Quyển 2 - Chương 2: DƯỢC SƯ TRẺ TUỔI NHẤT
Trong lúc đám người Mộ Chỉ Ly nói chuyện, lục tục cũng ngửi thấy mùi thuốc nồng nặc, hiển nhiên là lại có người luyện đan dược thành công.
Mà lúc này thời gian một canh giờ cũng đã trôi qua rồi, ngay sau đó, Lâm đại sư lên tiếng nói: “Thời gian đã hết”.
Lời này vừa nói ra, có người vui mừng, có người buồn bã, vui mừng tất nhiên là vì mình đã điều chế đan dược thành công, buồn là vì thất bại.
Mộ Chỉ Ly phát hiện có ba người không điều chế đan dược thành công, trên mặt bọn họ đều là đau khổ, còn có hai người hướng về phía mình trợn mắt nhìn, rất rõ ràng, vì lúc trước Mộ Chỉ Ly điều chế thành công mà phân tâm dẫn đến thất bại, cho nên bọn họ cho rằng hết thảy nguyên nhân đều do Mộ Chỉ Ly.
Nếu không phải bởi vì nàng, bọn họ cũng sẽ không biến thành như bây giờ, dù sao lúc ấy thời gian đã qua hơn phân nửa, bọn họ cũng không phải là không có cách nào luyện chế thành công mà là thời gian đã hết, bọn họ không có cơ hội nữa.
Ba người khác cũng đã luyện chế thành công, Lâm đại sư đi tới bên cạnh kiểm tr.a đan dược của bọn họ, mặc dù so với đan dược của Mộ Chỉ Ly luyện chế ra có sự chênh lệch rất lớn, nhưng không phải ít nhất bọn họ cũng đã luyện chế thành công rồi sao?
“Bốn người các ngươi đã thông qua khảo hạch trở thành một dược sĩ”. Lâm đại sư trên mặt nở nụ cười hướng về phía đám người Mộ Chỉ Ly nói, thấy bọn tiểu bối khảo hạch thành công, hắn cũng cảm thấy vô cùng vui vẻ.
Ba người khác nghe được lời của Lâm đại sư đều lộ ra vẻ vô cùng hưng phấn, Mộ Chỉ Ly thoạt nhìn cũng thật vui vẻ, nhưng cũng không hề giống bọn họ, bởi vì đây là điều mà nàng đã sớm biết rồi sao?
Sau khi chúc mừng bọn hắn xong, Lâm đại sư đi tới trước mặt ba người thất bại, nói: “Không nên nản chí, ta tin tưởng các ngươi lần sau nhất định có thể làm được!”
. . . . . . . . . .Rất nhanh sau đó, đám người Mộ Chỉ Ly từ trong phòng đi ra, bốn người vốn là đi theo Tề Tuyền vẫn chờ ở chỗ đó, nhìn thấy Tề Tuyền đi ra ngoài, nam tử dẫn đầu lên tiếng hỏi: “Như thế nào? Thất bại sao?”.
Thật ra thì bọn họ căn bản không tin là Mộ Chỉ Ly sẽ thành công, hiện tại hỏi như vậy cũng chỉ là muốn chê cười Mộ Chỉ Ly, làm cho nàng ta mất mặt thôi.
Song, chân chính mất mặt chính là Tề Tuyền, chỉ có thể lúng túng hướng bọn họ nhỏ giọng nói: “Nàng thông qua rồi”.
Mấy người sửng sốt, vẻ mặt chính là không thể tin được, thế nhưng lại thông qua rồi? Bất quá nhìn bộ dạng của Tề Tuyền cũng biết là nàng ta không nói giỡn, ánh mắt mấy người nhìn về phía Mộ Chỉ Ly cũng là có chút ít lúng túng.
Lúc này Lâm đại sư nhìn ba người vừa được thông qua nói: “Các ngươi chỉ cần đi đến trước sân ghi vào sổ một chút thông tin cá nhân, sau đó là lấy được chứng nhận dược sĩ rồi”.
Ba người rối rít gật đầu giống như gà con mổ thóc, trên mặt không che giấu được vẻ hưng phấn.
Còn lại, Lâm đại sư lần nữa nhìn về phía Mộ Chỉ Ly: “Ngươi xác định muốn tiếp tục tiến hành khảo hạch dược sư?”.
