Chương 62
Hai ngày sau, Diên Thiệu Bách thích ứng xong thạch giáp cấp chín trở về thành, Mạc Hoài Song trực tiếp đưa lên kế hoạch của mình.
Hắn bỏ ra chút thời gian phân tích thánh giáo.
Cái tôn giáo kì lạ này tôn trọng độc giác thú, lại xóa bỏ An Tổ nắm giữ gien độc giác thú. Cái giáo lí này làm cho hắn cảm giác kì lạ, cũng không biết người sáng lập thánh giáo năm đó trong đầu có bao nhiêu bã đậu mới có thể nghĩ ra giáo lí như vậy, đã không thích trong cơ thể nhân loại có độc giác thú bởi vì sao lại muốn tôn trọng độc giác thú, cái này cần bao nhiêu bệnh xà tinh mới có khả năng làm được chuyện như vậy.
Mà tín đồ thánh giáo hiển nhiên không có suy nghĩ đến cái vấn đề sâu xa như vậy, cho nên bọn họ không có nhận thức thông suốt, cho nên mới mới có thể bị tẩy não trở thành người ủng hộ trung thành não tàn của thánh giáo, trở thành chó săn đáng tin của thánh giáo.
Đương nhiên nhân số của chó săn đáng tin cũng không nhiều, chiếm tỉ lệ trong nhân khẩu cũng rất ít, nếu không hắn liền không cần làm bất cứ cái gì, trực tiếp đầu hàng thánh giáo, cầu ch.ết là được rồi.
Trên thế giới này hầu hết mọi người đối với An Tổ đều là thái độ như thế nào cũng được. Chỉ cần không ảnh hưởng đến lợi ích của bọn họ, có thể làm được gì thì làm.
Mà loại người phía sau này chiếm đa số xếp tầng thấp nhất của thánh giáo, tín ngưỡng của bọn họ chưa chắc có nhiều thành kính, gia nhập thánh giáo có lẽ chỉ vì chiếm được chỗ tốt.
Dù sao ngoại trừ Minh Giáp thánh giáo chính là tổ chức duy nhất truyền thụ giáp nguyên đồ đối với bên ngoài. Một ít luyện thạch giả tư chất kém mong muốn gia nhập thánh giáo chỉ vì có thể tiến thêm một bước. Mà chiến sĩ thì càng hiểu được, ai lại không muốn nhận thức thêm nhiều luyện thạch giả.
Bây giờ kế hoạch của hắn phân thành hai bước, bước một là khai tông lập phái, đào góc tưởng của thánh giáo, cường đoạt tài nguyên nhân khẩu của hắn. Hai là dựa vào vũ lực của Cửu Bác, mở rộng thạch giáp có lực công kích cao ra phạm vi toàn thế giới, cắt đứt nguồn kinh tế của bọn họ.
Về phần thạch giáp vượt cấp, Hừ! Chỉ cần nữ nhân Nguyên Quân Đường kia dám hạ vốn “Máu”, hắn liền dám dây dưa đến ch.ết với nàng! Đừng hi vọng hắn sẽ thương hương tiếc ngọc!
Diên Thiệu Bách nhận lấy kế hoạch của Mạc Hoài Song nhìn một chút, cưng chiều nhéo nhéo mũi hắn, “Kế hoạch không tồi.”
Mạc Hoài Song vuốt vuốt tay hắn, “Thói xấu có thể sửa một chút, ngươi thử thạch giáp thế nào rồi?”
Nhắc tới thạch giáp, Diên Thiệu Bách liền hăng hái, “Hủy diệt một toàn thành là không thành vấn đề.”
Mạc Hoài Song hâm mộ tặc lưỡi, “Không hổ là cấp chín, thật mẹ nó lợi hại.”
Nói xong liếc mắt nhìn Diên Thiệu Bách một cái, “Nếu biết trước lão tử liền nhỏ máu nhận chủ, khi không lại tiện nghi ngươi!”
Diên Thiệu Bách nghe được hắn nổi giận nói, khóe miệng giương lên, giơ tay ôm lấy eo hắn, đôi môi cố ý dán lên lỗ tai hắn, ám muội khẽ nói, “Ta sẽ báo thù, đảm bảo người thỏa mãn.”
Khí tức ấm áp bao quanh vành tai nhạy cảm của Mạc Hoài Song, cảm giác tê dại toàn thân, mang theo từng mảnh từng mảnh gợn sóng.
