Chương 55
La Thông mang theo đồ vật tới nhà Xuân Phong chính là ngày đầu tiên của trung thu, Vạn nương tuy rằng không tươi cười chào đón, nhưng vẫn là mang bánh trung thu làm một ngày trước đem ra cho người ta.
Hai vợ chồng Vạn gia đều cho rằng La Thông tới cầu hôn, nào biết từ đầu tới cuối cũng không thấy hắn nói đến chuyện cầu hôn, chỉ là khách khí cung kính cùng Vạn cha nói chuyện, đợi tới khi hắn muốn đi Vạn cha không nhịn được.
Hắn mang theo đồ vật tới cửa lại không nói gì, vậy không phải là muốn cho không sao?
“Khụ! Chuyện của Xuân Phong và ngươi chúng ta cũng biết đôi chút, việc hôn nhân của các ngươi chúng ta có thể đồng ý, thế nhưng ngươi phải đồng ý với ta một điều kiện.”
“Ngài nói!” Cũng không nghĩ tới cha Xuân Phong lại chủ động nhắc tới việc hôn nhân, trong lòng La Thông rất là vui vẻ, cho dù Xuân Phong cũng đã nói qua cha mẹ hắn đã đồng ý, hiện giờ chính thức cùng cha mẹ Xuân Phong nói chuyện hắn vẫn cảm thấy không giống thật, bởi vì hắn cảm thấy hắn không làm được gì nhiều, ban đầu nghĩ phải thực cố gắng thì chuyện này mới hoàn thành được, hiện giờ thế nhưng đã hoàn thành.
Thấy phản ứng của La Thông, trong lòng Vạn cha nghĩ thầm, bộ dáng người này sao lại giật mình, chuyện này không phải đã sớm đồng ý rồi sao, hắn cũng không tin Xuân Phong không nói với tiểu tử này, bọn họ đã đồng ý.
“Ừ! Tình huống nhà ta ngươi cũng đã biết, cho nên lúc các ngươi thành thân, cưới xin phải làm ở nhà ta, sau khi cưới xong các ngươi chuyển ra ngoài cũng được, ở lại trong nhà cũng có thể, tùy các ngươi.” Chuyện này Vạn cha đã cẩn thận cân nhắc qua, hắn đã có tính toán, cũng không biết La Thông có đồng ý hay không.
Ai biết cũng nói, việc cưới xin làm ở nơi nào, sau này người đó sẽ làm chủ gia đình, ý của cha Xuân Phong là muốn hắn ở rể.
La Thông không biết người khác có đồng ý hay không, nhưng hiện giờ hắn không muốn.
Nhẹ nhàng nhíu lông mày, La Thông cũng không lảng tránh vấn đề, mà trực tiếp nói với người ta: “Thúc, chuyện này ta phải suy nghĩ đã.” La Thông đồng ý cũng Xuân Phong giúp đỡ lẫn nhau, nhưng trong lòng hắn vẫn có tự tôn không thể để cho hắn có thể yên tâm đi nhận tất cả mọi thứ của Vạn gia, hắn cảm thấy một ngày nào đó bọn họ phải đi con đường này, cũng nên là lúc hắn công thành doanh toại có thể đảm đương mọi chuyện, mà không phải hiện tại.
“Thúc, ta có thể hiểu được ý của ngài, ta nghĩ như vậy, sau này ta cùng Xuân Phong có con có thể theo họ của Xuân Phong, cho dù con của chúng ta toàn bộ theo họ Xuân Phong cũng được, nhưng ta không nghĩ….” Trong lòng La Thông rối rắm, kỳ thật hắn biết mình không cần con nối dòng, không cần truyền thừa, chính hắn là một cô hồn ở dị thế này, thậm chí cũng không thuộc loại như vậy, hắn không cần chặt đứt hương khói của La gia ở nơi này, lại càng không muốn thay La gia ở nơi này truyền thừa con nối dòng, chính là…. Chính là trong lòng hắn không vượt qua được, hắn không muốn dựa vào Vạn gia mà sống.
Lời nói của La Thông không giống làm bộ, vẻ mặt của hắn còn rất nghiêm túc, nhưng Vạn cha lại hồ đồ, nếu đứa nhỏ có thể họ Vạn, vì sao phải để ý việc nhỏ ấy?
Vạn cha làm như vậy kỳ thật cũng chỉ là muốn tạo một đường lui cho con trai.
Thành thân ở nhà, vậy Xuân Phong vĩnh viễn đều là người Vạn gia, sau này nếu La Thông không tốt với con hắn hắn liền đón con về, nếu La Thông đối tốt với hắn, hắn liền có thể yên tâm buông tay, theo bọn họ đi, nhưng hôm nay phải làm sao bây giờ?
Nhất thời khó khăn, Vạn cha phụng phịu đuổi người đi, sau khi đuổi đi lại một mình sinh hờn dỗi.