Mộ Chỉ Ly không chút do dự gật đầu, sau này nếu nàng muốn khảo hạch còn phải đặc biệt đến công hội dược sư một chuyến, thật sự có chút khó khăn, nếu hôm nay có cơ hội thì tất nhiên là khảo hạch luôn.
Tề Tuyền trên mặt hiện lên vẻ khó coi, trước đó vài ngày nàng cũng tham gia khảo hạch, chỉ là không có thành công, song Mộ Chỉ Ly này cũng muốn tham gia khảo hạch, nếu nàng ta khảo hạch thành công thì mình sau này ở trước mặt nàng ta thật là không thể ngẩng đầu lên được.
Mấy người khác nghe Lâm đại sư cùng Mộ Chỉ Ly nói chuyện không khỏi kinh hô lên một tiếng, bọn họ đã nghe được cái gì? Nàng ta lại muốn tiến hành khảo hạch dược sư nữa, điều này làm cho người ta có chút chấn động.
Hai người vốn là trợn mắt nhìn Mộ Chỉ Ly bây giờ đối với nàng cũng có chút ít thay đổi cách nhìn, nếu Mộ Chỉ Ly thật sự có thực lực như lời nàng nói, thì bọn họ cũng bội phục.
Phải biết rằng lúc trước dược sư trẻ tuổi ưu tú nhất chính là Tề Tuyền, nhưng Tề Tuyền cùng bọn họ quan hệ không tốt, dù sao Tề Tuyền thực lực rõ ràng như vậy, có chút cao ngạo, bọn họ không có cách nào ở cùng một chỗ, hiện tại nhìn Mộ Chỉ Ly vậy mà lại cũng có thực lực như vậy, bọn họ có ý muốn xem trò hay một chút.
Nếu là nàng thay thế địa vị của Tề Tuyền, đối với bọn họ mà nói cũng không phải là một chuyện không vui, ngược lại, bọn họ cảm thấy như vậy không tệ, ít nhất cái tư chất huyền diệu của Tề Tuyền cũng không phải là duy nhất.
Dĩ nhiên, mặc dù trong lòng ôm ảo tưởng như vậy, nhưng trên thực tế bọn họ cũng không tin tưởng, dù sao Tề Tuyền cũng phải thất bại không phải sao? Đột nhiên xuất hiện một cô gái trẻ tuổi cùng Tề Tuyền nhìn qua không khác biệt lắm, quả là khó khăn quá mức.
Mộ Chỉ Ly cũng không có để ý đến ý nghĩ của người khác, đối với nàng mà nói, nàng chỉ cần mình cảm thấy đúng là được, người xa lạ nghĩ gì đối với nàng không có quan hệ chút nào!
Mộ Chỉ Ly đi theo Lâm đại sư vào chỗ khảo hạch dược sư, mà sau khi họ đi vào, Trương lão, đám người Triệu lão cũng đồng loạt đi vào, bọn họ muốn nhìn xem Mộ Chỉ Ly sẽ có biểu hiện như thế nào.
So với khảo hạch dược sĩ, số người tham gia khảo hạch dược sư ít hơn nhiều, tổng cộng cũng chỉ có ba người.
Trừ Mộ Chỉ Ly ra, hai người khác cũng đã hơn hai mươi tuổi, bọn họ nhìn thấy Mộ Chỉ Ly đi vào, trên mặt cũng lộ ra chút ít kinh ngạc, dù sao so sánh với bọn họ, tuổi của Mộ Chỉ Ly có chút nhỏ không phải sao?
Ở trong nơi này, bọn họ nhìn thấy người nhỏ tuổi từng tới khảo hạch cũng chỉ có Tề Tuyền, không nghĩ tới hôm nay lại xuất hiện thêm một người, nhìn đám người Trương lão tiến vào phía sau, bọn họ đã cho rằng Mộ Chỉ Ly là một trong những đệ tử của họ.
Cho nên, ánh mắt nhìn về phía Mộ Chỉ Ly lại thêm mấy phần hâm mộ, bọn họ cũng muốn trở thành đệ tử của mấy người Trương lão a, bọn họ không có cơ hội đó, dù sao bọn họ ở phương diện này cũng không phải là thiên tài, chẳng qua dựa vào cố gắng của mình từng bước tiến đến như bây giờ.