Tai Mạc Hoài Song liền đỏ lên, nghiêng đầu tránh thoát, mắt phượng phong lưu quét một vòng qua mông Diên Thiệu Bách, nhíu mày, “Ngươi để ta thượng?”
Diên Thiệu Bách bị hắn nhìn chỉ cảm thấy có cái gì phất qua lòng, dục vọng liền ngạnh lên, nghĩ đến hai ngày không khai trai, liền trực tiếp quay người đem người đè xuống ghế salon, xé quần, trực tiến tiến vào trạng thái.
Mạc Hoài Song giãy dụa, “Diên Thiệu Bách, ngươi còn biết xấu hổ hay không!”
“… A… Con mẹ nó ngươi nhẹ chút, lão tử làm thịt… Nha —— ”
Diên Thiệu Bách nắm lấy cằm Mạc Hoài Song, cúi đầu đem kháng nghị của hắn ngăn chặn.
Chỉ chốc lá, cả phòng chỉ còn tiếng thở dốc ồ ồ cùng tiếng nghẹn ngào động tình.
Chờ đến khi hai người vật lộn ba trăm hiệp, Mạc Hoài Song thua trận lần thứ hai tay chân vô lực nằm trên ghế salon, hai điểm trên ngực sưng đỏ diễm lệ, trên người bị gặm đến hồng hồng tím tím, bạch trọc chảy ra từ nơi bí mật, hậu đình bừa bộn khắp nơi, mắt phượng cũng không quên trừng người trước mặt, nếu như có thể sử dụng nửa phần khí lực, Diên Thiệu Bách tuyệt đối không tránh được một bữa no đòn.
Diên Thiệu Bách nhìn cảnh đẹp như vậy, hài lòng nở nụ cười, đem hai người đều thu thập sạch sẽ, lúc này mới ôm lấy Mạc Hoài Song có chút ủ rũ mà nói đến kế hoạch của Mạc Hoài Song.
“Ngươi muốn làm gì thì làm, Cửu Bác chính là sức lực của của ngươi. Mà có một vệc nhất định cần chú ý, cách xa thế lực phủ thành chủ một chút.”
“Sao vậy?” Mạc Hoài Song nhíu mày.
“Thành chủ Dư Kha là cấp chín chân chính. Diên Thiệu Bách nói từng chữ từng chữ. Lúc sức mạnh chân chính đạt đến cùng cấp, hồi tưởng lại nắm đó miểu sát chiến sĩ cấp tám, một ít suy đoán cũng được khẳng định.
Mạc Hoài Song gật đầu một cái, “Vậy chúng ta tạm thời tránh xa hắn, ta sẽ điệu thấp làm việc.”
Hắn không phải là người không biết nặng nhẹ, hai mặt khai chiến đối với Cửu Bác không tốt, tuy rằng thánh giáo không có chiến sĩ cấp tám tọa trấn, nhưng nhân số lại khổng lồ, là đối thủ không thể lơ là, dù sao trên đời cũng có một loại thuyết pháp là kiến cắn ch.ết voi.
Sau khi định ra kế hoạch tác chiến sau này, Tông Tần lập tức phái tới năm vị chiến sĩ hạt nhân của Cửu Bác cùng với một đội lính đánh thuê.
Những chiến sĩ hạt nhân tới do Tông Tần tuyển chọn, năm người bày thân kinh bách chiến, thân thủ rất tốt, bên trong những người đồng cấp đều là những người tốt nhất, quan trọng nhất là đối với Cửu Bác, đối với Diên Thiệu Bách tuyệt đối trung thành, khuyết điểm duy nhất chính là bởi vì thiên phú của bản thân mà vẫn luôn không thể thăng cấp được, nhưng sau khi thạch giáp của Mạc Hoài Song được sản xuất, cái này đã không thể cưng là khuyết điểm.
Năm người lần này được phái tới nghe nói là bảo vệ phu nhân đoàn trưởng, mỗi người đều vô cùng hưng phấn, làm nóng người, mong muốn thể hiện thân thủ của bản thân trước người đẹp.
Kết quả chờ đến khi đến Đa Bội nhìn thấy Mạc Hoài Song, mỗi một người đều âm thầm há hốc mồm.
→_→, phu nhân mềm yếu mảnh mai, xinh đẹp như hóa đâu? Bảo vệ nam nhân còn khoác lác cái chim!
Mạc Hoài Song không biết trong lòng đám này không ngừng phun tào, vô cùng hào phóng bắt đầu thu mua lòng người.
