Quyển 2 - Chương 24: THẮNG ĐÁNH CƯỢC

Nhất Phẩm đan dược tổng cộng có mười lăm bình, một trăm năm mươi viên, ba trăm kim tệ một viên là đã được bốn vạn rưỡi kim tệ, cộng thêm năm bình Nhị Phẩm Đan dược, bốn ngàn kim tệ một viên là lại được thêm hai mươi vạn kim tệ, Mộ Chỉ Ly bán được tổng cộng là hai mươi bốn vạn rưỡi kim tệ!


So với bảy vạn kim tệ quả thật nhiều hơn! Hiển nhiên Phí Văn không chịu nổi loại đả kích này, người mà mình cho rằng là quỷ nghèo thế nhưng lại giàu hơn mình gấp mấy lần, quả thực…


Mộ Chỉ Ly nhìn ánh mắt hỏi ý của chưởng quầy, gật đầu: “Tốt.” Chưởng quầy đưa ra giá tiền như vậy rất công bằng, mặc dù thấp hơn một chút so với giá thị trường, nhưng điều này cũng bình thường, dù sao bọn họ buôn bán cũng phải có lợi nhuận chứ?


Thấy Mộ Chỉ Ly đáp ứng, chưởng quầy cũng rất vui vẻ, dù sao mua nhiều đan dược như vậy, đem lại cho bọn họ không ít chỗ tốt, bọn họ không bao giờ lo không bán được đan dược.
“Nếu Mộ cô nương đồng ý, bây giờ ta sẽ đi lấy kim tệ, xin ngài chờ một chút.” Chưởng quầy cười nói.


“Không có việc gì, ta chờ ở đây là được.” Hai mươi bốn vạn rưỡi kim tệ, Mộ Chỉ Ly chưa từng có nhiều tiền như vậy, tâm tình cũng khá thoải mái, mặc dù hai mươi bốn vạn rưỡi kim tệ nói nhiều không nhiều, nói ít cũng không ít, ngày mai chắc chắn có thể mua không ít đồ a! Còn chưa nói đến lúc đó còn có thể lấy vật đổi vậy nữa?


Cũng không cần chờ lâu, chưởng quầy kia đã nhanh chóng đi ra, hai mươi bốn vạn rưỡi kim tệ cũng không phải là con số nhỏ, nhưng đối với cửa hàng đan dược tiền tài vô hạn mà nói, cũng không có cái gì khó khăn, rất nhanh đã có thể đem ra.


available on google playdownload on app store


“Mộ cô nương, đây là ngân phiếu một vạn kim tệ, tổng cộng hai mươi bốn phiếu, một tờ năm ngàn kim tệ, ngài kiểm tr.a đi.”


Hai mươi bốn vạn rưỡi kim tệ nếu toàn bộ đều dùng kim tệ, thì quả thực sức nặng khiến người khác không thể đem theo nổi, huống chi khi đếm đến khi nào mới xong, thế nên ngân phiếu một vạn kim tệ đương nhiên là thuận tiện hơn.


“Ta tin tưởng chưởng quầy sẽ không đếm sai.” Mộ Chỉ Ly không có ngay lập tức kiểm tr.a ngân phiếu, nàng biết danh tiếng của cửa hàng đan dược ở đây, tuyệt đối sẽ không vì một chút tham lam mà phá hỏng danh tiếng.


Nhìn thấy cách làm này của Mộ Chỉ Ly, trong mắt chưởng quầy cũng nhiều hơn một tia sáng, không thể không nói, cách làm của nàng đem đến cho hắn cảm giác không tệ, một mặt là thể hiện sự tín nhiệm của nàng đối với mình, đồng thời cũng thể hiện đại khí của nàng.


Lúc này, Mộ Chỉ Ly mới đem ánh mặt chuyển đến trên người Phí Văn, so với lúc trước phách lối càn quấy, vênh váo hung hăng, tình huống của Phí Văn hiện tại có vẻ thê thảm hơn, mặc dù là cố gắng làm như không sao, nhưng khi nhìn liền thấy có vẻ chột dạ.