“Phương thức khảo hạch dược sư chia làm hai bước, bước đầu tiên là lấy ra tinh hoa thanh hồng thạch, bước thứ hai là luyện chế ra nhị phẩm đan dược, hai bước nhất định phải hoàn thành, nếu là thất bại một trong hai bước thì đều coi như là thất bại”.
Lâm đại sư như cũ đơn giản rõ ràng nói ra quy tắc khảo hạch, để cho tất cả mọi người đều có thể hiểu.
Thanh hồng thạch không phải là một loại đá, mà là một loại dược liệu, dược liệu làm xong có hai màu xanh, hồng, hơn nữa vô cùng cứng rắn, thoạt nhìn như tảng đá nên gọi là thanh hồng thạch.
Chính là bởi vì độ cứng rắn kia cho nên để luyện nó vô cùng khó khăn, mà tinh hoa thanh hồng thạch có chỗ tốt giúp cho thân thể tráng kiện, nên nhiều người giàu có đều thích mua tinh hoa thanh hồng thạch.
Mộ Chỉ Ly mặc dù lúc trước chưa từng luyện chế qua thanh hồng thạch, nhưng đối với thanh hồng thạch cũng coi như là hiểu rõ, nàng tin tưởng với thực lực của mình hẳn là có thể làm được.
“Thời gian khảo hạch là hai canh giờ, bây giờ bắt đầu!” Lâm đại sư tuyên bố.
Lời vừa nói ra, mấy người lập tức bắt đầu hành động, dù sao thời gian đối với bọn họ rất quan trọng, ngay cả Mộ Chỉ Ly cũng không ngoại lệ, nàng đối với tinh chế thanh hồng thạch cũng có chỗ không hiểu rõ, cho nên cần phải suy nghĩ cẩn thận một phen.
Cũng may số lượng thanh hồng thạch trong tay mỗi người đủ nhiều, cho dù thất bại cũng có thể làm lại.
Lấy ra một ít thanh hồng thạch nhanh chóng bỏ vào trong lò đan, vận dụng linh thức của mình tất cả đều chú ý vào lò đan, cảm thụ được dược liệu biến hóa, loại chuyện này hiển nhiên nàng đã trải qua nhiều lần lắm rồi, chẳng qua lần này dược liệu khác mà thôi.
Song, rất nhanh Mộ Chỉ Ly phát hiện ra luyện thanh hồng thạch có khó khăn ở đâu, bề ngoài của nó thật sự là quá cứng rắn rồi, so với các loại dược liệu trước kia nàng luyện đều cứng rắn hơn, tiểu hỏa căn bản là không cách nào nung chảy được nó, mà một khi dùng đại hỏa,thì tinh hoa của nó rất dễ bị đốt cháy thành hư vô.
Bất quá Mộ Chỉ Ly nàng chính là thích nhất thứ có tính khiêu chiến, nghĩ tới đây, nàng liền hăng hái bừng bừng.
Cho nên, đám người Lâm đại sư nhìn thấy một màn kỳ quái, hai tuyển thủ khác bời vì luyện chế khó khăn mà nhíu mày, cẩn thận sợ xuất hiện vấn đề gì đó.
Dĩ nhiên, loại biểu hiện này là tương đối bình thường, nếu là đổi lại vài chục năm trước mấy người Lâm đại sư hẳn là cũng giống như vậy, song Mộ Chỉ Ly bên kia lại không giống.
Chỉ thấy trên mặt nàng là thần sắc hứng thú, không có chút nào khẩn trương hay là vội vàng xao động, có chăng là vô cùng hứng thú, phảng phất như đang hăng hái bừng bừng khiêu chiến một nan đề.
Tựa hồ như trong mắt nàng, đây cũng không phải là một cuộc thi mà chỉ là một lần luyện đan mà thôi, không có chút gánh nặng nào trong lòng.
Rất hiển nhiên, loại tâm lý này là rất tốt, bởi vì tuyệt đối sẽ không ảnh hưởng đến sự phát huy của nàng, lúc dược sư chế thuốc thì tâm tình là rất trọng yếu, mấy vị lão giả nhìn dáng vẻ của Mộ Chỉ Ly trong lòng cũng âm thầm bội phục, loại tâm thái này xuất hiện ở tiểu bối thật đúng là không mấy người có được, sư phụ của nàng là cỡ nào lợi hại a.
