Chương 57: Muối mà hai người tìm được
Bất quá mặc kệ trong lòng Mễ Lai Khắc thầm nghĩ cái gì, tộc trưởng đại nhân đều sẽ không để ý tới. Hiện tại hắn một lòng một dạ nghĩ về chuyện muối, đây mới là đại sự hạng nhất, xem ra Tạp Lạc Tư thật đúng là một tộc trưởng đầy trách nhiệm nga. Mà hiệu suất làm việc của hắn cũng rất cao, sau khi hắn xác định hương vị của khối muối mà Lục Văn Thụy mang về thực không sai, liền quyết định phát động toàn bộ các tộc nhân ở trong bộ lạc, mọi người cùng nhau đi đến bờ sông lấy muối.
Tạp Lạc Tư suy nghĩ suốt một buổi tối, sau đó quyết định đi tìm Lục Văn Thụy tìm hiểu tình huống cụ thể trước, cho nên sáng sớm hôm sau hắn bảo Mễ Lai Khắc đi mời Lục Văn Thụy. Hắn chuẩn bị cùng đối phương thảo luận một chút về các phương án thực thi, hắn biết tiểu nhi tử nhà mình rất coi trọng chủ ý của giống cái này.
Vì thế hôm nay, sau khi Mễ Lai Khắc đưa hoa quả tới cho Lục Văn Thụy thì nán lại một chút, hắn nhìn Lục Văn Thụy đang có chút nghi hoặc nói:
“Tối hôm qua sau khi ta trở về liền đem khối muối mà ngươi đưa giao cho phụ thân rồi, hắn thử qua, sau đó thật cao hứng. Hắn cảm thấy nếu thật sự có thể đến bờ sông lấy muối thì quá tốt, nhưng hắn lại muốn mời ngươi đến để cùng hắn thương lượng một chút về phương án cụ thể.”
Lục Văn Thụy sau khi biết quyết định của Tạp Lạc Tư cũng rất là cao hứng, y vội vàng trả lời.
“Vậy tốt quá, chúng ta hiện tại đi thôi.”
Đi đến bờ sông lấy muối vốn vốn là kế hoạch của y, hiện tại nếu có thể được Tạp Lạc Tư thúc thúc tương trợ, việc đó đương nhiên là tốt nhất, như vậy sẽ tiết kiệm được rất nhiều công sức.
Mễ Lai Khắc nhìn bộ dáng đối phương có chút vội vàng, nhịn không được mỉm cười, khó có được trên mặt Thụy xuất hiện cảm xúc biến hóa rõ ràng như vậy đâu, bất quá phụ thân nhà mình cũng ra vẻ thực sốt ruột, xem ra hai người bọn họ chỉ khi đề cập đến đại sự ở trong bộ lạc thì mới có biểu tình như vậy đi.
Nghĩ xong, hắn vươn tay nhẹ nhàng vuốt ve một chút trên đỉnh đầu Lục Văn Thụy, trong lòng yên lặng nhớ kỹ “Hảo ngoan hảo ngoan” (^_^), sau đó, trước khi đối phương kịp phản ứng lại, hắn liền quyết đoán dắt tay đối phương, dẫn đầu đi ra ngoài cửa.
Mà lúc này, Lục Văn Thụy bị hắn nắm đi có chút không biết nên khóc hay cười, động tác vừa rồi không phải là độc quyền của chính mình sao? Như thế nào lại bị Đại Thước học được? Bất quá hiện tại tâm tình của y tốt lắm, sẽ không cùng hắn so đo.[Y-H: anh vuốt đầu ck thì ck cũng vuốt đầu anh được mừ, độc quyền cái gì ko biết]
Hai người bọn họ cước trình đều rất nhanh, chỉ chốc lát thì đến nhà Mễ Lai Khắc. Lúc này Tạp Lạc Tư cùng Khoa Lan đều ngồi ở trong đại sảnh chờ bọn họ, tuy nhiên lại không có nhìn thấy thân ảnh của Ngải Tư Đặc, khả năng còn chưa có rời giường đi.(^_^).