“Phí cô nương, có phải ngươi nên giao tiền đánh cược rồi không?” Khóe miệng Mộ Chỉ Ly vui vẻ giương lên nụ cười.
“Ngươi……” Phí Văn nhìn Mộ Chỉ Ly rồi lại nhìn đan dược trong tay mình, sắc mặt rất khó coi.


“Phí tiểu thư, chấp nhận đánh cuộc thì phải chấp nhận chịu thua, bây giờ ta là nhân chứng đánh cược a.” Chưởng quầy ngay lập tức mở miệng, nếu Phí Văn có ý định quỵt nợ, hiện tại chắc chắn là không thể rồi.


Chưởng quầy cửa hàng dù sao cũng rất có danh tiếng, nàng không dám đắc tội hắn, dù sao tương lai nàng cũng phải lại đến đây, đắc tội chưởng quầy chẳng phải là việc làm không sáng suốt sao.


Như vậy, nàng đành phải đưa đan dược cho Mộ Chỉ Ly rồi, nghĩ tới đây, trong lòng nàng liền bực bội, tại sao mình lại đánh cuộc này, hiện tại thì hay rồi, chẳng những bị cười nhạo, đến đồ cũng không còn.


Nhìn thoáng qua mấy người phía sau, ai ngờ bọn họ một lời cũng không nói, trong lòng lại càng tức giận, nếu không phải lúc trước họ phụ họa lời nói của mình, mình làm gì nhìn lầm Mộ Chỉ Ly là quỷ nghèo đâu?


Nếu như không có nhìn lầm, cũng sẽ không rơi vào hoàn cảnh như hiện tại! Bây giờ không tốt, xảy ra chuyện, cả đám bọn họ đều làm như không phải chuyện của mình!


Bốn người khác cũng là không có cách khác a, chưởng quầy cửa hàng này bọn họ đương nhiên biết rõ, mặc dù thế lực gia tộc bọn hắn cũng không tệ, nhưng các trưởng bối đã dặn bọn họ, đến cửa hàng đan dược phải khiêm tốn một chút, ngàn vạn lần không nên đắc tội chưởng quầy, nếu không tuyệt đối có hại mà không có lợi.


Đương nhiên bọn họ là không muốn chọc tới phiền toái như vậy, huống chi việc đánh cuộc này đã có người nhắc nhở Phí Văn không nên đáp ứng, nhưng nàng lại không nghe, bọn họ còn có thể làm gì khác?


Mộ Chỉ Ly mới không thèm quan tâm nhìn Phí Văn, nàng chẳng qua chỉ là có chút khó chịu khi thấy hành động của Phí Văn, cho nên mới đưa ra việc đánh cuộc, một là để cho nàng ta im miệng, đồng thời cũng có thể kiếm thêm chút lợi ích, cơ gì mà không làm?


Về phần mời chưởng quầy làm nhân chứng cũng là đã đoán trước tình huống, ít nhất có chưởng quầy ở đây, Phí Văn tuyệt đối sẽ không quỵt nợ.
“Cho ngươi là được!” Phí Văn vẻ mặt tức giận đem đan dược hung hăng đặt trên quầy, nói: “Cứ chờ xem!”


Nói xong, quay ra nói với mấy người phía sau: “Chúng ta đi!”


“Phụng bồi đến cùng!” Mộ Chỉ Ly không có chút nào yếu thế đáp trả, nàng có thể cảm nhận được tu vi của Phí Văn, mới vì bước vào Toàn Thiên cảnh, so với tuổi của nàng có thể xem là thiên phú không tồi rồi, nhưng rõ ràng là không phải đối thủ của nàng.


Nàng cần gì phải sợ hãi? Thứ duy nhất uy hϊế͙p͙ nàng chỉ là gia tộc của Phí Văn thôi, tuy nhiên nàng chỉ ở lại thành này mấy ngày thôi, đến lúc đó, Phí Văn có gia thế ra sao cũng không liên quan tới nàng.


Đây cũng là nguyên nhân tại sao nàng làm như vậy! Nàng cũng không phải loại người dễ bắt nạt, đắc tội nàng thì phải trả giá ít nhiều, giống như Phí Văn lần này là đan dược trị giá bảy vạn kim tệ.