Mộ Chỉ Ly đang cẩn thận khống chế hỏa hâịu, đem hỏa hầu gia tăng một chút xíu, nàng cần tìm kiếm một mức hỏa hầu thích hợp nhất, vừa gia tăng hỏa hầu, vừa chú ý đến trình trạng của dược liệu, không thể nghi ngờ đây là chuyện vô cùng tiêu hao tâm thần.
“Nhanh nhanh” Mộ Chỉ Ly thầm nghĩ trong lòng, nàng có một loại cảm giác sẽ tìm được nhiệt độ thích hợp, song đúng lúc này, không cẩn thận nhiệt độ quá một chút. . . Xong, chỉ nghe thấy “Phốc xuy” một tiếng, thanh hồng thạch này đã biến thành phế thải.
Thấy thế, Mộ Chỉ Ly chẳng qua chỉ là thở sâu một hơi, đem trạng thái căng thẳng lúc trước nới lỏng mấy phần, sau đó lấy tiếp một thanh hồng thạch bỏ vào trong lò đan, tiếp tục những bước như vừa rồi.
Có kinh nghiệm lần trước, lần này so ra tốt hơn không ít.
Tại thời điểm Mộ Chỉ Ly thất bại, hai người bên cạnh cũng lần lượt thất bại, bất quá bởi vì ba người đều thất bại, cho nên tâm tình của bọn hắn không tệ lắm, ít nhất tất cả mọi người đều giống nhau.
Lần thứ hai, Mộ Chỉ Ly lại thất bại, lần này cũng không phải bởi vì hỏa hậu khống chế không đủ, mà là lúc sắp đề luyện thành công nàng thu chậm, cho nên tinh hoa liền biến thành phế thải.
Nhưng rất rõ ràng, so với lần đầu tiên đã tốt hơn nhiều, chỉ cần có tiến bộ là tốt rồi, thời gian đã qua hơn nửa canh giờ, vẫn còn kịp, mặc dù một bước này tiêu hao của nàng không ít thời gian, nhưng mà kế tiếp luyện chế đan dược nhị phẩm đối với nàng mà nói cũng không có khó khăn quá lớn.
Làm cho Mộ Chỉ Ly kinh ngạc là một trong hai người kia đã luyện được tinh hoa thanh hồng thạch và đã bắt đầu luyện chế đan dược.
Sau khi thời gian trôi qua được một canh giờ, Mộ Chỉ Ly cũng đã thành công lấy ra được tinh hoa thanh hồng thạch, lúc này còn một người vẫn đang tiếp tục luyện chế.
Nàng bắt đầu luyện chế đan dược, nàng cần luyện chế chính là nhị phẩm Thiên Tâm đan, đan dược này thuộc tính là phụ trợ, có thể làm cho con người tĩnh tâm lại, không nên xem thường nó là đan dược phụ trợ, thật ra thì rất nhiều lúc Thiên Tâm đan có thể giúp đỡ được, bởi vì nó bao hàm hết thảy các tình huống cần tĩnh tâm.
Ở thời điểm ngươi bị quấy nhiễu là có thể phục dụng, tỷ như ngươi đang bị âm ba quấy nhiễu, ăn vào thì có thể giảm bớt rất nhiều, cho nên Thiên Tâm đan là một loại đan dược được rất nhiều người chuẩn bị khi xuất hành.
Thiên Tâm đan này Mộ Chỉ Ly cũng đã luyện chế qua, cho nên đối với nàng cũng không có gì là quá khó khăn, bất quá nàng nhìn dược liệu phát hiện ra một vấn đề, đó chính là nàng từ trên Cổ Sát giới thu hoạch được đan phương trong đó còn có thêm một loại dược liệu ở ngoài, mà chỗ này lại không có.
Đây là tại sao? Mộ Chỉ Ly nghi ngờ Thiên Tâm đan không phải đều giống nhau sao? Tại sao dược liệu lại không giống?