Lục Văn Thụy vừa vào cửa liền không tự giác lộ ra một nụ cười thản nhiên, đầu tiên y tiến lên chào hỏi Tạp Lạc Tư cùng Khoa Lan, tiếp theo mới ngồi xuống theo lời mời của đối phương, cử chỉ ngôn hành trong lúc đó rất đúng mực.
Tạp Lạc Tư nhìn thấy y đến cũng rất là cao hứng nên đã mở miệng trước,
“Thụy, tối hôm qua ta đã thử qua khối muối mà ngươi mang về, không nghĩ tới hương vị chúng nó so với muối của Hải tộc bộ lạc còn muốn tốt hơn một ít, việc này thật sự là quá tốt. Về việc đến bờ sông lấy muối, ngươi có kế hoạch cụ thể gì không? Ta nghĩ trước hết nên nghe ý kiến của ngươi, việc này liên quan đến đại sự của toàn bộ lạc chúng ta, vì thế phải cẩn thận một chút. Ân, ngươi nói lại cho ta nghe, ngày hôm qua ngươi làm sao phát hiện chỗ đó đi!”
Lục Văn Thụy nghe được lời nói của đối phương, rất là sảng khoái hồi đáp:
”Tốt, Tạp Lạc Tư thúc thúc! Kỳ thật ngày hôm qua ta có thể phát hiện ra con sông kia cũng thực ngoài ý muốn, nghe nói ngày hôm qua vừa lúc là thời điểm ba tháng một lần “sương mù tan đi”, cho nên ta mới có thể lạc vào địa phương kia. Con sông đó vốn là nơi ngày hôm qua ta mang quái vật kia về, chính ở ngay bờ sông này ta thấy được mấy khối muối, lúc ấy ta thực kinh ngạc, không nghĩ tới ở giữa rừng rậm lại phát hiện ra muối, trong khi loại này trước đây cũng chỉ có Hải tộc bộ lạc mới có. Vì thế ta nhất thời cao hứng liền tiến lên đi kiểm mấy khối, không nghĩ tới vui quá hóa buồn, đột nhiên bị đầu quái vật kia công kích, hoàn hảo trải qua một phen khúc chiết, cuối cùng cũng có thể giải quyết nó, thuận lợi đem mấy khối muối này về.”
Nói tới đây, y đột nhiên phát hiện trong ánh mắt Tạp Lạc Tư, Khoa Lan cùng Mễ Lai Khắc nhìn về phía mình đều mang theo chút bội phục, y không khỏi mỉm cười, ngày hôm qua thật đúng là thực mạo hiểm, nếu không phải chính mình đột nhiên sử dụng Quỷ ngục âm phong rống thì không biết sẽ ra làm sao nữa. Thật là vạn hạnh, tiếp theo y tiếp tục nói:
“Tạp Lạc Tư thúc thúc, ngươi cảm thấy hương vị muối này so với Hải tộc bộ lạc tốt hơn một ít, đây là bởi vì bộ lạc bọn họ chế tạo ra muối đều là lấy nước biển tinh luyện ra, cho nên không thể tránh khỏi mang theo một ít tạp chất, việc này là không thể tránh khỏi. Mà việc lấy muối từ con sông kia, ta trước đây đã nghĩ tới, vị trí của con sông kia có thể xem như ở chỗ sâu nhất trong rừng rậm, cho nên nơi đó cách bộ lạc có chút xa.Chúng ta có thể để cho các thú nhân ở trong bộ lạc biến thành thú hình, tiếp theo trên lưng mỗi người đều treo lên hai cái mộc dũng thật to, để cho bọn họ trực tiếp từ trong bộ lạc bay đi, sau đó đến con sông múc đầy nước rồi mang chúng nó quay về bộ lạc.”