Đợi sau khi Phí Văn đi, chưởng quầy cũng cười nói: “Chúc mừng Mộ cô nương, lần này đánh cuộc được không ít a!”


“Ha ha, đây cũng là ngoài ý muốn đạt được thôi.” Mộ Chỉ Ly vẻ mặt khiêm nhường, trước mặt Phí Văn nàng có thể lớn lối, nhưng đối với chưởng quầy là tiền bối kiến thức rộng rãi thì nên khiêm nhường một chút.


Tất nhiên, ấn tượng của chưởng quầy đối với Mộ Chỉ Ly cũng rất tốt, một mặt là bởi vì nàng có thể một lúc lấy ra nhiều đan dược như vậy, từ lợi ích nhận được hắn sẽ không đắc tội nàng, mặt khác là tính tình của Mộ Chỉ Ly cũng không tệ, không giống với Phí Văn, khiến người khác ưa thích.


“Thế lực của Phí gia ở thành Ngải Y không nhỏ, Phí Văn lại là người hay mang thù, Mộ cô nương vừa nãy đắc tội nàng, nên cẩn thận một chút.”
Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly cũng gật đầu, cảm kích nói: “Đa tạ chưởng quầy nhắc nhở.”
……


Đi ra từ cửa hàng đan dược, Mộ Chỉ Ly chuẩn bị trở về khách sạn, nàng còn phải tiến hành châm cứu giúp Trầm Duệ Thu nữa, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu mà nàng ở lại, nếu đã đáp ứng người ta, thì nhất định phải làm được.


Huống chi giúp hắn chữa thương cũng rất có lợi cho nàng, thứ nhất, có thể làm cho bản thân càng thêm thuần thục châm pháp, từ đó giúp thúc đẩy năng lực y học của mình càng thêm phát triển, thứ hai, tiêu hao hết Thiên Lực trong cơ thể, từ đó tu luyện lần nữa để khôi phục thực lực, đối với Thiên Lực của mình cũng là một loại rèn luyện, tăng lên số lượng thiên lực có thể chứa trong đan diền.


Trầm Thanh Nhân sáng sớm đã chạy tới gõ cửa Mộ Chỉ Ly, muốn mời nàng ra ngoài ăn điểm tâm, không nghĩ tới trong phòng đã không có ai, điều này cho nàng có chút buồn bực, trong lòng cũng đoán là Mộ Chỉ Ly đi ra ngoài.


Dĩ nhiên, ngoài Trầm Thanh Nhân còn có Lăng Lạc Trần cùng Hàn Như Liệt để ý Mộ Chỉ Ly đi ra ngoài, vốn là trong lòng cũng có chút lo lắng, tuy nhiên thời điểm thấy đối phương cũng còn ở trong khách sạn, tâm tình cũng thả lỏng một chút.
Xem ra Mộ Chỉ Ly chỉ ra ngoài một mình, không phải cùng hắn đi ra.


Ý nghĩ của hai người đều là như vậy, đối với thực lực của Mộ Chỉ Ly, hai ngường cũng yên tâm một chút, huống chi ban ngày hẳn là không có gì phát sinh, quan hệ của hai người bọn họ là tình địch, tự nhiên sẽ không cùng đối phương trao đổi, cho nên mỗi người cũng ai làm việc nấy.


Lúc Mộ Chỉ Ly trở lại khách sạn, đã là buổi trưa.
Lúc nàng chuẩn bị vào nhà, cửa phòng hai bên trái phải cũng đồng loạt mở ra.
“Các ngươi đều ở đây a.” Mộ Chỉ Ly cười nói, xem ra bọn họ đều ở trong phòng đợi mình, nếu không sẽ không đúng lúc mình trở về liền phát hiện ra.


“Nương tử, sáng sớm mà nàng đi đâu a? Tại sao không nói cho vi phu, có biết rằng buổi sáng thức dậy vi phu không thấy nàng sẽ rất lo lắng!” Hàn Như Liệt vẻ mặt mập mờ nở nụ cười, nhìn Mộ Chi Ly ra vẻ thương tâm nói.


Dường như, Mộ Chỉ Ly tự tiện rời đi không nói với hắn là một chuyện tội ác tày trời, phối hợp với khuôn mặt yêu nghiệt, bộ dáng ra vẻ thương tâm, quả thật khiến người khác tin tưởng.