Không khỏi liếc con ngươi về nam tử phía bên cạnh lại phát hiện ra hắn đang thành thật luyện đan cũng không có lộ ra chút nghi ngờ nào, mà những người khác vẻ mặt đều rất bình thường, tựa hồ chỉ có một mình nàng cảm thấy quái dị.
Chẳng lẽ đan phương trong Thiên Sát Cổ giới cùng với đan phương mà người Thiên Huyền Đại Lục đều biết lại khác nhau sao? Nhưng điều này cũng không đúng, ít nhất đan phương Mai Khâu đan là giống nhau mà, có lẽ chỉ một bộ phận đan phương là không giống nhau.
Vậy hãy để cho mình xem thiếu một vị dược liệu đến tột cùng có cái gì khác nhau!
Nghĩ tới đây, Mộ Chỉ Ly cũng không hề do dự nữa, bắt đầu luyện chế, cũng may thiếu một vị dược liệu cũng không có vấn đề gì, nàng luyện chế vô cùng thành công, bất quá người bên cạnh kia xuất hiện một vài vấn đề, cho nên cuối cùng Mộ Chỉ Ly dẫn đầu hoàn thành khảo hạch.
Sau khi khảo hạch bắt đầu được hai canh giờ, Lâm đại sư một lần nữa công bố khảo hạch kết thúc, trong ba người có hai người hoàn thành, chỉ có một người không hoàn thành, kết quả mặc dù không phải là tốt nhất nhưng cũng không tệ, chẳng qua người bị thất bại lộ ra vẻ có chút mất mát.
Lâm đại sư như cũ khích lệ hắn một phen, dù sao ở nơi này số người thất bại có không biết bao nhiêu, chỉ cần kiên trì tới cùng cũng sẽ đạt được thành công của mình.
Đợi sau khi người nọ rời đi, Lâm đại sư mới bắt đầu kiểm nghiệm thành quả của hai người Mộ Chỉ Ly, rất rõ ràng là hai người đều đã thông qua rồi, bất quá đan dược Mộ Chỉ Ly luyện chế so với đan dược người kia luyện chế còn tốt hơn, điểm này làm cho nam tử hai mươi tuổi kia kinh ngạc một phen cũng là chuyện mà đám người Lâm đại sư đã lường trước.
Lâm đại sư cùng đám trưởng lão cười một tiếng rồi nói: “Chúc mừng các ngươi đã thông qua khảo hạch dược sư , bắt đầu từ hôm nay các ngươi chính thức là một dược sư rồi!”
Dược sư cùng dược sĩ mặc dù chỉ thua kém một chữ, nhưng khác nhau thật lớn, nếu nói một đại gia tộc trước mặt một gã dược sĩ có thể làm cho bọn họ lấy lễ đối đãi thì một gã dược sư có thể làm cho họ lấy kính làm đầu.
“Hôm nay chúng ta thấy được một vị thiên tài, ngươi là dược sư trẻ tuổi nhất của công hội dược sư thành Ngải Y!” Lời của Trương lão mang theo vài phần kích động, bọn họ muốn đem chuyện này báo lên cho công hội dược sư, đây đối với bọn họ là vinh dự hạng nhất!
Nhìn thấy sắc mặt kích động của mấy vị lão giả bình thường luôn trầm ổn, Mộ Chỉ Ly cũng có chút ít kinh ngạc: “Ta chỉ là vận khí tốt mà thôi”. Ở trước mặt mấy vị lão giả có tuổi, nàng muốn cung kính một chút, chẳng qua bọn hắn làm cho nàng không biết nên nói cái gì cho phải.
“Ha ha, Mộ cô nương, mặc dù chúng ta không biết lão sư của ngươi là ai, nhưng chúng ta biết hắn đã bồi dưỡng được một đệ tử ưu tú”.
. . . . . . . .
Thời điểm Mộ Chỉ Ly trở lại tửu lâu cũng đã gần đêm rồi, bọn Tề Tuyền cũng không có trở về, khi bọn hắn biết được Mộ Chỉ Ly đã thông qua khảo hạch dược sư , bọn họ đã kinh ngạc không nói nên lời, nghĩ đến lúc trước bọn họ giễu cợt Mộ Chỉ Ly lại càng cảm thấy không có mặt mũi gặp người.