“Cha….”
“Đứng qua một bên đi! Đừng tìm ta nói chuyện, một người hai người chỉ biết chọc ta tức giận!” kỳ thật Vạn cha cũng không phải tức giận thật sự, chỉ làm cảm thấy khó xử, lời của hắn đã nói ra ngoài, vậy phải thu hồi như thế nào đây? Hơn nữa cách vừa rồi của hắn là cân nhắc rất lâu mới nghĩ ra được, chỉ có vậy hắn mới yên tâm để cho Xuân Phong thành thân.
Hai người vừa rồi nói chuyện Xuân Phong cũng không nghe được, nương không cho hắn tới đây, sau khi thấy vẻ mặt La đại ca toàn tâm sự rời đi, hắn mới nhanh chóng chạy tới, lại thấy cha tức giận, trong lòng hắn rất bất an! Mọi chuyện cũng đã đến bước này rồi, ngàn vạn lần đừng xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì.
La Thông sau khi trở về cũng không rối rắm gì, hiện tại hắn có việc phải làm, hắn phải tìm ông chủ, còn phải vào thôn tìm mấy nam nhân thân thể khỏe mạnh hỗ trợ, còn phải tìm sư phó có kỹ thuật tốt, chuyện hắn phải làm còn rất nhiều, phải trước khi mùa xuân bắt đầu đem phòng ở xây xong.
Sau khi La Thông về nhà, Trương Đông Bình liền tới cửa, sau khi hắn vào cửa cũng không nói cái gì khác, trước hết phải nói móc người này một phen.
“Biết tiền buôn bán không dễ kiếm rồi phải không? Chịu khổ lớn rồi phải không? Ta thấy ngươi hay là cứ theo Xuân Phong đi, trực tiếp tới ở rể, cữu cữu cữu mụ ta cái gì cũng tốt, sẽ không có chuyện đối xử không tốt với ngươi.” Khi Trương Đông Bình tiến vào tâm tình rất tốt, việc hôn nhân của hắn đã có tiến triển lớn, rất nhanh có thể có kết quả.
Cũng không hỏi Trương Đông Bình sao lại biết chuyện của mình, La Thông nghĩ ngày ấy mình trở về chật vật như vậy, sợ là người toàn bộ thôn đều biết hắn ra ngoài không thuận lợi, nếu như vậy thì càng không thể đồng ý cha của Xuân Phong.
“Trước đây ngươi không hay ho gì! Thất bại một hai lần thì đã làm sao? Cữu cữu ta lúc còn trẻ còn bị người ta lừa phải xin cơm về nhà, ngươi thì tính là cái gì, tốt xấu gì cũng đã trở lại, cũng không chịu khổ nhiều.” Bạc nhà ai mà lại có thể từ trên trời rơi xuống, lúc cữu cữu cữu mụ còn trẻ cũng chịu rất nhiều cực khổ, lúc cữu cữu ra ngoài buôn bán, cuộc sống trong nhà đều là dựa vào một mình cữu mụ, hơn nữa còn phải chăm sóc con cái, nếu không sao cữu cữu có thể đối tốt với cữu mụ như vậy được.
“Ngươi đừng quan tâm chuyện của ta! Vẫn nên quan tâm chuyện của mình trước đi! Cha mẹ Xuân Phong tốt xấu gì cũng đã đồng ý chuyện hôn nhân của chúng ta, cũng không phải như người nào đó, bát tự còn chưa cầm được.”
“Ha! Ngươi đừng nói, việc hôn nhân của lão tử đã có tiến triển, ngươi không biết phải không? Cửu Cửu nhà ta nói, cha hắn đã đồng ý cho hắn lập gia đình, đây chính là một bước tiến!” vẻ mặt Trương Đông Bình đắc ý, La Thông cũng tò mò đánh giá hắn một hồi lâu! Hắn cảm thấy ngôn ngữ và hành vi của người này theo mình thấy thì so với người thế giới này kém khá xa, có phải hắn cũng có vấn đề hay không?
“Nhìn, bụi kìa!” Nhanh chóng chỉ chỉ chân trời, La Thông nhìn thử, sau đó hắn nhìn Trương Đông Bình như nhìn một tên ngốc, sau đó nói: “Ngu ngốc! Mặc kệ là bụi kê hay là bạch kê đều có thể bay đầy trời? ngươi bị điên rồi.”
“…..”Haiz, mình thế nhưng bị coi như là tên ngốc! ói ra một hơi, La Thông vuốt vuốt ngực, chuẩn bị hỏi thăm người này những chuyện xảy ra ở trong thôn.
La Thông muốn nói sang chuyện khác, tùy ý nói với người này một chuyện gì đó, không nghĩ tới hắn lại nghe được một tin tức lớn!