Dĩ nhiên, người khác ở đây tuyệt đối không bao gồm Mộ Chỉ Ly, nàng biết rõ da mặt Hàn Như Liệt dày như thế nào.
“Buổi sáng ta đi cửa hàng đan dược một chuyến, sẵn tiện đi dạo.” Mộ Chỉ Ly nhìn hai người, trả lời, nghĩ chắc hẳn hai người đều muốn hỏi chúng một vấn đề.


Nghe vậy, Lăng Lạc Trầm mở miệng nói: “Không có chuyện gì phát sinh sao?” Biểu tình đạm mạc như nước cũng lộ ra một tia quan tâm.


“Không có việc gì, chỉ là gặp một người rồi đánh cuộc với nàng, cũng thắng được một chút.” Lời ít mà ý nhiều nói đại khái mọi chuyện: “Một hồi ta sẽ qua chữa thương cho Trầm tiền bối.”


“Không sao, không vội, ngươi còn chưa ăn cơm mà, không bằng ăn cơm trưa rồi đi cũng chưa muộn.” Lăng Lạc Trần đề nghị, vốn gặp mặt lần thứ hai liền nhở Mộ Chỉ Ly trị liệu cho Trầm Duệ Thu hắn cũng rất áy náy.


Hàn Như Liệt nhìn Mộ Chỉ Ly cùng Lăng Lạc trần nói chuyện, trên mặt có chút không vui, thầm nghĩ: “Không thể tiếp tục như vậy a, vì sao thái độ của nương tử đối với hắn tựa hồ tốt hơn nhiều so với mình?


Lăng Lạc Trần này rõ ràng cũng có tâm tư đối với nương tử, theo tình hình hiện tại, đối với mình không phải rất bất lợi sao? Tên kia rốt cuộc tốt hơn mình chỗ nào? Ra vẻ lãnh lãnh đạm đạm, đâu có giống như mình nhiệt tình như vậy.”


“Nương tử, không bằng chúng ta cùng đi ăn cơm đi?” Hàn Như Liệt vẻ mặt chói lọi đi tới bên cạnh Mộ Chỉ Ly cười nói.
Nhìn bộ dáng của Hàn Như Liệt, Mộ Chỉ Ly cũng gật đầu: “Tốt, ta đi vào phòng một chút, sau đó cùng đi ăn cơm.”
“Tốt tốt! Nương tử, vi phu chờ nàng.”


Mộ Chỉ Ly cũng không trả lời, trực tiếp đi vào trong phòng, đem thịt đã mua đưa cho Bụi Thái Lang ăn, biết rõ chắn hẳn là Bụi Thái Lang chờ đợi mình lâu rồi, lúc trước vẫn còn mong đi nhanh tới khách sạn hơn một chút nữa, bây giờ nàng sẽ không để nó đói bụng.


“Bụi Thái Lang, ngươi ở đây ăn hết đi, ta đi xuống ăn cơm, một lát sẽ trở lại.” Mộ Chỉ Ly vuốt đầu nhỏ của Bụi Thái Lang nói.


Bụi Thái Lang nhìn thấy nhiều đồ ăn như vậy, tập trung tinh thần nhìn về phía đồ ăn, vừa ăn vừa gật đầu: “Chú nhân, ngươi đi đi! Bụi Thái Lang ở chỗ này chờ người trở lại.”


“Ừ” Nàng cũng không lo lắng Bụi Thái Lang có nguy hiểm, dù sao nó cũng là yêu sủng của nàng, nếu Bụi Thái Lang gặp nguy hiểm, nàng sẽ là người cảm nhận được trước tiên, tính mạng của bọn họ đã có liên hệ.


Lúc Mộ Chỉ Ly đi ra cửa, chỉ còn một mình Hàn Như Liệt, Lăng lạc Trần đã biến mất, Mộ Chỉ Ly nhìn về cửa phòng đóng chặt của Lăng Lạc Trần, trong mắt hiện lên tia cảm xúc.
“Nương tử, chúng ta đi ăn cơm đi.”


