến khi mở mắt ra đó chính là tỉnh dậy sau cơn đau tim đột ngột.
Ôm lấy ngực trái ta kiểm tr.a nhịp thở của mình rồi ngồi dậy nhìn về phía trước.
Bất ngờ thay ta phát hiện mình đã quay về vị trí cũ, nơi ta gặp cô bé không rõ danh tính đó.
Đứng lên phủi váy, ta quan sát mọi thứ xung quanh trên đường đi đến toà tháp.
Thời gian vẫn như cũ như lúc ta gặp được cô bé tóc đen đó, nhưng lần này cô bé đó lại không xuất hiện.
Mang theo nghi ngờ, ta đi lên lầu thì lại thấy tất cả đội trưởng đều đang đứng xung quanh lá cờ.
Ta đứng im nhìn Eric đang đứng cạnh những đội trưởng khác.
Bỗng nhiên một bàn tay vỗ ngay sau lưng khiến ta quay lại nhìn.
Quả nhiên là Tiger và Minta đang đứng sau lưng ta.
Lần này ta chắc chắn mình đã quay lại thời gian cái ch.ết bất ngờ xuất hiện.
Lần chơi này ta đã không ch.ết nhưng lần sau có thể sẽ xuất hiện những cái ch.ết bất ngờ.
...Ta phải nhanh chóng phòng bị cho những cái ch.ết đó.
Những sự lựa chọn, những con đường đúng đắn...
Ta thật có thể sao?
Còn những lời mà Iori đã nói lúc ta ch.ết đi phải khiến ta suy nghĩ lại.
Ta bây giờ không biết gì hết về hắn ta.
Iori thật quá bí ẩn, luôn luôn tự mình làm tất cả.
Sau này ta nên để ý hắn hơn, nhất là khi hắn đã không còn ở trong cơ thể của mình.
Khi ta quay lại nhìn thì thấy Eric đang đứng ở trên 7 đội trưởng, cầm trên tay lá cờ với khuôn mặt không cảm xúc nhìn về hướng này.
"Pfft."
Khuôn mặt của Eric thật sự không hợp với khung cảnh này một chút nào.
Ta cười rồi lên giọng hét với những đội khác.
"Đội năm đã giành lấy cờ!"
Sau một hồi các đội trưởng tập hợp lại nhóm của mình rồi tìm nhà nghỉ ở thành để qua đêm sau cuộc tìm kiếm mệt mỏi này.
"Có vẻ chúng ta sẽ ở lại đây rồi sáng đi xe về thành Hinra."
Tiger vừa nói vừa vươn vai.
"Đi tìm nhà nghỉ thôi."
Ta dừng lại.
"Mọi người cứ đi trước, tôi có việc cần làm. Sau khi xong tôi sẽ đi tìm mọi người."
"Nếu cô đã nói vậy thì chúng tôi đi đây."
Mỉm cười vẫy tay tạm biệt họ, ta quay lại với khuôn mặt nghiêm túc rồi đi về phía sau tòa tháp.
Đứng đối diện với cô bé tóc đen bị mái tóc dài che đi khuôn mặt.
"Rốt cuộc ngươi muốn gì?"
Đáp lại ta đó chính là sự yên tĩnh và cơn gió nhẹ thổi qua.
"...Quái vật thì nên ch.ết."
Nói xong những từ đó cô bé tóc đen xuất hiện ngay trước mặt ta rồi dùng một thứ sắc nhọn đâm thẳng vào mặt ta.
Không kịp phản ứng ta chỉ có thể nhắm mắt lại và chịu đựng.
Một tiếng keng vang lên thật lớn.
Điều duy nhất ta có thể làm đó chính là cảm nhận.
Nhưng lại không thấy đau.
Nghi ngờ có thứ gì ngăn cản, ta mở mắt ra nhìn người con gái đang đứng ở phía trước.
Mái tóc xanh dài bay trong gió.
"Suýt nữa là tiêu rồi. Alisha cô không sao chứ?"
...Unmei?