“Vạn đại bá bị điên rồi sao? Cháu còn chưa đón dâu, thế nhưng còn muốn cưới vợ nhỏ, hắn không sợ bị cắm sừng sao?” Hơn nữa, đại bá nương Xuân Phong đã thê thảm rất nhiều.
“Vợ nhỏ chính là tiểu thiếp phải không?”
“Đúng vậy, trẻ con thông minh.” La Thông cho Trương Đông Bình một nụ cười giả tạo, Trương Đông Bình cũng trực tiếp cười chân thành với hắn: “Ha ha, sợ là ngươi đã quên, ta là biểu ca Xuân Phong, sau này các ngươi thành thân cũng phải kêu ta là ca ca! còn trẻ con? Ngươi bây giờ kêu ca sau này sẽ kêu dễ hơn một chút.”
“Cút!”
“ha ha, ta cút đây ~ »
Sau khi Trương Đông Bình đi được một lúc, La Thông bắt đầu dọn dẹp nhà cửa, hắn vừa đi mấy tháng, hiện giờ cái gì cũng phải dọn dẹp, nếu không cũng không thể ở lại.
« La đại ca. » Sau khi biết cha mình sao lại mất hứng, Xuân Phong liền nhanh chóng chạy tới tìm người, hắn muốn giải thích với người này một chút.
Đại khái có thể nói không có ai có thể hiểu được cha mình hơn Xuân Phong, nương hắn sau khi nói với hắn yêu cầu cha nói với La Thông, hắn liền biết là xảy ra chuyện gì.
Cũng không do dự vô nghĩa, Xuân Phong nhanh chóng chạy đi tìm người nói rõ dụng ý của cha hắn.
« Cha ta chỉ là tính toán cho ta mà thôi, cũng không phải là khinh thường ngươi, ngươi không cần tức giận với hắn. »
« Thì ra là như vậy. » La Thông cũng hiểu Vạn cha thực mâu thuẫn, nếu phải làm việc vui ở nhà, vậy thì cần gì đồng ý cho bọn họ thành thân sau đó lại tùy bọn họ ở đâu thì ở, thì ra ban đầu tính toán là như vậy.
« Xuân Phong, xem ra cha ngươi thật sự thương ngươi, ngươi thực hạnh phúc. Còn nữa ngươi yên tâm đi, làm sao ta có thể vì việc nhỏ như vậy mà tức giận, ta cũng không giận hắn, hiện giờ biết sao lại như vậy càng không có lý do tức giận, ngược lại ta còn rất bội phục hắn, cha ngươi là người rất lợi hại. » Trong lòng đột nhiên có chút chua xót, La Thông không rõ cũng là cha mẹ, vì sao có người có thể nơi chốn tính toán cho con cái, còn có người lại coi con cái như công cụ.
« Trước kia ta không có phúc khí được cha mẹ yêu thương, hiện giờ nhờ phúc của ngươi xem như có một người cha tốt. Xuân Phong, ngươi yên tâm đi, sau này ta sẽ đối tốt với ngươi, cũng sẽ hiếu thuận với cha mẹ. »
« Ừ ! La đại ca, ta nghĩ ra một cách, ta nói với ngươi một chút, ngươi xem có được hay không. Chính là, hiện tại ngươi đã trở lại, khẳng định bắt đầu phải xây phòng ở, lúc ấy trong nhà nhất định sẽ thực loạn, không có đất trống đón khách thì không thích hợp làm việc vui, cho nên lúc này chúng ta thành thân ở nhà ta, cũng có thể nói như vậy. Sau khi chúng ta thành thân, lại chuyển tới nơi đó, như vậy cha ta cũng vừa lòng, người trong thôn cũng sẽ không nói ra nói vào, ngươi nói như vậy có được không ? »
« Được. »
« Hả ? » Xuân Phong nói thật cẩn thận, chỉ sợ La Thông không đồng ý, còn muốn tiếp tục thuyết phục người này, không nghĩ La Thông có thể đồng ý dễ dàng như vậy ? vậy…. vậy lúc ban ngày sao lại không đồng ý ?
« La đại ca, ta không có ý ép ngươi, ngươi có thể suy nghĩ thật tốt. »
« Không cần lo lắng, ta đồng ý rồi. » Việc này như thế là tốt nhất, không tất yếu vì chút lòng tự trọng của mình, làm cho cha mẹ Xuân Phong phải lo lắng, Xuân Phong khó xử. Trong lòng sau khi đồng ý đột nhiên rất thoải mái, La Thông cảm thấy thực thần kì, vì sao sau khi nghe lời Xuân Phong nói lại tiêu tan, không rối rắm nữa.
Có lẽ, là người nhà thì cần nên lo lắng cho nhau, hy sinh cho nhau, huống hồ việc này không thể nói là hắn hy sinh, nếu như thế, có thể làm cho tất cả mọi người vui vẻ thì cứ làm như vậy đi.