Cộng thêm đám người Lâm đại sư không ngừng tán dương Mộ Chỉ Ly, còn có Triệu lão bảo Tề Tuyền hảo hảo học tập Mộ Chỉ Ly, hết thảy làm cho bọn họ không muốn nhìn thấy Mộ Chỉ Ly lần nữa, bởi vì thật sự quá mất thể diện.
Mộ Chỉ Ly nhìn chứng nhận dược sư trên tay mình, có vật này rồi dễ dàng hơn không ít, ít nhất sau này đến công hội dược sư tìm dược liệu dễ dàng hơn không ít.
Dù sao rất nhiều dược liệu trân quý cũng không phải là tiệm thuốc bình thường sẽ có, bất quá hiện tại Mộ Chỉ Ly cũng không có dùng đến dược liệu quý giá gì, bởi vì đại đa số dược liệu trân quý đều là luyện chế đan dược cao cấp, đan dược thấp phẩm trên căn bản là không cần dùng đến.
Hiện tại, nàng muốn nghiên cứu vấn đề là Thiên Tâm đan lúc trước mình luyện chế cùng Thiên Tâm đan hôm nay luyện chế ở công hội dược sư đến tột cùng có cái gì khác nhau.
Ngay lúc đó nàng chẳng qua là cảm thấy thiếu một vị dược liệu thì mùi hương của Thiên Tâm đan không đủ nồng, phát hiện điểm này xong nàng đại khái nghĩ, có lẽ bọn họ phân biệt tốt xấu khác sao.
Ở lúc sau, Mộ Chỉ Ly cũng nghiệm chứng ý tưởng của nàng là đúng, thiếu một vị dược liệu Thiên Tâm đan có hiệu quả khác biệt rất lớn.
Xem ra đan phương trong Thiên Sát Cổ giới thật đúng là không phải tốt bình thường a!
Ngày thứ hai, Mộ Chỉ Ly xuất hành từ thật sớm, đi núi Tử Vân, qua một ngày nữa chính là thời gian mở ra di tích viễn cổ, nàng phải đi xem xét một phen, hiểu rõ một chút tin tức.
Rất dễ dàng biết vị trí của núi Tử Vân, bởi vì trên đỉnh núi Tử Vân thực vật sinh trưởng có màu tím, nhìn từ xa lại giống như là một đám mây màu tím, cho nên được gọi là Tử Vân, núi Tử Vân ở vị trí rất cao.
Ngựa không ngừng vó câu hướng núi Tử Vân chạy tới, càng đi gần tới núi Tử Vân, Mộ Chỉ Ly phát hiện người cũng là càng ngày càng nhiều, mới đầu chỉ là gặp một chút Tu luyện giả lẻ tẻ, càng về sau thì gặp phải mọi người đều có tổ chức, chính xác là mô hình nhỏ của gia tộc.
Kế tiếp gặp được các tổ chức càng ngày càng khổng lồ, đến tận mười mấy người, mấy chục người. . . . Mà Mộ Chỉ Ly cũng dùng tốc độ nhanh nhất đi tới đỉnh núi.
Từ dưới chân núi nàng đã cảm nhận được cấm chế không ổn định của di tích viễn cổ rồi, dị thường rõ ràng, bất quá từ sự bất ổn kịch liệt này nàng cũng biết thời gian cấm chế kia cũng không cón duy trì được lâu nữa.
Núi Tử Vân có hoàn cảnh rất tốt, thảm thực vật màu tím quả thực rất mỹ lệ, tựa hồ như một thế giới màu tím, nếu không có quá nhiều người như vậy đích thực rất tuyệt.
Chẳng qua hiện tại sẽ không có một người nào đặt tâm tư ở trên cảnh sắc cả, trong lòng bọn họ đều chỉ có một ý nghĩ chính là——–di tích viễn cổ!
Trên đinh núi đã đầy người, đồng thời còn có lều trại, bọn họ tới nơi này hẳn không phải là ngày một ngày hai, đều đang đợi cấm chế giải trừ.
Một đống người đứng trước mỗi lều, cầm lấy vũ khí sắc mặt bất thiện nhìn mọi người, không cho phép nhích tới gần. Tựa hồ khoảnh khắc người khác tới gần nơi đó, vũ khí của bọn họ sẽ không chút lưu tình mà chém xuống.