Lấy ra năm viên thạch giáp cấp tám đưa cho năm người, nói, “Lễ ra mắt.”
Tông Tần cố ý ám chỉ thiên phú cùng thân thủ năm người này không phải tỉ lệ thuận, nghĩ đến chắc là nhìn trúng thạch giáp của hắn.
Năm người chưa từng gặp qua loại nguyên hạt nửa trong suốt này, có người cầm lên giơ lên trước ánh sáng nghiên cứu, cũng có người lập tức dùng sức bóp, kết quả mặt đỏ bừng lên cũng không nắm nát được.
Anh em, tỉnh lại đi, đừng làm chuyện vô ít, lão bà thân là chiến sĩ cấp tám của hắn cũng không thể thành công đâu.
Trên mặt Mạc Hoài Song lộ ra ý cười ôn hóa, “Đây là thạch giáp mới nhất của ta, phương thức nghỉ ngơi không giống như bình thường, cần nhỏ máu nhận chủ, chỗ tốt chính là cho dù sau này nguyên hạt có ném cũng không có người thứ hai có thể sử dung thạch giáp của các ngươi.”
Năm người nhất thời dừng công việc trên tay, kinh ngạc nhìn Mạc Hoài Song, loại phương thức khởi động này trước kia chưa từng nghe thấy.
Có người lập tức cắt đứt ngón tay thí nghiệm, thạch giáp lấy tốc độ người thường khó có thể tưởng tượng được hoàn thành phụ thân.
Năm người trong nháy mắt bị chấn động rồi, một bộ ngốc ngốc nhìn thạch giáp, trong nhất thời đầu óc không kịp xoay chuyển.
Nhưng có thể được Tông Tần phái tới cũng có chút đầu óc, sau khiếp sợ ban đầu, năm người liền lập tức rõ ràng nguyên nhân thực sự mình được pháo tới, hiển nhiên người này ngoại trừ thân phận phu nhân đoàn trưởng, thân phận luyện thạch giả mới là quan trọng nhất!
Mạc Hoài Song cũng chú ý tới biểu tình biến hóa của năm người, tiếp tục nói, “Các ngươi là chiến sĩ đứng đầu Cửu Bác, cho nên đoàn trưởng mới có thể phái các ngươi đến chấp hành nhiệm vụ lần này, hi vọng chúng ta có thể hợp tác vui vẻ.”
Về phần đẳng cấp thạch giáp trên người bọn hắn, hắn không nói. Chắc chắn đối mặt với thạch giáp đặc thù như vậy, hắn không nói, năm người cũng sẽ đi kiểm tra, dữ liệu trên máy móc so với những lời nói suông có sức thuyết phục hơn nhiều.
Quả nhiên, ngày thứ hai, ánh mắt năm người sốt sắng nhìn Mạc Hoài Song, cũng chân chính hiểu được hàm nghĩa đầu hàng, xác thực, có phu nhân đoàn trưởng cung cấp thạch giáp, bọn ho có thể thoát thai hoán cốt đứng ở hàng ngũ chiến sĩ đỉnh cấp.
Cái gọi là kẻ sĩ có thể ch.ết vì người tri kỉ, đối mặt với nam nhân có thể mang đến tất cả mọi thứ cho nhóm của bọn hắn, từ tận trong lòng ba người đều lộ ra sùng bái không hể che dấu được, thậm chí còn có chút nơm nớp lo sợ, hận không thể đem hắn làm người pha lê mà hầu hạ.
Mạc Hoài Song khẽ mỉm cười, sau khi hóa trang xong liền mang theo lực lượng đã thuộc về mình đến Tư Kế.
Chọn Tư Kế làm điểm dừng chân, chính là kết quả sau khi hắn đắn đo suy nghĩ hồi lâu.
Nguyên nhân hàng đầu chính là nơi này là đại bảng doanh của thánh giáo, thế lực của thành chủ Dư Kha yếu kém, dù hắn làm ấm ĩ bao nhiêu cũng không chịu hai mặt thụ địch.
Nguyên nhân thứ hai chính là đánh người phải đánh mặt mới đã nghiền a, thân!
Mạc Hoài Song đến Tư Kế, trực tiếp vô cùng mạnh tay mua luôn một tòa nhà tại khu náo nhiệt làm căn cứ truyền đạo sau này, đồng thời cũng cho người tu sửa toàn bộ tòa nhà theo ý tứ của mình một phen, sử dụng toàn bộ tòa nhà làm quảng cáo, nội dung rất trực tiếp:
Truyền thừa diêu linh chiêu mộ luyện thạch giả, không giới hạn tư chất cùng nhân số.