Nghe được mấy câu trả lời của y, Tạp Lạc Tư rất vừa lòng gật gật đầu, tiếp theo hắn liền nói:
”Ân, chủ ý này không tệ, ta có thể phát động toàn bộ các thú nhân trong bộ lạc, để cho bọn họ phụ trách công tác vận chuyển này. Bất quá đối với việc tinh luyện muối thì sao? Ngươi có kế hoạch cụ thể gì không?”
“Ân, ta đã tính toán qua, cái sông kia thực rộng cũng thực dài, hơn nữa lúc ấy nhìn đầu quái vật kia có thể đứng thẳng trong nước, ta phỏng chừng sông này cũng rất sâu, cho nên chúng ta không cần đem nước sông đều mang về hết một lần, có lẽ chúng ta có thể mỗi nửa năm hoặc là một năm đi một lần. Nếu chúng ta lấy đi một phần nước, về sau nước sông hẳn là còn có thể dâng lên, cho nên ta cảm thấy chúng ta không cần phải lấy hết nước ở con sông đó, đối với lâu dài mà nói, kế hoạch này cũng không phải tốt lắm.” Nói tới đây, y nhìn Tạp Lạc Tư liếc mắt một cái.
Tạp Lạc Tư nghe xong, tinh tế suy tư một lát, nói tiếp:”Được rồi, vậy dựa theo kế hoạch của ngươi đi, ta không có ý kiến.”
“Ân, đợi cho các thú nhân đem nước sông mang về, thì có thể làm cho các giống cái cùng nhau hỗ trợ. Kỳ thật việc làm ra muối rất đơn giản, chỉ cần đem nước sông đổ vào bên trong nồi, tiếp theo ngay tại phía dưới nhóm lửa lên, đem chúng nó nấu thì tốt rồi, sau đó chúng ta có thể đem số muối tích lại trong nồi bỏ vào trong cối đá xay nhuyễn ra, như vậy khi sử dụng cũng sẽ thuận tiện hơn một ít.”
Lục Văn Thụy một hơi đem kế hoạch của mình nói ra hết, tiếp theo y quay đầu nhìn về phía Tạp Lạc Tư ở đối diện, chờ đối phương quyết định.
Mà Tạp Lạc Tư sau khi nghe kế hoạch cụ thể của Lục Văn Thụy, trong lòng có chút cảm khái, không thể phủ nhận, năng lực tự thân của Lục Văn Thụy quả thật đều rất là xuất chúng, thậm chí có thể nói đã muốn vượt qua rất nhiều thú nhân, đáng tiếc hắn là giống cái, bằng không….. Tiếp theo hắn lắc đầu, đối với Lục Văn Thụy lộ ra một nụ cười nhợt nhạt:
“Kế hoạch của ngươi thật là hoàn thiện, cơ hồ đem từng phương diện đều suy nghĩ đến, chúng ta cứ tiến hành như vậy đi. Mễ Lai Khắc, ngươi trước hết đem các tộc nhân trong bộ lạc đều tập hợp đi, nói rằng ta có chuyện cần tuyên bố.”
Sau khi Mễ Lai Khắc nghe được phụ thân nhà mình phân phó, đầu tiên là gật đầu với Lục Văn Thụy, tiếp theo liền xoay người xuất môn. Mà Khoa Lan ở một bên nhìn thấy bọn họ đã đàm xong chính sự, thì bắt đầu lôi kéo Lục Văn Thụy tán gẫu, thuận tiện còn quan tâm một chút đến cuộc sống gần đây của y như thế nào.