Đỉnh núi giống như bị chia nhỏ, ngươi nhích tới gần địa bàn của họ một chút, hiển nhiên bọn họ sẽ không cùng ngươi khách khí.Nhìn thấy một màn này, Mộ Chỉ Ly nhíu mày, điều này thật sự là có chút. . .
Song, đối với tình trạng này, Thiên Nhi cũng đã sớm dự liệu đến: “Trước kia ta cũng gặp phải tình trạng như vậy. Ở nơi này vị trí có thể thấy rõ ràng di tích viễn cổ đã bị một số thế lực lớn sớm chiếm cứ, như vậy bảo đảm bọn họ có thể thấy động thái trước tiên”.
Đây là cách làm quen thuộc của bọn hắn, trừ phi ngươi có đầy đủ thực lực đánh bại bọn họ, làm cho bọn họ lăn xuống, nếu không ngươi cũng chỉ có thể chờ ở phía dưới”.
Nghe Thiên Nhi nói, Mộ Chỉ Ly cũng hiểu, rất thực tế, bạo lực là phương thức trực tiếp nhất, trong lòng không khỏi xuất hiện một cái ý nghĩ, đó chính là sau này nàng muốn chiếm cứ vị trí thứ nhất!
Dù sao cảm giác hiện tại như vậy rất không thoải mái, nàng rất không thích. Nàng cũng rõ ràng, hiện tại lấy thực lực của nàng không thể nào đối kháng được với bọn họ, cho nên cũng chỉ có thể ở chỗ này nhìn.
Rất nhanh, Mộ Chỉ Ly có thể tìm được một thân cây, giấu ở trên cây hẳn có thể thấy được di tích viễn cổ bộ dạng ra sao, nghĩ tới đây, Mộ Chỉ Ly liền trèo lên cây, mà lúc này Mộ Chỉ Ly cũng mới chú ý đến xung quanh trên cây có không ít người, mọi người đều là có ý nghĩ giống nhau.
Sau một khắc, Mộ Chỉ Ly nhìn thấy bộ dạng của di tích viễn cổ, không thể không thừa nhận, thật sự là quá rung động rồi, thế cho nên Mộ Chỉ Ly trong thời gian ngắn không có phục hồi tinh thần lại.
Giống như là một cung điện khổng lồ, vốn là chôn dưới lòng đất, không biết là bởi vì nguyên nhân gì mới hiện lên đi ra ngoài, cả cung điện này làm cho người ta cảm thấy khổng lồ, kinh sợ.
Không sai, chính là kinh sợ, chẳng qua là xa như vậy có thể cảm giác được sự cường đại của nó, mười sáu cái cột bạch ngọc làm trụ của cái cung điện này, cao chừng mười trượng, một người đứng ở trước mặt của nó nhỏ bé như vậy, càng làm cho người ta tò mò chủ nhân của nó là một người cường đại cỡ nào.
Cấm chế màu vàng hiện lên vòng tròn vây quanh ở chính giữa, nó bảo tồn hoàn hảo, không có bất cứ hư hại nào, đại môn màu đỏ thẫm đóng chặt, làm cho người ta càng muốn biết bên trong tột cùng là có cái gì.
Giống như một điều bí ẩn làm cho bọn họ điên cuồng hiếu kỳ. Ngày mai, bọn họ chính là có thể tìm tòi đến tột cùng rồi!
Xem xong hết thảy, Mộ Chỉ Ly cũng không có hạ xuống, mà đánh giá các lều trên đỉnh núi, nàng nghe nói có các đại thế gia cùng người trong môn phái tới, nghĩ đến lều này chắc hẳn phải thuộc về bọn họ a!
Đối với hai loại người này, Mộ Chỉ Ly trong lòng cũng ôm tò mò, đến tột cùng sẽ có bộ dạng ra sao đây?
Song, vừa nhìn, nàng liền ngây ngẩn cả người.
Bởi vì mấy năm trước nhìn thấy thân ảnh màu trắng kia, thân ảnh làm cho nàng muốn ra khỏi thành La Thiên tiến vào Đại thế giới, thân ảnh làm cho nàng trong những năm này luôn không ngừng ép mình phải tiến bộ.