“Tôt, chúng ta đi, nhưng ngươi đừng gọi ta là nương tử nữa được không? Người khác nghe sẽ hiểu lầm.” Cái đề tài này nàng cùng Hàn Như Liệt không biết đã tranh chấp bao nhiêu lần.


Dù sao mình cũng không phải nương tử của hắn, hắn cứ kêu như vậy, tất cả mọi người đều cho là như thế, cho dù nàng có miệng cũng không thể nói rõ.


Hàn Như Liệt lại cực kì sảng khoái lắc đầu: “Nương tử, vi phu không thể thay đổi cách gọi, một ngày nào đó nàng sẽ chấp nhận thôi.” Nói đến đây, trên mặt Hàn Như Liệt cũng đều là tự tin, hắn tin tưởng nhất định có thể!
“Đó là chuyện không có khả năng.”


“Hết thảy đều có thể.”
“Ít nhất hiện tại ta cũng không có cam tâm tình nguyện.”
“Xưng hô sớm một chút cũng không có gì đáng lo mà.”
……


Hai người ngươi một câu ta một câu tiêu sái đi đến bàn ăn, thời điểm tiểu nhị đi gọi thức ăn, Hàn Như Liệt trực tiếp cho hắn một câu lại để cho chính hắn nhìn xem mà xử lý, liền đem kim tệ cho hắn.


Hàn Như Liệt cũng thích cùng Mộ Chỉ Ly đấu võ mồm như vậy, dường như dưới loại tình huống này thì Mộ Chỉ Ly mới nói nhiều như vậy, nhất là khi nhìn bộ dáng buồn bực nói không lại mình của nàng, hắn đã cảm thấy nàng vô cùng khả ái.


Tựa hồ, hết thảy cử động của Mộ Chỉ Ly rơi vào mắt hắn đều tốt đẹp như vậy.
Mộ Chỉ Ly cũng không chú ý tới, thời điểm nàng cùng Hàn Như Liệt tranh chấp so với tính tình nàng lúc bình thường có chênh lệch cực lớn, trở nên không giống mình……


Đang lúc hai người đang tranh chấp ngươi một câu ta một câu, Lăng Lạc Trần cũng đã từ trên lầu đi xuống, bên cạnh hắn còn có Trầm Thanh Nhân, Lăng Lạc Trần trực tiếp đi tới trước bàn Mộ Chỉ Ly, ngồi xuống, Trầm Thanh Nhân cũng mỉm cười ngồi xuống.


Sau khi ngồi xuống thì nhanh chóng nói: “Chỉ Ly, sáng nay muội đi sớm a? Ta đi tìm muội thì muội đã ra ngoài.”
“Ha hả, tùy tiện đi lòng vòng thôi, hình như tâm tình của tỷ cũng không tệ!”


“Đúng vậy a, bệnh tình của sư phụ bắt đầu chuyển biến tốt lắm, ta tự nhiên sẽ vui vẻ, còn phải cám ơn muội a!”


Ở thời điểm hai người nói chuyện phiếm, tầm mắt của Hằn Như Liệt không hề có thiện cảm nhìn Lăng Lạc Trần, trong lòng lại tiếp tục buồn bực, mình thật vất vả mới có thể một mình ăn cơm với Mộ Chỉ Ly, thế nhưng hắn lại chạy tới xía chân vào, bây giờ thì tốt rồi.


Hiển nhiên,Lăng Lạc Trần cũng có chú ý tới ánh mắt của Hàn Như Liệt, cũng làm bộ như không thấy, chẳng qua vẫn là sắc mặt nhu hòa nghe Mộ Chỉ Ly cùng Trầm Thanh Nhân nói chuyện……


Sau mấy câu hàn huyên, Trầm Thanh Nhân lúc này mới chú ý tới Hàn Như Liệt, nếu là lúc bình thường, Hàn Như Liệt chính là một siêu cấp yêu nghiệt tuyệt đối không thể bỏ qua, tuy nhiên cả buổi sáng Trầm Thanh Nhân chỉ lo tìm Mộ Chỉ Ly, toàn bộ lực chú ý cũng chỉ đặt trên người nàng.