Tạp Lạc Tư nhìn bộ dáng hai người bọn họ tán gẫu thật sự là hợp ý, hắn chỉ ở một bên lẳng lặng nhìn. Mà Đại Thước đồng học sau khi rời đi thì ra hết sức, hắn trực tiếp đến trung tâm bộ lạc thì biến thành thú hình, tiếp theo hắn liền phát ra tiếng rít tập hợp khẩn cấp, âm thanh kia lập tức truyền ra rất xa rất xa.[Y-H: hết sức thuận tiện (^_^)]
Sau một lát công phu, thì nhìn thấy từ bốn phía có các lão hổ đủ màu đang hướng về bên này bay tới, một vài trong số bọn họ, trên lưng còn chở bạn lữ cùng đứa nhỏ của chính mình. Sau khi mọi người đều tề tựu, Tạp Lạc Tư cũng đã chạy đến, phía sau hắn còn có Lục Văn Thụy cùng Khoa Lan.
Mọi người thấy tộc trưởng đến thì đều biến thành hình người, tiếp theo bắt đầu tự chủ mà đứng thẳng thân thể, chuẩn bị cẩn thận nghe tộc trưởng nói. Lục Văn Thụy nhìn đám người rậm rạp chung quanh, không thể không cảm khái, dân cư Thái Cách bộ lạc thật nhiều a, gần một vạn người này cùng đứng chung một chỗ, thật đúng là thanh thế kinh người.
Tạp Lạc Tư thấy các tộc nhân đều nhìn chăm chú vào mình, liền mở miệng nói:
“Các tộc nhân của ta, tin tưởng mọi người đã biết chuyện đã xảy ra ngày hôm qua, Lục Văn Thụy ở trong bộ lạc chúng ta, giống cái dũng cảm này vào ngày hôm qua đã đánh bại một đầu quái vật.”
Mọi người nghe đến đó, đều liên tục gật đầu, ngày hôm qua bọn họ còn được chia một khối thịt của đầu quái vật kia nga, hương vị cũng không tệ lắm. Lục Văn Thụy kia thật rất là lợi hại, một đầu quái vật lớn như vậy cũng bị y đánh ch.ết, thật sự là một giống cái đặc biệt.
Tiếp theo Tạp Lạc Tư tiếp tục nói:
“Ngay chỗ quái vật xuất hiện ngày hôm qua, Thụy có tìm được mấy khối muối, nghe nói nơi đó có một con sông muối. Cho nên ta quyết định cùng mọi người đi đến dòng sông đó lấy muối, như vậy về sau chúng ta sẽ không cầnn cùng Hải tộc bộ lạc trao đổi muối nữa, mọi người thấy sao?”
Dứt lời, hắn đem kia mấy khối muối kia phát ra để cho mọi người đều có thể nhấm nháp một chút. Các tộc nhân tuy rằng không biết dòng sông muối là cái gì này nọ, nhưng khi nghe đến từ “muối”, bọn họ cũng đều có một ít ẩn ẩn đoán ra. Đợi đến khi thử qua mấy khối muối mà Tạp Lạc Tư phát xuống, mọi người mới xác định nguyên lai bên trong rừng rậm phụ cận bộ lạc còn có một dòng sông muối, đó là một con sông có chứa muối. Nhất thời toàn bộ quảng trường bắt đầu sôi trào lên, mọi người đều lớn tiếng hoan hô nhảy nhót,”Muối” luôn là thứ khiến mọi người có vẻ đau đầu, bởi vì trên toàn bộ Lạc Vân đại lục chỉ có Hải tộc bộ lạc mới có muối, cho nên mỗi lần bọn họ đều phải dùng rất nhiều đồ vật này nọ mới có thể đổi được một bình muối nhỏ, cơ hồ mỗi lần đều đổi không nhiều lắm, cho nên mọi người lúc nấu cơm làm đồ ăn đều rất ít dùng. Hiện tại bọn họ thế nhưng phát hiện một dòng sông muối, về sau thì việc trao đổi muối sẽ không còn gây ra phiền não nữa rồi, thật tốt, lại nghe nói dòng sông muối này là do Lục Văn Thụy tìm được, mà mấy khối muối này cũng là y mang về, các tộc nhân đối với y đều tràn ngập cảm kích. Từ khi Lục Văn Thụy đi vào bộ lạc bọn họ, đã vì bọn họ mang đến vô số kỳ tích.