Cuối quảng cáo vẽ một cái diêu linh tạo hình cổ quái, đây là ký hiệu truyền thừa.
Cùng ngày quảng cáo được công bố ra, người đi đường đều dừng chân quan sát, mà thực sự bước vào tòa nhà căn bản không có người nào, dù sao so với truyền thừa diêu linh vừa nghe liền biết vô căn cứ, hầu hết mọi người vẫn càng tin tưởng thánh giáo.
Tư Kế xuất hiện thêm một cái truyền thừa đương nhiên người nhận được tin tức đầu tiên chín là thánh giáo, sau khi phái người điều tr.a dữ liệu giả một phen, minh giáo chủ khẽ mỉm cười, buông xuôi bỏ mặc.
Thời đại này số người tự cao tự đại rất nhiều, chờ đến những người này ăn quả đắng tự nhiên biết trời cao đất rộng, không đáng để hắn làm người ác.
Vì thế hắn hoàn toàn vô cùng rộng lượng phái người đưa đến một phần lễ mọn, để bày tỏ chúc mừng.
Mạc Hoài Song thu được lễ vật cười hì hì, xoay người đi đến sàn đấu giá lớn nhất thế giới —— Nhược Thủy.
Người phụ trách nghe nói có người đến gửi bán thạch giáp công kích cao, vô cùng nhiệt tình tiếp đãi Mạc Hoài Song.
Sau khi nhìn chằm chằm Mạc Hoài Song mặt không lộ ra chút dấu vết nào, người phụ trách khẽ mỉm cười, “Không biết Mạc tiên sinh muốn bán thạch giáp kiểu gì?”
Mạc Hoài Song móc ra nguyên hạt đặt trên bàn, “Thạch giáp cấp bảy, lực công kích cấp tám.”
Người phụ trách hơi sững sờ, nhưng giáo dưỡng tốt đẹp khiến cho hắn nhanh chóng tỉnh táo lại, “Xin ngày thứ lỗi, thạch giáp vượt cấp tám chưa từng xuất hiện, xin thứ ta nhất định phải kiểm tr.a mới có thể cùng ngày nói tiếp.”
Mạc Hoài Song ắt có phong độ dùng tay làm dấu mời.
Người phụ trách trực tiếp nhận lấy thạch giáp đi đo lường, cũng đồng thời mời Mạc Hoài Song đến quan sá.
Mạc Hoài Song khẽ mỉm cười, ngồi ở trên ghế không nhúc nhích, “Một chiếc thạch giáp vượt cấp tám mà thôi, Nhược Thủy làm việc ta luôn yên tâm.”
“Cảm tạ tín nhiệm của Mạc tiên sinh.” Mạc Hoài Song không đi, người phụ trách đương nhiên tiếp khách, “Không biết Mạc tiên sinh ra giá bộ thạch giáp này bao nhiêu?”
“Một tỷ.” Mạc Hoài Song bình tĩnh mà duỗi ra một ngón tay.
Cái giá này khiến người phụ trách lấy làm kinh hãi, “Mạc tiên sinh, cái giá này có phải là có chút thấp.”
Phải biết rằng thạch giáp cấp bảy bình thường cũng không có giá này.
Mạc Hoài Song mỉm cười, “Trong lòng ta nó cũng chỉ có cái giá này, không cần biết đấu giá có giá bao nhiêu, ta chỉ muốn một tỉ, nhưng mà ta có hai yêu cầu.”
Người phụ trách cân nhắc nhìn Mạc Hoài Song, “Mời nói.”
“Thời điểm đấu giá xin nói rõ đây là tác phẩm của của truyền thừa diêu linh.”
“Cái này…”
“Nguy hiểm cùng lợi ích luôn luôn đi đôi với nhau, ” Mạc Hoài Song nhàn nhạt mở miệng, “Nhược Thủy có thể có được quy mô như ngày hôm nay nhất định có thế lực chống đỡ nguy hiểm, huống hồ thạch giáp vượt cấp tám chỉ là bắt đầu.”
Hô hấp của người phụ trách ngừng lại, một mặt ngưng trọng nhìn mặt Mạc Hoài Song vẫn bình tĩnh, lâm vào quỷ dị trầm mặc.
Nếu như vượt cấp tám chỉ là bắt đầu, vậy sau này còn có cái gì?