“AAAAAAA! Ngươi là Hàn gia Hàn Như Liệt sao!” Trầm Thanh Nhân vẻ mặt kinh ngạc chỉ vào Hàn Như Liệt nói.
Nghe vậy vậy, Hàn Như Liệt cũng chỉ khẽ gật đầu, hoàn toàn không có ý tứ muốn nói chuyện cùng nàng.


Mộ Chỉ Ly nghe thấy lời nói của Trầm Thanh Nhân, cũng xác định Hàn Như Liệt là đệ tử thế gia, nàng cũng chỉ biết chút ít, những thứ khác hoàn toàn không biết gì cả.


“Chi Ly, làm sao muội biết hắn?” Trầm Thanh Nhân cũng không nghĩ tới Mộ Chỉ Ly lại biết Hàn Như Liệt, phải biết rằng Hàn Như Liệt đối với nàng như sấm bên tai!


Ở trong các thế gia cùng môn phái khổng lồ, có một số người thiên phú cực tốt, thực lực siêu cường, đều rất có tiếng tăm, tên những người đó thường xuyên xuất hiện bên tai mọi người, cho nên mọi người hiểu rất rõ, cũng không hề nghi ngờ, Hàn Như Liệt là một người trong đó.


Bởi vì bọn họ hiện tại đều theo đuổi thực lực, cho nên người trẻ tuổi có thực lực cường đại đều rất được bội phục, đối với bọn họ là một chuyện vui để đàm luận.


Hàn Như Liệt, thân là thiếu chủ Hàn gia, lớn lên yêu nghiệt, thực lực cực mạnh, nghe nói tính tình rất tà tứ bá đạo, hắn thường xuyên làm nhiều chuyện ngoài dự đoán của mọi người, làm cho người khác không thể nào nắm rõ được, rất nhiều quyết định của hắn không được nhiều người đồng ý nhưng cuối cùng lại đem tới hiệu quả rất cao, đây cũng là một nguyên nhân hiến hắn nổi danh.


Nghe nói sau lưng Hàn Như Liệt có chút chuyện , tuy nhiên không ai rõ là chuyện xưa gì, bọn họ chỉ biết hắn cùng Lăng Lạc Trần giống nhau, mặc dù tính cách khác lạ, nhưng đều có một đặc điểm, đó là luôn giữ khoảng cánh với nữ nhân.


Lăng Lạc Trần trên cơ bản chính là không cùng nữ tử nói chuyện, cho dù có cũng chỉ khi thật sự cần thiết, ngoài ra, căn bản hắn không bao giờ chủ động tìm nữ tử nói chuyện, cho nên trở thành người mà vô số nữ tử ái mộ từ xa.


Hàn Như Liệt so với Lăng Lạc Trần tốt hơn một chút, hắn cũng không cự tuyệt cùng nữ tử nói chuyện, bộ dáng tà tứ kia vừa vặn thể hiện ra, khiến cho đông đảo nữ tử mê đắm, chẳng qua hắn chưa bao giờ có quan hệ sâu xa với nữ tử nào.


Biểu hiện ra như thể nàng kia rất thân thuộc với hắn, nhưng kì thật lại chẳng hiểu hắn một chút nào, luôn luôn để lại cho người khác ấn tượng thật tốt, điều này làm cho nhiều nam tử kinh ngạc không dứt, thủ đoạn bên trong cũng không đơn giản như vậy.


“Ha hả, một lần vô tình nên quen biết.” Mộ Chỉ Ly cười nói, thật ra thì nàng cũng không biết nên giới thiệu như thế nào, chẳng lẽ nói ban đầu hắn cứu mình sao?


Nghe được lời nói của Mộ Chỉ Ly, Hàn Như Liệt có chút bất mãn: “Nương tử ta có chút ngại ngùng, ta biết nàng cũng không phải tình cờ, lúc ấy ta an bài tình huống đặc biệt một màn anh hùng cứu mỹ nhân, lúc này mới quen biết nương tử của ta.”


Nghe vậy, Trầm Thanh Nhân không thể tin nhìn Hàn Như Liệt, vừa rồi nàng không có nghe lần sao? Hàn như Liệt luôn luôn không cùng cô gái nào thân cận lại gọi Mộ Chỉ Ly là nương tử? Thế giới này thật kì lạ……






Truyện liên quan