Tiếp theo Tạp Lạc Tư liền phái các thú nhân trong bộ lạc đều đi theo Mễ Lai Khắc vào rừng rậm, dựa theo kế hoạch, mỗi người bọn họ đều mang theo hai cái mộc dũng thật to, sau đó biến thành thú hình, hướng về rừng rậm bay đi. Mà giống cái cũng đều đi trở về, Lục Văn Thụy bảo bọn họ về nhà chuẩn bị mấy cái nồi đợi lát sau dùng đến.
Đợi cho các thú nhân đem nước sông trở về, Lục Văn Thụy liền dạy cho các giống cái làm cách nào lấy được muối, kỳ thật y cũng chỉ nói cho bọn họ biết là phải bỏ nước vào bên trong nồi rồi nấu lên mà thôi, việc này cũng không phải rất khó.
Mọi người đều bắt đầu bận rộn lên, các thú nhân phụ trách ở trong rừng rậm phụ cận bộ lạc bay tới bay lui, mà các giống cái còn lại thì vội vàng nấu nước. Cứ như vậy bận việc cả ngày, mọi người lục tục nấu ra rất nhiều muối, bất quá muối này phần lớn là ở dạng khối.
Cho nên sau khi các thú nhân đều trở về, Tạp Lạc Tư lại bảo bọn họ giúp đỡ giống cái đem mấy khối muối đều bỏ vào bên trong cối đá mà xay, đợi cho muối từ cối chảy ra, chúng nó đã trở nên rất nhỏ, tuy rằng không có nhuyễn như bột phấn, nhưng như thế cũng khiến mọi người đều thật cao hứng.
Trước kia muối ở Hải tộc bộ lạc đều là những khối nho nhỏ, mà hiện tại bọn họ có thể làm ra muối nhuyễn gần bằng bột phấn, hơn nữa hương vị của muối này cũng tốt hơn so với của Hải tộc bộ lạc. Hơn nữa bởi vì muối vẫn luôn là một khối rất lớn, cho nên lúc trước, có nhiều người khi nấu cơm đều không thể nắm giữ chính xác lượng muối cho vào thức ăn, cho nên đồ mà bọn họ nấu ra cũng không được ngon lắm.
Mà hiện tại, Lục Văn Thụy trừ bỏ chỉ cho bọn họ đem mấy khối muối xay nhuyễn ra, còn dạy bọn họ để vào bên trong đồ đựng muối một cái muỗng/thìa nhỏ bằng gỗ hoặc bằng trúc, như vậy lúc nêm đồ ăn có vẻ thuận tiện hơn, hơn nữa y còn đặc biệt vì mọi người cung cấp một ít liều lượng tham khảo, như là nửa nồi nước thì cần hơn nửa thìa/ muỗng muối, mà một nồi nước thì cần một thìa muối…Bởi vì mọi người đều biết y nấu ăn rất ngon cho nên mọi người đối với lời y nói đều rất tin phục. Hôm nay các tộc nhân đều thật cao hứng, vì thế Tạp Lạc Tư quyết định thật nhanh, quyết định buổi tối hôm nay cử hành một bửa tiệc đốt lửa trại, chúc mừng mọi người rốt cục làm ra được “muối”[Y-H: tộc trưởng rất chịu chơi nha. (^_^)]
Vào lúc ban đêm không khí rất là náo nhiệt, mọi người đều không cố kỵ mà hưởng dụng các loại thức ăn cùng đồ nướng, tất cả mấy thứ này đó đều là bọn hắn dùng muối do chính tay mình tinh luyện ra để nấu, tựa hồ hương vị đều đặc biệt ngon a.
Lục Văn Thụy, Mễ Lai Khắc cùng Tư Nặc bọn họ cũng làm thành một vòng, mọi người vừa ăn vừa trò chuyện, mà thức ăn của bọn họ đương nhiên đều là từ Lục Văn Thụy nấu ra, cộng thêm việc mới tinh luyện ra muối, thật sự như là hổ thêm cánh, mọi người đều ăn rất ngon. Thỉnh thoảng còn có một ít tộc nhân lại chào hỏi Lục Văn Thụy, mọi người đều thực cảm tạ y.
Có lẽ trải qua chuyện này, Lục Văn Thụy ở trong bộ lạc sẽ càng được hoan nghênh, địa vị của y cũng sẽ vì thế mà được nâng cao lên một ít, dù sao y thật sự đã vì Thái Cách bộ lạc làm rất nhiều việc.
Mấy ngày kế tiếp, các tộc nhân ở trong bộ lạc vẫn như cũ đều vội vàng qua lại giữa bộ lạc cùng rừng rậm, bọn họ đều muốn thừa dịp này mà trữ thêm một ít muối, như vậy có thể dùng được trong một đoạn thời gian rất dài.
Ngày ngày bận rộn nhanh chóng trôi qua, hôm nay đã là ngày thứ 8 từ sau hôm phát động “kế hoạch lấy muối”, mọi người cảm thấy trước mắt số muối đã lấy được đã đủ cho bọn họ dùng trong một năm, cho nên bọn họ quyết định dừng lại, dựa theo Lục Văn Thụy đề nghị, về sau bọn họ có thể mỗi nửa năm hoặc là một năm đi lấy muối một lần.
Nếu hiện tại đã giải quyết xong vấn đề về muối, các thú nhân liền bắt đầu đi vào bên trong rừng rậm săn thú, bọn họ đã vài ngày không có đi, nếu tiếp tục không đi ra ngoài chuẩn bị con mồi trở về, phỏng chừng bọn họ sẽ cạn lương thực.
Mà Lục Văn Thụy đương nhiên đi theo mọi người cùng nhau hành động, lần này bọn họ xuất phát vào buổi chiều, mọi người giống như trước là ở bên ngoài rừng rậm tản ra bốn phía, đều tự đi săn thú.
Mễ Lai Khắc cùng Lục Văn Thụy hai người một tổ, bọn họ tay nắm tay hướng về bên trong rừng rậm đi đến [Y-H: đi săn mà cũng nắm tay nữa]. Mới vừa đi không lâu, Lục Văn Thụy đột nhiên ngừng lại, y ngẩng đầu lên, nhìn về phía đông, y cảm giác nơi đó tựa hồ có cái gì đó đang đi về hướng bên này, y có thể xác định, đó là một vật thể có sinh mệnh, hơn nữa số lượng còn không chỉ một.
Mễ Lai Khắc ở một bên nhìn thấy đối phương ngừng lại, hắn cũng liền nhìn theo tầm mắt của Lục Văn Thụy hướng về phía đông. Sau một lát, chỉ thấy trên không trung xuất hiện một cái bóng đen.
Lục Văn Thụy ngưng tụ thị lực nhìn lại, nguyên lai là một bóng dáng màu kim hoàng đang phi hành rất nhanh, bởi vì đối phương bay thật sự cao, hắn chỉ có thể nhìn thấy trên lưng kim ảnh kia tựa hồ có một bóng dáng màu bạc, đây là cái gì?
Đợi cho bọn họ chậm rãi tiếp cận, Lục Văn Thụy mới nhìn rõ nguyên lai là một giống cái ngân phát ngân mâu cưỡi một đầu sư tử màu kim hoàng, xem phương hướng bọn hắn phi hành, tựa hồ là muốn đi đến bộ lạc của bọn họ. Mễ Lai Khắc đối với việc này rất là nghi hoặc, riêng Lục Văn Thụy ở một bên hơi hơi hạ ánh mắt. Nguyên lai là “Kim giác đại vương” cùng “Ngân giác đại vương” đến đây!